Tử Vong Khai Đoan

Quyển 1 - Chương 3: Lôi điện cùng cơ hội (nhị)

Zhttty

04/08/2015

- Nói một cách khác, chỉ cần tốc độ đủ nhanh, sức chịu đựng của thân thể đủ mạnh, là có thể thông qua vòng xoáy kia trở về dương thế sao? Cái này còn cần phải cẩn thận tính toán lại một chút... Mà lúc trước ta quả thật đã phát ra lôi điện?

Bùi Kiêu cẩn thận nhớ lại những chuyện vừa phát sinh, khi hắn sắp bị luồng cảm xúc hỗn loạn khống chế, từ chỗ sâu nhất trong linh hồn phát ra một luồng lôi điện, tiếp đó bên ngoài cơ thể hắn liền có một tầng lôi điện bao phủ, khí tức đen tối lập tức bị tan rã như băng gặp lửa. Trên thực tế, từ khi vừa tiến vào Địa Ngục, hắn cũng đã bắt đầu hoài nghi, vì sao những linh hồn thể khác đều có khí tức đen tối xung quanh, chỉ có hắn là hoàn toàn không có?

- Sau khi phát ra lôi điện, linh hồn rất suy yếu, giống như muốn tiêu tán đến nơi, mà trong trạng thái như vậy, những điểm sáng vốn không thể hấp thu lại bỗng nhiên dung nhập vào cơ thể ta, hay là… có thể thông qua hấp thu điểm sáng chuyển đổi tạo ra lôi điện?

Nghĩ đến đây, trong lòng Bùi Kiêu lại một lần nữa nóng lên, tính cách của hắn vốn kiên nghị, từ nhỏ đến lớn bất cứ chuyện gì cũng sẽ không dễ dàng buông tay, giờ phút này đối mặt với biện pháp duy nhất có thể thay đổi tình hình trước mắt, có được lực lượng mới có thể tồn tại trong Địa Ngục, mà muốn có được lực lượng, tất yếu phải hấp thu những điểm sáng.

Sau khi cân nhắc một chút, Bùi Kiêu lại một lần nữa đến gần những điểm sáng, sau đó tìm mọi biện pháp thử nghiệm, tập trung lực chú ý muốn làm xuất hiện lôi điện trong cơ thể, nhưng mà mặc cho hắn cố gắng như thế nào cũng không có gì xuất hiện, cứ như vậy, sau hơn mười phút, thân hình khổng lồ của quái điểu mặt người đã có ba phần tư triệt để tiêu tán, trong lòng Bùi Kiêu cũng càng lúc càng nôn nóng.

- Mẹ! Dù sao tình hình hiện tại đã xấu đến mức không thể xấu hơn, không bằng liều mạng một phen đi!

Bùi Kiêu nhặt một khối đá nhỏ lên, tay trái đặt trên mặt đất, tay phải thì cầm khối đá nhắm về phía tay trái của mình, sau đó hắn cắn răng một cái, dùng lực đập xuống, Chát~, tiếng la hét thất thanh của Bùi Kiêu vang vọng trên bình nguyên hoang vu, mà ba ngón tay trái của hắn đã bị đứt rời, chỉ sau nửa giây, ba ngón tay này liền tiêu tán trong hư không, đồng thời một điểm sáng lớn cỡ ngón cái lơ lửng trước mặt hắn.

Bùi Kiêu biết điểm sáng này chính là do ba ngón tay của mình biến thành, hắn cố gắng chịu đựng đau đớn, đưa tay về phía một điểm sáng lớn, đồng thời trong lòng không ngừng nhẩm đọc thơ văn, bắt bản thân phải tỉnh táo lại, toàn tâm cảm thụ quá trình điểm sáng từ miệng vết thương dung nhập vào cơ thể.

Điểm sáng này quả nhiên thuận lợi dung nhập vào cơ thể Bùi Kiêu, đồng thời từ miệng vết thương mơ hồ xuất hiện hình dạng ba ngón tay, chỉ sau vài giây ngắn ngủi, ba ngón tay đã bị đứt rời của hắn liền thuận lợi mọc ra, mà đến lúc này, Bùi Kiêu chỉ vừa mới tiến vào trạng thái trầm tĩnh, chỉ vừa kịp cảm giác thấy một dòng nước ấm, tiếp đó dòng nước ấm áp này đã biến mất, ngón tay khôi phục hoàn hảo như ban đầu.

- Aaaa!



