Chương 10: Hết chuyện để nói
Nhược Liễu Tùy Phong
08/04/2018
Rõ ràng là Đường Khả Tâm vẫn còn tức giận vì sự vô lễ của Tiêu Vân hôm đó.
Bác Trần đương nhiên biết vì sao Đường Khả Tâm phản ứng mạnh mẽ như vậy, cũng biết vì sao Đường Quân chọn Tiêu Vân, cười khổ nói:
- Thật xin lỗi, tiểu thư, chuyện này là do ông chủ quyết định, tôi cũng không can dự được.
- Ba… sao ba có thể làm như vậy?
Đường Khả Tâm tức giận đi vòng vòng:
- Cái tên này âm hiểm hạ lưu hèn hạ vô sỉ, sao có thể làm vệ sĩ cho ba người đẹp như chúng tôi chứ? Đây không phải là mỡ treo miệng mèo sao? Không được, tôi phải gọi điện thoại cho ba, để ba tôi thay đổi chủ ý!
- Chị Đường, sao chị không thích hắn, còn nói hắn âm hiểm hạ lưu hèn hạ vô sỉ?
Tống Duyệt Nhiên ngây thơ hỏi.
- Bởi vì hắn vốn âm hiểm hạ lưu hèn hạ vô sỉ, hiểu không?
Đường Khả Tâm lớn tiếng nói. Trước mặt Tống Duyệt Nhiên, cô sao có thể nói ra nguyên nhân thực sự?
- Ồ!
Tống Duyệt Nhiên gật nhẹ đầu:
- Chẳng qua, hình như bác Đường cũng không dễ thay đổi chủ ý đâu!
- Hừ, ba nghe lời chị nhất, đây chẳng qua là chuyện rất nhỏ!
Đường Khả Tâm đắc ý cười một tiếng, liền lấy điện thoại gọi tới một số, hoàn toàn mặc kệ Tiêu Vân có ở đây hay không.
- Alo, ba, có chuyện muốn nói với ba…
- Có phải là chuyện ba phái vệ sĩ tới chỗ con?
Điện thoại kết nối, Đường Khả Tâm còn chưa nói xong, Đường Quân đã ngắt lời.
- Đúng đúng đúng! Vẫn là ba hiểu con.
- Có phải con không muốn hắn làm vệ sĩ cho con hay không?
Đường Quân hỏi.
- Ồ? Sao ba biết?
Đường Khả Tâm thấy kỳ lạ. Hình như cô còn chưa nói.
Đường Quân đương nhiên biết, tính tình con gái bảo bối của mình thế nào ông ta còn có thể không biết sao? Tình hình Tiêu Vân và Đường Khả Tâm gặp mặt ngày đó ông ta nhìn thấy rõ ràng qua màn hình giám sát, đương nhiên có thể đoán được phản ứng của con gái mình. Thậm chí ông ta có thể đoán được Đường Khả Tâm nhất định sẽ gọi điện thoại cho mình. Cho nên ông ta không chờ cô mở miệng đã ngắt lời cô.
- Việc này con không cần để ý tới! Khả Nhi, cho dù con nói yêu cầu gì ba cũng có thể đáp ứng, duy chỉ điều này là không được. Ba sắp xếp như vậy là có lý do, ngoan ngoãn mà nghe lời, không nên làm loạn!
Đường Quân nói xong liền cúp điện thoại, căn bản không cho Đường Khả Tâm bất cứ cơ hội giải thích nào.
Lần này, Đường Khả Tâm trợn tròn mắt. Người cha trước giờ chưa từng làm trái ý mình lại bởi vì cái tên vô sỉ này mà cự tuyệt mình? Cô cầm điện thoại ngẩn người, trong lúc nhất thời tức giận không biết nên nói gì cho phải.
Bác Trần thấy Đường Khả Tâm không khăng khăng nữa, dặn dò Tiêu Vân một số chuyện liền rời khỏi chung cư Lan Đình.
