Tướng Phủ Đích Nữ

Chương 58: Vu Cổ thuật

Trầm Hoan

05/03/2015

“Đại phu ngươi mau nhìn lão thái thái, nàng đây là làm sao?” Cung thị còn chưa lên tiếng, Nhị di nương đứng ở bên cạnh vẻ mặt lo lắng, tranh lên trước hỏi, Cung thị nhíu mày, nhưng sức khỏe lão thái thái mới là trọng yếu cưỡng chế bất bình trong lòng, thối lui sang một bên.

Bọn hạ nhân sớm đã hạ rèm, đại phu sắc mặt căng thẳng, chạy nhanh tới buông đồ trong tay, không để ý nghi thức xã giao, ngồi ở trên ghế, nhẹ nhàng kích thích tơ hồng, mày cũng nhăn càng lúc càng chặt, “Làm phiền đem một tơ hồng khác đến trên cổ tay lão thái thái!” Đại phu mày cau chặt, tất cả mọi người không dám nói một câu.

“Lão thái thái sắc mặt trắng bệch? Môi biến thành màu đen, đầu đầy mồ hôi, thân mình run rẩy, thần chí không rõ?” Đại phu thu lại tơ hồng, hỏi Nạp Lan Diệp Hoa ở bên cạnh.

“Đúng, mẫu thân đúng là triệu chứng này!” Nạp Lan Diệp Hoa nhanh chóng đáp lời, “Xin hỏi đại phu muốn trị liệu như thế nào?” Nạp Lan Diệp Hoa hỏi thêm.

“Chuyện này… Thứ cho lão phu học nghệ không tinh, vô phương cứu chữa!” Đại phu lắc lắc đầu, nhịn không được thở dài, xoay người cúi lễ thật sâu, liền lui ra ngoài.

“Đại phu van cầu người vô luận thế nào hãy cứu tổ mẫu!” Đột nhiên, Nạp Lan Tĩnh quỳ trên mặt đất, vẻ mặt bi thương, nước mắt lại không ngừng tuôn rơi, Nạp Lan Diệp Hoa gặp bộ dạng này của Nạp Lan Tĩnh, trong lòng nháy mắt cảm thấy xúc động.

“…!” Đại phu vẻ mặt khó xử, vốn muốn xoay người rời đi, nhưng nhìn bộ dạng Nạp Lan Tĩnh như vậy nhưng có một tia không đành lòng!

“Đúng vậy đại phu, van cầu người cứu bà mẫu đi, chỉ cần bà mẫu khỏe lại, tất nhiên có hậu tạ!” Cung thị ở một bên vội nói thêm vào, Nạp Lan Diệp Hoa nay là Tả tướng tự nhiên là sẽ không cầu vị đạị phu này, nhưng đại phu này có thể tra được chứng bệnh, tất nhiên là biết phương pháp cứu chữa, nếu là đại phu sợ mà không nói, hoặc là phương pháp cứu chữa mạo hiểm, hoặc chính là bệnh bất trị, đại phu mới không nói ra.

“Này! Lão phu không phải không muốn chữa trị, mà lão phu năng lực có hạn, nhưng hôm nay nhìn tiểu thư và phu nhân hiếu tâm như vậy, lão phu liền chỉ điểm cho các ngươi biết, Ngự y viện trong hoàng cung có vị Tôn ngự y đối với chứng bệnh này có nghiên cứu, nếu có thể mời được hắn đến trị liệu, tin tưởng nhất định có thể chữa khỏi, chỉ là khuyên các ngươi nên lập tức mời tới, bằng không càng chậm trễ lão thái thái càng thêm nguy hiểm!” Đại phu lắc lắc đầu, việc này vô cùng phức tạp, làm không tốt sẽ dẫn đến tai nạn chết người, nếu từ Ngự y hoàng gia đến chữa, nghĩ liền dễ dàng hơn nhiều.

“Tạ đạị phu chỉ điểm!” Cung thị sai người cầm tiền thưởng đưa cho đại phu, đem người ra phủ!