Bùi Kiêu phẫn nộ mở to hai mắt, hắn lại cầm lên một khối đá lớn bất chấp tất cả liều mạng đập về hướng bàn tay trái của mình, lập tức cảm giác đau đớn khó có thể chịu đựng khi linh hồn bị xé rách truyền đến. Cho dù là khi còn nhục thể cũng đã là tay đứt ruột xót, nếu bị thương đến xương thì thật sự là đau đến khó có thể chịu đựng, hiện tại Bùi Kiêu đã chỉ còn lại có linh hồn, đau đớn khi linh hồn bị xé rách còn gấp cả chục lần, khủng bố khó có thể dùng lời diễn tả.

Lần này Bùi Kiêu gần như đập nát toàn bộ bàn tay trái, tổng cộng có ba điểm sáng lớn nhỏ khác nhau hình thành, sau khi hít sâu một hơi, Bùi Kiêu hướng bàn tay về phía những điểm sáng, cũng không biết có phải do giờ phút này trong lòng thật sự không hề có tạp niệm hay không, khi cánh tay vừa tiếp xúc với điểm sáng, hắn đã tiến vào trạng thái trầm tĩnh như nước, ý thức hoàn toàn tập trung cảm thụ luồng ấm áp dễ chịu đang tiến vào cơ thể.

Khi triệt để tiến vào trạng thái trầm tĩnh, xuôi theo những điểm sáng hóa thành dòng nước ấm tiến vào trong cơ thể, Bùi Kiêu cảm giác phảng phất như mình không còn tồn tại, toàn bộ ý thức đều nằm trong dòng nước ấm, xuôi theo cánh tay chảy vào cơ thể, sau đó hắn thấy được... cấu tạo toàn bộ linh hồn thể, tất cả đều là do những điểm sáng tạo thành, mà những điểm sáng này cũng không phải cái gọi là năng lượng, tất cả chúng đều là ý niệm cùng ký ức!

Tất cả những điểm sáng đều là do cảm xúc tích cực tạo thành, trong quá trình cảm thụ Bùi Kiêu có thể cảm giác rất rõ những cảm xúc trong đó, ví dụ như hoan hỉ, vui vẻ, phấn chấn, cảm động… khi ý thức chìm vào trong những điểm sáng này, hắn cảm thấy vô cùng ấm áp thoải mái,chỉ muốn ngủ một giấc thật say.

Bất quá hiện tại trên tay trái vẫn còn cảm giác đau đớn khi linh hồn bị xé rách, cho nên hắn cũng không bị loại cảm giác này mê hoặc, tiếp tục xuôi theo dòng nước ấm chảy hướng về trung tâm thân thể. Trên thực tế hắn không phát hiện ra tốc độ vận hành của dòng nước ấm rất nhanh, ngẫm lại một chút, lần trước hắn vừa mới tiến vào trạng thái trầm tĩnh, dòng nước ấm đã biến mất, thời gian lúc đó chỉ khoảng một giây, mà hiện tại ý thức hắn có thể quan sát nhất cử nhất động của dòng nước ấm tạo thành từ những điểm sáng, như vậy có thể thấy giờ phút này tốc độ tư duy của hắn kỳ thật cũng rất nhanh. Trong khi đang cảm nhận linh hồn mình bỗng nhiên trong đầu Bùi Kiêu lóe lên, hắn dần dần mở rộng tầm nhìn, từ từ chậm rãi, sau một lát toàn bộ linh hồn đều đã nằm gọn trong tầm nhìn của ý thức.

Quả nhiên, những điểm sáng này không vô duyên vô cớ tạo thành linh hồn thể của ta, muốn những điểm sáng tạo nên một thân hình, như vậy nhất định phải có thứ trói buộc chúng, giống như những tia khí tức đen tối kia vậy, trong cơ thể ta hắn cũng có thứ tương tự mới đúng... Quả nhiên là có!

Sau khi tầm nhìn ý thức Bùi Kiêu bao quát lên toàn bộ linh hồn, lúc này hắn mới phát hiện ra thứ tồn tại ở trung tâm những điểm sáng, đó là một đường cong bán trong suốt, chính là do đường cong này khống chế điểm sáng, lấy hình dáng thân thể làm biên giới chứa đựng những điểm sáng, hình thành nên linh hồn thể.

