Chương 75: Cái bẫy
Thánh Yêu
10/06/2021
Sau bữa cơm tối , Chử Đồng đi về trước , Cố Thanh Hồi tiễn cô ra cửa , trông thấy Chử Đồng đã lái xe ra ngoài thật xa , cô gái đứng ở bên cạnh anh , " anh thế nào lại để cho cô ta đi như vậy ? "
" nếu không thì nên làm như thế nào ? "
" tôi nhịn không nổi sự uất ức này . "
Ánh mắt Cố Thanh Hồi rơi về phía xa xa , " bây giờ cứ xem ai có thể nén nhịn được đi . "
Cô gái siết chặt quả đấm lại , hung hăng nhìn chòng chọc Cố Thanh Hồi , " anh sẽ không bởi vì cô ta là em vợ của anh mà muốn bỏ qua chuyện này chứ ? "
Thần sắc trong con ngươi Cố Thanh Hồi chợt trở nên rét lạnh , " cô ăn hết một bữa cơm tối , ăn đến phát điên rồi có phải không ? "
" tôi sợ rằng người bị điên chính là anh ! " cô gái vươn người tới , ánh mắt nhìn về phía gò má của người đàn ông , " trước đây anh từng nói rất rõ ràng , chúng ta đã làm những chuyện độc ác trời đất không tha , anh sau này cũng sẽ không lấy vợ , nhưng vì cái gì lại có con với cô ta ? Còn phải kết hôn nữa ? "
" cô đang quản tôi sao ? "
Cô gái chợt cảm thấy kinh hãi khi nhìn thấy ánh mắt này của Cố Thanh Hồi , cúi đầu xuống , " không phải vậy , tôi chỉ là muốn nói rằng công việc này của chúng ta không thích hợp để xử sự theo tình cảm , trước kia chúng ta làm việc đều luôn hoàn hảo đến mức không một chút sơ hở , nhưng bây giờ thì sao ......"
" chẳng lẽ cô còn nghi ngờ tới trên đầu Chử Nguyệt Tình ? "
" ít nhất , cô ta đã khiến anh không còn tập trung giống trước kia nữa . "
Cố Thanh Hồi quay lại vấn đề chính , " chuyện này , hơn phân nửa cũng phải tính hết trên đầu của cảnh sát , năm nay chuyện làm ăn vốn đã không được suôn sẻ , hơn nữa Tây Thành lại xảy ra chuyện liên tiếp , bọn họ bị đè ép dưới áp lực phải nhanh chóng phá án , nhất định phải diệt cỏ tận gốc đối với chúng ta . Tôi đã từng nói với các người rồi , đừng vì những lợi ích trước mắt mà che mờ lý trí ! Nếu như chỉ đơn giản là trung gian mua bán thì cũng sẽ không có hậu quả như hôm nay , " Cố Thanh Hồi hướng về phía cô gái ở bên cạnh hung hăng quắc mắt , " chuyện bắt cóc người cưỡng ép tiến hành giải phẫu , có phải là ý tưởng của cô không ? "
Cô gái tắc nghẹn không trả lời được , ánh mắt mặc dù gắng gượng đè xuống , nhưng trong lòng vẫn giận dữ uất ức như cũ , Cố Thanh Hồi thu lại tầm mắt , " được rồi , sau này cô cũng ít đến đây thôi , bình thường có thể liên lạc bằng điện thoại , thân thể của Nguyệt Tình không tốt , tôi muốn để cho cô ấy yên tĩnh nghỉ ngơi . "
" anh , anh thật sự yêu cô ta sao ? "
Tiếng nói vừa dứt , vừa khéo Chử Nguyệt Tình từ trong nhà bước ra , " hai người bọn anh đứng ở đó làm gì thế ? Bên ngoài lạnh như vậy , vào trong nhà đi . "
Cố Thanh Hồi dẫn đầu bước vào , nhẹ nhàng nắm lấy tay của cô , " có phải lại quên rồi không ? Bác sĩ đã dặn em phải nghỉ ngơi cho khoẻ . "
" em không quên , em đây không phải là đang khoẻ vô cùng đó sao ? "
Cố Thanh Hồi nhìn hướng về phía cô gái đang đứng ở cách đó không xa , " không phải em nói còn có việc phải đi trước sao ? Tiết trời lạnh như vậy , anh cũng không giữ em lại nữa . "
" sao phải đi , ở lại chơi thêm một lát nữa ? "
Cố Thanh Hồi đã buông lời đuổi khách như vậy , cô gái kia đương nhiên không dám hy vọng gì ở lại đây nữa , cô ta miễn cưỡng cong khoé miệng lên , " chị dâu , em phải đi đây . "
" vậy cũng được , lần sau lại tới chơi nhé . "
Chử Đồng trở về Bán đảo hào môn , bây giờ đã bước vào những ngày lạnh nhất trong năm , mặc dù trong xe có bật máy sưởi , nhưng cô rốt cuộc vẫn cảm thấy không đủ , bởi vì tay chân vẫn còn đang lạnh ngắt . Cô sợ nhất phải đi một đoạn đường dài từ sân vào trong nhà , gió lạnh thấu xương , lạnh tới mức khiến cho người ta không tình nguyện bước ra khỏi xe . Cô dứt khoát trốn ở trong chỗ điều khiển , trước tiên gọi hai cuộc điện thoại cho đồng nghiệp trong ngành , sau khi thu xếp công việc ổn thoả , lúc này mới cúp máy .
Cô lấy khăn quàng cổ từ trong chỗ ngồi ra , định phủ lên người rồi bước xuống . ngoài cửa sổ chợt truyền tới một loạt tiếng vang , Chử Đồng quay đầu nhìn lại , thấy Giản Trì Hoài đang đứng ở bên ngoài . Cô vội vàng đẩy cửa xe ra bước xuống , Giản Trì Hoài ngay lập tức khoác chiếc áo nhung dài tới mắt cá chân lên người cô . " cần phong độ không cần nhiệt độ , chết rét cũng đáng đời . "
Sự ấm áp trong nháy mắt bao phủ kín Chử Đồng , cô đem hai tay đặt lên môi nhẹ nhàng hà hơi , " thật là ấm áp nha . "
" từ nay cất áo khoác này ở trong xe , khi nào xuống thì mặc thêm , em sợ nhất là bị lạnh mà . "
" nhãn mác còn chưa gỡ , mới mua hả ? "
Giản Trì Hoài ôm lấy cô bước vào trong nhà , " anh phải đi ra ngoài mấy ngày , thật không yên tâm em . "
" hả ? " bước chân Chử Đồng chợt khựng lại , " đi đâu ? "
" Tô Khanh Minh có một vụ làm ăn , anh với cậu ta phải đi ra ngoài một chuyến , dăm ba ngày nữa sẽ trở lại . "
" ra nước ngoài sao ? "
" ừ , " Giản Trì Hoài ôm cô bước vào trong nhà , tới phòng khách , anh cởi áo khoác nhung trên người cô xuống rồi treo lên móc , " chị của em mấy ngày nay có khỏe không ? "
" cũng không tệ lắm , phần lớn thời gian đều nằm ở trên giường . "
Hai người bước lên lầu , Chử Đồng tắm nước nóng xong , khuôn mặt nhỏ nhắn bị hơi nước hấp cho ửng hồng , cô vén chăn lên nằm dài ở trên giường , Giản Trì Hoài vẫn không yên lòng , lên tiếng dặn đi dặn lại , " trong mấy ngày anh vắng nhà , em phải an phận một chút . "
" em không an phận bao giờ ? "
" em nên biết anh đang nói về cái gì , vụ án kia tiến triển đến bước này , đã không còn là công việc mà lực lượng truyền thông chúng ta có thể nhúng tay vào nữa , những chuyện sau đó toàn bộ giao lại cho cảnh sát đi , ngoại trừ lấy tin tức ra , em không được phép có những động tác dư thừa . "
Chử Đồng cảm thấy cô ở trong mắt Giản Trì Hoài giống như một đứa trẻ không lớn nổi , cô có chút không cam lòng , nhưng vẫn nghe lời , " vâng , vâng , vâng , em có chừng mực mà , chuyện lần theo manh mối để điều tra tiếp phải giao lại cho đội trưởng Lương . "
" nếu để anh biết được em không ngoan ngoãn nghe lời , anh cho em đẹp mặt . "
Chử Đồng bật cười ra tiếng , " Giản Trì Hoài , anh nói như thế không khác gì đang đối phó với một đứa bé ba tuổi , lại còn ngoan ngoãn nữa chứ , em đã bao nhiêu tuổi rồi biết không ! " Chử Đồng thật muốn đem lời anh vừa nói ghi âm lại rồi gửi cho bọn sinh viên của anh nghe một chút .