“Lão gia, Ngự y hoàng gia nói mời là có thế đến sao, nghe nói Tôn ngự y này chuyên chuẩn chữa bệnh nhóm nương nương trong hậu cung, là người tâm phúc trong cung!” Tiễn bước đại phu, Nhị di nương mở miệng, nàng tuy là di nương, nhưng chuyện trong cung, cũng biết chút ít!

Chuyện này Nạp Lan Diệp Hoa sao lại không biết, đừng nói là mời ngự y khó, hiện tại cửa cung đóng chặt, ngay cả hoàng cung còn không thể nào vào được, như thế nào có thể mời ngự y đến,”Người đâu, đem đại phu trong kinh thành mời hết đến đây!” Nay lão thái thái thân mình càng ngày càng yếu, môi càng ngày càng đen, Nạp Lan Diệp Hoa không nghĩ được biện pháp khác, hoàng cung hắn quả quyết không dám làm càn, chỉ đành đem toàn bộ đại phu trong kinh thành mời đến, tin tưởng sẽ có người chữa khỏi cho mẫu thân!

“Cút!”

“Cút!”

“Cút!”

Theo trong phòng truyền đến tiếng mắng, đại phu mời tới, chung quy là không ai có thể chữa khỏi cho lão thái thái, y thuật cao một chút cùng với đại phu đầu tiên giống nhau, khuyên hắn mời ngự y trong cung đến, y thuật thấp, ngay cả chứng bệnh cũng không tra được, đại phu thay đổi từng đám từng đám khác đến, nhưng kết quả là không có đầu mối, Nạp Lan Diệp Hoa sắc mặt âm trầm đáng sợ, mắt thấy sắc trời đã sắp sáng, cửa cung sẽ mở lớn!

“Người tới chăm sóc lão thái thái, ta muốn tiến cung diện thánh!” Nạp Lan Diệp Hoa sai người đem triều phục đến, nhanh chóng thay.

“Phụ thân đại nhân, ta cùng ngươi tiến cung, cầu Thái Hậu lão nhân để nàng cho Tôn ngự y cùng chúng ta ra cung!” Nạp Lan Tĩnh bên cạnh kéo Nạp Lan Diệp Hoa lại.

“Như thế rất tốt!” Nạp Lan Diệp Hoa sắc mặt phức tạp nhìn Nạp Lan Tĩnh, nàng là quận chúa ngự ban, dẫn theo nàng vào cung là biện pháp tốt nhất, hắn nhìn Nhị di nương, tuy nói An Thuận Hầu nay đúng là được sủng ái, nhưng so ra kém thế lực Cung gia, nếu có Cung gia âm thầm tương trợ, nghĩ đến trong triều đình hẳn thuận lợi không ít, từ hồi với Cung thị và Nạp Lan Tĩnh nháo một trận, cũng không xảy ra chuyện gì lớn, nghĩ vậy lại thâm ý liếc mắt nhìn Cung thị một cái, nay Cung gia trong triều khắp nơi xa lánh mình, bằng không dựa vào An Thuận Hầu sao có thể là đối thủ của hắn? Nếu có thể làm cho Cung thị chủ động nói Cung tướng quân để hắn âm thầm giúp mình, chắc chắn trong triều cũng thuận lợi không ít!

Cung thị nhìn thấy Nạp Lan Diệp Hoa nhìn mình, vội vàng quay mặt sang một bên, trước kia luôn hy vọng hắn có thể chú ý nhìn mình nhiều chút, nay chỉ cảm thấy ánh mắt kia làm cho người ta ghê tởm!

Nạp Lan Diệp Hoa thu hồi ánh mắt, mang theo Nạp Lan Tĩnh vào cung, Nạp Lan Diệp Hoa bởi vì muốn lâm triều liền đi bên trái cửa, Nạp Lan Tĩnh muốn đi bái kiến Thái hậu nương nương liền đi bên phải cửa, ở cửa cung lập tức tách nhau ra đi.

Kiếp trước nàng đã làm Hoàng hậu đối với hoàng cung cũng không xa lạ, rất nhanh đến cung điện Thái Hậu nương nương, đợi cung nữ bẩm báo, liền đi theo tiến vào.

“Thần nữ Nạp Lan Tĩnh bái kiến Thái Hậu nương nương, chúc Thái Hậu nương nương vạn phúc kim an!” Nạp Lan Tĩnh quỳ gối trong cung điện xa hoa, hết thảy mọi chuyện có vẻ quen thuộc mà lại xa lạ, lễ như vậy kiếp trước đối với chính mình là chuyện quen thuộc!

“Tĩnh nha đầu đến đây? Mau đứng lên để ai gia nhìn!” Thái hậu mở miệng nói , từ trên ghế chủ vị truyền đến, làm cho người ta nghe không ra hỉ nộ.

“Thần nữ tạ Thái Hậu nương nương!” Nạp Lan Tĩnh ngẩng đầu lên, thấy Thái Hậu nương nương vẻ mặt từ ái, mắt có chút cười, khóe môi lại hơi hơn nhếch, trông như lão thái thái bình thường ở nhà bên, nhưng Nạp Lan Tĩnh biết, lão thái thái này không dễ chọc, năm đó chỉ là một quý nhân liền đi bước một trở thành Hoàng Hậu tôn quý, nhiều năm vẫn ân sủng không ngừng, lại từ một nữ nhân bình thường có thể làm được, mà hiện tại Hoàng Hậu có nhà mẹ đẻ làm chỗ dựa lại có nhi tử là Thái Tử, lại như trước bị Thái hậu áp chế!

“Tĩnh nha đầu mau lại đây!” Thái Hậu vô cùng thân thiết kéo tay Nạp Lan Tĩnh, “Xem thân hình gầy gò như vậy, trở về bảo mẫu thân ngươi bồi bổ tốt a, đừng làm cho ai gia lo lắng!” Thái Hậu thoáng nhìn qua không rõ hờn giận, miệng nói.

“Thần nữ tạ Thái Hậu nương nương quan tâm, khiến Thái Hậu nương nương lo lắng, thần nữ tội đáng chết vạn lần!” Nạp Lan Tĩnh vội vàng quỳ xuống hành lễ, ánh mắt tựa hồ không dám nhìn thẳng nàng!

“Ngươi, nha đầu kia sao lại xa lạ như vậy! Nếu ai gia nhớ không sai, ngươi cùng Vận Ninh quận chúa là biểu tỷ muội, ngươi phải học cái quỷ nha đầu kia, mỗi lần nàng đến Từ Ninh cung của ai gia đều không an phận mà quấy nháo a!” Thái Hậu nương nương tựa như lão thái bà bình thường, thích cùng vãn bối nói chuyện trong nhà, nhắc tới Vận Ninh quận chúa ý cười trên mặt càng đậm! Nạp Lan Tĩnh mặc dù không biểu hiện gì trên mặt, trong lòng nhưng rõ ràng,Vận Ninh quận chúa tính tình tuyệt đối không phải hiếu động, tuy rằng cùng Thái Hậu bên ngoài coi như thân cận, nhưng không có tỏ vẻ, ngày thường ở Từ Ninh cung lại đoan trang khiến người ta không bắt được lỗi từ nàng!

“Thái hậu nương nương nhân từ, là thần nữ hưởng phúc, là phúc của giang sơn!” Nạp Lan Tĩnh vội vàng quỳ xuống, thanh âm đột nhiên cao lên một ít, vẻ mặt sùng bái, tựa hồ vô cùng thành kính.

“Ngươi, nha đầu kia thật biết lễ, Tôn ma ma đem vòng tay Phỉ Thúy của ta đến đây!” Thái Hâu mắt cười càng đậm, Nạp Lan Tĩnh rốt cuộc nói đúng tâm ý Thái Hậu, nàng ngay thường thích nhất là chú ý nghi thức xã giao, thích thanh âm mọi người sùng bái, nhớ rõ một đời trước, một quý nhân mới của Kiếm Thiếu Phong vừa vào cung, bởi vì bị biểu hiện từ ái giả dối của Thái Hậu lừa, Thái Hậu nương nương khen nàng một câu, nàng không có quỳ xuống tạ ơn liền trực tiếp kéo ra ngoài xử tử.

“Vòng tay này là thời điểm hoàng đế đi nam du vùng Chiết Giang mang về, nghe nói cực trân quý, ai gia đã già, so không được với người trẻ tuổi các ngươi, vòng tay này lưu cũng vô dụng, ai gia nhìn làn da ngươi trắng nõn nà, mang vòng tay rất hợp, liền ban cho ngươi đi!” Thái Hậu cầm vòng tay từ Tôn ma ma, nói xong đưa cho Nạp Lan Tĩnh.



“Thái hậu nương nương vật này rất quý!” Nạp Lan Tĩnh vẻ mặt thụ sủng kinh nhược, chạy nhanh tới quỳ trên mặt đất.

“Ngươi nha đầu kia, nếu lại từ chối, ai gia có thể thực mất hứng!” Thái Hậu trầm mặt, mang vào cổ tay Nạp Lan Tĩnh.

“Thần nữ tạ Thái Hậu nương nương ban thưởng!” Được vòng tay, Nạp Lan Tĩnh lại hành lễ tạ ơn, hai người hàn huyên một hồi, Nạp Lan Tĩnh mới nói ý đồ đến, Thái hậu nương nương thẳng thắn khoa trương khen nàng hiếu thuận, tự mình hạ ý chỉ, để Tôn ngự y đi theo.

“Nha đầu kia thực không sai!” Nạp Lan Tĩnh ra khỏi Từ Ninh cung, Thái Hậu nương nương cùng Tôn ma ma bên cạnh nói.

“Thái hâu nương nương nhìn người sao có thể kém, Tĩnh quận chúa là người cực hiểu lễ!” Tôn ma ma bên cạnh hòa cùng, theo Thái hậu nhiều năm như vậy, tự nhiên là hiểu biết Thái Hậu không thích người khác phản bác lời của nàng.

“Coi như là biết lễ, ngươi nhìn trên mặt nàng khiêm tốn, nhưng đáy mắt không một tia bối rối, cũng không kém Vận Ninh quận chúa, tương lai Phong nhi cùng Hồn nhi mỗi người một người, cũng là mỹ nhân!” Thái Hậu nương nương híp mắt, lần đầu tiên nhìn thấy Nạp Lan Tĩnh trong mắt liền có tính toán như vậy, Vận Ninh quận chúa là chính nàng từ nhỏ bồi dưỡng làm con dâu hoàng gia, mà Nạp Lan Tĩnh này có khí thế không tầm thường!

“Vậy, Nhị hoàng tử? Nhìn ý tứ hoàng thượng, như cố ý đem Vận Ninh quận chúa ban cho Nhị hoàng tử!” Tôn ma ma vẻ mặt lo lắng, tiên Hoàng Hậu là người duy nhất không hề nằm trong tay Thái hậu nương nương khống chế, chuyện liên quan đến Nhị hoàng tử cũng không vui.

“Hừ! Chằng qua là một cái tiện nhân sinh ra thôi!” Thái Hậu nương nương hèn mọn nói, nếu không phải hoàng nhi bảo hộ nó, tiện nhân kia há có thể sống đến bây giờ?

Thời điểm Nạp Lan Tĩnh cùng Tôn ngự y ra, Nạp Lan Diệp Hoa đã sớm đợi ở sau cửa cung, ba người lễ, nhanh chóng tiến đến Nạp Lan phủ!

Gặp bộ dáng lão thái thái, Tôn ngự y sắc mặt âm trầm, vội xuất ra một cây ngân châm dài hai tấc, mạnh mẽ đâm vào huyệt nhân trung lão thái thái, thấy thân mình lão thái thái chậm rãi không rung rung, nhưng sắc mặt không thay đổi, môi như trước đen dọa người.