Bùi Kiêu cũng cảm giác được đường cong bán trong suốt tại trung tâm linh hồn mình là cái gì, đó chính là chấp niệm cá nhân của hắn, không giống với cảm xúc tích cực hay cảm xúc tiêu cực, điểm sáng cùng khí tức đen tối chỉ là ý niệm không rõ ràng, ví dụ như vui vẻ, ví dụ như thù hận, tuy rằng nguyên nhân vui vẻ cùng đối tượng thù hận của mỗi người đều bất đồng, nhưng mà bản thân sự vui vẻ cùng thù hận lại là giống nhau, chỉ là ý niệm thuần túy, không thể so với chấp niệm.

Xem ra, một linh hồn hẳn là do hai bộ phận tạo thành, ý thức cùng chấp niệm là trụ cột, giống như đại não, sau đó do chấp niệm hấp thu điểm sáng hoặc khí tức đen tối tạo thành thân thể, mà mức độ mạnh yếu của chấp niệm cũng đại biểu cho khả năng dung nạp những điểm sáng cùng khí tức đen tối là bao nhiêu.

Những nhận thức này của Bùi Kiêu đều chỉ phát sinh trong phút chốc, tốc độ vận hành của ý thức vô cùng nhanh, trong toàn bộ vũ trụ thứ duy nhất có khả năng vượt qua tốc độ ánh sáng, chính là tốc độ vận hành của ý thức. Dòng nước ấm liên tục xâm nhập vào cơ thể, sau một lát thì dừng lại tại đan điền, rồi bị hấp thu hoàn toàn, đồng thời khi dòng nước ấm bị hấp thu, Bùi Kiêu rốt cuộc cũng “nhìn thấy” thứ mình vẫn tìm kiếm, trong đan điền hắn, các điểm sáng bị tan rã thành những tia sáng cơ bản nhất, vận hành chậm rãi theo một quy luật nào đó, trong khi tia sáng không ngừng lưu động, lôi điện cũng chậm rãi hình thành...

Khi khôi phục lại từ trạng thái tâm thần ngưng tụ, Bùi Kiêu đã thấy rõ ràng quỹ đạo lưu động của những tia sáng, là một ký hiệu kỳ lạ, có vẻ rất cổ phác, nhưng không phải bất cứ một loại văn tự hoặc ký hiệu nào hắn từng biết. Hơn một tiếng đồng hồ kế tiếp, Bùi Kiêu liền bắt đầu tiến hành các loại thử nghiệm, đầu tiên hắn cưỡng ép những điểm sáng dung nhập vào cơ thể, nhưng mà rất đáng tiếc, dường như dung lượng bản thân chỉ đến mức như hiện tại là hết cỡ, không thể dung nạp thêm, thử nghiệm đầu tiên dễ dàng liền thất bại .



Tiếp theo Bùi Kiêu tính toán biến những điểm sáng có sẵn trong cơ thể thành đủ loại văn tự hoặc là ký hiệu, quả thật, khi tiến vào trạng thái tĩnh tâm, hắn có thể khống chế những điểm sáng trong cơ thể, nhưng khi biến những điểm sáng thành tia sáng cơ bản, tạo ra các loại văn tự ký hiệu, bất kể là chữ Hán, tiếng Anh, số La Mã, ký hiệu La Tinh, thậm chí là các loại hình học, những tia sáng này liền lập tức phát nổ, hơn nữa theo số lượng điểm sáng càng nhiều, mức độ phát nổ cũng càng lớn. Một lần nghiêm trọng nhất, Bùi Kiêu định tạo ra một ký tự gồm bảy nét, cường độ của vụ nổ thậm chí khiến thân hình hắn bị nổ tan thành hai đoạn, cũng may bốn phía đều là những điểm sáng lơ lửng tự do mới cứu được hắn một mạng, nếu không lần phát nổ này tuyệt đối có thể khiến hắn tan thành mây khói, thử nghiệm thứ hai cũng thất bại.

Đến lúc này, thân thể của quái điểu chỉ còn lại khoảng một phần mười, đã không còn nhiều thời gian để thí nghiệm, Bùi Kiêu chỉ có thể bắt chước mô phỏng ký hiệu lôi điện tại đan điền, trong khoảnh khắc khi ký hiệu lôi điện này hình thành, Bùi Kiêu chỉ cảm thấy trong đan điền có một lực hút giống như muốn kéo toàn bộ ý thức hắn vào, bất quá loại cảm giác này tới nhanh mà đi cũng nhanh, chỉ xuất hiện trong nháy mắt, sau đó một ký hiệu lôi điện khác đã hình thành, hai ký hiệu lôi điện chậm rãi hấp thu những tia sáng, hình thành, tích trữ lôi điện.