- Chào anh, anh đẹp trai, nhũ danh của tôi là Tống Bảo Nhi, anh gọi tôi Bảo Nhi là được rồi!
Tống Duyệt Nhiên không hề sợ người lạ lên tiếng chào hỏi Tiêu Vân, không hề cố kỵ Đường Khả Tâm đang tức giận vì Tiêu Vân.
Tiêu Vân khẽ cười với cô, vừa định chào hỏi với cô bé đáng yêu này, Tống Duyệt Nhiên đột nhiên nói:
- Chị Đường, Tiêu Vân háo sắc nha, hắn đang nhìn bộ ngực của chị!
- Bảo Nhi!
Hạ Khinh Ca hơi oán trách hô một tiếng, ý là để cô nói chuyện trước mặt người ngoài phải chú ý một chút. Tuổi của cô lớn nhất trong ba người, cũng thành thục chững chạc nhất, đương nhiên biết Tống Duyệt Nhiên nói như vậy vào lúc này chỉ như đổ thêm dầu vào lửa, sẽ khiến chuyện càng thêm hỏng bét.
Thế nhưng Bảo Nhi lại không có chút giác ngộ làm sai, lớn tiếng nói:
- Là thật mà! Em rõ ràng trông thấy Tiêu Vân trước tiên nhìn thoáng qua ngực chị Hạ, lại liếc nhìn em, cuối cùng còn nhìn chị Đường. Chị Đường, hắn đang cười chị ngực nhỏ đó!
Thật sự là hết chuyện để nói! Trong lòng Tiêu Vân thầm kêu oan uổng!
Ánh mắt đàn ông thỉnh thoảng sẽ đảo qua ngực phụ nữ vốn là một chuyện hết sức bình thường, bộ ngực nhô lên, vốn là vị trí thu hút sự chú ý của người khác nhất. Phần lớn phụ nữ nhiều khi thầm đắc ý vì bộ ngực của mình có thể hấp dẫn sự chú ý của đàn ông, thế nhưng lời như vậy cô cũng không thể nói ra chứ!
Tiêu Vân vừa vào cửa liền nhìn thấy Hạ Khinh Ca. Hạ Khinh Ca là ngôi sao ca nhạc nổi tiếng trong nước, dáng người cực đẹp, nhìn một chút là bình thường, nhìn phụ nữ nhìn bộ ngực cũng bình thường. Tống Duyệt Nhiên bộ ngực hùng vĩ, bất kỳ người đàn ông nào thấy đều sẽ không nhịn được nhìn nhiều một chút, cho nên Tiêu Vân nhìn cũng bình thường.
Về phần nói Tiêu Vân nhìn Đường Khả Tâm, điều này càng bình thường. Cô ta là đối tượng mình bảo vệ, không nhìn cô ta thì nhìn ai? Nhìn cô ta đương nhiên sẽ để ý tới bộ ngực.
Nhưng vấn đề là, Tiêu Vân từng vì bộ ngực mà ồn ào không thoải mái với Đường Khả Tâm, vấn đề lớn hơn là, Đường Khả Tâm cực kỳ để ý ngực của mình không bằng người khác.
Cho nên câu nói này của Tống Duyệt Nhiên coi như đốt cháy thùng thuốc nổ.
Đường Khả Tâm đột nhiên nhảy dựng khỏi ghế salon, chỉ Tiêu Vân kêu lên:
- Người này tuyệt đối không thể lưu lại nơi này, hắn nhất định phải đi! Hắn không đi tôi đi!
Nói xong, cô cầm chìa khóa xe chạy ra ngoài, tiếng gầm của động cơ nhanh chóng vang lên.
