Chương 412: Tứ đại đội trưởng. (1)
Vũ Phong
24/03/2013
- Tứ Đại Nhân Tộc và Tứ Đại Thú Tộc cùng với Hắc Ám Thần Điện đều có một từ đường, chỉ cần qua tẩy lễ này, độ dày huyết mạch sẽ tăng lên, đồng thời thực lực cũng tăng lên rất nhiều.
Dừng lại một chút, Vũ Văn Minh Quang lại nói:
- Tuy nhiên những người có thiên phú và huyết mạch cực cao mới có thể tiến vào, ta cảm thấy con nên trở về Nhạc gia một chuyến, bất kể thế nào con cũng là người của Nhạc gia, nếu như có thể tiếp nhận được là tốt nhất.
- Chẳng lẽ Hắc Ám Thần Điện cũng tham gia sao?
Nhạc Thành biến sắc.
- Không sai, Hắc Ám Thần Điện cũng phải tham gia, đây là điều không có biện pháp nào, phải mượn bảo vật ở cả trong tay Hắc Ám Thần Điện mới có thể mở từ đường.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói.
-Nhưng mà không biết Nhạc gia ở nơi nào, làm sao có thể đi tới?
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Cho con.
Vũ Văn Minh Quang ném một ngọc giản cho Nhạc Thành:
- Đây là không gian ngọc giản của Nhạc gia, có thể tới kết giới của Nhạc gia, Tứ Đại Thú Tộc và Tứ Đại Nhân Tộc đều có ngọc giản lẫn nhau, nếu như con quay lại Nhạc gia thì chắc chắn có một số người sẽ làm khó con, đó là do chuyện của Nhạc Thiên năm đó.
- Đa tạ cữu cữu.
Nhạc Thành cũng không khách khí mà tiếp nhận không gian ngọc giản trong tay của Vũ Văn Minh Quang.
- Được rồi, vậy thì ta đi trước, con chuẩn bị mọi chuyện một chút, sau đó Vũ Văn gia tộc có mấy người trẻ tuổi tới, con lúc đó cũng đừng khinh thị quá.
Vũ Văn Minh Quang khẽ cười rồi đứng dậy rời đi.
- Cữu cữu, con có thể đi xung quanh một chút không, ở nơi này quá ngột ngạt.
Nhạc Thành hơi biến đổi sắc mặt mà cất tiếng nói.
- Có thể, chỉ là đừng đi quá xa là được, đây là ngọc bài, mang theo sẽ không bị ai nghi vấn.
Vũ Văn Minh Quang một lần nữa đưa ngọc bài cho Nhạc Thành rồi mới rời khỏi đình viện.
- Trước hết phải đi khắp nơi xem một chút.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, Nhạc Thành không muốn ra ngoài bởi vì đình viện quá ngột ngạt, mà hắn chỉ muốn tìm xem linh châu thượng cổ đặt ở đâu mà thôi, hắn cất tiếng:
- Yêu Huyên, các ngươi ở đây chờ ta, ta ra ngoài một chút.
- Cẩn thận một chút.
Yêu Huyên nhẹ nhàng nói, với thực lực của Nhạc Thành hiện tại, Yêu Huyên cũng không phải lo lắng cho hắn.
Ở trong một thung lũng, lập tức ba thân ảnh từ bên trong chạy qua, sau đó biến mất trong thác nước.
- Hắc Ưng, tại sao ngươi còn tu luyện, có chuyện ta cần tìm ngươi thương lượng.
Ở giữa thác nước, một hồi không gian ba động, sau đó ba người đối mặt với một hắc y thanh niên mà nói.
Hắc y thanh niên mở to mắt nhìn ba người kia mà nói:
- Bạch Ưng, Hoàng Ưng, Hôi Ưng, các ngươi tại sao lại cùng đi tới đây, ba ngày sau chính là tỷ thí của gia tộc, các ngươi phải chuẩn bị cho tốt chứ.
Bạch Ưng, Hoàng Ưng, Hôi Ưng bốn người này ở trong Vũ Văn gia tộc không có mấy người là không biết, bốn người này được cả nghìn vạn thiếu nữ ngưỡng mộ.
Mà huyết mạch của cả bốn cũng vô cùng tốt, một năm sau Tứ Đại Nhân Tộc và Tứ Đại Thú Tộc tiến hành tỷ thí, không thể nghi ngờ là có thể chọn ra từ trong bốn người này hai người.
