Chương 19: Nụ hôn đầu tiên
Nhược Liễu Tùy Phong
08/04/2018
Viên đạn này trúng lốp xe Volvo. Chiếc Volvo màu đen lập tức thay đổi phương hướng, vọt tới đập nước phía dưới núi, rất lâu sau mới nghe được tiếng rơi xuống nước!
Đường Khả Tâm đoán đúng, Tiêu Vân quả thực không biết dùng súng thế nào, cho nên mới nghiên cứu nửa ngày như vậy.
Sau khi tìm hiểu được cũng không thể cam đoan tay nghề của mình, cho nên hắn chỉ có thể chờ đối phương lái đến rất gần mới dám nổ súng. Dù sao, hắn chỉ có một cơ hội, nếu như không nắm được, chuyện sẽ rất phiền toái. Cũng may, vận may khá tốt.
- A! Được cứu rồi! Được cứu rồi!
Thấy chiếc xe kia bị Tiêu Vân bắn rơi xuống vách núi, Đường Khả Tâm khoa chân múa tay, đắc ý quên mình, ôm lấy Tiêu Vân hôn một cái.
Mặc dù quá trình này rất ngắn, cũng chỉ là miệng Đường Khả Tâm nhẹ nhàng tiếp xúc với miệng hắn một cái. Thế nhưng Tiêu Vân vẫn ngây ra, đã nhiều năm như vậy, chưa từng có một cô gái nào hôn hắn.
Hắn đã muốn hôn Trương Hảo vô số lần, đều bị cự tuyệt, không nghĩ tới hạnh phúc lại đến nhanh như vậy, mới quen biết chưa được mấy ngày thì Đường Khả Tâm - một trong Tân Hải Tam Tú đã chủ động hôn hắn! Trong lúc nhất thời, ám ảnh bị cô ta nhìn thấy thân thể xử nam của hắn cũng lập tức tan thành mây khói --- ừ, hình như trinh tiết lại trở về rồi!
- Anh ngẩn người cái gì?
Tâm tình Đường Khả Tâm rất tốt, cười hì hì hỏi.
- Cô hôn tôi?
- Ai hôn… A---
Đường Khả Tâm hét rầm lên! Cô nhớ lại vừa rồi hưng phấn dường như cô ôm lấy thứ gì hôn một cái, nghĩ không ra lại là…
- Anh đền tôi đi! Anh đền tôi đi! Đây chính là nụ hôn đầu tiên của tôi ---
Đường Khả Tâm càng nghĩ càng ủy khuất, không ngừng đánh vào cánh tay Tiêu Vân, nước mắt cũng chảy ra, nụ hôn đầu của cô lại tiện nghi cho một tên cầm thú như vậy!
Cô cảm thấy kẻ gây họa này chắc chắn là cầm thú --- nếu hắn không ở bên cạnh cô, cô lại hôn được hắn sao?
- Thật ra, có chuyện tôi cần phải nói cho cô!
Tiêu Vân không để ý tới thái độ của Đường Khả Tâm, chậm rãi nói.
- Chuyện gì?
Mặc dù không muốn để ý tới tên này, nhưng cô vẫn không nhịn được hiếu kỳ hỏi.
- Đó cũng là nụ hôn đầu của tôi!
- …
Đường Khả Tâm trở về chung cư Lan Đình, liền nhốt mình vào phòng, ai gọi cũng không ra.
Hạ Khinh Ca hỏi thăm Tiêu Vân một chút. Tiêu Vân xua tay ý nói mình cũng không rõ ràng tình hình.
Hạ Khinh Ca không phải Đường Khả Tâm, thấy Tiêu Vân không chịu nói, mặc dù rất hiếu kỳ, nhưng cũng không hỏi nữa. Cô cũng không biết chuyện xảy ra ở Bắc Sơn, Tiêu Vân cho rằng không cần thiết nói cho cô, không để cô lo lắng. Chuyện này hắn đã thông báo Đường Quân.
- Cầm thú đáng chết! Cầm thú thối tha! Lừa nụ hôn đầu của bản tiểu thư! Còn nói đó cũng là nụ hôn đầu của hắn!
Đường Khả Tâm bò tới giường, càng nghĩ càng giận, tên cầm thú kia có khả năng còn nụ hôn đầu sao?
Đột nhiên, Đường Khả Tâm nghĩ tới cái giường này cũng từng bị tên cầm thú kia ngủ, cô như bị kim đâm nhảy dựng trên giường.
Nhất định phải đuổi hắn đi, dẫu sao cũng không thể để hắn ở lại biệt thự này.
Quyết định chủ ý xong, Đường Khả Tâm liền đi ra ngoài.
Tiêu Vân đang ngồi phía sau Tống Duyệt Nhiên nhìn cô chơi.
- Này cầm thú! Tôi có chuyện muốn nói với anh!
- Tôi đang nghe!
Tiêu Vân cũng không quay đầu lại, hững hờ nói.
Đây là thái độ gì? Đường Khả Tâm đang muốn nổi giận, đột nhiên, di động của Tiêu Vân vang lên.
Tiêu Vân vốn không để ý tới gì hết vừa nhìn biểu hiện trên điện báo, sắc mặt đột nhiên trầm xuống.
Trước giờ Đường Khả Tâm chưa từng thấy Tiêu Vân như vậy liền trở nên tò mò, đang muốn nổi giận cũng bị nén lại.
Tiêu Vân cầm điện thoại đi qua một bên, nhận điện thoại.
- A Vân, là anh sao?
Giọng Trương Hảo truyền đến từ trong điện thoại.
- Chuyện gì?
Giọng Tiêu Vân không chút tình cảm nào.
- Không có chuyện gì thì không thể gọi điện cho anh sao?
Trương Hảo đột nhiên nghịch ngợm nói.
Trong nháy mắt, Tiêu Vân cảm thấy hoảng hốt, Trương Hảo nói chuyện như vậy hắn quả thực quá quen thuộc. Mỗi lần Trương Hảo làm nũng với hắn đều như vậy, thậm chí hắn có thể nghĩ đến biểu lộ và động tác của Trương Hảo lúc này.
Tiêu Vân ổn định tâm tình của mình một chút:
- Nếu không có chuyện gì thì tôi cúp máy đây. Đăng bởi: admin
Đường Khả Tâm đoán đúng, Tiêu Vân quả thực không biết dùng súng thế nào, cho nên mới nghiên cứu nửa ngày như vậy.
Sau khi tìm hiểu được cũng không thể cam đoan tay nghề của mình, cho nên hắn chỉ có thể chờ đối phương lái đến rất gần mới dám nổ súng. Dù sao, hắn chỉ có một cơ hội, nếu như không nắm được, chuyện sẽ rất phiền toái. Cũng may, vận may khá tốt.
- A! Được cứu rồi! Được cứu rồi!
Thấy chiếc xe kia bị Tiêu Vân bắn rơi xuống vách núi, Đường Khả Tâm khoa chân múa tay, đắc ý quên mình, ôm lấy Tiêu Vân hôn một cái.
Mặc dù quá trình này rất ngắn, cũng chỉ là miệng Đường Khả Tâm nhẹ nhàng tiếp xúc với miệng hắn một cái. Thế nhưng Tiêu Vân vẫn ngây ra, đã nhiều năm như vậy, chưa từng có một cô gái nào hôn hắn.
Hắn đã muốn hôn Trương Hảo vô số lần, đều bị cự tuyệt, không nghĩ tới hạnh phúc lại đến nhanh như vậy, mới quen biết chưa được mấy ngày thì Đường Khả Tâm - một trong Tân Hải Tam Tú đã chủ động hôn hắn! Trong lúc nhất thời, ám ảnh bị cô ta nhìn thấy thân thể xử nam của hắn cũng lập tức tan thành mây khói --- ừ, hình như trinh tiết lại trở về rồi!
- Anh ngẩn người cái gì?
Tâm tình Đường Khả Tâm rất tốt, cười hì hì hỏi.
- Cô hôn tôi?
- Ai hôn… A---
Đường Khả Tâm hét rầm lên! Cô nhớ lại vừa rồi hưng phấn dường như cô ôm lấy thứ gì hôn một cái, nghĩ không ra lại là…
- Anh đền tôi đi! Anh đền tôi đi! Đây chính là nụ hôn đầu tiên của tôi ---
Đường Khả Tâm càng nghĩ càng ủy khuất, không ngừng đánh vào cánh tay Tiêu Vân, nước mắt cũng chảy ra, nụ hôn đầu của cô lại tiện nghi cho một tên cầm thú như vậy!
Cô cảm thấy kẻ gây họa này chắc chắn là cầm thú --- nếu hắn không ở bên cạnh cô, cô lại hôn được hắn sao?
- Thật ra, có chuyện tôi cần phải nói cho cô!
Tiêu Vân không để ý tới thái độ của Đường Khả Tâm, chậm rãi nói.
- Chuyện gì?
Mặc dù không muốn để ý tới tên này, nhưng cô vẫn không nhịn được hiếu kỳ hỏi.
- Đó cũng là nụ hôn đầu của tôi!
- …
Đường Khả Tâm trở về chung cư Lan Đình, liền nhốt mình vào phòng, ai gọi cũng không ra.
Hạ Khinh Ca hỏi thăm Tiêu Vân một chút. Tiêu Vân xua tay ý nói mình cũng không rõ ràng tình hình.
Hạ Khinh Ca không phải Đường Khả Tâm, thấy Tiêu Vân không chịu nói, mặc dù rất hiếu kỳ, nhưng cũng không hỏi nữa. Cô cũng không biết chuyện xảy ra ở Bắc Sơn, Tiêu Vân cho rằng không cần thiết nói cho cô, không để cô lo lắng. Chuyện này hắn đã thông báo Đường Quân.
- Cầm thú đáng chết! Cầm thú thối tha! Lừa nụ hôn đầu của bản tiểu thư! Còn nói đó cũng là nụ hôn đầu của hắn!
Đường Khả Tâm bò tới giường, càng nghĩ càng giận, tên cầm thú kia có khả năng còn nụ hôn đầu sao?
Đột nhiên, Đường Khả Tâm nghĩ tới cái giường này cũng từng bị tên cầm thú kia ngủ, cô như bị kim đâm nhảy dựng trên giường.
Nhất định phải đuổi hắn đi, dẫu sao cũng không thể để hắn ở lại biệt thự này.
Quyết định chủ ý xong, Đường Khả Tâm liền đi ra ngoài.
Tiêu Vân đang ngồi phía sau Tống Duyệt Nhiên nhìn cô chơi.
- Này cầm thú! Tôi có chuyện muốn nói với anh!
- Tôi đang nghe!
Tiêu Vân cũng không quay đầu lại, hững hờ nói.
Đây là thái độ gì? Đường Khả Tâm đang muốn nổi giận, đột nhiên, di động của Tiêu Vân vang lên.
Tiêu Vân vốn không để ý tới gì hết vừa nhìn biểu hiện trên điện báo, sắc mặt đột nhiên trầm xuống.
Trước giờ Đường Khả Tâm chưa từng thấy Tiêu Vân như vậy liền trở nên tò mò, đang muốn nổi giận cũng bị nén lại.
Tiêu Vân cầm điện thoại đi qua một bên, nhận điện thoại.
- A Vân, là anh sao?
Giọng Trương Hảo truyền đến từ trong điện thoại.
- Chuyện gì?
Giọng Tiêu Vân không chút tình cảm nào.
- Không có chuyện gì thì không thể gọi điện cho anh sao?
Trương Hảo đột nhiên nghịch ngợm nói.
Trong nháy mắt, Tiêu Vân cảm thấy hoảng hốt, Trương Hảo nói chuyện như vậy hắn quả thực quá quen thuộc. Mỗi lần Trương Hảo làm nũng với hắn đều như vậy, thậm chí hắn có thể nghĩ đến biểu lộ và động tác của Trương Hảo lúc này.
Tiêu Vân ổn định tâm tình của mình một chút:
- Nếu không có chuyện gì thì tôi cúp máy đây. Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.