Từ Hôm Nay Trở Đi Nuôi Cổ ( Dịch)
Chương 27: Tu Luyện Dung Quyết
Suất Đích Kinh Thiên Động Địa
09/10/2022
Editor: Kingofbattle
"Ồ nhiều như vậy? Đừng nói là ngươi đã dọn sạch dược viên của Vương đan sư nhé? ”
Sắc mặt Phong Vô Nguyệt như ăn phải trái mướp đắng, nhìn mảnh đất cò bay thẳng cánh thế kia, trong lòng cảm thấy tuyệt vọng, đây là phải trồng đến ngày tháng năm nào?
Bất quá khi hắn nhìn rõ hạt giống linh dược trong túi, nhất thời hai mắt híp lại, lại có động lực.
Linh dược mà Vương đan sư tuyển chọn cũng không có phàm phẩm, cho dù Phong Vân tuyển chọn hạt giống linh dược kém nhất cũng là báu vật trong mắt người khác.
Một túi hạt giống lớn như vậy, cũng không ít ? Có lẽ ăn trộm một ít sẽ không bị phát hiện? Phong Vô Nguyệt liền nảy sinh tâm tư đen tối.
Phong Vân đã nhìn thấu suy nghĩ của hắn, nếu đã giúp mình làm việc thì hắn cũng không ngại trả chút thù lao, dù sao mấy thứ này hắn có thể biến ra một đống lớn, căn bản là không đáng giá.
Cứ như vậy, hai người đứng dưới ánh mặt trời chiếu rọi, xung quanh thì toàn ong mật, bắt đầu một ngày trồng thuốc.
So với sự nghiêm túc cẩn thận của Phong Vô Nguyệt, ngược lại Phong Vân rất tuỳ tiện, hắn bốc một nhúm hạt giống rồi vứt đại xuống đất, quyết định cho bọn chúng tự sinh tự diệt, về sau cũng không cần tốn nhiều thời gian chăm sóc, cứ để thuận theo tự nhiên.
Hắn cũng không tin nếu không chăm sóc thì sẽ không thu hoạch được hạt giống nào, nếu không tại sao linh dược hoang dại lại mọc khắp núi đồi ? Cùng lắm là giảm một nửa thu hoạch mà thôi, hoặc là tốn thêm chút thời gian, cũng không sao cả.
Hắn thật sự không muốn lãng phí phần lớn thời gian vào những chuyện vặt vãnh này, dù sao cũng có Thần Đỉnh trong tay, những linh dược này có trưởng thành hay không cũng mặc kệ, hắn trồng chúng để tiện giải thích nguồn tài nguyên của mình, đề phòng người khác nghi ngờ.
Làm việc quần quật cả ngày trời, thẳng đến khi mặt trời lặn xuống, lúc này hai người Phong Vân mới kéo lê thân thể rã rời quay lại chỗ ở của mình, Phong Vân chỉ rửa mặt qua loa, sau đó hắn lấy Dung Quyết ra lật xem.
Hắn cũng không quên thu hoạch lớn nhất của ngày hôm nay, quả thực bộ công pháp này chính là sáng tạo riêng cho hắn.
Sau khi đọc lướt qua vài lần, hắn bắt đầu ngồi xếp bằng trên giường, chậm rãi tu luyện.
Bước đầu tiên của Dung Quyết, chính là lợi dụng một loại thủ đoạn đặc biệt để khai mở ra bốn linh huyệt khác.
Đáng lẽ muốn khai mở bốn linh huyệt cần hao tốn một lượng lớn linh lực, nếu đổi lại người khác đúng là cần rất nhiều thời gian, nhưng hắn ỷ vào Ngũ Hành Quy Nguyên Đan chống đỡ, đúng là chỉ trôi qua một đêm đã khai huyệt thành công.
Chẳng qua là quá trình khai huyệt của hắn rất khác so với người sáng tạo Dung Quyết.
Người sáng tạo ra Dung Quyết là Vạn Hỏa Chân Quân, chỉ có một loại hỏa thuộc tính, bởi vậy nên hắn mở ra năm cái hỏa linh huyệt, khi thúc dục cùng lúc năm cái hỏa linh huyệt thì có thể gia tăng uy lực hoả thuộc tính lên gấp năm lần.
Có lẽ bởi vì công pháp này do thiên tài đơn thuộc tính sáng tạo ra, cho nên linh huyệt do công pháp này mở ra, chỉ có thể hấp thu linh lực có cùng thuộc tính.