Sau khi tạo ra ký hiệu lôi điện, Bùi Kiêu cảm thấy ý thức tựa hồ có chút phiêu tán, không thể tập trung, lập tức trong lòng hắn vô cùng lo lắng, sở dĩ có thể thông qua trạng thái trầm tĩnh cảm thụ cùng khống chế điểm sáng trong thân thể, nguyên nhân đều ở lực tập trung của ý thức hắn, nếu như không thể tập trung, như vậy sẽ không thể cảm thụ cùng khống chế những điểm sáng, khi đó cho dù hắn có vô số ký hiệu lôi điện, phỏng chừng cũng chỉ là một người bình thường mà thôi... Lực lượng không thể khống chế, đó căn bản không phải cái gọi là lực lượng!

Sau đó, Bùi Kiêu cố gắng tiến vào trạng thái tâm thần ngưng tụ, sau một lúc cuối cùng cũng cảm nhận được những điểm sáng trong cơ thể, mà lần này thời gian để ngưng tụ tâm thần ít nhất nhiều hơn mấy phút đồng hồ so với lúc trước, khiến hắn không dám tùy ý tạo ra ký hiệu lôi điện nữa.

- Hóa ra là như vậy, muốn trói buộc, lợi dụng hoặc là hấp thu những điểm sáng, như vậy thứ không thể thiếu chính là chấp niệm, sau khi tạo ra ký hiệu lôi điện này, chấp niệm của bản thân ta ước chừng mất đi một phần mười. Phần chấp niệm này bị tập trung đến vị trí ký hiệu lôi điện, trói buộc những tia sáng tại đó vận hành lưu động... Hóa ra là như vậy.

Đã hiểu rõ tầm quan trọng của chấp niệm, Bùi Kiêu càng không dám tạo ra thêm ký hiệu lôi điện, tuy rất đáng tiếc là xung quanh đều là những điểm sáng tự do, nhưng hắn cũng chỉ có thể tận khả năng hấp thu, sau đó dẫn đến vị trí ký hiệu lôi điện chuyển hóa thành lôi điện tích trữ lại. Mãi cho đến khi toàn bộ thi điểu của quái điểu đầu người đều đã hóa thành hư ảo, lúc này Bùi Kiêu mới ra khỏi trạng thái trầm tĩnh, tuy vậy hắn cũng không lập tức rời khỏi vị trí hiện tại, chỉ tìm kiếm một chỗ ẩn nấp dưới những khối đá lớn, sau đó ngồi im lặng trầm tư suy nghĩ.

Sự khác nhau giữa con người và con vật, chính là ở chỗ con người có khả năng phân tích cùng kết luận, Bùi Kiêu vốn là người thích phân tích cùng tự hỏi, hiện tại phát hiện ra những bí mật về điểm sáng, linh hồn thể, còn có chấp niệm cùng ký hiệu lôi điện, Bùi Kiêu cũng liền vội vàng tổng kết lại mọi chuyện, chung quy những điều này có lẽ đều là chỗ dựa để hắn tiếp tục sống sót.

Đầu tiên, bộ phận quan trọng nhất của linh hồn thể là chấp niệm cá nhân, hoặc là cũng có thể gọi là ý chí lực, ví dụ như có người kiên nghị, có người yếu đuối, ý chí lực của mỗi người đều không giống nhau, mà ý chí lực này hẳn chính là điểm tối trụ cột tạo nên linh hồn, giống như trong rất nhiều bộ phim, nếu như một người mang theo chấp niệm thật lớn khi chết, ví dụ như muốn nhìn thấy người nào đó, muốn báo thù, muốn làm chuyện này chuyện nọ, như vậy linh hồn của người này sẽ không dễ dàng tiêu tán, thậm chí có thể chuyển biến thành quỷ hồn, cũng chính là cùng một đạo lý.

Tiếp theo, chấp niệm có thể hấp thu những điểm sáng, hình thành linh hồn thể, mà những điểm sáng chính là đủ loại cảm xúc tích cực, nói một cách khác, chấp niệm chính là khung xương, cảm xúc tích cực là máu thịt, những cảm xúc tiêu cực thì giống như là đột biến gien, một khi linh hồn bị quá nhiều cảm xúc tiêu cực xâm nhập, như vậy sẽ mất đi ý thức, đồng thời thân hình cũng phát sinh biến hóa, về phần ký hiệu lôi điện trong cơ thể ta có thể xem như một loại động cơ, hấp thu điểm sáng, tạo ra lôi điện.

- Tiếp... Chính là cơ hội trở về dương thế!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Tử Vong Khai Đoan

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook