Từ Hôm Nay Trở Đi Nuôi Cổ ( Dịch)
Chương 18: Vận Khí ?
Suất Đích Kinh Thiên Động Địa
06/10/2022
Editor: Kingofbattle
Lúc này ở bên ngoài, rốt cuộc Phong Vân đã mở to mắt, khóe miệng nở một nụ cười vui vẻ, trái tim cũng bởi vì kích động mà đập nảy liên hồi.
Phong Vân mừng như điên, lớn tiếng quát: "Cuối cùng cũng thành công? Đoạt Mệnh Cổ bởi vì Ách Vận Trùng mà xác xuất thành công cực thấp, ngàn năm qua không có người nào luyện thành, chỉ có ta, thế giới chết tiệt này cũng chỉ có ta có khả năng luyện thành Đoạt Mệnh Cổ."
"3001 lần, thật đúng là để cho ta đợi thật lâu, ha ha, Vương đan sư tốn thời gian mấy chục năm, đến bây giờ cũng không có luyện ra Đoạt Mệnh Cổ, mà ta, vậy mà trước hắn một bước thành công"
"Cũng không biết nếu để cho lão biết mình đã luyện thành Đoạt Mệnh Cổ, lão sẽ có vẻ mặt gì, nhất định là biểu cảm trên mặt sẽ rất đặc sắc ! Ha ha ha......"
Phong Vân rốt cuộc nhịn không được mà đắc ý cười ha hả, con người chính là như vậy như vậy, dùng sự vui sướng của mình để cười trên nỗi đau của kẻ khác.
Sau khi bình tĩnh lại, cuối cùng hắn nhấc cái nắp của vò luyện cổ lên, không thể chờ đợi được mà đặt Đoạt Mệnh Cổ trên lòng bàn tay.
Nhìn hình dạng chiến đấu hoàn mỹ kia khiến hắn sướng ngất đi, thầm nghĩ không hổ danh là Đoạt Mệnh Cổ tiếng tăm lừng lẫy ở thời thượng cổ.
Nghe đồn, điểm lợi hại nhất của Đoạt Mệnh Cổ không nằm ở trên cặp càng vô cùng sắc bén kia, chính là cái móc ở đằng sau đuôi nó mới là thứ khiến người khác kiêng kỵ nhất.
Phần móc ở đuôi Đoạt Mệnh Cổ ẩn chứa kịch độc, nhưng loại chất độc này tương đối khác thường, chỉ cần là độc thì khẳng định có thuốc giải, kịch độc của Đoạt Mệnh Cổ đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Tuy nhiên kịch độc Đoạt Mệnh Cổ có thể giải, nhưng cần phải có vận may hiếm có mới có thể giải được kịch độc này. Dưới ảnh hưởng của Ách Vận Trùng, người bị trúng độc sau khi ăn vào giải dược sẽ có tỷ lệ một phần ngàn giải được độc.
Trừ phi ngươi là khí vận chi tử, hoặc là có nhiều giải dược, nếu không một khi trúng phải độc của Đoạt Mệnh Cổ, cơ bản chỉ có thể ở trong nhà chờ chết.
Bởi vậy Đoạt Mệnh Cổ mới có thể nổi danh ở thời kỳ thượng cổ, khiến cho tất cả mọi người nghe thấy đã sợ mất mật.
Phong Vân áp chế sự sung sướng lại, kế tiếp chính là nhận chủ, nhận chủ rất đơn giản, Đoạt Mệnh Cổ vốn dùng tinh huyết của hắn luyện chế, đã có mối liên hế sâu xa, Đoạt Mệnh Cổ và hắn có mối liên hệ rất thân thiết.
Chỉ cần hắn đánh linh hồn lạc ấn vào trong cơ thể Đoạt Mệnh Cổ là được rồi, căn bản là nó sẽ không phản kháng.
Sau khi Phong Vân hạ lạc ấn vào trong linh hồn Đoạt Mệnh Cổ, kế tiếp hắn xem như bảo bối đưa Đoạt Mệnh Cổ vào trong nhẫn trữ vật, cuối cùng đẩy cửa phòng đi ra ngoài, hít lấy không khí mát mẻ của ngày hôm nay.
Học tập thuật luyện đan cùng luyện chế Đoạt Mệnh Cổ quá tốn thời gian, thấm thoát đã trôi qua thời gian hai năm.
Trong hai năm này vì chú tâm luyện cổ, mà hắn bỏ bê tu luyện, trực tiếp dựa vào việc cắn thuốc để tăng cấp, nên chỉ mới đột phá Tụ Linh hậu kỳ.
Tốc độ tu luyện bực này đủ để so sánh với thiên tài nhị phẩm, thậm chí còn ngang ngửa thiên tài nhất phẩm, đáng tiếc là tốc độ tu luyện như hack của hắn lại không có ai biết đến.
"Phong Vân, ta chỉ còn kém một bước nhỏ là đột phá Tụ Linh hậu kỳ, ngươi thấy có nhanh không? Hiện tại ngươi là cảnh giới gì ? "
Không đợi Phong Vân kịp hít thở không khí trong lành, Phong Vô Nguyệt đã từ xa bước đến, bộ dáng của hắn rất đắc ý nói ra.
Nghe vậy, Phong Vân có hơi mắc cười, trong lúc vô tình, vậy mà mình đã vượt qua thiên tài từng khiến cho hắn ngưỡng mộ, Đúng là chuyện đời khó đoán.
"Vừa đột phá Tụ Linh trung kỳ, vận khí không tệ, chỉ thử một lần liền đột phá thành công. " Phong Vân cố tỏ ra khiêm tốn.
Bình cảnh của thế giới này cũng có chút khác thường, vậy mà đột phá cũng có xác xuất thất bại, hơn nữa tư chất càng kém thì tỷ lệ thành công càng thấp.
Nếu nói thiên tài nhất phẩm có tỷ lệ đột phá tiểu cảnh giới là một nửa, như vậy thì phế vật bát phẩm có tỷ lệ thành công là một phần hai trăm (0.005%).
Lúc gặp phải bình cảnh của đại cảnh giới thì tỷ lệ thành công còn phải giảm nhiều hơn nữa.
Nhưng vận khí là một thứ gì đó rất thần kỳ, cho dù thiên tài nhất phẩm có một tỷ lệ 50% đột phá thành công, nhưng có đôi khi giẫm phải cứt chó sẽ bị thất bại mười lần liên tục.
Cho dù phế vật bát phẩm chỉ có 0.005% tỷ lệ thành công, nhưng nếu vận khí tốt thì cũng có thể đột phá trong một lần thử, bỏ xa thiên phú vượt trội của đám thiên tài.
Hơn nữa loại tình huống cũng không hiếm gặp, ngay cả mua sổ xố cũng có rất nhiều người trúng giải độc đắc, một chút tỷ lệ thành công đấy thì tính là gì?
Bởi vậy đừng nhìn Phong Vân là tư chất bát phẩm, thật ra tốc độ tu luyện của hắn có thể dựa vào vận khí để giải thích, hơn nữa người khác sẽ không dễ gì nghi ngờ hắn.
Lúc này ở bên ngoài, rốt cuộc Phong Vân đã mở to mắt, khóe miệng nở một nụ cười vui vẻ, trái tim cũng bởi vì kích động mà đập nảy liên hồi.
Phong Vân mừng như điên, lớn tiếng quát: "Cuối cùng cũng thành công? Đoạt Mệnh Cổ bởi vì Ách Vận Trùng mà xác xuất thành công cực thấp, ngàn năm qua không có người nào luyện thành, chỉ có ta, thế giới chết tiệt này cũng chỉ có ta có khả năng luyện thành Đoạt Mệnh Cổ."
"3001 lần, thật đúng là để cho ta đợi thật lâu, ha ha, Vương đan sư tốn thời gian mấy chục năm, đến bây giờ cũng không có luyện ra Đoạt Mệnh Cổ, mà ta, vậy mà trước hắn một bước thành công"
"Cũng không biết nếu để cho lão biết mình đã luyện thành Đoạt Mệnh Cổ, lão sẽ có vẻ mặt gì, nhất định là biểu cảm trên mặt sẽ rất đặc sắc ! Ha ha ha......"
Phong Vân rốt cuộc nhịn không được mà đắc ý cười ha hả, con người chính là như vậy như vậy, dùng sự vui sướng của mình để cười trên nỗi đau của kẻ khác.
Sau khi bình tĩnh lại, cuối cùng hắn nhấc cái nắp của vò luyện cổ lên, không thể chờ đợi được mà đặt Đoạt Mệnh Cổ trên lòng bàn tay.
Nhìn hình dạng chiến đấu hoàn mỹ kia khiến hắn sướng ngất đi, thầm nghĩ không hổ danh là Đoạt Mệnh Cổ tiếng tăm lừng lẫy ở thời thượng cổ.
Nghe đồn, điểm lợi hại nhất của Đoạt Mệnh Cổ không nằm ở trên cặp càng vô cùng sắc bén kia, chính là cái móc ở đằng sau đuôi nó mới là thứ khiến người khác kiêng kỵ nhất.
Phần móc ở đuôi Đoạt Mệnh Cổ ẩn chứa kịch độc, nhưng loại chất độc này tương đối khác thường, chỉ cần là độc thì khẳng định có thuốc giải, kịch độc của Đoạt Mệnh Cổ đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Tuy nhiên kịch độc Đoạt Mệnh Cổ có thể giải, nhưng cần phải có vận may hiếm có mới có thể giải được kịch độc này. Dưới ảnh hưởng của Ách Vận Trùng, người bị trúng độc sau khi ăn vào giải dược sẽ có tỷ lệ một phần ngàn giải được độc.
Trừ phi ngươi là khí vận chi tử, hoặc là có nhiều giải dược, nếu không một khi trúng phải độc của Đoạt Mệnh Cổ, cơ bản chỉ có thể ở trong nhà chờ chết.
Bởi vậy Đoạt Mệnh Cổ mới có thể nổi danh ở thời kỳ thượng cổ, khiến cho tất cả mọi người nghe thấy đã sợ mất mật.
Phong Vân áp chế sự sung sướng lại, kế tiếp chính là nhận chủ, nhận chủ rất đơn giản, Đoạt Mệnh Cổ vốn dùng tinh huyết của hắn luyện chế, đã có mối liên hế sâu xa, Đoạt Mệnh Cổ và hắn có mối liên hệ rất thân thiết.
Chỉ cần hắn đánh linh hồn lạc ấn vào trong cơ thể Đoạt Mệnh Cổ là được rồi, căn bản là nó sẽ không phản kháng.
Sau khi Phong Vân hạ lạc ấn vào trong linh hồn Đoạt Mệnh Cổ, kế tiếp hắn xem như bảo bối đưa Đoạt Mệnh Cổ vào trong nhẫn trữ vật, cuối cùng đẩy cửa phòng đi ra ngoài, hít lấy không khí mát mẻ của ngày hôm nay.
Học tập thuật luyện đan cùng luyện chế Đoạt Mệnh Cổ quá tốn thời gian, thấm thoát đã trôi qua thời gian hai năm.
Trong hai năm này vì chú tâm luyện cổ, mà hắn bỏ bê tu luyện, trực tiếp dựa vào việc cắn thuốc để tăng cấp, nên chỉ mới đột phá Tụ Linh hậu kỳ.
Tốc độ tu luyện bực này đủ để so sánh với thiên tài nhị phẩm, thậm chí còn ngang ngửa thiên tài nhất phẩm, đáng tiếc là tốc độ tu luyện như hack của hắn lại không có ai biết đến.
"Phong Vân, ta chỉ còn kém một bước nhỏ là đột phá Tụ Linh hậu kỳ, ngươi thấy có nhanh không? Hiện tại ngươi là cảnh giới gì ? "
Không đợi Phong Vân kịp hít thở không khí trong lành, Phong Vô Nguyệt đã từ xa bước đến, bộ dáng của hắn rất đắc ý nói ra.
Nghe vậy, Phong Vân có hơi mắc cười, trong lúc vô tình, vậy mà mình đã vượt qua thiên tài từng khiến cho hắn ngưỡng mộ, Đúng là chuyện đời khó đoán.
"Vừa đột phá Tụ Linh trung kỳ, vận khí không tệ, chỉ thử một lần liền đột phá thành công. " Phong Vân cố tỏ ra khiêm tốn.
Bình cảnh của thế giới này cũng có chút khác thường, vậy mà đột phá cũng có xác xuất thất bại, hơn nữa tư chất càng kém thì tỷ lệ thành công càng thấp.
Nếu nói thiên tài nhất phẩm có tỷ lệ đột phá tiểu cảnh giới là một nửa, như vậy thì phế vật bát phẩm có tỷ lệ thành công là một phần hai trăm (0.005%).
Lúc gặp phải bình cảnh của đại cảnh giới thì tỷ lệ thành công còn phải giảm nhiều hơn nữa.
Nhưng vận khí là một thứ gì đó rất thần kỳ, cho dù thiên tài nhất phẩm có một tỷ lệ 50% đột phá thành công, nhưng có đôi khi giẫm phải cứt chó sẽ bị thất bại mười lần liên tục.
Cho dù phế vật bát phẩm chỉ có 0.005% tỷ lệ thành công, nhưng nếu vận khí tốt thì cũng có thể đột phá trong một lần thử, bỏ xa thiên phú vượt trội của đám thiên tài.
Hơn nữa loại tình huống cũng không hiếm gặp, ngay cả mua sổ xố cũng có rất nhiều người trúng giải độc đắc, một chút tỷ lệ thành công đấy thì tính là gì?
Bởi vậy đừng nhìn Phong Vân là tư chất bát phẩm, thật ra tốc độ tu luyện của hắn có thể dựa vào vận khí để giải thích, hơn nữa người khác sẽ không dễ gì nghi ngờ hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.