Hạ Khinh Ca cứ nghĩ Tiêu Vân vô ý, mà cô lại không biết chuyện không thoải mái xảy ra giữa Tiêu Vân và Đường Khả Tâm, hơi ngượng ngùng nói với Tiêu Vân:
- Tính tình của Khả Nhi chính là như vậy, anh đừng trách. Đăng bởi: admin
Bác Trần đương nhiên biết vì sao Đường Khả Tâm phản ứng mạnh mẽ như vậy, cũng biết vì sao Đường Quân chọn Tiêu Vân, cười khổ nói:
- Thật xin lỗi, tiểu thư, chuyện này là do ông chủ quyết định, tôi cũng không can dự được.
- Ba… sao ba có thể làm như vậy?
Đường Khả Tâm tức giận đi vòng vòng:
- Cái tên này âm hiểm hạ lưu hèn hạ vô sỉ, sao có thể làm vệ sĩ cho ba người đẹp như chúng tôi chứ? Đây không phải là mỡ treo miệng mèo sao? Không được, tôi phải gọi điện thoại cho ba, để ba tôi thay đổi chủ ý!
- Chị Đường, sao chị không thích hắn, còn nói hắn âm hiểm hạ lưu hèn hạ vô sỉ?
Tống Duyệt Nhiên ngây thơ hỏi.
- Bởi vì hắn vốn âm hiểm hạ lưu hèn hạ vô sỉ, hiểu không?
Đường Khả Tâm lớn tiếng nói. Trước mặt Tống Duyệt Nhiên, cô sao có thể nói ra nguyên nhân thực sự?
- Ồ!
Tống Duyệt Nhiên gật nhẹ đầu:
- Chẳng qua, hình như bác Đường cũng không dễ thay đổi chủ ý đâu!
- Hừ, ba nghe lời chị nhất, đây chẳng qua là chuyện rất nhỏ!
Đường Khả Tâm đắc ý cười một tiếng, liền lấy điện thoại gọi tới một số, hoàn toàn mặc kệ Tiêu Vân có ở đây hay không.
- Alo, ba, có chuyện muốn nói với ba…
- Có phải là chuyện ba phái vệ sĩ tới chỗ con?
Điện thoại kết nối, Đường Khả Tâm còn chưa nói xong, Đường Quân đã ngắt lời.
- Đúng đúng đúng! Vẫn là ba hiểu con.
- Có phải con không muốn hắn làm vệ sĩ cho con hay không?
Đường Quân hỏi.
- Ồ? Sao ba biết?
Đường Khả Tâm thấy kỳ lạ. Hình như cô còn chưa nói.
Đường Quân đương nhiên biết, tính tình con gái bảo bối của mình thế nào ông ta còn có thể không biết sao? Tình hình Tiêu Vân và Đường Khả Tâm gặp mặt ngày đó ông ta nhìn thấy rõ ràng qua màn hình giám sát, đương nhiên có thể đoán được phản ứng của con gái mình. Thậm chí ông ta có thể đoán được Đường Khả Tâm nhất định sẽ gọi điện thoại cho mình. Cho nên ông ta không chờ cô mở miệng đã ngắt lời cô.
- Việc này con không cần để ý tới! Khả Nhi, cho dù con nói yêu cầu gì ba cũng có thể đáp ứng, duy chỉ điều này là không được. Ba sắp xếp như vậy là có lý do, ngoan ngoãn mà nghe lời, không nên làm loạn!
Đường Quân nói xong liền cúp điện thoại, căn bản không cho Đường Khả Tâm bất cứ cơ hội giải thích nào.
Lần này, Đường Khả Tâm trợn tròn mắt. Người cha trước giờ chưa từng làm trái ý mình lại bởi vì cái tên vô sỉ này mà cự tuyệt mình? Cô cầm điện thoại ngẩn người, trong lúc nhất thời tức giận không biết nên nói gì cho phải.
Bác Trần thấy Đường Khả Tâm không khăng khăng nữa, dặn dò Tiêu Vân một số chuyện liền rời khỏi chung cư Lan Đình.
- Chào anh, anh đẹp trai, nhũ danh của tôi là Tống Bảo Nhi, anh gọi tôi Bảo Nhi là được rồi!
Tống Duyệt Nhiên không hề sợ người lạ lên tiếng chào hỏi Tiêu Vân, không hề cố kỵ Đường Khả Tâm đang tức giận vì Tiêu Vân.
Tiêu Vân khẽ cười với cô, vừa định chào hỏi với cô bé đáng yêu này, Tống Duyệt Nhiên đột nhiên nói:
- Chị Đường, Tiêu Vân háo sắc nha, hắn đang nhìn bộ ngực của chị!
- Bảo Nhi!
Hạ Khinh Ca hơi oán trách hô một tiếng, ý là để cô nói chuyện trước mặt người ngoài phải chú ý một chút. Tuổi của cô lớn nhất trong ba người, cũng thành thục chững chạc nhất, đương nhiên biết Tống Duyệt Nhiên nói như vậy vào lúc này chỉ như đổ thêm dầu vào lửa, sẽ khiến chuyện càng thêm hỏng bét.
Thế nhưng Bảo Nhi lại không có chút giác ngộ làm sai, lớn tiếng nói:
- Là thật mà! Em rõ ràng trông thấy Tiêu Vân trước tiên nhìn thoáng qua ngực chị Hạ, lại liếc nhìn em, cuối cùng còn nhìn chị Đường. Chị Đường, hắn đang cười chị ngực nhỏ đó!
Thật sự là hết chuyện để nói! Trong lòng Tiêu Vân thầm kêu oan uổng!
Ánh mắt đàn ông thỉnh thoảng sẽ đảo qua ngực phụ nữ vốn là một chuyện hết sức bình thường, bộ ngực nhô lên, vốn là vị trí thu hút sự chú ý của người khác nhất. Phần lớn phụ nữ nhiều khi thầm đắc ý vì bộ ngực của mình có thể hấp dẫn sự chú ý của đàn ông, thế nhưng lời như vậy cô cũng không thể nói ra chứ!
Tiêu Vân vừa vào cửa liền nhìn thấy Hạ Khinh Ca. Hạ Khinh Ca là ngôi sao ca nhạc nổi tiếng trong nước, dáng người cực đẹp, nhìn một chút là bình thường, nhìn phụ nữ nhìn bộ ngực cũng bình thường. Tống Duyệt Nhiên bộ ngực hùng vĩ, bất kỳ người đàn ông nào thấy đều sẽ không nhịn được nhìn nhiều một chút, cho nên Tiêu Vân nhìn cũng bình thường.
Về phần nói Tiêu Vân nhìn Đường Khả Tâm, điều này càng bình thường. Cô ta là đối tượng mình bảo vệ, không nhìn cô ta thì nhìn ai? Nhìn cô ta đương nhiên sẽ để ý tới bộ ngực.
Nhưng vấn đề là, Tiêu Vân từng vì bộ ngực mà ồn ào không thoải mái với Đường Khả Tâm, vấn đề lớn hơn là, Đường Khả Tâm cực kỳ để ý ngực của mình không bằng người khác.
Cho nên câu nói này của Tống Duyệt Nhiên coi như đốt cháy thùng thuốc nổ.
Đường Khả Tâm đột nhiên nhảy dựng khỏi ghế salon, chỉ Tiêu Vân kêu lên:
- Người này tuyệt đối không thể lưu lại nơi này, hắn nhất định phải đi! Hắn không đi tôi đi!
Nói xong, cô cầm chìa khóa xe chạy ra ngoài, tiếng gầm của động cơ nhanh chóng vang lên.
Hạ Khinh Ca cứ nghĩ Tiêu Vân vô ý, mà cô lại không biết chuyện không thoải mái xảy ra giữa Tiêu Vân và Đường Khả Tâm, hơi ngượng ngùng nói với Tiêu Vân:
- Tính tình của Khả Nhi chính là như vậy, anh đừng trách. Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.