Chương 83: Truyền thừa
Harding Adonis
30/10/2021
Vài ngày sau, Mục lúc này đã khôi phục linh lực hoàn toàn, trạng thái đã trở về đỉnh phong, chính vì vậy mà hắn lập tức liền lên đường.
Có điều, với tính cách cẩn thận của Mục, hắn cũng không có vội vàng lên đường ngay, mà lại nhắm hai mắt lại, đem thần thức thả ra, nhanh chóng quan sát tình hình phía trước.
Rất nhanh, qua vài hơi thở, Mục liền thu hồi thần thức, mở đôi mắt ra, trên miệng thì nhoẻn một nụ cười: “Xem ra cũng không có phiền phức bao nhiêu, có thể bay ngang qua…”
Nói rồi, Mục liền đứng dậy, uốn người mấy cái, sau đó thì lấy ra Thanh Lôi Kiếm, nhanh chóng liền bay ra đi, hướng theo lối ra khỏi Địa Ngục Lộ.
***
Tại một nơi nào đó của Địa Ngục Lộ…
Xì… Xì… Xì…
Vô số tiếng kêu từ mặt đất vang lên…
Chỉ thấy vào lúc này, trên mặt đất, vô số hơi nước bốc lên, tiếng ‘xì… xì…’ cũng vì thế mà kêu lên không ngừng.
Sở dĩ có chuyện này xảy ra là bởi vì nơi này từng có một vật cực nóng đi ngang qua, cho nên mới có thể khiến mặt đất bốc hơi như vậy.
Về phần vật đó chính là gì thì…
Đó chính là một con Thập Thủ Liệt Dương Xà.
Thập Thủ Liệt Dương Xà, giống như tên gọi, đây là một con hồn thú thuộc loại rắn, nó có tất cả 10 cái đầu cùng với cái thân thể dài hơn 100 trượng, toàn thân thì có màu cam đỏ của lửa, được bao lấy bởi một lớp vảy cứng, toàn thân tỏa ra một nhiệt độ vô cùng nóng bức.
Lúc này, con Thập Thủ Liệt Dương Xà này đang từ trên mặt đất trườn xuống cái huyết trì gần đó, chính vì vậy mà cơ hồ nơi nào mà nó đi qua, đều để lại mấy tiếng ‘xì… xì…’ như vậy.
Vào lúc này, vốn 10 cái đầu đang chìm trong huyết trì, con Thập Thủ Liệt Dương Xà liền ngóc mấy cái đầu lên, 10 đôi mắt nhìn chằm chằm về một hướng, ở phần miệng, 10 cái lưỡi liên tục le ra thụt vào, cơ hồ là giống như nó muốn cảm nhận thứ gì đó.
Đúng vào lúc này…
Xẹt…
Trên nền trời vốn chỉ có một màu đỏ, một vệt sáng màu tím liền bay xẹt qua, tốc độ của vệt sáng này nhanh kinh khủng, thậm chí nó còn để lại ở phía sau vô số tàn ảnh.
— QUẢNG CÁO —
Ngay khi nhìn thấy vệt tím, đầu Thập Thủ Liệt Dương Xà kia liền há to 10 cái miệng, tiếp đó thì một quả cầu màu đỏ liền được hội tụ ngay trước đó…
Rầm…
Trong một cái nháy mắt, quả cầu màu đỏ kia liền bắn lên không trung, nhắm thẳng về phía luồng ánh sáng màu tím đang bay kia.
Có điều, mặc dù công kích của Thập Thủ Liệt Dương Xà rất nhanh, nhưng lại không thể đánh trúng vệt ánh sáng màu tím kia.
Ở phía bên trên, Mục liền hô lên: “Bạo Tốc!”
Lời vừa ra, toàn bộ thân thể của Mục cùng với Thanh Lôi Kiếm liền gia tốc, nhanh chóng tránh né khỏi công kích của Thập Thủ Liệt Dương Xà.
Rầm… Rầm… Rầm…
Bởi vì đã mất đi mục tiêu công kích, cho nên công kích của Thập Thủ Liệt Dương Xà đã bắn vào một ngọn núi gần đó, khiến cho nó lập tức bị san bằng.