- Hắc Ưng, ngươi phải đi, ba người chúng ta không thắng nổi ngươi, dù sao chúng ta cũng không phải đối thủ của ngươi, ngươi chính là một quái nhân tu luyện.
Thanh niên áo vàng ở chính giữa cất tiếng nói.
- Các ngươi đi tìm ta, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?
Hắc ưng cất tiếng hỏi.
- Ngươi ở đây bế quan tu luyện dĩ nhiên là không biết đã phát sinh chuyện lớn.
Hôi Ưng cất tiếng nói.
- Hắc Ưng, thật sự đã phát sinh chuyện lớn sao.
Bạch Ưng cất tiếng.
- Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ là Tứ Đại Thú Tộc và Tứ Đại Nhân Tộc tiến hành giao chiến?
Hắc Ưng nghi hoặc hỏi.
- Aizzz, ngươi còn nhớ Vũ Văn gia chúng ta có một tiểu thư, chính là Minh Châu đại tiểu thư không, bây giờ con gái của đại tiểu thư đã về.
Bạch Ưng cất tiếng nói.
- Minh Châu đại tiểu thư, chuyện này ta biết, nữ nhi của Minh Châu đại tiểu thư quay về cũng là chuyện đương nhiên.
Hắc Ưng mỉm cười nói.
- Dĩ nhiên là không đơn giản vậy mà là Hiểu Kỳ tiểu thư nghe nói có tới tám phần huyết mạch độ dày.
Hoàng Ưng tiếp tục nói.
- Cái gì, có tới tám phần huyết mạch độ dày, không thể tưởng tượng nổi, ta nghe nói lúc trước Minh Châu đại tiểu thư tiếp nhận từ đường tẩy lễ xong mới có tám phần huyết mạch độ dày.
Hắc Ưng nghe thấy tin này thì khiếp sợ.
- Không sai, hơn nữa ta nghe nói Hiểu Kỳ tiểu thư thực lực cũng đạt tới ma pháp sư cấp tám sơ kỳ đỉnh phong Hỏa hệ, ba ngày sau chỉ có ngươi may ra mới có thể chống lại.
Bạch Ưng cất tiếng nói.
- Điều quan trọng không phải như vậy mà là Hiểu Kỳ tiểu thư có một vị hôn phu.
Hôi Ưng cất tiếng nói.
- Cái gì, là ai trong Vũ Văn gia?
Hắc Ưng nhanh chóng hỏi.
- Không phải là người trong gia tộc Vũ Văn mà là một người ngoài.
Hoàng ưng cất tiếng nói.
- Ý của các ngươi là?
Nhìn thấy vẻ mặt của ba người, Hắc Ưng đoán ra được bọn họ muốn làm gì.
- Dựa theo quy củ của Vũ Văn gia, chúng ta có thể khiêu chiến, đến lúc đó có thể khiến tên kia cút xéo đi.
- Tại sao không thấy linh châu thượng cổ phản ứng?
Nhạc Thành nghi hoặc đi tới đi lui trong đình viện, đã qua ba ngày, ba ngày này Nhạc Thành ở Vũ Văn gia khắp nơi tìm kiếm mà không ra dấu vết của linh châu thượng cổ.
Dựa theo Nhạc Thành suy đoán, người của Vũ Văn gia chắc hẳn đã để linh châu thượng cổ trong thâm sơn cùng cốc.
- Nhạc Thành, tại sao ba ngày nay ngươi lại đi đi lại lại ở bên ngoài?
Yêu Huyên thấy Nhạc Thành trở về thì cất tiếng hỏi.
- Ta có chút việc.
Nhạc Thành cất tiếng trả lời Yêu Huyên:
- Đúng rồi, Hỏa Lão quay về chưa?
- Chưa, Hỏa Lão còn đang cùng người quen ôn chuyện.
Yêu Huyên trả lời.
- Hỏa Lão không phải xảy ra chuyện gì rồi chứ?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi, mấy ngày nay hắn không đi gặp Hỏa Lão, trong lòng lo lắng không thôi.
- Ta có thể xảy ra chuyện gì, không phải đã quay về rồi sao?
Ở ngoài đình viện truyền tới một tiếng cười.
- Hỏa Lão, ông làm sao vậy?
Nhạc Thành mỉm cười hỏi.
- Hai lão bất tử kia, không ngờ thực lực của bọn họ lại cao như vậy, aizzz muốn đuổi kịp bọn họ thật là khó khăn, phải chi không có lão yêu bà kia, thì ta cũng đã không thành ra như vậy.
Hỏa Lão thở dài một hơi, sau đó nở ra một nụ cười khổ mà nghĩ lại chuyện năm đó.
- Không biết hai người kia mà Hỏa Lão biết có thực lực gì?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Mấy người này đừng hỏi ta, ta đã đáp ứng với họ là không đề cập với người khác.
Hỏa Lão bất đắc dĩ nói với Nhạc Thành.
Ngay lập tức Hỏa Lão mỉm cười nói:
- Bất qua hai lão bất tử này không tệ lắm, cho ta một chút lợi ích, giúp ta có thể nhanh chóng hồi phực thực lực, coi như chuyến đi này không tệ.
- Vậy chúc mừng Hỏa Lão.
Nhạc Thành mỉm cười nói, thấy Hỏa Lão cao hứng, Nhạc Thành cũng biết chỗ tốt này quả là không ít.
- Aizzz.
- Còn không biết ngày nào có thể khôi phục được nữa.
Hỏa Lão khẽ thở dài một tiếng rồi nói:
- Sáng mai ngươi dường như có chút phiền phức, ta nghe nói Hiểu Kỳ nữ oa nhi kia đã được Vũ Văn gia tộc tiếp nhận, dựa theo quy củ của bọn họ, ngươi phải tỏ ra có một chút danh tiếng mới được.
- Hỏa Lão cũng biết chuyện này sao, sáng mai rồi tính.
Nhạc Thành mỉm cười, hắn cũng không để ý, tin tức linh châu thượng cổ hiện tại vẫn là quan trọng với hắn nhất, không biết linh châu thượng cổ hiện tại ở nơi nào.
Trong một chỗ trống ở thung lũng, thung lũng này tứ phía là núi vây quanh, chính giữa có một bình địa trống trải, bốn phía là những lều vải, hiện tại có một lão giả trung niên đang ở đó.
Những người này đều là cường giả của Vũ Văn gia tộc, thực lực đều đã ngoài Đấu Tôn, địa vị ở Vũ Văn gia tộc vô cùng cao.
Mới sang sớm, trên đỉnh núi đã có không ít người, ít nhất là mấy chục vạn, mà gia tộc của Vũ Văn gia hiện tại cũng xảy ra một việc trọng đại, đó là cuộc đọ sức giữa những người trẻ tuổi.
Nghe nói nữ nhi của Minh Châu đại tiểu thư quay trở về, hôm nay còn tỉ thí đọ sức, điều này khiến cho người ta càng thêm chờ mong.
- Ra mắt tộc trưởng, ra mắt đại tiểu thư.
Nhóm người Vũ Văn Hạo Nguyên, Vũ Văn Quyên, Vũ Văn Minh Châu vừa tới đại sảnh đã có một đám tộc trưởng tới chào hỏi.
- Mọi người ngồi xuống đi, tất cả đã tới đông đủ chưa?
Vũ Văn Hạo Nguyên nhìn về phía mọi người mà hỏi.
- Tộc trưởng thời gian còn sớm, những người trẻ tuổi còn đang chuẩn bị.
Một lão nhân mỉm cười nói.
- Xem ra chúng ta đã đến sớm.
Vũ Văn Hạo Nguyên lập tức mỉm cười rồi nói”
- Mọi người đoán xem hôm nay ai ở lại đến cuối cùng đây, ngược lại ta rất muốn những người trẻ tuổi có thể cho ta bao nhiêu thỏa mãn.
- Tộc trưởng, hai người cuối cùng tuyệt đối hẳn là Hắc Ưng, người còn lại đoán chừng là Hiểu Kỳ hoặc Bạch Ưng.
Một trung niên hán tử nói với Vũ Văn Hạo Nguyên.
- Ta thấy hẳn là Hắc Ưng và Hiểu Kỳ.
Một lão giả nói.
- Hiểu Kỳ, đợi chút nữa thả lỏng một chút, năm đó mẫu thân cũng tham gia tỉ thí, không có chuyện gì đâu.
Vũ Văn Minh Châu cất tiếng nói với Yến Hiểu Kỳ.
- Mẫu than, vì để người có thể trở về, con nhất định sẽ tiến vào hai vị trí dẫn đầu.
Yến Hiểu Kỳ cất tiếng nói, ánh mắt kiên nghị vô cùng.
- A, Nhạc Thành cũng đến.
Yến Hiểu Kỳ chăm chú nhìn ra bên ngoài thì thấy Nhạc Thành cùng với Đại Song và Tiểu Song cùng với Hỏa Lão hiện tại đang ở không trung, trước mặt còn có Vũ Văn Minh Quang.
- Nhạc Thành, xin lỗi ba ngày nay muội không đến thăm huynh, vì muội….
Yến Hiểu Kỳ đi ra đại sảnh nói với Nhạc Thành.
- Không có việc gì, muội thăm mẫu thân muội cũng tốt.
Nhạc Thành mỉm cười, sau đó hắn lập tức theo Vũ Văn Minh Quang đi ra khỏi đại sảnh.
- Vị này chắc là Hỏa Vô Thiên đại nhân rồi, Hỏa Lão xin mời ngồi.
Vũ Văn Hạo Nguyên đứng lên mà nói với Hỏa Vô Thiên.
- Vũ Văn tộc trưởng đã khách khí rồi.
Hỏa Lão mỉm cười nói, dưới sự gợi ý của Vũ Văn Hạo Nguyên, hắn ngồi bên cạnh ông ta.
- Hỏa Vô Thiên, người này đúng là Hỏa Vô Thiên.
Nghe thấy Vũ Văn Hạo Nguyên xưng hô với Hỏa Lão, không ít người bắt đầu nghị luận.
- Xem ra danh tiếng của Hỏa Lão rất lớn.
Sắc mặt của Nhạc Thành hơi biến đổi, hai trăm năm trước Hỏa Lão nửa chân bước vào đấu thánh, hiện tại được ngưỡng mộ cũng là điều bình thường.
- Nhạc Thành, con cứ ngồi đây đi.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói với Nhạc Thành, bởi vì hiện tại Vũ Văn Minh Quang muốn Nhạc Thành ngồi ở vị trí gần cuối trong đại sảnh.
Hỏa Lão ngồi ở vị trí đầu tiên, đưa mắt nhìn Nhạc Thành bằng một ánh mắt bất đắc dĩ.
Nhạc Thành biến đổi sắc mặt, rõ ràng người của Vũ Văn gia xem thường mình, để mình ở trong đại sảnh với vị trí cuối cùng.
Một hàn ý toát ra khỏi mắt của Nhạc Thành, trong lòng của hắn mặc dù không có cảm giác gì nhưng không biểu hiện ra ngoài.
Nhạc Thành mỉm cười không khách khí mà ngồi xuống, Yêu Huyên cùng với Đại Song và Tiểu Song thì ở bên cạnh hắn, Yêu Huyên mặc dù trong lòng không vui, nhưng cũng không nói gì thêm.
Nhìn Nhạc Thành đi vào trong đại sảnh, một đám cường giả đánh giá Nhạc Thành, bọn họ từ khí tức của Nhạc Thành mà nhìn ra cái gì, tựa hồ như nhìn trộm thực lực của hắn.
- Nhạc Thành, muội…
Thần sắc của Yến Hiểu Kỳ hơi biến đổi, không khỏi băn khoăn, sau đó nàng lập tức nói:
- Muội cùng với huynh ngồi ở đây, ba ngày nay đã không gặp huynh.
- Hiểu Kỳ, không cần đâu, muội ngồi lên trên đi.
Nhạc Thành mỉm cười, hắn biết Yến Hiểu Kỳ bận tâm tới mình cho nên mới nói như vậy, sau đó hắn lập tức gợi ý Yến Hiểu Kỳ lên vị trí đầu tiên.
Ngồi ở phía dưới mà thôi, loại chuyện nhỏ nhặt này Nhạc Thành không để ý, chỉ là trong lòng Nhạc Thành quyết định, chút nữa không cần phải để cho Vũ Văn gia này chút mặt mũi gì.
Bị sắp xếp ở vị trí cuối cùng, Vũ Văn Minh Châu cũng áy náy cho Nhạc Thành, nàng xem ra cũng biết chuyện này.
Nhạc Thành trở lại khuôn mặt tươi cười, đây chính là mẫu nương của mình, dĩ nhiên là phải lễ phép mới được.
Về phần sự sắp xếp của Vũ Văn gia tộc, Nhạc Thành phỏng chưng Vũ Văn Minh Quang và Vũ Văn Minh Châu không có vấn đề gì, chỉ là một nhóm người do tộc trưởng sắp xếp mà thôi, dù sao Vũ Văn gia tộc bên trong cũng không phải do một mình Vũ Văn Minh Quang định đoạt.
Trong lúc những lão giả này đánh giá Nhạc Thành, Nhạc Thành cũng dung thần thức quét qua bọn họ.
Nhạc Thành đánh giá những lão giả này thì biết được thực lực tu vi của bọn họ từ ngũ tinh đến thất tinh Đấu Tôn, trong đó có mấy người là ma pháp sư cấp tám trung kỳ.
Nhạc Thành biết rằng đó chỉ là thực lực biểu hiện ra ngoài của Vũ Văn gia mà thôi. Từ lúc vào Vũ Văn gia, theo khí tức mịt mờ mà hắn cảm nhận được, những người khác còn có thực lực cường hãn hơn.
Từ nơi này, Nhạc Thành cũng biết Tứ Đại Nhân Tộc cùng với Hồ Điệp Cốc, Cuồng Sư Môn thực lực khác biệt thế nào, xem ra Tứ Đại Nhân Tộc cường hãn hơn nhiều.
Nhìn thấy Nhạc Thành dưỡng thần, đám lão giả kia hơi đổi sắc mặt, mà khí tức của những lảo giả này sau đó quét quanh trên người Yêu Huyên thì đều cảm thấy kinh ngạc.
Yến Hiểu Kỳ do dự một lát sau đó mang theo một chút áy náy cùng với mẫu thân mình ngồi xuống.
- Nhạc Thành, xem ra Vũ Văn gia đối với đứa con rể này không coi trọng lắm.
Yêu Huyên dùng linh hồn truyền âm nói với Nhạc Thành.
- Không có gì, chút nữa bọn họ sẽ thỏa mãn.
Nhạc Thành mỉm cười sau đó cũng dùng thần thức truyền âm mà nói.
Nhạc Thành dĩ nhiên biết rõ việc này Vũ Văn Hạo Nguyên không nói lời nào, nhất định là do cách làm của mấy vị trưởng lão, nếu chút nữa mình bị mấy người Vũ Văn gia tộc khiêu chiến mà thua thì rất khó nhìn, có lẽ Vũ Văn gia tộc sẽ đuổi mình ra khỏi Vũ Văn gia.
Nếu như mình là khách nhân thì Vũ Văn gia sẽ để mình ở vị trí đầu tiên, nhưng hiện tại thì khác.
- Hừ, đợi tới lúc đó, xem các ngươi có yêu cầu ta không.
Nhạc Thành hừ lạnh một tiếng, sau đó hắn liền mở hai mắt ra, bởi vì Nhạc Thành cảm ứng được có hơn mười người đang hướng về phía bên này.
- Ra mắt tộc trưởng và các vị trưởng lão.
Ba bốn mười người trong đó có cả nam lẫn nữ tiến tới thi lễ.
- Ừ, hôm nay là kỳ tỷ thí mười năm một lần của Vũ Văn gia tộc, chọn người trẻ tuổi ưu tú nhất đại biểu, ta hi vọng đám người các ngươi có thể khiến cho ta kinh ngạc,.
Vũ Văn Hạo Nguyên cất tiếng nói trong đại sảnh, thân ảnh của y không lớn nhưng tiếng nói thì vang vọng khắp trong đại sảnh.
- Kỳ tỷ thí hôm nay chia làm độ dày huyết mạch và thực lực đối kháng, các ngươi chuẩn bị đi, trong các ngươi ai có thể là hai người cuối cùng đại biểu cho Vũ Văn gia tộc đi vào trong cuộc tỷ thí Tứ Đại Thú Tộc và Tứ Đại Nhân Tộc là do các ngươi, hãy cố gắng lên.
Vũ Văn Hạo Nguyên cất tiếng nói
- Nhất định không để cho tộc trưởng thất vọng.
Một đám người thốt lên, sau đó trong chớp mắt đã rơi xuống.
Ở chỗ này, Nhạc Thành đánh giá đám người kia, trong đó có bốn thanh niên để ý tới hắn, ánh mắt không hề thân thiện.
Thực lực của những người này Nhạc Thành đã sớm để ý trong lòng, thực lực mạnh nhát chỉ là bốn thanh niên mà thôi, những người khác cũng chỉ là nhất tinh Đấu Tôn là cùng. Đám người này mạnh nhất là tứ tinh Đấu Tôn đỉnh phong, trong đám trẻ tuổi đã là quá mạnh rồi.
Nhạc Thành chăm chú nhìn đám người này sau đó di chuyển ánh mắt, tựa hồ như những người này cũng không phát sinh chút uy hiếp nào với mình.
-o0o-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.