Từ Hôm Nay Trở Đi Nuôi Cổ ( Dịch)
Chương 15: Đan Phương Thượng Phẩm !
Suất Đích Kinh Thiên Động Địa
06/10/2022
Editor: Kingofbattle
Phong Vô Nguyệt ở một bên cười ha hả, lại không nhìn thấy sắc mặt Phong Vân càng ngày càng đen.
"Không có gì mắc cười, đi thôi! " Phong Vân vội vàng dùng ống tay áo che lấy bàn tay đeo nhẫn......
......
Từ lúc mua được lò luyện đan, rốt cục đã khiến cho Phong Vân bắt đầu nảy sinh ý tưởng luyện đan.
Thông qua giao dịch hội lần này, hắn đã mở mang kiến thức, thấy được đủ loại thiên tài từ những gia tộc khác, cuối cùng hắn đã ý thức được bản thân chỉ là ếch ngồi đáy giếng.
Bản thân hắn tự nhận tốc độ tu luyện không kém, nhưng nếu mang ra so sánh với thiên tài chính thức thì đúng là không đáng nhắc tới.
Ưu thế của hắn nằm ở tài nguyên vô hạn, chính là tài nguyên tu luyện nhiều hơn so với những người khác, bởi vậy mới có thể sánh ngang với thiên tài tam phẩm.
Nhưng thông qua chuyến đi tới phường thị lần này, hắn chợt phát hiện ra có vài thiên tài không thiếu tiền giống hắn, hắn có thể dùng rất nhiều linh thạch cùng linh dược, nhưng con trai của tộc trưởng không có sao? Con trai của tộc lão không có sao? Bọn hắn cũng không thiếu linh thạch.
Nếu dùng tài nguyên không thể bù đắp chênh lệch giữa mình với bọn họ, thì tư chất của mình kém hơn, tất nhiên sẽ bị bỏ lại càng ngày càng xa.
Điều này khiến cho Phong Vân sinh ra áp lực không nhỏ.
Cố gắng cũng vô dụng, nếu muốn so sánh tài nguyên với thiên tài, chuyện duy nhất có thể làm chính là phải giàu hơn bọn hắn, ít nhất phải giàu hơn gấp trăm lần.
Dựa vào xác xuất thành công chết tiệt của thế giới này, cho dù là con của tộc trưởng cũng không có khả năng mỗi ngày đều ăn linh đan như cơm bữa đi?
Chuyện hắn cần làm là phải ăn đan dược như cơm bữa, thông qua phương thức cắn thuốc để nâng cao tốc độ tu luyện, tu luyện bằng linh thạch đã không còn theo kịp tốc độ của hắn.
Bởi vậy từ lúc hắn trở về, liền bắt đầu bế quan, dùng hết tâm trí để nghiên cứu thuật luyện đan.
Trong khoảng thời gian đi theo Vương đan sư, hắn đã học trộm không ít, đã hiểu rõ thủ pháp luyện đan cơ bản, nhưng hiện tại hắn chỉ biết trên lý thuyết, không tự mình thực hành thì mãi mãi chỉ là lý luận suông.
Mà thực hành thì lại cần đan phương, ở thế giới này ai cũng có thể luyện cổ trùng, nhưng để luyện đan thì cần đến điều kiện rất cao. Số lượng bất đồng, tự nhiên số lượng đan phương hiếm gấp mấy lần so với cổ phương.
Nếu so với cổ phương thì đan phương đắt hơn nhiều lắm, mặc dù trên tay Vương đan sư có đan phương, nhưng ở thế giới này Luyện Đan Sư còn giữ bí mật hơn so với Cổ Sư.
Vương đan sư cũng chưa từng lấy cổ phương từ Phong gia trại, làm sao hắn có thể lấy được đan phương từ tay Vương đan sư?
Trong lúc hắn mặt ủ mày chau, thì bỗng nhớ tới tờ đan phương tặng kèm kia.
Vốn là hắn không có mong đợi gì đối với tờ đan phương này, dù sao thì hàng tặng kèm có gì tốt, nói không chừng chính là một tàn phương, hoặc là tài liệu luyện chế đã tuyệt tích, nếu không sớm đã bị nữ chủ quán kia treo lên đấu giá.
Hắn cũng chỉ mang tâm tư tò mò nhìn lướt qua, không nghĩ tới vừa nhìn đã không thể dời mắt.
Đan phương được phân chia thành: hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm, đan phương hạ phẩm chỉ có thể luyện ra linh đan hạ phẩm, đan phương trung phẩm thì luyện ra linh đan trung phẩm, đan phương thượng phẩm thì luyện ra linh đan thượng phẩm.
Tất nhiên là linh đan cực phẩm cũng chỉ có đan phương cực phẩm mới có thể luyện ra, nhưng đan phương cực phẩm rất thưa thớt, cho dù có vét sạch toàn bộ trùng cốc cũng không tìm ra đan phương cực phẩm.