Về phần Mục, mặc dù hắn đã tránh thoát được công kích, nhưng cũng không phải là kẻ lương thiện gì.
Chỉ thấy Mục đưa tay vào trong túi trữ vật, lấy ra 20 tấm Bạo Tạc Phù, nhanh chóng ném lên mấy cái đầu của Thập Thủ Liệt Dương Xà.
“Bạo!” Mục hô lên một tiếng.
Đùng… Đùng… Đùng…
Réc… Réc… Réc…
Mặc dù 20 tấm Bạo Tạc Phù này không thể gây cho Thập Thủ Liệt Dương Xà bao nhiêu sát thương, nhưng cũng không hề dễ chịu mấy, nhất là 10 đôi mắt phải chịu công kích dữ dội, chính vì thế mà nó liền điên cuồng kêu lên, trong chốc lát liền mất đi lý tính, điên cuồng đập phá khắp.
Nắm lấy cơ hội này, Mục không nói thêm một lời nào nữa, trực tiếp điều động Thanh Lôi Kiếm bay đi, không thèm để tâm đến nó.
Lại nói một chút, lúc trước Mục lựa chọn giết Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu, mà bây giờ lại không giết Thập Thủ Liệt Dương Xà, cho dù thực lực của hai đầu hồn thú này tương đương, không có cách biệt nhau là mấy.
Lý do thì rất là đơn giản?
Thứ nhất, mục đích hiện tại của Mục là rời khỏi Địa Ngục Lộ, chính vì vậy mà hắn cần phải đến được lối ra càng nhanh càng tốt. — QUẢNG CÁO —
Thứ hai, Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu có thể thao túng đám dơi truy đuổi Mục, nếu như hắn không giải quyết ngay từ đầu thì về sau khi gặp phải Thập Thủ Liệt Dương Xà thì rất dễ bị Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu dây dưa, rất khó để có thể rời khỏi nơi này.
Hơn nữa, Thập Thủ Liệt Dương Xà mặc dù mạnh hơn Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu một chút, nhưng nó lại chỉ có một thân một mình, cũng không có gây cho Mục phiền phức gì lớn, chính vì vậy mà hắn mới quyết định tha cho nó.
***
Quay trở lại hiện tại, lại thêm nửa canh giờ bay đi, Mục cuối cùng cũng đã nhìn thấy được lối ra.
Đó là một cánh cổng được tạo ra từ lực lượng của Hóa Thần Kỳ, cao 5 trượng, rộng 2 trượng, trông không hề khác mấy so với cánh cổng đã dẫn Mục đến Địa Ngục Lộ.
Rất nhanh, ngay khi vừa thấy được lối ra, chỉ trong vòng hai cái hô hấp, Mục liền đã bay đến được nơi này, nhanh chóng hạ xuống mặt đất.
Nhìn lấy cánh cổng trước mắt, Mục với tính cách cẩn thận liền đánh giá qua một phen. Sau khi nhận thấy không có gì bất thường, hắn liền âm thầm ra quyết định, hai chân nhanh chóng đi vào.
Quả nhiên, cánh cổng này rất giống so với cánh cổng dẫn Mục tiến vào Địa Ngục Lộ, hắn lúc này chỉ thấy toàn thân mất khống chế, không thể nào cử động được, ý thức thì bắt đầu trở nên mơ hồ, hai mắt bắt đầu nhắm lại, tiếp đó thì Mục liền lâm vào trạng thái hôn mê.
***
Tại trong một không gian tối đen như mực…
Tinh…
Một tiếng động cực kỳ nhỏ vang lên, mặc dù thanh âm của nó không đáng là bao, nhưng nó lại chính là thứ đánh thức Mục khỏi cơn hôn mê.
Lạnh…
Đây chính là suy nghĩ đầu tiên của Mục sau khi tỉnh lại.
Ngay khi cảm nhận được cái lạnh, trong tiềm thức, Mục liền thâm hô không ổn, dù sao, đối với một người tu luyện Nhật Nguyệt Thần Quyết như hắn thì đã sớm miễn nhiễm với nóng và lạnh.
Nếu như Mục còn có thể cảm nhận được lạnh thì có nghĩa vật tạo ra nhiệt độ này có phẩm chất rất cao, thậm chí là vượt qua cả tu vi của hắn.
Ngay sau đó, Mục liền từ từ lấy lại được ý thức, rất nhanh hắn đã phát hiện được có gì đó không ổn.
— QUẢNG CÁO —
Mặc dù lúc này Mục vẫn không thể cử động được, nhưng linh lực trong cơ thể thì có thể tự do vận chuyển, chính vì vậy mà hắn điên cuồng vận chuyển Nhật Nguyệt Thần Quyết, hy vọng bản thân có thể thoát khỏi tình cảnh này.
Thế nhưng, mọi nỗ lực của Mục lại không có hồi đáp gì, bản thân hắn vẫn không thể cử động được.
Trong lúc Mục còn đang tìm đối sách thì đúng vào lúc này…
Vô số sát khí từ khắp nơi xung quanh Mục liền bắt đầu bốc lên, hóa thành vô số luồng khí màu trắng, lạnh thấu xương, nhanh chóng len lỏi, chui vào trong cơ thể hắn.
“Sát khí sao…? Mặc dù không tệ nhưng vẫn còn kém ra xa so với ta ở kiếp trước…” Mục âm thầm đánh giá luồng sát khí đang chui vào cơ thể mình.
Kỳ thực, Mục có điều không biết, đây chính là cửa cuối cùng của Địa Ngục Lộ, người nào trải qua được bước này thì sẽ có được Sát Thần Lĩnh Vực và danh hiệu Sát Thần, có thể tự do ra vào Sát Lục Chi Đô cũng như là tự do sử dụng hồn kỹ tại nơi này.
Những luồng sát khí màu trắng kia chính là vô số sát khí tích tụ được của Sát Lục Chi Đô, nếu như Mục là một tên hồn sư bình thường thì nó sẽ chui vào trong vũ hồn của Mục và hình thành một cái lĩnh vực, gọi là Sát Thần Lĩnh Vực.
Thế nhưng, Mục lại là một tu sĩ, vũ hồn thì hắn đã sớm đem nổ nát từ năm 6 tuổi, chính vì vậy mà vô số luồng khí màu trắng kia bởi vì không tìm được nơi hội tụ mà đã từ từ tán ra.
Những gì xảy ra trong cơ thể thì Mục chắc chắn rõ hơn ai hết. Ngay khi nhận thấy được luồng sát khí này chui vào trong cơ thể, nhưng không hiểu tại sao lại tiêu tán biến mất, Mục lại có một suy nghĩ khác.
Nếu như có thể lợi dụng đống sát khí này kích thích đám Huyết Trùng, để cho chúng tự cắn nuốt lẫn nhau, như vậy thì đời sau của bọn chúng có lẽ sẽ tiến hóa lên một bậc.
Nghĩ là làm, Mục liền dừng việc thi triển Nhật Nguyệt Thần Quyết lại, sau đó thì vận chuyển Huyết Chiếu Kinh, nhanh chóng đem đống sát khí kia kéo vào bên trong Phệ Huyết Châu.
Rất nhanh, đã 3 canh giờ trôi qua…
Mục lúc này cũng đã đem đống sát khí kia dung nhập vào bên trong Phệ Huyết Châu, đám Huyết Trùng bên trong bởi vì có sát khí ảnh hưởng, chúng bắt đầu trở nên điên cuồng, cắn nuốt lẫn nhau, cuối cùng thì chỉ còn lại khoảng 10 con.
Có điều, mặc dù chỉ có 10 con còn sống, nhưng bọn chúng lại đẻ ra rất nhiều trứng, và số trứng này chính là tương lai của đám Huyết Trùng của Mục.
Nhìn lấy số lượng trứng của Huyết Trùng trong Phệ Huyết Châu, Mục liền thầm cười một cái, nghĩ: “Hy vọng chúng có thể tiến hóa lên Nhất Giai.”
Đúng vào lúc này, một giọng nói khác liền vang lên trong đầu Mục: “Tiểu tử, ngươi có muốn nhận lấy truyền thừa của ta không?”
Có điều, với tính cách cẩn thận của Mục, hắn cũng không có vội vàng lên đường ngay, mà lại nhắm hai mắt lại, đem thần thức thả ra, nhanh chóng quan sát tình hình phía trước.
Rất nhanh, qua vài hơi thở, Mục liền thu hồi thần thức, mở đôi mắt ra, trên miệng thì nhoẻn một nụ cười: “Xem ra cũng không có phiền phức bao nhiêu, có thể bay ngang qua…”
Nói rồi, Mục liền đứng dậy, uốn người mấy cái, sau đó thì lấy ra Thanh Lôi Kiếm, nhanh chóng liền bay ra đi, hướng theo lối ra khỏi Địa Ngục Lộ.
***
Tại một nơi nào đó của Địa Ngục Lộ…
Xì… Xì… Xì…
Vô số tiếng kêu từ mặt đất vang lên…
Chỉ thấy vào lúc này, trên mặt đất, vô số hơi nước bốc lên, tiếng ‘xì… xì…’ cũng vì thế mà kêu lên không ngừng.
Sở dĩ có chuyện này xảy ra là bởi vì nơi này từng có một vật cực nóng đi ngang qua, cho nên mới có thể khiến mặt đất bốc hơi như vậy.
Về phần vật đó chính là gì thì…
Đó chính là một con Thập Thủ Liệt Dương Xà.
Thập Thủ Liệt Dương Xà, giống như tên gọi, đây là một con hồn thú thuộc loại rắn, nó có tất cả 10 cái đầu cùng với cái thân thể dài hơn 100 trượng, toàn thân thì có màu cam đỏ của lửa, được bao lấy bởi một lớp vảy cứng, toàn thân tỏa ra một nhiệt độ vô cùng nóng bức.
Lúc này, con Thập Thủ Liệt Dương Xà này đang từ trên mặt đất trườn xuống cái huyết trì gần đó, chính vì vậy mà cơ hồ nơi nào mà nó đi qua, đều để lại mấy tiếng ‘xì… xì…’ như vậy.
Vào lúc này, vốn 10 cái đầu đang chìm trong huyết trì, con Thập Thủ Liệt Dương Xà liền ngóc mấy cái đầu lên, 10 đôi mắt nhìn chằm chằm về một hướng, ở phần miệng, 10 cái lưỡi liên tục le ra thụt vào, cơ hồ là giống như nó muốn cảm nhận thứ gì đó.
Đúng vào lúc này…
Xẹt…
Trên nền trời vốn chỉ có một màu đỏ, một vệt sáng màu tím liền bay xẹt qua, tốc độ của vệt sáng này nhanh kinh khủng, thậm chí nó còn để lại ở phía sau vô số tàn ảnh.
— QUẢNG CÁO —
Ngay khi nhìn thấy vệt tím, đầu Thập Thủ Liệt Dương Xà kia liền há to 10 cái miệng, tiếp đó thì một quả cầu màu đỏ liền được hội tụ ngay trước đó…
Rầm…
Trong một cái nháy mắt, quả cầu màu đỏ kia liền bắn lên không trung, nhắm thẳng về phía luồng ánh sáng màu tím đang bay kia.
Có điều, mặc dù công kích của Thập Thủ Liệt Dương Xà rất nhanh, nhưng lại không thể đánh trúng vệt ánh sáng màu tím kia.
Ở phía bên trên, Mục liền hô lên: “Bạo Tốc!”
Lời vừa ra, toàn bộ thân thể của Mục cùng với Thanh Lôi Kiếm liền gia tốc, nhanh chóng tránh né khỏi công kích của Thập Thủ Liệt Dương Xà.
Rầm… Rầm… Rầm…
Bởi vì đã mất đi mục tiêu công kích, cho nên công kích của Thập Thủ Liệt Dương Xà đã bắn vào một ngọn núi gần đó, khiến cho nó lập tức bị san bằng.
Về phần Mục, mặc dù hắn đã tránh thoát được công kích, nhưng cũng không phải là kẻ lương thiện gì.
Chỉ thấy Mục đưa tay vào trong túi trữ vật, lấy ra 20 tấm Bạo Tạc Phù, nhanh chóng ném lên mấy cái đầu của Thập Thủ Liệt Dương Xà.
“Bạo!” Mục hô lên một tiếng.
Đùng… Đùng… Đùng…
Réc… Réc… Réc…
Mặc dù 20 tấm Bạo Tạc Phù này không thể gây cho Thập Thủ Liệt Dương Xà bao nhiêu sát thương, nhưng cũng không hề dễ chịu mấy, nhất là 10 đôi mắt phải chịu công kích dữ dội, chính vì thế mà nó liền điên cuồng kêu lên, trong chốc lát liền mất đi lý tính, điên cuồng đập phá khắp.
Nắm lấy cơ hội này, Mục không nói thêm một lời nào nữa, trực tiếp điều động Thanh Lôi Kiếm bay đi, không thèm để tâm đến nó.
Lại nói một chút, lúc trước Mục lựa chọn giết Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu, mà bây giờ lại không giết Thập Thủ Liệt Dương Xà, cho dù thực lực của hai đầu hồn thú này tương đương, không có cách biệt nhau là mấy.
Lý do thì rất là đơn giản?
Thứ nhất, mục đích hiện tại của Mục là rời khỏi Địa Ngục Lộ, chính vì vậy mà hắn cần phải đến được lối ra càng nhanh càng tốt. — QUẢNG CÁO —
Thứ hai, Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu có thể thao túng đám dơi truy đuổi Mục, nếu như hắn không giải quyết ngay từ đầu thì về sau khi gặp phải Thập Thủ Liệt Dương Xà thì rất dễ bị Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu dây dưa, rất khó để có thể rời khỏi nơi này.
Hơn nữa, Thập Thủ Liệt Dương Xà mặc dù mạnh hơn Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu một chút, nhưng nó lại chỉ có một thân một mình, cũng không có gây cho Mục phiền phức gì lớn, chính vì vậy mà hắn mới quyết định tha cho nó.
***
Quay trở lại hiện tại, lại thêm nửa canh giờ bay đi, Mục cuối cùng cũng đã nhìn thấy được lối ra.
Đó là một cánh cổng được tạo ra từ lực lượng của Hóa Thần Kỳ, cao 5 trượng, rộng 2 trượng, trông không hề khác mấy so với cánh cổng đã dẫn Mục đến Địa Ngục Lộ.
Rất nhanh, ngay khi vừa thấy được lối ra, chỉ trong vòng hai cái hô hấp, Mục liền đã bay đến được nơi này, nhanh chóng hạ xuống mặt đất.
Nhìn lấy cánh cổng trước mắt, Mục với tính cách cẩn thận liền đánh giá qua một phen. Sau khi nhận thấy không có gì bất thường, hắn liền âm thầm ra quyết định, hai chân nhanh chóng đi vào.
Quả nhiên, cánh cổng này rất giống so với cánh cổng dẫn Mục tiến vào Địa Ngục Lộ, hắn lúc này chỉ thấy toàn thân mất khống chế, không thể nào cử động được, ý thức thì bắt đầu trở nên mơ hồ, hai mắt bắt đầu nhắm lại, tiếp đó thì Mục liền lâm vào trạng thái hôn mê.
***
Tại trong một không gian tối đen như mực…
Tinh…
Một tiếng động cực kỳ nhỏ vang lên, mặc dù thanh âm của nó không đáng là bao, nhưng nó lại chính là thứ đánh thức Mục khỏi cơn hôn mê.
Lạnh…
Đây chính là suy nghĩ đầu tiên của Mục sau khi tỉnh lại.
Ngay khi cảm nhận được cái lạnh, trong tiềm thức, Mục liền thâm hô không ổn, dù sao, đối với một người tu luyện Nhật Nguyệt Thần Quyết như hắn thì đã sớm miễn nhiễm với nóng và lạnh.