Thấy cô không nhịn được cười , Giản Trì Hoài híp mắt lại , " những lời anh vừa nói với em là vô cùng nghiêm túc , anh hiểu em rất rõ , chuyên gia gây rắc rối . "
" đó là công việc của em chứ bộ ! "
Giản Trì Hoài liếc nhìn đồng hồ , " sáng mai 6 giờ anh sẽ phải lên đường . "
" sớm vậy ? "
Người đàn ông ' ừ ' một tiếng , hai tay chợt túm lấy bả vai Chử Đồng , đẩy cô ngã xuống giường lớn . Chử Đồng làm sao mà không biết được ý nghĩ của anh , bàn tay cô đặt ở trước ngực anh , " nếu muốn dậy sớm , tối nay nên nghỉ ngơi cho khoẻ đi . "
" không , " mặt người đàn ông đã chôn vào cần cổ Chử Đồng , " mấy ngày không ở nhà , anh sẽ muốn . " anh hôn lên môi của cô , hai tay Chử Đồng vịn trên cổ anh , bàn tay Giản Trì Hoài lật vạt áo của cô lên , ánh mắt khoá chặt nhìn chằm chằm vào thắt lưng cô . Cánh môi Chử Đồng tiến tới bên tai anh , " em cũng sẽ muốn . "
Toàn thân Giản Trì Hoài chợt căng thẳng lên , đôi con ngươi tối lại , dưới đáy mắt nổi lên gợn sóng , " tốt lắm , anh nhất định sẽ cố hết sức làm thật tốt , cho đến khi em thật sự hài lòng mới thôi . "
Dịch Lục Soát bên này vẫn còn chưa bắt đầu kỳ nghỉ đông , Chử Đồng đang ngồi trong phòng làm việc xem tin tức , lúc Giản Trì Hoài sắp đi còn bắt cô phải ở nhà , coi như cho cô nghỉ trước . Nhưng anh đi vắng , cô ở nhà lại càng không chịu nổi , dứt khoát đến công ty làm việc .
Phía đội trưởng Lương cũng tăng cường ép cung , hầu như mỗi ngày đều phải làm thêm giờ , cấp trên đã hạ xuống mệnh lệnh nóng , lần này nhất định phải phá án , cộng thêm những tài liệu đã nắm giữ từ trước đó , tên đầu sỏ trong vụ án này tựa hồ cũng sắp bị lôi ra ngoài ánh sáng .
Chử Nguyệt Tình vừa châm cứu xong đang nằm ở trên giường , ánh mắt cô ngơ ngác nhìn về phía ngoài cửa sổ , Cố Thanh Hồi ở bên cạnh chăm sóc cô , bảo rằng hiện tại muốn thai giáo ( dạy dỗ em bé ngay từ khi còn trong bụng mẹ ) tại nhà , ca hát cho nó nghe, mở nhạc giao hưởng cho nó . Chử Nguyệt Tình lật người lại , cửa sổ trong nhà đang được đóng chặt , mới vừa rồi gió thổi vào , cô lạnh run , Cố Thanh Hồi liền đứng dậy đóng cửa sổ lại, gió thổi cũng không lọt nữa .
Chử Nguyệt Tình liếc nhìn bụng của mình , " bây giờ đã bắt đầu thai giáo , anh còn muốn dạy nó gọi ba gọi mẹ sao ? "
Nét cười trên khoé môi Cố Thanh Hồi mới vừa hiện lên , liền nhận được điện thoại . Hầu như nói chưa đầy hai câu , Chử Nguyệt Tình liền thấy anh nhanh chóng đứng dậy , " Nguyệt Tình , anh ra ngoài một chút , em cứ ở đây , anh sẽ lập tức trở về . "
" Thanh Hồi , xảy ra chuyện gì sao ? "
Dáng vẻ Cố Thanh Hồi hiển nhiên rất vội vã , ngay cả đến thời gian nói thêm một câu với Chử Nguyệt Tình cũng không có , nhưng anh vẫn biết cô sợ lạnh , lúc bước ra ngoài còn nhớ đóng chặt cửa lại , chỉ là động tác quá gấp gáp nên tiếng đóng cửa kia khá nặng nề , không tránh khỏi khiến cho người ta giật cả mình .
Chử Nguyệt Tình sờ sờ lồng ngực của mình , nhất thời cảm thấy hô hấp không tới , tựa như sắp bị nghẹt thở tới nơi rồi .
Khoảng chừng một canh giờ sau vẫn chưa thấy Cố Thanh Hồi trở lại , Chử Nguyệt Tình đi xem TV một lát , muốn ngủ cũng ngủ không được , bên ngoài phòng chợt truyền tới tiếng gõ cửa , " chị dâu . "
Chử Nguyệt Tình đáp nhẹ một tiếng , " cửa không khóa , vào đi . "
Cô gái đẩy cửa phòng ngủ ra rồi bước nhanh vào trong , Chử Nguyệt Tình chống người ngồi dậy , dựa vào đầu giường , " bên ngoài rất lạnh hả ? "
" dạ , mấy ngày nữa là giao thừa rồi , nhất định sẽ rất lạnh . "
Chử Nguyệt Tình nhìn về phía ngoài cửa sổ , " anh của em đi ra ngoài , cũng không biết mấy ngày nay có chuyện gì , chị vẫn luôn cảm thấy thần sắc anh ấy có cái gì đó không đúng . "
" chị dâu ......" Cô gái nói được đến đây , muốn nói tiếp lại thôi , Chử Nguyệt Tình nghe ra có cái gì đó không bình thường , " sao vậy ? "
" anh của em không cho phép em nói . "
Chử Nguyệt Tình nghe vậy , trong lòng càng tỏ ra sốt ruột , " em không cần giấu giếm chị , có gì cứ nói thẳng ra đi . "
" anh của em là bác sĩ tâm lý , công việc của anh ấy chỉ xoay quanh những người bệnh và tư vấn , còn có những nạn nhân bị lường gạt , những việc này chị có biết không ? "
Chử Nguyệt Tình gật đầu , " chị biết , rồi sao ? "
" nhưng mà ...... Chử Đồng lại nói anh ấy có liên quan tới nhóm người buôn bán thận gì đó , nói anh ấy có thể là đồng bọn , còn tham dự sâu vào quá trình giải phẫu , có trời đất làm chứng , anh của em đến con dao phẫu thuật còn chưa từng cầm lên bao giờ . Mới vừa rồi em gọi điện thoại cho anh ấy , anh ấy nói Chử Đồng có hẹn anh ấy đi ra ngoài , chị dâu , bây giờ cảnh sát đang điều tra sát sao đến như vậy , chuyện này chứng tỏ rõ ràng đây là một cái bẫy ! Có phải em gái của chị muốn săn tin tức săn tới phát điên rồi hay không , cô ta vẫn đang nghi ngờ anh em , chỗ hẹn của anh ấy em cũng đã điều tra ra rồi , bên cạnh là một phòng khám bệnh tư nhân , cô ta nhất định là muốn hãm hại anh ấy ! "
Chân mày Chử Nguyệt Tình nhíu lại thành một đường , " làm sao có thể như vậy được ? Em gái của chị sẽ không hoài nghi đến trên người Thanh Hồi đâu , lại nói , dù cho tất cả mọi người đều có thể , Thanh Hồi cũng sẽ không bao giờ có liên quan với cái loại chuyện đó . "
" chị tin tưởng cũng vô dụng thôi , em chưa tiếp xúc nhiều với em gái của chị , nhưng cô ta làm việc hết sức cố chấp , điểm này là chắc chắn . Anh của em bây giờ đang sứt đầu mẻ trán , lại không muốn thấy chị đau lòng , anh ấy chỉ có thể đè nén khổ sở nuốt xuống bụng . "
" chị phải gọi điện thoại cho Thanh Hồi . "
" vô ích thôi , điện thoại di động của anh ấy đã tắt máy , chắc chắn đây là một cái bẫy rồi , mặc dù cảnh sát không có chứng cứ , nhưng vẫn có thể bắt anh ấy về hỏi cung , vậy nên anh ấy cũng đừng nghĩ đến chuyện an ổn mà qua hết năm nay . "
Chử Nguyệt Tình nóng nảy đến độ nghiêng người qua , mở ngăn kéo rồi lấy điện thoại di động ra , ấn gọi số điện thoại của Cố Thanh Hồi , lại phát hiện quả nhiên là đã tắt máy , " chị , chị sẽ gọi cho Đồng Đồng , nó chắc chắn không phải loại người như vậy . "
" chị dâu ! " cô gái giương cao âm điệu một chút , " chị cảm thấy cô ta sẽ nhận điện thoại của chị sao ? Anh em nói cô ta là em gái của chị , nếu đã muốn tìm anh ấy nhất định là có việc gấp cần xử lý , vì thế anh ấy kiên quyết đi tới đó , em ngăn cản thế nào cũng không được , bây giờ chỉ có chị và em cùng nhau đi qua đó xem một chút , nếu như không có chuyện gì thì tốt rồi . Còn nếu như đó thật sự là một cái bẫy , có chị ở đó, anh của em hẳn cũng sẽ không xảy ra chuyện gì . "
" đúng vậy . " tâm trí Chử Nguyệt Tình rối như tơ vò , cô nhanh chóng lật chăn lên bước xuống giường , cô gái đi lấy tới áo khoác cho cô mặc vào . Lúc hai người bước xuống lầu , người giúp việc vừa khéo đang ở trong phòng vệ sinh nên cũng không phát hiện ra , xe của cô gái đang đậu ở cổng biệt thự , cô ta và Chử Nguyệt Tình cùng nhau lên xe , sau đó nhanh chóng rời đi .
Xe chạy thẳng về phía trước , hơn nữa tốc độ xe rất nhanh , thân thể Chử Nguyệt Tình cảm thấy khó chịu , chỉ có thể tựa vào cửa xe , sắc mặt trắng bệch , đôi mắt nhìn chăm chú về phía bên ngoài .
Cô gái nắm chặt tay lái , đạp vào chân ga , thậm chí còn vượt cả đèn đỏ , cô ta chỉ sợ không kịp thời gian , Chử Nguyệt Tình túm chặt cổ áo , trong lòng càng lúc càng sốt ruột .
Hơn hai mươi phút sau , cô gái thả chậm tốc độ xe lại , hai tay đang nắm chặt bánh lái của cô ta cũng trở nên trắng bệch , ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm phía trước , cố gắng hết sức để khiến giọng nói của mình trở nên bình thản , " chị dâu , nhìn thấy chưa ? Đang ở phía trước , chị đi trước đi , em tìm chỗ đậu xe đã , nơi này không thể dừng được . "
" ừ . " Chử Nguyệt Tình đẩy cửa xe ra , không chút do dự bước xuống ngay lập tức .
Trước mặt cách đó không xa , quả nhiên có một bệnh viện , chỉ là kích thước rất nhỏ , lúc trước Chử Nguyệt Tình đã từng xem qua mấy bài báo của Chử Đồng , bây giờ nhìn thấy tận mắt vẻ bề ngoài rách rưới này , theo bản năng cảm thấy kinh hãi vô cùng .
Dựa theo lời nói của em gái nuôi Cố Thanh Hồi , Chử Đồng đã hẹn anh ở cửa hàng bên cạnh , Chử Nguyệt Tình sải bước đi qua đó , ngẩng đầu nhìn lên bảng hiệu, thấy trên đó có ghi mấy chữ ' Nhà thuốc đông y Tế Thế Đường ' .
Cách đó không xa cô gái kia đang hướng về phía bên này liếc nhìn , xác định Chử Nguyệt Tình đã tìm được đúng địa chỉ , cô ta không những không chạy chậm lại để tìm chỗ đậu xe mà còn đạp chân ga nhanh chóng rời đi . Chử Nguyệt Tình đâu còn tâm trí mà để ý tới chuyện đó , cô nhìn thấy trên cửa có treo tấm bảng nhỏ ghi hai chữ ' đóng cửa ' , cửa kính cũng đang khép chặt . Bên ngoài có treo một chùm chuông gió đang phát ra âm thanh leng keng , Chử Nguyệt Tình dán sát mặt mình vào , ánh sáng bên trong mờ mờ ảo ảo , nhưng mùi thuốc bắc rất nồng , tựa như có ai đó ở bên trong đang sắc thuốc .
Hai tay Chử Nguyệt Tình phủ lên cửa kính , nhẹ nhàng dùng sức đẩy tới , phát hiện cửa cư nhiên không bị khóa . Cô tăng thêm sức trong tay , chợt đẩy mạnh một cái , mùi thuốc bắc nồng nặc kia lập tức ập ngay vào mặt , cô không nhịn được che miệng nôn khan , tay còn lại đè xuống bụng của mình .
