Chương 99: Về nước
Tư Không Vũ Tịch
17/06/2021
Tiểu Chi và Thẩm Quân Kỳ ở chơi thêm một tuần mới về nước. Khi Tiểu Chi vừa mới bước xuống sân bay thì điện thoại đã kêu inh ỏi.
"Alo?”
Tiểu Chi thoải mái bắt máy, là điện thoại của Quỳnh Giang.
"Hừ, cuối cùng cũng gọi được cậu. Tiểu Chi mấy hôm nay cậu đi trốn nợ hả? Làm gì mà không liên lạc được vậy hả?"
Điện thoại vừa kết nối, Tiểu Chi đã nghe thấy tiếng Quỳnh Giang mắng xối xả ở trong đó.
"Tớ xin lỗi mà."
Tiểu Chi áy náy nói, càng nói càng thêm giận Thẩm Quân Kỳ, cũng tại anh ta hết.
Thẩm Quân Kỳ đi bên cạnh, không hiểu vì sao đột nhiên Tiểu Chi lại liếc mình, khẽ nhún nhún vai tỏ vẻ vô tội. Tiểu Chi thu lại ánh mắt, tiếp tục nói chuyện với Quỳnh Giang.
"Tớ đi nước ngoài một chuyến, mới về đến sân bay là cậu gọi luôn nè. Có chuyện gì thế?”
"Đi nước ngoài?"
Quỳnh Giang hét lớn lên, cực kỳ kích động.
"Cậu đi nước ngoài làm gì mà không nói với tớ?"
“Chuyện dài dòng lắm, gặp mặt rồi tớ khai báo sau. Giờ thì cậu có chuyện gì muốn nói không? Không thì tớ cúp máy đây."
Tiểu Chi cười xòa, cũng không muốn dông dài qua điện thoại với cô nàng. Dù sau chuyện này cũng không nói qua điện thoại được.
"Có. Tớ có chuyện muốn nói với cậu đây, còn là chuyện cực kỳ quan trọng nữa là đằng khác."
Giọng của Quỳnh Giang trở nên nghiêm trọng.
"Vậy thì cậu nói mau đi."
Tiểu Chi sốt ruột mà hỏi lại.
“Hôm trước không phải cậu tìm hiểu về buổi thử vai của "Phi Thuyền" à? Bên đó mở cuộc casting rồi đó, thời gian là hôm nay, một giờ trưa."
Giọng nói của Quỳnh Giang đều đều vang lên trong điện thoại. Tiểu Chi đứng hẳn lại, sững sờ mà hét lớn.
“Cái gì? Cậu vừa nói cái gì cơ?"
"Dạ thưa cô. Tôi nói là hôm nay, đoàn phim của "Phi Thuyền" đang diễn ra buổi thử vai đó. Còn một tiếng nữa thôi là người ta casting xong rồi."
Giọng nói của Quỳnh Giang càng thêm nghiêm trọng.
"Cả một tuần nay cậu tung tăng đi ra nước ngoài chơi bời, tớ kiếm cậu muốn điên luôn được."
“Trời ạ. Tớ làm sao biết được chứ?"
Tiểu Chi trở nên lo lắng, cô đã chờ đợi thời điểm này lâu như vậy, không ngờ lại bị hụt mất.
"Hu hu, làm sao bây giờ? Tớ còn chưa đăng ký nữa, giờ đến trực tiếp thì có đăng ký được đâu".
"Khóc, khóc. Cậu chỉ biết khóc thôi."
Quỳnh Giang sẵn giọng mà mắng, sau đó mới nói tiếp: "Tớ đã đăng ký thử vai cho cậu rồi. Giờ chỉ cần cậu vác xác đến đó để casting thôi là được. Nhớ cố hết sức đó."
Tiểu Chi nghe Quỳnh Giang nói vậy xong thì cực kỳ mừng rỡ. Cô nàng đứng giữa sân bay mà hú hét ầm trời khiến người xung quanh nhìn ngó. Gương mặt của Thẩm Quân Kỳ càng lúc càng trở nên khó coi.
"Cảm ơn cậu nha, Quỳnh Giang. Tớ yêu cậu nhất "
Tiểu Chi nói xong thì vội vàng cúp máy. Sau đó lại quay sang nói vội với Thẩm Quân Kỳ:
“Tôi có việc phải đi trước. Anh tự về một mình đi nha. Bye bye"
Tiểu Chi nói xong thì chạy bắn đi không kịp chờ Thẩm Quân Kỳ phản hồi lại gì hết. Thẩm Quân Kỳ nhăn mặt, thở dài, cuối cùng vẫn là phải tự xách vali của cả hai người mà đi về một mình.
Tiểu Chi chạy một mạch đến địa điểm diễn ra buổi casting phim ngày hôm nay. Khu công viên Sen Hồng bình thường rất đông đúc nhưng hôm nay đã được phong tỏa bớt. Ở phía ngoài cổng có bảo vệ canh chừng nghiêm ngặt. Tiểu Chi dựa vào theo số báo danh của Quỳnh Giang đăng ký cho mới có thể chạy vào bên trong được.
Tiểu Chi đi dọc theo hành lang, đến khu phòng casting, bên ngoài rất đông người đứng chờ. Tiểu Chi vì hồi hộp mà tim đập thình thịch. Bàn tay của Tiểu Chi siết chặt lại. Cô nhất định phải cố gắng đạt được vai diễn này. "Cạch"
Cánh cửa mở ra, những người đến thử vai đều đồng loạt ngẩng đầu lên. Một người con gái xinh đẹp bước ra ngoài, trên môi là nụ cười vui vẻ. Tiểu Chi nhìn thấy người đến là ai thì liền sững người. Đây chẳng phải Lý Xuân Nhi – hoa khôi của trường sân khấu điện ảnh bọn cô sao? Sao cô ta lại có mặt ở đây chứ?
Tiểu Chi hơi nhíu mày khó hiểu. Nếu cô nhớ không làm thì trước đó Lý Xuân Nhi đã được nhận một vai diễn chính rồi. Tuy cô nàng rớt bộ phim đóng với Tân Quân, nhưng chắc cũng không có mấy thời gian rảnh rỗi. Vậy mà hôm nay vẫn ghé đến đây để casting vai nữ chính của bộ phim “Phi Thuyền". Thật đúng là một cô nàng tham lam. Tiểu Chi âm thầm bĩu môi,
Lý Xuân Nhi dịu dàng chào gửi bên trong, lúc bước hẳn ra ngoài thì hoàn toàn thay đổi. Cả người cô nàng ngập tràn đắc ý và lên mặt. Cô ta đảo mắt liếc qua một vòng những người đang đứng ngoài phòng, ánh mắt đầy khinh miệt như bảo là các người đến đây vô dụng rồi. Vai diễn ngày hôm nay sẽ thuộc về cô nàng.
Tiểu Chi đứng nép một bên, quan sát hết toàn bộ biểu tình trên mặt cô nàng, thầm khinh bỉ. Nhưng lúc này cô nên tránh mặt đi thì hơn, không nên xuất hiện. Giữa Tiểu Chi và Lý Xuân Nhi từ trước đến giờ đã không mấy tốt đẹp rồi. Nếu hiện tại cô xuất hiện trước mắt của Lý Xuân Nhi sẽ thêm ồn ào. Vì vậy Tiểu Chi quyết định tạm thời làm lỡ sự xuất hiện của Lý Xuân Nhi.
Lý Xuân Nhi nhìn mọi người châm chọc một lúc rồi cũng rảo bước đi về phòng chờ bên cạnh. Khi bóng dáng của Lý Xuân Nhi vừa biến mất sau cánh cửa phòng, những lời xì xào bàn tán lập tức vang lên.
“Cô ta là ai vậy? Nhìn mặt chảnh quá."
Một người lên tiếng, người này đã vào phòng diễn thử rồi, nhưng vẫn muốn nán lại đây chờ xem kết quả.
"Cô không biết à? Cô ta là diễn viên được kỳ vọng đó. Dù chưa chính thức tốt nghiệp nhưng đã được nhận hai, ba vai chính rồi.
Các phim của cô ta đều đang trong thời gian bấm máy và hậu kỳ. Nếu phim được công chiếu, khẳng định sẽ một bước thành sao, trở thành diễn viên nổi tiếng đó."
Cô nàng đứng bên cạnh có vẻ hiểu biết khá nhiều, vì vậy mà lên tiếng giải thích cho bạn mình.
“Thật vậy à? Lợi hại vậy mà còn đến đây tranh vai diễn với chúng ta làm gì? Cô ta rảnh lắm sao?"
Người ban đầu hỏi nhận được đáp án như vậy thì càng thêm ganh ghét. Cô nàng đó đã có bệ đỡ và tài nguyên tốt như vậy rồi.
Sao không ở nhà ngủ rồi chờ phim chiếu để nổi tiếng đi. Mắc cái gì mà tự dưng chạy đến đây giành giật vai diễn với đám vô danh như bọn cô thế này. Đúng thật là quá đáng mà.
"Haizz. Cô lại không biết rồi. Tuy là đoàn phim “Phi Thuyền” là một đoàn phim nhỏ thôi. Tuy nhiên nghe đồn bên trên có nhân vật rất thích kịch bản phim này. Vì vậy một khi tiến hành quay phim hay công chiếu đều sẽ được hỗ trợ truyền thông một cách tối đa. Đây là một miếng thịt béo bở đấy. Cô nghĩ xem với một con người hám danh như Lý Xuân Nhi, cô ta dại gì mà bỏ qua cơ hội này chứ? Thí dụ nếu có nổi tiếng thì cũng là càng ngày càng nổi tiếng hơn mà thôi."
Cô nàng biết nhiều lại tiếp tục lên tiếng, chẳng biết từ bao giờ những người thử vai đều bắt đầu dỏng lỗ tai lên để hóng hớt về chuyện của Lý Xuân Nhi.
Cô nàng nhìn thấy một người tò mò như vậy, lỗ mũi cũng phồng lên, cả người tỏ vẻ cao thâm.
"Lý Xuân Nhi xuất hiện ở đây, xem như chúng ta bị mất vai diễn này là cái chắc rồi. Cậu nhìn đi. Có thấy căn phòng đó không?"
"Thấy. Đó chẳng phải là phòng chờ mà Lý Xuân Nhi vừa mới vào sao. Trong đó có gì à?"
"Alo?”
Tiểu Chi thoải mái bắt máy, là điện thoại của Quỳnh Giang.
"Hừ, cuối cùng cũng gọi được cậu. Tiểu Chi mấy hôm nay cậu đi trốn nợ hả? Làm gì mà không liên lạc được vậy hả?"
Điện thoại vừa kết nối, Tiểu Chi đã nghe thấy tiếng Quỳnh Giang mắng xối xả ở trong đó.
"Tớ xin lỗi mà."
Tiểu Chi áy náy nói, càng nói càng thêm giận Thẩm Quân Kỳ, cũng tại anh ta hết.
Thẩm Quân Kỳ đi bên cạnh, không hiểu vì sao đột nhiên Tiểu Chi lại liếc mình, khẽ nhún nhún vai tỏ vẻ vô tội. Tiểu Chi thu lại ánh mắt, tiếp tục nói chuyện với Quỳnh Giang.
"Tớ đi nước ngoài một chuyến, mới về đến sân bay là cậu gọi luôn nè. Có chuyện gì thế?”
"Đi nước ngoài?"
Quỳnh Giang hét lớn lên, cực kỳ kích động.
"Cậu đi nước ngoài làm gì mà không nói với tớ?"
“Chuyện dài dòng lắm, gặp mặt rồi tớ khai báo sau. Giờ thì cậu có chuyện gì muốn nói không? Không thì tớ cúp máy đây."
Tiểu Chi cười xòa, cũng không muốn dông dài qua điện thoại với cô nàng. Dù sau chuyện này cũng không nói qua điện thoại được.
"Có. Tớ có chuyện muốn nói với cậu đây, còn là chuyện cực kỳ quan trọng nữa là đằng khác."
Giọng của Quỳnh Giang trở nên nghiêm trọng.
"Vậy thì cậu nói mau đi."
Tiểu Chi sốt ruột mà hỏi lại.
“Hôm trước không phải cậu tìm hiểu về buổi thử vai của "Phi Thuyền" à? Bên đó mở cuộc casting rồi đó, thời gian là hôm nay, một giờ trưa."
Giọng nói của Quỳnh Giang đều đều vang lên trong điện thoại. Tiểu Chi đứng hẳn lại, sững sờ mà hét lớn.
“Cái gì? Cậu vừa nói cái gì cơ?"
"Dạ thưa cô. Tôi nói là hôm nay, đoàn phim của "Phi Thuyền" đang diễn ra buổi thử vai đó. Còn một tiếng nữa thôi là người ta casting xong rồi."
Giọng nói của Quỳnh Giang càng thêm nghiêm trọng.
"Cả một tuần nay cậu tung tăng đi ra nước ngoài chơi bời, tớ kiếm cậu muốn điên luôn được."
“Trời ạ. Tớ làm sao biết được chứ?"
Tiểu Chi trở nên lo lắng, cô đã chờ đợi thời điểm này lâu như vậy, không ngờ lại bị hụt mất.
"Hu hu, làm sao bây giờ? Tớ còn chưa đăng ký nữa, giờ đến trực tiếp thì có đăng ký được đâu".
"Khóc, khóc. Cậu chỉ biết khóc thôi."
Quỳnh Giang sẵn giọng mà mắng, sau đó mới nói tiếp: "Tớ đã đăng ký thử vai cho cậu rồi. Giờ chỉ cần cậu vác xác đến đó để casting thôi là được. Nhớ cố hết sức đó."
Tiểu Chi nghe Quỳnh Giang nói vậy xong thì cực kỳ mừng rỡ. Cô nàng đứng giữa sân bay mà hú hét ầm trời khiến người xung quanh nhìn ngó. Gương mặt của Thẩm Quân Kỳ càng lúc càng trở nên khó coi.
"Cảm ơn cậu nha, Quỳnh Giang. Tớ yêu cậu nhất "
Tiểu Chi nói xong thì vội vàng cúp máy. Sau đó lại quay sang nói vội với Thẩm Quân Kỳ:
“Tôi có việc phải đi trước. Anh tự về một mình đi nha. Bye bye"
Tiểu Chi nói xong thì chạy bắn đi không kịp chờ Thẩm Quân Kỳ phản hồi lại gì hết. Thẩm Quân Kỳ nhăn mặt, thở dài, cuối cùng vẫn là phải tự xách vali của cả hai người mà đi về một mình.
Tiểu Chi chạy một mạch đến địa điểm diễn ra buổi casting phim ngày hôm nay. Khu công viên Sen Hồng bình thường rất đông đúc nhưng hôm nay đã được phong tỏa bớt. Ở phía ngoài cổng có bảo vệ canh chừng nghiêm ngặt. Tiểu Chi dựa vào theo số báo danh của Quỳnh Giang đăng ký cho mới có thể chạy vào bên trong được.
Tiểu Chi đi dọc theo hành lang, đến khu phòng casting, bên ngoài rất đông người đứng chờ. Tiểu Chi vì hồi hộp mà tim đập thình thịch. Bàn tay của Tiểu Chi siết chặt lại. Cô nhất định phải cố gắng đạt được vai diễn này. "Cạch"
Cánh cửa mở ra, những người đến thử vai đều đồng loạt ngẩng đầu lên. Một người con gái xinh đẹp bước ra ngoài, trên môi là nụ cười vui vẻ. Tiểu Chi nhìn thấy người đến là ai thì liền sững người. Đây chẳng phải Lý Xuân Nhi – hoa khôi của trường sân khấu điện ảnh bọn cô sao? Sao cô ta lại có mặt ở đây chứ?