“Nạp Lan tướng gia, thứ lão phu đắc tội, lão thái thái không phải mắc chứng bệnh đặc biệt, mà là Vu Cổ thuật, chỉ có thể tìm được hình nhân bị châm đâm đem hủy, lão thái thái mới có thể tỉnh!” Tôn ngự y trầm giọng, Vu Cổ thuật này chính là bí truyền tổ tiên lưu lại, đều chỉ nghe nói, chưa gặp qua bao giờ, nay bệnh trạng lão thái thái cùng với miêu tả tương tự, chỉ sợ là bị nhân yểm.

“Cái gì?” Tất cả mọi người kinh hãi, Vu Cổ là thuật vẫn bị triều đình cấm, hậu cung tổ tiên hoàng đế từng phát sinh một vụ cổ án, lúc đó sủng phi Lưu phi chết vì loại cổ thuật này, tổ tiên hoàng đế giận dữ, tra rõ việc này, biết được Hoàng Hậu Từ thị âm thầm thao tác, đem một nhà Từ thị toàn bộ xử trảm, nay thảm án phát sinh, Vu Cổ này mỗi người tránh còn không kịp, cũng không dám đề cập đến hai chữ này, mà mật thuật này triều đình cấm dùng, nếu có ai trộm dùng, nhưng là tội lớn diệt môn!

“Tôn ngự y, chuyện này không thể nói đùa!” Nạp Lan Diệp Hoa sắc mặt nghiêm túc, chuyện Vu Cổ tuyệt không thể liên quan.

“Nếu Nạp Lan tướng gia không tin, lão phu cũng không nói nhiều , cứ cho rằng lão phu học nghệ không tinh!” Tôn ngự y kia tựa hồ cũng không cao hứng, hắn hành nghề y nhiều năm như vậy, chưa bao giờ bị nghi ngờ, nay thái độ Nạp Lan Diệp Hoa làm cho hắn tức giận, nếu không phải Thái hậu nương nương tự mình hạ chỉ, chính mình mới khinh thường ra cung!

“Tôn ngự y nghiêm trọng, người tới, tìm cho ta, mỗi một viện đều lục soát cẩn thận!” Nạp Lan Diệp Hoa cười làm lành, Tôn ngự y là người Thái hậu hạ chỉ mời đến, nếu chọc hắn mất hứng, lại trước mặt Thái hậu thêm mắm thêm muối, chắc chắn Nạp Lan gia sẽ có tai ương ngập đầu!

“Tôn ngự y nghĩ đến cũng mệt mỏi, không bằng tại nơi này nghỉ ngơi, uống chút trà!” Nạp Lan Diệp Hoa cười cười, mang Tôn ngự y đến đại sảnh, Tôn ngự y cũng không từ chối, liền ngồi xuống cùng Nạp Lan Diệp Hoa nói chuyện phiếm.

Mà Cung thị và nữ quyến còn lại ở trước giường lão thái thái, ở một bên hầu hạ

Nạp Lan Tĩnh ở bên cạnh vẫn cười nhạt, như là đang chờ đợi cái gì.

“Lão gia, tìm thấy, tìm thấy rồi!” Ước chừng thời gian qua một nén hương, liền nghe được tiếng gia đinh từ bên ngoài truyền đến, mọi người chạy nhanh đến gian ngoài, chỉ nhìn thấy một gia đinh cầm khay, nằm giữa khay là một cái hình nhân màu trắng, mặt trên cắm đầy ngân châm, mọi người nhìn mà trong lòng cả kinh!

“Từ đâu tìm được?” Nạp Lan Diệp Hoa nhanh đứng dậy, trong lòng tức giận, nay trước mặt Tôn ngự y tìm được thứ này, việc này quả quyết là giấu giếm không được.

“Bẩm lão gia, là tìm thấy trong phòng phu nhân!” Nha đinh lời vừa dứt, đầu óc Cung thị quả muốn ong ong, nàng biết chỗ lợi hại của hình nhân này càng biết được chuyện hậu cung sau khi bị điều tra ra, không riêng gì chính nàng, sợ là Cung thị một nhà đều liên lụy!

“Ngươi nói bậy, trong phòng ta sao lại có thứ này!” Cung thị vội vàng lên tiếng, việc này quyết không thể nhận, nàng lạnh lùng đảo mắt qua Tam di nương và Nhị di nương, chỉ có các nàng tiến vào phòng nàng, chẳng lẽ....?

Cuốn II Kinh biến - Phong Vân khởi

Chương 7 Tam di nương là hung thủ sao?

Editor : ** ss Gà **

*************************************

“Mau đem hình nhân cho ta nhìn một chút!” Tôn ngự y ở một bên nói, Nạp Lan Diệp Hoa cũng không trì hoãn, sai hạ nhân bưng đến cho Tôn ngự y nhìn.

Chỉ nhìn thấy thấy Tôn ngự y nhíu mày, đem hình nhân cầm trong tay, lật đến mặt sau, nhìn vải trắng viết ngày sinh tháng đẻ, đang bị ngân châm cắm chi chít, “Đây chính là ngày sinh tháng đẻ của phu nhân?” Tôn ngự y nói xong liền đưa cho Nạp Lan Diệp Hoa xem.

“Đây… Đúng thế!” Nạp Lan Diệp Hoa mặt càng ngày càng đen, giận dữ trừng mắt nhìn Cung thị.

Tôn ngự gật gật đầu, đem ngân châm từ lòng bàn chân hình nhân bắt đầu chậm rãi nhổ ra, đầu kim nhổ ra đều là màu đen, có thể thấy được bên trong hình nhân cất giấu kịch độc, Tôn ngự y nhổ xong, lập tức có người bưng nước ấm tới, tinh tế rửa tay.



“Lão gia, lão thái thái khá hơn nhiều!” Nha đầu bên người lão thái thái từ bên trong đi ra bẩm báo, mọi người nhanh đi qua nhìn, quả nhiên, lão thái thái sắc mặt trở nên hồng thuận, môi cũng hết đen, hơi thở cũng ổn định rất nhiều.diễn đàn Le Quý Đôn

Tôn ngự y vội vàng bắt mạch cho lão thái thái, quả nhiên tốt lên không ít, nay cũng rõ ràng, nhất định là có người dùng Vu Cổ tính giết hại lão thái thái.

“Cung thị, ngươi giải thích thế nào?” Nạp Lan Diệp Hoa cau mày, cũng không vì Tôn ngự y ở đây mà thu liễm, chính là quan hệ đến Vu Cổ nghiêm trọng, nếu thật sự là Cung thị làm, trước mắt phải hưu nàng, tránh bị liên lụy, nếu tra ra một nhà Cung tướng quân có liên quan, chắc chắn là bị diệt môn, nhưng dựa vào thế lực Cung gia quyết sẽ không diệt môn, nếu Cung thị vì vậy mà có kết cục thảm, Cung gia nhất định sẽ không bỏ qua mình, cho nên, hắn hiện tại chỉ hy vọng việc này không quan hệ đến Cung thị.

“Phụ thân, có thể để nữ nhi nhìn không!”Nạp Lan Tĩnh cười yếu ớt, tiếp nhận hình nhân, Nạp Lan Diệp Hoa biết Nạp Lan Tĩnh thông minh hơn người, cho nên cũng không có phản đối, ý bảo hạ nhân cầm qua cho nàng.

Nạp Lan Tĩnh cầm đến tinh tế quan sát, đặt ở chóp mũi nhẹ nhàng ngửi, “Phụ thân, cái này, khẳng định không phải của mẫu thân.” Nạp Lan Tĩnh nâng cao thanh âm, khí thế trong lúc đó làm cho người ta không thể không tin phục.