Một khi linh lực khác thuộc tính tiến vào dị linh huyệt, một là sẽ bị cắn nuốt, hai là bị bài xích ra ngoài, căn bản là không thể tồn tại cùng một chỗ.
Mà hắn là quái tài tám thuộc tính, tự nhiên tu luyện công pháp này sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Không hề bất ngờ, năm cái linh huyệt của hắn chỉ có thể dung nạp linh lực cùng thuộc tính, những linh lực khác thuộc tính đều bị bài xích ra ngoài.
Trải qua một đoạn thời gian rất dài vật lộn, cuối cùng hắn cũng mở ra năm đại linh huyệt : Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, sau đó hấp thu toàn bộ ngũ hành linh lực vào cơ thể.
Mà ba loại linh lực Phong, Lôi, Băng bởi vì không có linh huyệt dung nạp, chỉ có thể từ từ tiêu tán.
May mà ngày thường hắn đều ăn Ngũ Hành Quy Nguyên Đan để tu luyện, linh lực ngũ hành trong cơ thể đều chiếm trên chín thành, ba loại linh lực Phong, Lôi, Băng có rất ít, cho dù có mất đi hắn cũng không đau lòng.
Ngược lại, hắn còn phải cao hứng, đây đều là linh lực hỗn tạp, trước kia hắn tu luyện hấp thu đủ tám loại linh lực hỗn tạp, cho nên linh lực trên người không thuần khiết, khi tranh đấu cùng cấp sẽ gặp phải thua thiệt.
Nhưng hiện tại ba loại linh lực Phong Lôi Băng bị đẩy ra ngoài, linh lực ngũ hành được phân chia ra năm vị trí, trong lúc vô tình đã tinh luyện linh lực của hắn.
Hiện tại độ tinh khiết linh lực của hắn tương đương với linh lực của thiên tài nhất phẩm, làm sao mà hắn không khoái chí?
Công pháp là thứ phải cực kỳ chặt chẽ cẩn thận, chỉ cần sai một ly thì sẽ cách biệt cả dặm.
Hắn tu luyện không giống với người sáng tạo, có thể sẽ xuất hiện biến hoá không thể lường trước, gặp phải chuyện ngoài ý muốn.
Hắn cũng không biết là linh huyệt ngũ hành mạnh hơn, hay là hỏa linh huyệt thuần khiết theo bản gốc mạnh hơn, xảy ra biến cố như vậy hắn cũng không biết là tốt hay xấu.
"Ồ nhiều như vậy? Đừng nói là ngươi đã dọn sạch dược viên của Vương đan sư nhé? ”
Sắc mặt Phong Vô Nguyệt như ăn phải trái mướp đắng, nhìn mảnh đất cò bay thẳng cánh thế kia, trong lòng cảm thấy tuyệt vọng, đây là phải trồng đến ngày tháng năm nào?
Bất quá khi hắn nhìn rõ hạt giống linh dược trong túi, nhất thời hai mắt híp lại, lại có động lực.
Linh dược mà Vương đan sư tuyển chọn cũng không có phàm phẩm, cho dù Phong Vân tuyển chọn hạt giống linh dược kém nhất cũng là báu vật trong mắt người khác.
Một túi hạt giống lớn như vậy, cũng không ít ? Có lẽ ăn trộm một ít sẽ không bị phát hiện? Phong Vô Nguyệt liền nảy sinh tâm tư đen tối.
Phong Vân đã nhìn thấu suy nghĩ của hắn, nếu đã giúp mình làm việc thì hắn cũng không ngại trả chút thù lao, dù sao mấy thứ này hắn có thể biến ra một đống lớn, căn bản là không đáng giá.
Cứ như vậy, hai người đứng dưới ánh mặt trời chiếu rọi, xung quanh thì toàn ong mật, bắt đầu một ngày trồng thuốc.
So với sự nghiêm túc cẩn thận của Phong Vô Nguyệt, ngược lại Phong Vân rất tuỳ tiện, hắn bốc một nhúm hạt giống rồi vứt đại xuống đất, quyết định cho bọn chúng tự sinh tự diệt, về sau cũng không cần tốn nhiều thời gian chăm sóc, cứ để thuận theo tự nhiên.
Hắn cũng không tin nếu không chăm sóc thì sẽ không thu hoạch được hạt giống nào, nếu không tại sao linh dược hoang dại lại mọc khắp núi đồi ? Cùng lắm là giảm một nửa thu hoạch mà thôi, hoặc là tốn thêm chút thời gian, cũng không sao cả.
Hắn thật sự không muốn lãng phí phần lớn thời gian vào những chuyện vặt vãnh này, dù sao cũng có Thần Đỉnh trong tay, những linh dược này có trưởng thành hay không cũng mặc kệ, hắn trồng chúng để tiện giải thích nguồn tài nguyên của mình, đề phòng người khác nghi ngờ.
Làm việc quần quật cả ngày trời, thẳng đến khi mặt trời lặn xuống, lúc này hai người Phong Vân mới kéo lê thân thể rã rời quay lại chỗ ở của mình, Phong Vân chỉ rửa mặt qua loa, sau đó hắn lấy Dung Quyết ra lật xem.
Hắn cũng không quên thu hoạch lớn nhất của ngày hôm nay, quả thực bộ công pháp này chính là sáng tạo riêng cho hắn.
Sau khi đọc lướt qua vài lần, hắn bắt đầu ngồi xếp bằng trên giường, chậm rãi tu luyện.
Bước đầu tiên của Dung Quyết, chính là lợi dụng một loại thủ đoạn đặc biệt để khai mở ra bốn linh huyệt khác.
Đáng lẽ muốn khai mở bốn linh huyệt cần hao tốn một lượng lớn linh lực, nếu đổi lại người khác đúng là cần rất nhiều thời gian, nhưng hắn ỷ vào Ngũ Hành Quy Nguyên Đan chống đỡ, đúng là chỉ trôi qua một đêm đã khai huyệt thành công.
Chẳng qua là quá trình khai huyệt của hắn rất khác so với người sáng tạo Dung Quyết.
Người sáng tạo ra Dung Quyết là Vạn Hỏa Chân Quân, chỉ có một loại hỏa thuộc tính, bởi vậy nên hắn mở ra năm cái hỏa linh huyệt, khi thúc dục cùng lúc năm cái hỏa linh huyệt thì có thể gia tăng uy lực hoả thuộc tính lên gấp năm lần.
Có lẽ bởi vì công pháp này do thiên tài đơn thuộc tính sáng tạo ra, cho nên linh huyệt do công pháp này mở ra, chỉ có thể hấp thu linh lực có cùng thuộc tính.
Một khi linh lực khác thuộc tính tiến vào dị linh huyệt, một là sẽ bị cắn nuốt, hai là bị bài xích ra ngoài, căn bản là không thể tồn tại cùng một chỗ.
Mà hắn là quái tài tám thuộc tính, tự nhiên tu luyện công pháp này sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Không hề bất ngờ, năm cái linh huyệt của hắn chỉ có thể dung nạp linh lực cùng thuộc tính, những linh lực khác thuộc tính đều bị bài xích ra ngoài.
Trải qua một đoạn thời gian rất dài vật lộn, cuối cùng hắn cũng mở ra năm đại linh huyệt : Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, sau đó hấp thu toàn bộ ngũ hành linh lực vào cơ thể.
Mà ba loại linh lực Phong, Lôi, Băng bởi vì không có linh huyệt dung nạp, chỉ có thể từ từ tiêu tán.
May mà ngày thường hắn đều ăn Ngũ Hành Quy Nguyên Đan để tu luyện, linh lực ngũ hành trong cơ thể đều chiếm trên chín thành, ba loại linh lực Phong, Lôi, Băng có rất ít, cho dù có mất đi hắn cũng không đau lòng.
Ngược lại, hắn còn phải cao hứng, đây đều là linh lực hỗn tạp, trước kia hắn tu luyện hấp thu đủ tám loại linh lực hỗn tạp, cho nên linh lực trên người không thuần khiết, khi tranh đấu cùng cấp sẽ gặp phải thua thiệt.
Nhưng hiện tại ba loại linh lực Phong Lôi Băng bị đẩy ra ngoài, linh lực ngũ hành được phân chia ra năm vị trí, trong lúc vô tình đã tinh luyện linh lực của hắn.
Hiện tại độ tinh khiết linh lực của hắn tương đương với linh lực của thiên tài nhất phẩm, làm sao mà hắn không khoái chí?
Công pháp là thứ phải cực kỳ chặt chẽ cẩn thận, chỉ cần sai một ly thì sẽ cách biệt cả dặm.
Hắn tu luyện không giống với người sáng tạo, có thể sẽ xuất hiện biến hoá không thể lường trước, gặp phải chuyện ngoài ý muốn.
Hắn cũng không biết là linh huyệt ngũ hành mạnh hơn, hay là hỏa linh huyệt thuần khiết theo bản gốc mạnh hơn, xảy ra biến cố như vậy hắn cũng không biết là tốt hay xấu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.