Tiểu Chi hơi nhíu mày khó hiểu. Nếu cô nhớ không làm thì trước đó Lý Xuân Nhi đã được nhận một vai diễn chính rồi. Tuy cô nàng rớt bộ phim đóng với Tân Quân, nhưng chắc cũng không có mấy thời gian rảnh rỗi. Vậy mà hôm nay vẫn ghé đến đây để casting vai nữ chính của bộ phim “Phi Thuyền". Thật đúng là một cô nàng tham lam. Tiểu Chi âm thầm bĩu môi,
Lý Xuân Nhi dịu dàng chào gửi bên trong, lúc bước hẳn ra ngoài thì hoàn toàn thay đổi. Cả người cô nàng ngập tràn đắc ý và lên mặt. Cô ta đảo mắt liếc qua một vòng những người đang đứng ngoài phòng, ánh mắt đầy khinh miệt như bảo là các người đến đây vô dụng rồi. Vai diễn ngày hôm nay sẽ thuộc về cô nàng.
Tiểu Chi đứng nép một bên, quan sát hết toàn bộ biểu tình trên mặt cô nàng, thầm khinh bỉ. Nhưng lúc này cô nên tránh mặt đi thì hơn, không nên xuất hiện. Giữa Tiểu Chi và Lý Xuân Nhi từ trước đến giờ đã không mấy tốt đẹp rồi. Nếu hiện tại cô xuất hiện trước mắt của Lý Xuân Nhi sẽ thêm ồn ào. Vì vậy Tiểu Chi quyết định tạm thời làm lỡ sự xuất hiện của Lý Xuân Nhi.
Lý Xuân Nhi nhìn mọi người châm chọc một lúc rồi cũng rảo bước đi về phòng chờ bên cạnh. Khi bóng dáng của Lý Xuân Nhi vừa biến mất sau cánh cửa phòng, những lời xì xào bàn tán lập tức vang lên.
“Cô ta là ai vậy? Nhìn mặt chảnh quá."
Một người lên tiếng, người này đã vào phòng diễn thử rồi, nhưng vẫn muốn nán lại đây chờ xem kết quả.
"Cô không biết à? Cô ta là diễn viên được kỳ vọng đó. Dù chưa chính thức tốt nghiệp nhưng đã được nhận hai, ba vai chính rồi.
Các phim của cô ta đều đang trong thời gian bấm máy và hậu kỳ. Nếu phim được công chiếu, khẳng định sẽ một bước thành sao, trở thành diễn viên nổi tiếng đó."
Cô nàng đứng bên cạnh có vẻ hiểu biết khá nhiều, vì vậy mà lên tiếng giải thích cho bạn mình.
“Thật vậy à? Lợi hại vậy mà còn đến đây tranh vai diễn với chúng ta làm gì? Cô ta rảnh lắm sao?"
Người ban đầu hỏi nhận được đáp án như vậy thì càng thêm ganh ghét. Cô nàng đó đã có bệ đỡ và tài nguyên tốt như vậy rồi.
Sao không ở nhà ngủ rồi chờ phim chiếu để nổi tiếng đi. Mắc cái gì mà tự dưng chạy đến đây giành giật vai diễn với đám vô danh như bọn cô thế này. Đúng thật là quá đáng mà.
"Haizz. Cô lại không biết rồi. Tuy là đoàn phim “Phi Thuyền” là một đoàn phim nhỏ thôi. Tuy nhiên nghe đồn bên trên có nhân vật rất thích kịch bản phim này. Vì vậy một khi tiến hành quay phim hay công chiếu đều sẽ được hỗ trợ truyền thông một cách tối đa. Đây là một miếng thịt béo bở đấy. Cô nghĩ xem với một con người hám danh như Lý Xuân Nhi, cô ta dại gì mà bỏ qua cơ hội này chứ? Thí dụ nếu có nổi tiếng thì cũng là càng ngày càng nổi tiếng hơn mà thôi."
Cô nàng biết nhiều lại tiếp tục lên tiếng, chẳng biết từ bao giờ những người thử vai đều bắt đầu dỏng lỗ tai lên để hóng hớt về chuyện của Lý Xuân Nhi.
Cô nàng nhìn thấy một người tò mò như vậy, lỗ mũi cũng phồng lên, cả người tỏ vẻ cao thâm.
"Lý Xuân Nhi xuất hiện ở đây, xem như chúng ta bị mất vai diễn này là cái chắc rồi. Cậu nhìn đi. Có thấy căn phòng đó không?"
"Thấy. Đó chẳng phải là phòng chờ mà Lý Xuân Nhi vừa mới vào sao. Trong đó có gì à?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.