Mặc dù trùng cốc có đan phương thượng phẩm, nhưng cũng rất quý hiếm, thậm chí không nhiều bằng cổ phương thượng phẩm.
Phong Vân kiềm nén sự vui sướng lại, hắn hiểu được, nếu như đây thật sự là đan phương thượng phẩm, thì nữ chủ quán kia tuyệt đối không thể tặng không, cũng không có khả năng để phủ bụi rất lâu rồi.
Sau khi đọc hết tài liệu trong đan phương, rốt cục Phong Vân đã hiểu tại sao tờ đan phương này bị ghét bỏ.
Đan phương kia tên là Ngũ Hành Quy Nguyên Đan, có thể nâng cao linh lực năm loại thuộc tính Kim Mộc Thuỷ Hoả Thổ, tài liệu ít đến đáng thương, chỉ có năm loại, phân biệt tương ứng với năm loại thuộc tính.
Nhưng năm loại tài liệu nhìn như rất ít này, gần như muốn lấy đi mạng già của luyện đan sư.
Vật liệu lần lượt là Kim Linh Chi, Mộc Linh Chi, Thủy Linh Chi, Hỏa Linh Chi, Thổ Linh Chi.
Vì tiện cho việc chăm sóc linh dược, Vương đan sư cố ý đưa cho hắn không ít thư tịch phân biệt linh dược, hắn cũng không phải tấm chiếu mới, tự nhiên là hắn biết năm loại linh dược này.
Phong Vân không nhịn được mà líu lưỡi. Trách không được tờ đan phương thượng phẩm không có người hỏi thăm, phương thuốc này đúng là gân gà đối với người khác.
Nấm linh chi được trồng gần núi lửa hoặc dung nham, không thể phát triển ở loại địa hình khác, căn bản là không thể trồng quy mô lớn trong dược viên, và chuyện hái thuốc là cực kỳ nguy hiểm.
Thủy Linh Chi cũng tương tự, chỉ sinh sống ở gần Hàn Đàm, không thể sinh trưởng ở loại địa hình khác, cũng không thể hái đi rồi trồng vào dược viên. (Hàn Đàm : đầm nước lạnh)
Ba loại linh chi còn lại cũng tương tự, yêu cầu hoàn cảnh sinh trưởng rất ngặt nghèo, căn bản không thể nhổ trồng vào dược viên, càng không thể nào trồng số lượng lớn.
Phong Vô Nguyệt ở một bên cười ha hả, lại không nhìn thấy sắc mặt Phong Vân càng ngày càng đen.
"Không có gì mắc cười, đi thôi! " Phong Vân vội vàng dùng ống tay áo che lấy bàn tay đeo nhẫn......
......
Từ lúc mua được lò luyện đan, rốt cục đã khiến cho Phong Vân bắt đầu nảy sinh ý tưởng luyện đan.
Thông qua giao dịch hội lần này, hắn đã mở mang kiến thức, thấy được đủ loại thiên tài từ những gia tộc khác, cuối cùng hắn đã ý thức được bản thân chỉ là ếch ngồi đáy giếng.
Bản thân hắn tự nhận tốc độ tu luyện không kém, nhưng nếu mang ra so sánh với thiên tài chính thức thì đúng là không đáng nhắc tới.
Ưu thế của hắn nằm ở tài nguyên vô hạn, chính là tài nguyên tu luyện nhiều hơn so với những người khác, bởi vậy mới có thể sánh ngang với thiên tài tam phẩm.
Nhưng thông qua chuyến đi tới phường thị lần này, hắn chợt phát hiện ra có vài thiên tài không thiếu tiền giống hắn, hắn có thể dùng rất nhiều linh thạch cùng linh dược, nhưng con trai của tộc trưởng không có sao? Con trai của tộc lão không có sao? Bọn hắn cũng không thiếu linh thạch.
Nếu dùng tài nguyên không thể bù đắp chênh lệch giữa mình với bọn họ, thì tư chất của mình kém hơn, tất nhiên sẽ bị bỏ lại càng ngày càng xa.
Điều này khiến cho Phong Vân sinh ra áp lực không nhỏ.
Cố gắng cũng vô dụng, nếu muốn so sánh tài nguyên với thiên tài, chuyện duy nhất có thể làm chính là phải giàu hơn bọn hắn, ít nhất phải giàu hơn gấp trăm lần.
Dựa vào xác xuất thành công chết tiệt của thế giới này, cho dù là con của tộc trưởng cũng không có khả năng mỗi ngày đều ăn linh đan như cơm bữa đi?
Chuyện hắn cần làm là phải ăn đan dược như cơm bữa, thông qua phương thức cắn thuốc để nâng cao tốc độ tu luyện, tu luyện bằng linh thạch đã không còn theo kịp tốc độ của hắn.
Bởi vậy từ lúc hắn trở về, liền bắt đầu bế quan, dùng hết tâm trí để nghiên cứu thuật luyện đan.
Trong khoảng thời gian đi theo Vương đan sư, hắn đã học trộm không ít, đã hiểu rõ thủ pháp luyện đan cơ bản, nhưng hiện tại hắn chỉ biết trên lý thuyết, không tự mình thực hành thì mãi mãi chỉ là lý luận suông.
Mà thực hành thì lại cần đan phương, ở thế giới này ai cũng có thể luyện cổ trùng, nhưng để luyện đan thì cần đến điều kiện rất cao. Số lượng bất đồng, tự nhiên số lượng đan phương hiếm gấp mấy lần so với cổ phương.
Nếu so với cổ phương thì đan phương đắt hơn nhiều lắm, mặc dù trên tay Vương đan sư có đan phương, nhưng ở thế giới này Luyện Đan Sư còn giữ bí mật hơn so với Cổ Sư.
Vương đan sư cũng chưa từng lấy cổ phương từ Phong gia trại, làm sao hắn có thể lấy được đan phương từ tay Vương đan sư?
Trong lúc hắn mặt ủ mày chau, thì bỗng nhớ tới tờ đan phương tặng kèm kia.
Vốn là hắn không có mong đợi gì đối với tờ đan phương này, dù sao thì hàng tặng kèm có gì tốt, nói không chừng chính là một tàn phương, hoặc là tài liệu luyện chế đã tuyệt tích, nếu không sớm đã bị nữ chủ quán kia treo lên đấu giá.
Hắn cũng chỉ mang tâm tư tò mò nhìn lướt qua, không nghĩ tới vừa nhìn đã không thể dời mắt.
Đan phương được phân chia thành: hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm, đan phương hạ phẩm chỉ có thể luyện ra linh đan hạ phẩm, đan phương trung phẩm thì luyện ra linh đan trung phẩm, đan phương thượng phẩm thì luyện ra linh đan thượng phẩm.
Tất nhiên là linh đan cực phẩm cũng chỉ có đan phương cực phẩm mới có thể luyện ra, nhưng đan phương cực phẩm rất thưa thớt, cho dù có vét sạch toàn bộ trùng cốc cũng không tìm ra đan phương cực phẩm.
Mặc dù trùng cốc có đan phương thượng phẩm, nhưng cũng rất quý hiếm, thậm chí không nhiều bằng cổ phương thượng phẩm.
Phong Vân kiềm nén sự vui sướng lại, hắn hiểu được, nếu như đây thật sự là đan phương thượng phẩm, thì nữ chủ quán kia tuyệt đối không thể tặng không, cũng không có khả năng để phủ bụi rất lâu rồi.
Sau khi đọc hết tài liệu trong đan phương, rốt cục Phong Vân đã hiểu tại sao tờ đan phương này bị ghét bỏ.
Đan phương kia tên là Ngũ Hành Quy Nguyên Đan, có thể nâng cao linh lực năm loại thuộc tính Kim Mộc Thuỷ Hoả Thổ, tài liệu ít đến đáng thương, chỉ có năm loại, phân biệt tương ứng với năm loại thuộc tính.
Nhưng năm loại tài liệu nhìn như rất ít này, gần như muốn lấy đi mạng già của luyện đan sư.
Vật liệu lần lượt là Kim Linh Chi, Mộc Linh Chi, Thủy Linh Chi, Hỏa Linh Chi, Thổ Linh Chi.
Vì tiện cho việc chăm sóc linh dược, Vương đan sư cố ý đưa cho hắn không ít thư tịch phân biệt linh dược, hắn cũng không phải tấm chiếu mới, tự nhiên là hắn biết năm loại linh dược này.
Phong Vân không nhịn được mà líu lưỡi. Trách không được tờ đan phương thượng phẩm không có người hỏi thăm, phương thuốc này đúng là gân gà đối với người khác.
Nấm linh chi được trồng gần núi lửa hoặc dung nham, không thể phát triển ở loại địa hình khác, căn bản là không thể trồng quy mô lớn trong dược viên, và chuyện hái thuốc là cực kỳ nguy hiểm.
Thủy Linh Chi cũng tương tự, chỉ sinh sống ở gần Hàn Đàm, không thể sinh trưởng ở loại địa hình khác, cũng không thể hái đi rồi trồng vào dược viên. (Hàn Đàm : đầm nước lạnh)
Ba loại linh chi còn lại cũng tương tự, yêu cầu hoàn cảnh sinh trưởng rất ngặt nghèo, căn bản không thể nhổ trồng vào dược viên, càng không thể nào trồng số lượng lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.