Nếu như Mục còn có thể cảm nhận được lạnh thì có nghĩa vật tạo ra nhiệt độ này có phẩm chất rất cao, thậm chí là vượt qua cả tu vi của hắn.
Ngay sau đó, Mục liền từ từ lấy lại được ý thức, rất nhanh hắn đã phát hiện được có gì đó không ổn.
— QUẢNG CÁO —
Mặc dù lúc này Mục vẫn không thể cử động được, nhưng linh lực trong cơ thể thì có thể tự do vận chuyển, chính vì vậy mà hắn điên cuồng vận chuyển Nhật Nguyệt Thần Quyết, hy vọng bản thân có thể thoát khỏi tình cảnh này.
Thế nhưng, mọi nỗ lực của Mục lại không có hồi đáp gì, bản thân hắn vẫn không thể cử động được.
Trong lúc Mục còn đang tìm đối sách thì đúng vào lúc này…
Vô số sát khí từ khắp nơi xung quanh Mục liền bắt đầu bốc lên, hóa thành vô số luồng khí màu trắng, lạnh thấu xương, nhanh chóng len lỏi, chui vào trong cơ thể hắn.
“Sát khí sao…? Mặc dù không tệ nhưng vẫn còn kém ra xa so với ta ở kiếp trước…” Mục âm thầm đánh giá luồng sát khí đang chui vào cơ thể mình.
Kỳ thực, Mục có điều không biết, đây chính là cửa cuối cùng của Địa Ngục Lộ, người nào trải qua được bước này thì sẽ có được Sát Thần Lĩnh Vực và danh hiệu Sát Thần, có thể tự do ra vào Sát Lục Chi Đô cũng như là tự do sử dụng hồn kỹ tại nơi này.
Những luồng sát khí màu trắng kia chính là vô số sát khí tích tụ được của Sát Lục Chi Đô, nếu như Mục là một tên hồn sư bình thường thì nó sẽ chui vào trong vũ hồn của Mục và hình thành một cái lĩnh vực, gọi là Sát Thần Lĩnh Vực.
Thế nhưng, Mục lại là một tu sĩ, vũ hồn thì hắn đã sớm đem nổ nát từ năm 6 tuổi, chính vì vậy mà vô số luồng khí màu trắng kia bởi vì không tìm được nơi hội tụ mà đã từ từ tán ra.
Những gì xảy ra trong cơ thể thì Mục chắc chắn rõ hơn ai hết. Ngay khi nhận thấy được luồng sát khí này chui vào trong cơ thể, nhưng không hiểu tại sao lại tiêu tán biến mất, Mục lại có một suy nghĩ khác.
Nếu như có thể lợi dụng đống sát khí này kích thích đám Huyết Trùng, để cho chúng tự cắn nuốt lẫn nhau, như vậy thì đời sau của bọn chúng có lẽ sẽ tiến hóa lên một bậc.
Nghĩ là làm, Mục liền dừng việc thi triển Nhật Nguyệt Thần Quyết lại, sau đó thì vận chuyển Huyết Chiếu Kinh, nhanh chóng đem đống sát khí kia kéo vào bên trong Phệ Huyết Châu.
Rất nhanh, đã 3 canh giờ trôi qua…
Mục lúc này cũng đã đem đống sát khí kia dung nhập vào bên trong Phệ Huyết Châu, đám Huyết Trùng bên trong bởi vì có sát khí ảnh hưởng, chúng bắt đầu trở nên điên cuồng, cắn nuốt lẫn nhau, cuối cùng thì chỉ còn lại khoảng 10 con.
Có điều, mặc dù chỉ có 10 con còn sống, nhưng bọn chúng lại đẻ ra rất nhiều trứng, và số trứng này chính là tương lai của đám Huyết Trùng của Mục.
Nhìn lấy số lượng trứng của Huyết Trùng trong Phệ Huyết Châu, Mục liền thầm cười một cái, nghĩ: “Hy vọng chúng có thể tiến hóa lên Nhất Giai.”
Đúng vào lúc này, một giọng nói khác liền vang lên trong đầu Mục: “Tiểu tử, ngươi có muốn nhận lấy truyền thừa của ta không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.