Từ trong nhà rất nhanh có người bước ra , mặc một chiếc áo khoác dài màu trắng , " cô là ? "
" xin chào , tôi muốn tìm người . "
Thần sắc của đối phương có chút khác thường , " tìm ai ? "
Ánh mắt Chử Nguyệt Tình thăm dò về phía trước , nhà thuốc này hẳn còn có một phòng trong nữa , Chử Nguyệt Tình lại nhìn quanh bốn phía , trong nhà thuốc này ngoại trừ bọn họ ra cũng không còn ai khác , lại càng không có bóng dáng của Cố Thanh Hồi , cô nhẹ nuốt nước bọt xuống , chỉ cảm thấy cái bầu không khí này ngột ngạt tới mức làm cho người ta cảm thấy khó chịu , huống chi cái mùi thuốc bắc kia thật sự rất khó ngửi , cảm giác ghê tởm vọt tới tận cổ họng cô , Chử Nguyệt Tình cố nén khó chịu , không ngừng xua tay , " không , thật ngại quá , tôi đi nhầm địa chỉ . "
Cô xoay người định rời đi , nhưng sau lưng chợt truyền tới một loạt tiếng bước chân , cô thậm chí còn chưa kịp quay đầu lại , bả vai liền bất ngờ bị người ta túm chặt , hai tay cánh tay bị bẻ ngoặt ra sau lưng , nửa người trên cũng bị đè ép xuống . Chử Nguyệt Tình chưa bao giờ bị rơi vào một tình huống như vậy , cô bị dọa sợ đến mức thét chói tai liên tiếp , " a , cứu mạng ! "
Từ trong phòng sau lại có thêm mấy người chạy ra , trong tay Chử Đồng ôm máy chụp hình , vừa chạy vừa nói , " tôi cũng muốn xem thử một chút tên bệnh hoạn điên rồ kia mặt mũi trông như thế nào ! "
Cô bước tới trước người , vẫn còn chưa thấy rõ ràng mặt mũi của Chử Nguyệt Tình , nhưng chỉ mới nhìn lướt qua quần áo và vóc dáng đã lập tức nhận ra được ngay , " chị , chị à ? "
Đội trưởng Lương đứng ở bên cạnh cô ngạc nhiên , " cái gì ? "
Chử Đồng cất lại máy chụp hình , tiến lên đỡ Chử Nguyệt Tình đứng dậy , " chị , thật sự là chị sao ! Chuyện gì đã xảy ra vậy ? "
Chử Nguyệt Tình trông thấy Chử Đồng , tâm tình càng tỏ ra bối rối , xem ra lời nói của em gái nuôi Cố Thanh Hồi không phải là giả , Chử Đồng quả nhiên dẫn theo cảnh sát đến đây để rình rập Cố Thanh Hồi . Chử Nguyệt Tình nóng ruột nhìn về bốn phía , may mắn là cũng không nhìn thấy thân ảnh của Cố Thanh Hồi , môi cô run rẩy , ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm vào Chử Đồng , " Đồng Đồng , em ...... tại sao em lại ở đây ? "
" câu này hẳn nên là em hỏi chị mới đúng ! " Chử Đồng gấp đến độ nghiêng đầu nhìn về phía đội trưởng Lương , " trong này nhất định là có hiểu lầm , đội trưởng Lương , thân thể chị tôi không tốt , càng không thể nào dính dáng tới bọn chúng , ngài thả chị ấy ra đi . "
Đội trưởng Lương có chút khó xử , " Chử Đồng , cô nên biết , chỗ này là chúng tôi thật vất vả mới nắm giữ được manh mối , cũng là thật khó khăn mới thông qua được một kẻ quen biết đối phương, thoả thuận xong xuôi , hẹn nhau gặp mặt ở đây , bên ngoài còn được treo hai chữ ' đóng cửa ' , người bình thường chẳng ai lại bước vào cả . "
Lòng Chử Đồng nóng như lửa đốt , " nhưng chị của tôi tuyệt đối không thể nào đâu , đây nhất định chỉ là trùng hợp . "
Đội trưởng Lương hướng Chử Nguyệt Tình liếc nhìn , " mời cô nói cho chúng tôi biết , tại sao cô lại xuất hiện ở đây ? "
Sắc mặt Chử Nguyệt Tình trắng bệch , tại sao em gái nuôi của Cố Thanh Hồi lại dẫn cô tới đây ? Cô ta bảo rằng Chử Đồng có hẹn với Cố Thanh Hồi , chẳng lẽ ...... Cố Thanh Hồi thật sự có liên quan tới bọn người đó ? Không , không thể nào . Tâm trí cô hỗn loạn vô cùng , cảm thấy cả thế giới này cũng đang xoay tròn . Chử Đồng chợt nắm chặt cánh tay của chị cô , " chị , đây cũng không phải là chuyện nhỏ , chị nhất định phải nói cho rõ ràng , chị hẳn nên ở nhà dưỡng thai mới đúng , tại sao lại xuất hiện ở đây ? "
" là ...... là em gái nuôi của Thanh Hồi dẫn chị tới . "
" cô ta ? " Chử Đồng vặn chặt chân mày , " tại sao ? "
Chử Nguyệt Tình chỉ có thể nói đến đây , không dám nói thêm một câu nào có liên quan tới Cố Thanh Hồi nữa , " chị cũng không biết , mới ban nãy còn vội vã chạy tới nhà chị , nói , nói rằng dẫn chị tới gặp một bác sĩ rất có kinh nghiệm về mặt giữ thai , đến nơi , cô ta bảo chị đi vào trước , cô ta đi tìm chỗ đậu xe , nhưng mà đến bây giờ cô ta cũng chưa tới đây . "
Đội trưởng Lương ra lệnh một tiếng , " mau đuổi theo , đừng để cho cô ta chạy mất ! "
Dăm ba người cảnh sát trẻ tuổi chạy ra ngoài , Chử Đồng lo lắng nhìn chị cô , " anh rể đâu , tại sao anh ấy lại để cho chị tới đây một mình ? "
" anh ấy đi gặp khách hàng rồi . " Chử Nguyệt Tình mạnh mẽ giả vờ bình tĩnh , nhưng tay đang xuôi theo ống quần vẫn còn đang run rẩy , một hồi lâu sau , mấy người cảnh sát quay trở lại , " đội trưởng Lương , chạy mất rồi . "
Đội trưởng Lương nhìn về phía Chử Đồng , trên khuôn mặt lộ vẻ khó xử , " Chử Đồng , dựa theo quy định , trước tiên chúng tôi phải đưa chị của cô về đồn cảnh sát hỏi cung . "
" không , tôi không đi , tôi cái gì cũng không biết , cái gì nên nói tôi cũng đã nói hết rồi . "
" đội trưởng Lương ......"
" Chử Đồng , chuyện này có liên quan đến vụ án quan trọng , tôi cũng không còn cách nào khác , cô cứ yên tâm đi , tôi sẽ không làm khó chị của cô đâu , chẳng qua là hỏi cung nhân chứng theo quy định mà thôi . "
Chử Đồng nắm chặt tay của Chử Nguyệt Tình , sau đó hướng về phía đội trưởng Lương , " thân thể của chị tôi không tốt , tôi muốn đi theo chị ấy , hơn nữa , tôi không muốn chị ấy ở lại đồn cảnh sát trong thời gian quá dài , chị ấy nhát gan lắm , có thể không ? "
" được . "
Bên kia , Cố Thanh Hồi cũng đang bận tối mắt tối mũi , hoàn toàn không hề ngờ được bên này lại xảy ra chuyện .
Chử Đồng và Chử Nguyệt Tình từ đồn cảnh sát bước ra , Chử Đồng nhìn chị mình , thấy sắc mặt Chử Nguyệt Tình trắng như tờ giấy , cô vội vàng an ủi , " chị , không sao đâu , đừng quá lo lắng , em nhanh chóng đưa chị về nhà . "
Ngồi lên xe , Chử Nguyệt Tình vươn tay ra nắm chặt lấy cổ tay của em gái mình , " Đồng Đồng , cũng không biết Thanh Hồi đã về đến nhà chưa , chị nhớ anh ấy . "
Chử Đồng không khỏi bật cười , " hai người ngọt ngào quá , một giây cũng không thể rời nhau ra được . "
Trái tim Chử Nguyệt Tình chợt rơi xuống , xem ra , cô là bị em gái nuôi của Cố Thanh Hồi âm mưu cố tình dẫn qua đó , cũng không có chuyện Chử Đồng hẹn Cố Thanh Hồi ra gặp mặt để gài bẫy . Chử Nguyệt Tình nắm chặt bàn tay , bụng lại nổi lên cảm giác khó chịu , từ sớm đã bắt đầu có dấu hiệu rồi , chẳng qua là bây giờ càng lúc càng nghiêm trọng , xe từ từ chạy về phía trước , trong lòng cô liên tục cầu nguyện cho đứa bé không xảy ra chuyện gì , nhưng cảm giác đau đớn bén nhọn cứ một trận lại nối tiếp một trận , chưa bao giờ có hốt hoảng như vậy trong nháy mắt cuốn tới .
" nếu không thì nên làm như thế nào ? "
" tôi nhịn không nổi sự uất ức này . "
Ánh mắt Cố Thanh Hồi rơi về phía xa xa , " bây giờ cứ xem ai có thể nén nhịn được đi . "
Cô gái siết chặt quả đấm lại , hung hăng nhìn chòng chọc Cố Thanh Hồi , " anh sẽ không bởi vì cô ta là em vợ của anh mà muốn bỏ qua chuyện này chứ ? "
Thần sắc trong con ngươi Cố Thanh Hồi chợt trở nên rét lạnh , " cô ăn hết một bữa cơm tối , ăn đến phát điên rồi có phải không ? "
" tôi sợ rằng người bị điên chính là anh ! " cô gái vươn người tới , ánh mắt nhìn về phía gò má của người đàn ông , " trước đây anh từng nói rất rõ ràng , chúng ta đã làm những chuyện độc ác trời đất không tha , anh sau này cũng sẽ không lấy vợ , nhưng vì cái gì lại có con với cô ta ? Còn phải kết hôn nữa ? "
" cô đang quản tôi sao ? "
Cô gái chợt cảm thấy kinh hãi khi nhìn thấy ánh mắt này của Cố Thanh Hồi , cúi đầu xuống , " không phải vậy , tôi chỉ là muốn nói rằng công việc này của chúng ta không thích hợp để xử sự theo tình cảm , trước kia chúng ta làm việc đều luôn hoàn hảo đến mức không một chút sơ hở , nhưng bây giờ thì sao ......"
" chẳng lẽ cô còn nghi ngờ tới trên đầu Chử Nguyệt Tình ? "
" ít nhất , cô ta đã khiến anh không còn tập trung giống trước kia nữa . "
Cố Thanh Hồi quay lại vấn đề chính , " chuyện này , hơn phân nửa cũng phải tính hết trên đầu của cảnh sát , năm nay chuyện làm ăn vốn đã không được suôn sẻ , hơn nữa Tây Thành lại xảy ra chuyện liên tiếp , bọn họ bị đè ép dưới áp lực phải nhanh chóng phá án , nhất định phải diệt cỏ tận gốc đối với chúng ta . Tôi đã từng nói với các người rồi , đừng vì những lợi ích trước mắt mà che mờ lý trí ! Nếu như chỉ đơn giản là trung gian mua bán thì cũng sẽ không có hậu quả như hôm nay , " Cố Thanh Hồi hướng về phía cô gái ở bên cạnh hung hăng quắc mắt , " chuyện bắt cóc người cưỡng ép tiến hành giải phẫu , có phải là ý tưởng của cô không ? "
Cô gái tắc nghẹn không trả lời được , ánh mắt mặc dù gắng gượng đè xuống , nhưng trong lòng vẫn giận dữ uất ức như cũ , Cố Thanh Hồi thu lại tầm mắt , " được rồi , sau này cô cũng ít đến đây thôi , bình thường có thể liên lạc bằng điện thoại , thân thể của Nguyệt Tình không tốt , tôi muốn để cho cô ấy yên tĩnh nghỉ ngơi . "
" anh , anh thật sự yêu cô ta sao ? "
Tiếng nói vừa dứt , vừa khéo Chử Nguyệt Tình từ trong nhà bước ra , " hai người bọn anh đứng ở đó làm gì thế ? Bên ngoài lạnh như vậy , vào trong nhà đi . "
Cố Thanh Hồi dẫn đầu bước vào , nhẹ nhàng nắm lấy tay của cô , " có phải lại quên rồi không ? Bác sĩ đã dặn em phải nghỉ ngơi cho khoẻ . "
" em không quên , em đây không phải là đang khoẻ vô cùng đó sao ? "
Cố Thanh Hồi nhìn hướng về phía cô gái đang đứng ở cách đó không xa , " không phải em nói còn có việc phải đi trước sao ? Tiết trời lạnh như vậy , anh cũng không giữ em lại nữa . "
" sao phải đi , ở lại chơi thêm một lát nữa ? "
Cố Thanh Hồi đã buông lời đuổi khách như vậy , cô gái kia đương nhiên không dám hy vọng gì ở lại đây nữa , cô ta miễn cưỡng cong khoé miệng lên , " chị dâu , em phải đi đây . "
" vậy cũng được , lần sau lại tới chơi nhé . "
Chử Đồng trở về Bán đảo hào môn , bây giờ đã bước vào những ngày lạnh nhất trong năm , mặc dù trong xe có bật máy sưởi , nhưng cô rốt cuộc vẫn cảm thấy không đủ , bởi vì tay chân vẫn còn đang lạnh ngắt . Cô sợ nhất phải đi một đoạn đường dài từ sân vào trong nhà , gió lạnh thấu xương , lạnh tới mức khiến cho người ta không tình nguyện bước ra khỏi xe . Cô dứt khoát trốn ở trong chỗ điều khiển , trước tiên gọi hai cuộc điện thoại cho đồng nghiệp trong ngành , sau khi thu xếp công việc ổn thoả , lúc này mới cúp máy .
Cô lấy khăn quàng cổ từ trong chỗ ngồi ra , định phủ lên người rồi bước xuống . ngoài cửa sổ chợt truyền tới một loạt tiếng vang , Chử Đồng quay đầu nhìn lại , thấy Giản Trì Hoài đang đứng ở bên ngoài . Cô vội vàng đẩy cửa xe ra bước xuống , Giản Trì Hoài ngay lập tức khoác chiếc áo nhung dài tới mắt cá chân lên người cô . " cần phong độ không cần nhiệt độ , chết rét cũng đáng đời . "
Sự ấm áp trong nháy mắt bao phủ kín Chử Đồng , cô đem hai tay đặt lên môi nhẹ nhàng hà hơi , " thật là ấm áp nha . "
" từ nay cất áo khoác này ở trong xe , khi nào xuống thì mặc thêm , em sợ nhất là bị lạnh mà . "
" nhãn mác còn chưa gỡ , mới mua hả ? "
Giản Trì Hoài ôm lấy cô bước vào trong nhà , " anh phải đi ra ngoài mấy ngày , thật không yên tâm em . "
" hả ? " bước chân Chử Đồng chợt khựng lại , " đi đâu ? "
" Tô Khanh Minh có một vụ làm ăn , anh với cậu ta phải đi ra ngoài một chuyến , dăm ba ngày nữa sẽ trở lại . "
" ra nước ngoài sao ? "
" ừ , " Giản Trì Hoài ôm cô bước vào trong nhà , tới phòng khách , anh cởi áo khoác nhung trên người cô xuống rồi treo lên móc , " chị của em mấy ngày nay có khỏe không ? "
" cũng không tệ lắm , phần lớn thời gian đều nằm ở trên giường . "
Hai người bước lên lầu , Chử Đồng tắm nước nóng xong , khuôn mặt nhỏ nhắn bị hơi nước hấp cho ửng hồng , cô vén chăn lên nằm dài ở trên giường , Giản Trì Hoài vẫn không yên lòng , lên tiếng dặn đi dặn lại , " trong mấy ngày anh vắng nhà , em phải an phận một chút . "
" em không an phận bao giờ ? "
" em nên biết anh đang nói về cái gì , vụ án kia tiến triển đến bước này , đã không còn là công việc mà lực lượng truyền thông chúng ta có thể nhúng tay vào nữa , những chuyện sau đó toàn bộ giao lại cho cảnh sát đi , ngoại trừ lấy tin tức ra , em không được phép có những động tác dư thừa . "
Chử Đồng cảm thấy cô ở trong mắt Giản Trì Hoài giống như một đứa trẻ không lớn nổi , cô có chút không cam lòng , nhưng vẫn nghe lời , " vâng , vâng , vâng , em có chừng mực mà , chuyện lần theo manh mối để điều tra tiếp phải giao lại cho đội trưởng Lương . "
" nếu để anh biết được em không ngoan ngoãn nghe lời , anh cho em đẹp mặt . "
Chử Đồng bật cười ra tiếng , " Giản Trì Hoài , anh nói như thế không khác gì đang đối phó với một đứa bé ba tuổi , lại còn ngoan ngoãn nữa chứ , em đã bao nhiêu tuổi rồi biết không ! " Chử Đồng thật muốn đem lời anh vừa nói ghi âm lại rồi gửi cho bọn sinh viên của anh nghe một chút .
Thấy cô không nhịn được cười , Giản Trì Hoài híp mắt lại , " những lời anh vừa nói với em là vô cùng nghiêm túc , anh hiểu em rất rõ , chuyên gia gây rắc rối . "
" đó là công việc của em chứ bộ ! "
Giản Trì Hoài liếc nhìn đồng hồ , " sáng mai 6 giờ anh sẽ phải lên đường . "
" sớm vậy ? "
Người đàn ông ' ừ ' một tiếng , hai tay chợt túm lấy bả vai Chử Đồng , đẩy cô ngã xuống giường lớn . Chử Đồng làm sao mà không biết được ý nghĩ của anh , bàn tay cô đặt ở trước ngực anh , " nếu muốn dậy sớm , tối nay nên nghỉ ngơi cho khoẻ đi . "
" không , " mặt người đàn ông đã chôn vào cần cổ Chử Đồng , " mấy ngày không ở nhà , anh sẽ muốn . " anh hôn lên môi của cô , hai tay Chử Đồng vịn trên cổ anh , bàn tay Giản Trì Hoài lật vạt áo của cô lên , ánh mắt khoá chặt nhìn chằm chằm vào thắt lưng cô . Cánh môi Chử Đồng tiến tới bên tai anh , " em cũng sẽ muốn . "
Toàn thân Giản Trì Hoài chợt căng thẳng lên , đôi con ngươi tối lại , dưới đáy mắt nổi lên gợn sóng , " tốt lắm , anh nhất định sẽ cố hết sức làm thật tốt , cho đến khi em thật sự hài lòng mới thôi . "
Dịch Lục Soát bên này vẫn còn chưa bắt đầu kỳ nghỉ đông , Chử Đồng đang ngồi trong phòng làm việc xem tin tức , lúc Giản Trì Hoài sắp đi còn bắt cô phải ở nhà , coi như cho cô nghỉ trước . Nhưng anh đi vắng , cô ở nhà lại càng không chịu nổi , dứt khoát đến công ty làm việc .
Phía đội trưởng Lương cũng tăng cường ép cung , hầu như mỗi ngày đều phải làm thêm giờ , cấp trên đã hạ xuống mệnh lệnh nóng , lần này nhất định phải phá án , cộng thêm những tài liệu đã nắm giữ từ trước đó , tên đầu sỏ trong vụ án này tựa hồ cũng sắp bị lôi ra ngoài ánh sáng .
Chử Nguyệt Tình vừa châm cứu xong đang nằm ở trên giường , ánh mắt cô ngơ ngác nhìn về phía ngoài cửa sổ , Cố Thanh Hồi ở bên cạnh chăm sóc cô , bảo rằng hiện tại muốn thai giáo ( dạy dỗ em bé ngay từ khi còn trong bụng mẹ ) tại nhà , ca hát cho nó nghe, mở nhạc giao hưởng cho nó . Chử Nguyệt Tình lật người lại , cửa sổ trong nhà đang được đóng chặt , mới vừa rồi gió thổi vào , cô lạnh run , Cố Thanh Hồi liền đứng dậy đóng cửa sổ lại, gió thổi cũng không lọt nữa .
Chử Nguyệt Tình liếc nhìn bụng của mình , " bây giờ đã bắt đầu thai giáo , anh còn muốn dạy nó gọi ba gọi mẹ sao ? "
Nét cười trên khoé môi Cố Thanh Hồi mới vừa hiện lên , liền nhận được điện thoại . Hầu như nói chưa đầy hai câu , Chử Nguyệt Tình liền thấy anh nhanh chóng đứng dậy , " Nguyệt Tình , anh ra ngoài một chút , em cứ ở đây , anh sẽ lập tức trở về . "
" Thanh Hồi , xảy ra chuyện gì sao ? "
Dáng vẻ Cố Thanh Hồi hiển nhiên rất vội vã , ngay cả đến thời gian nói thêm một câu với Chử Nguyệt Tình cũng không có , nhưng anh vẫn biết cô sợ lạnh , lúc bước ra ngoài còn nhớ đóng chặt cửa lại , chỉ là động tác quá gấp gáp nên tiếng đóng cửa kia khá nặng nề , không tránh khỏi khiến cho người ta giật cả mình .
Chử Nguyệt Tình sờ sờ lồng ngực của mình , nhất thời cảm thấy hô hấp không tới , tựa như sắp bị nghẹt thở tới nơi rồi .
Khoảng chừng một canh giờ sau vẫn chưa thấy Cố Thanh Hồi trở lại , Chử Nguyệt Tình đi xem TV một lát , muốn ngủ cũng ngủ không được , bên ngoài phòng chợt truyền tới tiếng gõ cửa , " chị dâu . "
Chử Nguyệt Tình đáp nhẹ một tiếng , " cửa không khóa , vào đi . "
Cô gái đẩy cửa phòng ngủ ra rồi bước nhanh vào trong , Chử Nguyệt Tình chống người ngồi dậy , dựa vào đầu giường , " bên ngoài rất lạnh hả ? "
" dạ , mấy ngày nữa là giao thừa rồi , nhất định sẽ rất lạnh . "
Chử Nguyệt Tình nhìn về phía ngoài cửa sổ , " anh của em đi ra ngoài , cũng không biết mấy ngày nay có chuyện gì , chị vẫn luôn cảm thấy thần sắc anh ấy có cái gì đó không đúng . "
" chị dâu ......" Cô gái nói được đến đây , muốn nói tiếp lại thôi , Chử Nguyệt Tình nghe ra có cái gì đó không bình thường , " sao vậy ? "
" anh của em không cho phép em nói . "
Chử Nguyệt Tình nghe vậy , trong lòng càng tỏ ra sốt ruột , " em không cần giấu giếm chị , có gì cứ nói thẳng ra đi . "
" anh của em là bác sĩ tâm lý , công việc của anh ấy chỉ xoay quanh những người bệnh và tư vấn , còn có những nạn nhân bị lường gạt , những việc này chị có biết không ? "
Chử Nguyệt Tình gật đầu , " chị biết , rồi sao ? "
" nhưng mà ...... Chử Đồng lại nói anh ấy có liên quan tới nhóm người buôn bán thận gì đó , nói anh ấy có thể là đồng bọn , còn tham dự sâu vào quá trình giải phẫu , có trời đất làm chứng , anh của em đến con dao phẫu thuật còn chưa từng cầm lên bao giờ . Mới vừa rồi em gọi điện thoại cho anh ấy , anh ấy nói Chử Đồng có hẹn anh ấy đi ra ngoài , chị dâu , bây giờ cảnh sát đang điều tra sát sao đến như vậy , chuyện này chứng tỏ rõ ràng đây là một cái bẫy ! Có phải em gái của chị muốn săn tin tức săn tới phát điên rồi hay không , cô ta vẫn đang nghi ngờ anh em , chỗ hẹn của anh ấy em cũng đã điều tra ra rồi , bên cạnh là một phòng khám bệnh tư nhân , cô ta nhất định là muốn hãm hại anh ấy ! "
Chân mày Chử Nguyệt Tình nhíu lại thành một đường , " làm sao có thể như vậy được ? Em gái của chị sẽ không hoài nghi đến trên người Thanh Hồi đâu , lại nói , dù cho tất cả mọi người đều có thể , Thanh Hồi cũng sẽ không bao giờ có liên quan với cái loại chuyện đó . "
" chị tin tưởng cũng vô dụng thôi , em chưa tiếp xúc nhiều với em gái của chị , nhưng cô ta làm việc hết sức cố chấp , điểm này là chắc chắn . Anh của em bây giờ đang sứt đầu mẻ trán , lại không muốn thấy chị đau lòng , anh ấy chỉ có thể đè nén khổ sở nuốt xuống bụng . "
" chị phải gọi điện thoại cho Thanh Hồi . "
" vô ích thôi , điện thoại di động của anh ấy đã tắt máy , chắc chắn đây là một cái bẫy rồi , mặc dù cảnh sát không có chứng cứ , nhưng vẫn có thể bắt anh ấy về hỏi cung , vậy nên anh ấy cũng đừng nghĩ đến chuyện an ổn mà qua hết năm nay . "
Chử Nguyệt Tình nóng nảy đến độ nghiêng người qua , mở ngăn kéo rồi lấy điện thoại di động ra , ấn gọi số điện thoại của Cố Thanh Hồi , lại phát hiện quả nhiên là đã tắt máy , " chị , chị sẽ gọi cho Đồng Đồng , nó chắc chắn không phải loại người như vậy . "
" chị dâu ! " cô gái giương cao âm điệu một chút , " chị cảm thấy cô ta sẽ nhận điện thoại của chị sao ? Anh em nói cô ta là em gái của chị , nếu đã muốn tìm anh ấy nhất định là có việc gấp cần xử lý , vì thế anh ấy kiên quyết đi tới đó , em ngăn cản thế nào cũng không được , bây giờ chỉ có chị và em cùng nhau đi qua đó xem một chút , nếu như không có chuyện gì thì tốt rồi . Còn nếu như đó thật sự là một cái bẫy , có chị ở đó, anh của em hẳn cũng sẽ không xảy ra chuyện gì . "
" đúng vậy . " tâm trí Chử Nguyệt Tình rối như tơ vò , cô nhanh chóng lật chăn lên bước xuống giường , cô gái đi lấy tới áo khoác cho cô mặc vào . Lúc hai người bước xuống lầu , người giúp việc vừa khéo đang ở trong phòng vệ sinh nên cũng không phát hiện ra , xe của cô gái đang đậu ở cổng biệt thự , cô ta và Chử Nguyệt Tình cùng nhau lên xe , sau đó nhanh chóng rời đi .
Xe chạy thẳng về phía trước , hơn nữa tốc độ xe rất nhanh , thân thể Chử Nguyệt Tình cảm thấy khó chịu , chỉ có thể tựa vào cửa xe , sắc mặt trắng bệch , đôi mắt nhìn chăm chú về phía bên ngoài .
Cô gái nắm chặt tay lái , đạp vào chân ga , thậm chí còn vượt cả đèn đỏ , cô ta chỉ sợ không kịp thời gian , Chử Nguyệt Tình túm chặt cổ áo , trong lòng càng lúc càng sốt ruột .
Hơn hai mươi phút sau , cô gái thả chậm tốc độ xe lại , hai tay đang nắm chặt bánh lái của cô ta cũng trở nên trắng bệch , ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm phía trước , cố gắng hết sức để khiến giọng nói của mình trở nên bình thản , " chị dâu , nhìn thấy chưa ? Đang ở phía trước , chị đi trước đi , em tìm chỗ đậu xe đã , nơi này không thể dừng được . "
" ừ . " Chử Nguyệt Tình đẩy cửa xe ra , không chút do dự bước xuống ngay lập tức .
Trước mặt cách đó không xa , quả nhiên có một bệnh viện , chỉ là kích thước rất nhỏ , lúc trước Chử Nguyệt Tình đã từng xem qua mấy bài báo của Chử Đồng , bây giờ nhìn thấy tận mắt vẻ bề ngoài rách rưới này , theo bản năng cảm thấy kinh hãi vô cùng .
Dựa theo lời nói của em gái nuôi Cố Thanh Hồi , Chử Đồng đã hẹn anh ở cửa hàng bên cạnh , Chử Nguyệt Tình sải bước đi qua đó , ngẩng đầu nhìn lên bảng hiệu, thấy trên đó có ghi mấy chữ ' Nhà thuốc đông y Tế Thế Đường ' .
Cách đó không xa cô gái kia đang hướng về phía bên này liếc nhìn , xác định Chử Nguyệt Tình đã tìm được đúng địa chỉ , cô ta không những không chạy chậm lại để tìm chỗ đậu xe mà còn đạp chân ga nhanh chóng rời đi . Chử Nguyệt Tình đâu còn tâm trí mà để ý tới chuyện đó , cô nhìn thấy trên cửa có treo tấm bảng nhỏ ghi hai chữ ' đóng cửa ' , cửa kính cũng đang khép chặt . Bên ngoài có treo một chùm chuông gió đang phát ra âm thanh leng keng , Chử Nguyệt Tình dán sát mặt mình vào , ánh sáng bên trong mờ mờ ảo ảo , nhưng mùi thuốc bắc rất nồng , tựa như có ai đó ở bên trong đang sắc thuốc .
Hai tay Chử Nguyệt Tình phủ lên cửa kính , nhẹ nhàng dùng sức đẩy tới , phát hiện cửa cư nhiên không bị khóa . Cô tăng thêm sức trong tay , chợt đẩy mạnh một cái , mùi thuốc bắc nồng nặc kia lập tức ập ngay vào mặt , cô không nhịn được che miệng nôn khan , tay còn lại đè xuống bụng của mình .
Từ trong nhà rất nhanh có người bước ra , mặc một chiếc áo khoác dài màu trắng , " cô là ? "
" xin chào , tôi muốn tìm người . "
Thần sắc của đối phương có chút khác thường , " tìm ai ? "
Ánh mắt Chử Nguyệt Tình thăm dò về phía trước , nhà thuốc này hẳn còn có một phòng trong nữa , Chử Nguyệt Tình lại nhìn quanh bốn phía , trong nhà thuốc này ngoại trừ bọn họ ra cũng không còn ai khác , lại càng không có bóng dáng của Cố Thanh Hồi , cô nhẹ nuốt nước bọt xuống , chỉ cảm thấy cái bầu không khí này ngột ngạt tới mức làm cho người ta cảm thấy khó chịu , huống chi cái mùi thuốc bắc kia thật sự rất khó ngửi , cảm giác ghê tởm vọt tới tận cổ họng cô , Chử Nguyệt Tình cố nén khó chịu , không ngừng xua tay , " không , thật ngại quá , tôi đi nhầm địa chỉ . "
Cô xoay người định rời đi , nhưng sau lưng chợt truyền tới một loạt tiếng bước chân , cô thậm chí còn chưa kịp quay đầu lại , bả vai liền bất ngờ bị người ta túm chặt , hai tay cánh tay bị bẻ ngoặt ra sau lưng , nửa người trên cũng bị đè ép xuống . Chử Nguyệt Tình chưa bao giờ bị rơi vào một tình huống như vậy , cô bị dọa sợ đến mức thét chói tai liên tiếp , " a , cứu mạng ! "
Từ trong phòng sau lại có thêm mấy người chạy ra , trong tay Chử Đồng ôm máy chụp hình , vừa chạy vừa nói , " tôi cũng muốn xem thử một chút tên bệnh hoạn điên rồ kia mặt mũi trông như thế nào ! "
Cô bước tới trước người , vẫn còn chưa thấy rõ ràng mặt mũi của Chử Nguyệt Tình , nhưng chỉ mới nhìn lướt qua quần áo và vóc dáng đã lập tức nhận ra được ngay , " chị , chị à ? "
Đội trưởng Lương đứng ở bên cạnh cô ngạc nhiên , " cái gì ? "
Chử Đồng cất lại máy chụp hình , tiến lên đỡ Chử Nguyệt Tình đứng dậy , " chị , thật sự là chị sao ! Chuyện gì đã xảy ra vậy ? "
Chử Nguyệt Tình trông thấy Chử Đồng , tâm tình càng tỏ ra bối rối , xem ra lời nói của em gái nuôi Cố Thanh Hồi không phải là giả , Chử Đồng quả nhiên dẫn theo cảnh sát đến đây để rình rập Cố Thanh Hồi . Chử Nguyệt Tình nóng ruột nhìn về bốn phía , may mắn là cũng không nhìn thấy thân ảnh của Cố Thanh Hồi , môi cô run rẩy , ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm vào Chử Đồng , " Đồng Đồng , em ...... tại sao em lại ở đây ? "
" câu này hẳn nên là em hỏi chị mới đúng ! " Chử Đồng gấp đến độ nghiêng đầu nhìn về phía đội trưởng Lương , " trong này nhất định là có hiểu lầm , đội trưởng Lương , thân thể chị tôi không tốt , càng không thể nào dính dáng tới bọn chúng , ngài thả chị ấy ra đi . "
Đội trưởng Lương có chút khó xử , " Chử Đồng , cô nên biết , chỗ này là chúng tôi thật vất vả mới nắm giữ được manh mối , cũng là thật khó khăn mới thông qua được một kẻ quen biết đối phương, thoả thuận xong xuôi , hẹn nhau gặp mặt ở đây , bên ngoài còn được treo hai chữ ' đóng cửa ' , người bình thường chẳng ai lại bước vào cả . "
Lòng Chử Đồng nóng như lửa đốt , " nhưng chị của tôi tuyệt đối không thể nào đâu , đây nhất định chỉ là trùng hợp . "
Đội trưởng Lương hướng Chử Nguyệt Tình liếc nhìn , " mời cô nói cho chúng tôi biết , tại sao cô lại xuất hiện ở đây ? "
Sắc mặt Chử Nguyệt Tình trắng bệch , tại sao em gái nuôi của Cố Thanh Hồi lại dẫn cô tới đây ? Cô ta bảo rằng Chử Đồng có hẹn với Cố Thanh Hồi , chẳng lẽ ...... Cố Thanh Hồi thật sự có liên quan tới bọn người đó ? Không , không thể nào . Tâm trí cô hỗn loạn vô cùng , cảm thấy cả thế giới này cũng đang xoay tròn . Chử Đồng chợt nắm chặt cánh tay của chị cô , " chị , đây cũng không phải là chuyện nhỏ , chị nhất định phải nói cho rõ ràng , chị hẳn nên ở nhà dưỡng thai mới đúng , tại sao lại xuất hiện ở đây ? "
" là ...... là em gái nuôi của Thanh Hồi dẫn chị tới . "
" cô ta ? " Chử Đồng vặn chặt chân mày , " tại sao ? "
Chử Nguyệt Tình chỉ có thể nói đến đây , không dám nói thêm một câu nào có liên quan tới Cố Thanh Hồi nữa , " chị cũng không biết , mới ban nãy còn vội vã chạy tới nhà chị , nói , nói rằng dẫn chị tới gặp một bác sĩ rất có kinh nghiệm về mặt giữ thai , đến nơi , cô ta bảo chị đi vào trước , cô ta đi tìm chỗ đậu xe , nhưng mà đến bây giờ cô ta cũng chưa tới đây . "
Đội trưởng Lương ra lệnh một tiếng , " mau đuổi theo , đừng để cho cô ta chạy mất ! "
Dăm ba người cảnh sát trẻ tuổi chạy ra ngoài , Chử Đồng lo lắng nhìn chị cô , " anh rể đâu , tại sao anh ấy lại để cho chị tới đây một mình ? "
" anh ấy đi gặp khách hàng rồi . " Chử Nguyệt Tình mạnh mẽ giả vờ bình tĩnh , nhưng tay đang xuôi theo ống quần vẫn còn đang run rẩy , một hồi lâu sau , mấy người cảnh sát quay trở lại , " đội trưởng Lương , chạy mất rồi . "
Đội trưởng Lương nhìn về phía Chử Đồng , trên khuôn mặt lộ vẻ khó xử , " Chử Đồng , dựa theo quy định , trước tiên chúng tôi phải đưa chị của cô về đồn cảnh sát hỏi cung . "
" không , tôi không đi , tôi cái gì cũng không biết , cái gì nên nói tôi cũng đã nói hết rồi . "
" đội trưởng Lương ......"
" Chử Đồng , chuyện này có liên quan đến vụ án quan trọng , tôi cũng không còn cách nào khác , cô cứ yên tâm đi , tôi sẽ không làm khó chị của cô đâu , chẳng qua là hỏi cung nhân chứng theo quy định mà thôi . "
Chử Đồng nắm chặt tay của Chử Nguyệt Tình , sau đó hướng về phía đội trưởng Lương , " thân thể của chị tôi không tốt , tôi muốn đi theo chị ấy , hơn nữa , tôi không muốn chị ấy ở lại đồn cảnh sát trong thời gian quá dài , chị ấy nhát gan lắm , có thể không ? "
" được . "
Bên kia , Cố Thanh Hồi cũng đang bận tối mắt tối mũi , hoàn toàn không hề ngờ được bên này lại xảy ra chuyện .
Chử Đồng và Chử Nguyệt Tình từ đồn cảnh sát bước ra , Chử Đồng nhìn chị mình , thấy sắc mặt Chử Nguyệt Tình trắng như tờ giấy , cô vội vàng an ủi , " chị , không sao đâu , đừng quá lo lắng , em nhanh chóng đưa chị về nhà . "
Ngồi lên xe , Chử Nguyệt Tình vươn tay ra nắm chặt lấy cổ tay của em gái mình , " Đồng Đồng , cũng không biết Thanh Hồi đã về đến nhà chưa , chị nhớ anh ấy . "
Chử Đồng không khỏi bật cười , " hai người ngọt ngào quá , một giây cũng không thể rời nhau ra được . "
Trái tim Chử Nguyệt Tình chợt rơi xuống , xem ra , cô là bị em gái nuôi của Cố Thanh Hồi âm mưu cố tình dẫn qua đó , cũng không có chuyện Chử Đồng hẹn Cố Thanh Hồi ra gặp mặt để gài bẫy . Chử Nguyệt Tình nắm chặt bàn tay , bụng lại nổi lên cảm giác khó chịu , từ sớm đã bắt đầu có dấu hiệu rồi , chẳng qua là bây giờ càng lúc càng nghiêm trọng , xe từ từ chạy về phía trước , trong lòng cô liên tục cầu nguyện cho đứa bé không xảy ra chuyện gì , nhưng cảm giác đau đớn bén nhọn cứ một trận lại nối tiếp một trận , chưa bao giờ có hốt hoảng như vậy trong nháy mắt cuốn tới .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.