Chương 242: Thất biến Ma Linh quả.
Vũ Phong
24/03/2013
Hắc Ma hùng đứng ở sau đó, nhìn thấy Nhạc Thành cùng Doanh Thi đi tới bên cạnh bảy quả Thất biến Ma Linh quả, sắc mặt không khỏi thay đổi lớn.
- Xem ra Thất biến Ma Linh quả đối với sáu con Ma thú này thật là trọng yếu.
Nhạc Thành vừa thấy được thần sắc sáu con thất giai Ma thú khẩn trương như vậy, trong lòng không khỏi có ý tưởng.
- Xùy.
Sau đó, sáu con thất giai Ma thú nhanh chóng nhỏ lại, Hắc Ma hùng biến thành một con ma thú chỉ cao có 2m, bốn con Địa Ma lang cũng chỉ to hơn một chút, Tứ Sí Ma ưng cũng chỉ như vậy.
Sáu con Ma thú từ từ tiến nhập trong đại điện, nếu biến thân, thì chúng không vào được bên trong đại điện này.
- Doanh Thi, ngươi đi nhìn xem cửa kia có phải lối ra không.
Nhạc Thành nhìn Doanh Thi nói, nếu là lối ra hắn sẽ rời đi luôn.
- Ừ.
Doanh Thi đáp lại, lập tức đi ra cửa, trong chớp mắt trả lời:
- Ta cũng không biết, hình như là có tầng không gian gợn sóng, ta không thấy rõ ràng bên ngoài lắm, lúc này làm sao bây giờ?
- Ngươi đầu tiên tới, nhanh.
Nhạc Thành mỉm cười nói, lập tức trong tay thủ ấn đánh ra, hắn dự định chiếm lấy Thất biến Ma Linh quả xong rồi mới bỏ chạy.
- Chúng đã tới, lúc này làm sao bây giờ.
Doanh Thi nhanh chóng đi tới bên người Nhạc Thành, nhìn sáu con Ma thú đã đi tới, không khỏi có chút sợ hãi lên, lập tức lấy ra hai tấm Ma pháp quyển trục cầm trong tay.
Nhìn thấy Doanh Thi cầm trong tay hai tấm Ma pháp quyển trục, đặc biệt là Hắc Ma hùng lúc này cũng không dám tiến lên nữa. Sáu con thất giai Ma thú cũng nghĩ không ra tại sao tên nhân loại này thể có nhiều Ma pháp quyển trục như vậy.
- Doanh Thi, ngươi đi theo ta, đợi tí nữa ta hô ngươi rời đi, ngươi ném ra một tấm Ma pháp quyển trục, sau đó rất nhanh xông vào lối ra nhé.
Nhạc Thành nói khẽ với Doanh Thi.
- Hai tên nhân loại chết tiệt, các ngươi không được bỏ chạy.
Nhìn Nhạc Thành vẫn đứng ở bên cạnh Thất biến Ma Linh quả, sáu con Ma thú lúc này cảm thấy bất an, bởi vì chũng nó sợ Ma pháp quyển trục trong tay Doanh Thi.
- Một hai ba, chúng ta đi mau.
Nhạc Thành sắc mặt trầm xuống, lập tức trong tay thủ ấn đánh ra, bảy quả Thất biến Ma Linh quả nhanh chóng bị Nhạc Thành thu vào trong tay áo, lập tức thân ảnh như điện, cấp tốc hướng về phía cửa khẩu phóng đi, dựa theo lời Doanh Thi nói, Nhạc Thành cảm giác được nơi này chính là cửa ra vào giới Trung giới rồi.
Mà Nhạc Thành sau khi đoạt được bảy quả Thất biến Ma Linh quả, lúc đó bỗng dưng nhìn thấy gốc Thất biến Ma Linh này có một cái không gian trữ vật, sau đó cũng thuận tay lấy luôn, tiếp tục hướng tới cửa ra vào phóng đi.
- Đứng lại, chết tiệt thật.
Sáu con thất giai Ma thú nhìn thấy Nhạc Thành lấy xuống bảy quả Thất biến Ma Linh quả, không khỏi nhanh chóng đuổi theo, Thất biến Ma Linh quả đối với chúng nó mà nói vô cùng trọng yếu, nhất định không thể bị hai người cầm đi được.
- Xoẹt.
Doanh Thi đột nhiên đem hai cái Thất cấp hậu kỳ Hoả hệ ma pháp quyển trục còn lại toàn bộ ném về phía sáu con thất giai Ma thú, lập tức thân ảnh của nàng cũng cấp tốc cùng hướng về phía Nhạc Thành chạy đi.
- Thịch.
Một tiếng vang thật lớn vang lên, toàn bộ đại điện đột nhiên bị một cỗ lực lượng cực lớn đánh nát, tất cả đá vụn sụp đổ xuống phía dưới, thân hình sáu con thất giai Ma thú cũng bị hai Thất cấp hậu kỳ Ma pháp quyển trục ngăn cản phía sau.
- Xoẹt.
Nhạc Thành rốt cục nhanh chóng tiến nhập vào cửa ra vào, lập tức hai người xuất hiện thông đạo, phóng mắt cũng nhìn không tới giới hạn, lúc này Nhạc Thành nhìn phía trước cũng có chừng hơn ba mươi người.
Mà hơn ba mươi người này chính là người của Tam Tinh môn cùng người của Cự Giải môn, kể cả Tam Tinh môn đại trưởng lão cùng Lưu đại đầu, ngoài ra cũng có La Tiêu, Đỗ Nhuận Minh ở trong đó.
- Nhạc Thành tiểu huynh đệ, làm sao ngươi mới ra đây, ta còn tưởng rằng ngươi đã xảy ra chuyện.
Đỗ Nhuận Minh ngay lập tức đi tới bên người Nhạc Thành nói.
- Đỗ đại ca.
Nhạc Thành có vẻ nghĩ rằng thời gian hẳn cũng không lâu, không nghĩ tới mình đến chậm như vậy, tựa hồ là những người khác đã đến, và ngay cả người của Cự Giải môn cũng đã đến.
- Là ngươi ra trễ nhất, cũng may an toàn rồi.
Đỗ Nhuận Minh nói.
- Đỗ đại ca, đây là thế nào.
Nhạc Thành nhìn hai phái tựa hồ là có một số tình huống không đúng, hình như là vừa mới sảy ra một trận chiến vậy. Nói xong Nhạc Thành hướng sau lưng nhìn lại, không biết mấy cái thất giai ma thú có thể đuổi theo ra đây được hay không.
Dựa theo suy đoán của Nhạc Thành, ở bên trong giới Trung giới tựa hồ là bị người trực tiếp dùng thủ đoạn Thông Thiên dời không gian vào trong kết giới để tạo thành giới Trung giới, còn bày ra thủ đoạn gì đó cho nên mấy con ma thú này mới không thể chạy ra, nếu không mấy con ma thú kia sợ đã sớm chạy ra rồi, cũng không trở thành thất giai ma thú mà ngay cả hoá hình đan cũng không có.
- Hai phái vừa mới xung đột một trận, Tam Tinh môn chúng ta vừa mới đến, nhưng phát hiện tầng thứ ba không có một vật gì cả, hơn nữa người của Cự Giải môn tới trước, cho nên chúng ta mới oài nghi toàn bộ bảo vật cũng bị bọn họ lấy mất rồi.
Đỗ Nhuận Minh nhìn Nhạc Thành nói.
- Tầng thứ ba không có cái gì.
Nhạc Thành đánh giá tầng thứ ba, hắn phát hiện tầng thứ ba thật sự không có vật gì, hắn đảo mắt qua không có cái gì liền bỏ đi.
- Ngươi không cần nhìn, tất cả mọi người đã tìm qua, tại đây không có cái gì cả.
Đỗ Nhuận Minh nhìn Nhạc Thành hỏi.
- Vậy thì lúc này làm như thế nào đây.
-o0o-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.