“Thật? Có chứng cớ gì?” Nạp Lan Diệp Hoa híp mắt, trong lòng đối với việc này chứa nhiều nghi ngờ, nếu Cung thị bất mãn lão thái thái, làm ra chuyện hồ đồ cũng là có khả năng, nhưng Cung thị là tiểu thư khuê các, đối với hậu quả sử dụng Vu Cổ tương đối rõ ràng, nhất định không dùng chính tánh mạng đi làm chuyện ngu ngốc này!

Có một số việc nhóm di nương cũng “ngoan”, huống chi, hiện tại trước mặt Tứ di nương Lục di nương là người của Nạp Lan Tĩnh, Tam di nương trước mặt người khác không nói chuyện nhiều, Nạp Lan Khuynh cùng Nạp Lan Tĩnh đã đạt hiệp nghị chung, Nhị di nương vừa phóng xuất, tự nhiên sẽ không tại đây đứng đầu ngọn gió!

“Phụ thân người xem, hình nhân này là dùng vải thô hạ đẳng may, đường may cực cẩu thả, mẫu thân tâm tư tinh tế, quyết không dùng loại vải thô ráp như vậy, mà vải dệt trong viện mẫu thân nha đầu cũng chọn châm thượng đẳng thêu mà thành, thứ hai, mặt trên thoang thoảng mùi hương gỗ Tử Đàn, mọi người đều biết mẫu thân ghét ngửi nhất mùi này, mùi này quá ám trầm, khẳng định là không chỉ một hai ngày có thể huân ra, thứ ba, mặt trên bị ngân châm che kín, mẫu thân vì sao phải đem giấu dưới dối của nàng, vì cho người ta tìm thấy sao? Chuyện này hiển nhiên là không hợp lẽ thường, còn nhiều điểm đáng ngờ, mong phụ thân đại nhân minh giám!” Nạp Lan Tĩnh đứng thẳng thân mình, môi mang ý cười khó hiểu, thưởng thức hình rối hại người trong tay, trong lòng lại càng bình tĩnh!

“Vải thô này không phải là thời điểm Tam di nương lễ phật mới dùng sao?” Nhị di nương kinh hô một câu, vải thô này cực kỳ bình thường, nhưng ở tướng phủ là cực hiếm thấy, chỉ có thời điểm Tam di nương kính phật mới dùng, phần lớn mọi người đều biết.

“Không được nói bậy, Tam di nương là người cực thiện tâm, như thế nào lại làm ra chuyện này!” Nạp Lan Diệp Hoa cay mày, hắn hy vọng nhất không đem Tam di nương liên lụy vào, Tôn ngự y là lão nhân trong cung, đừng khiến hắn phát giác mới tốt.

“Lão gia!” Nhị di nương ủy khuất nhìn Nạp Lan Diệp Hoa, nàng nghe nói nay Nạp Lan Diệp Hoa sủng ái Tam di nương nhất, chính mình còn không tin, nay nhưng nhìn rõ ràng, ngay cả phu nhân Nạp Lan Diệp Hoa cũng chưa từng che chở như vậy.

“Tôn ngự ý, Tĩnh nhi có một chuyện không rõ, có thể mời Tôn ngự y chỉ giáo một phen!” Nạp Lan Tĩnh cầm hình nhân, vẻ mặt khiêm tốn, rõ ràng là nàng thỉnh cầu người khác, cố tình làm cho hết thảy mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay nàng!

“Quận chúa cứ nói đừng ngại, chỉ cần điều lão phu biết, tất nhiên sẽ nói hết!” Tôn ngự y gật gật đầu, hắn cũng muốn biết nữ nhân được Thái Hậu coi trọng đến tột cùng có chỗ gì đặc biệt!

“Làm phiền Tôn ngự y, Tĩnh nhi nghe nói mùi hương Tử Đàn là huân lâu mà thành, nhưng mùi lúc này tựa hồ có hương vị nào đó làm hỗn loạn, Tĩnh nhi không thể lý giải, phiền Tôn ngự y chỉ điểm cho thần nữ!” Nạp Lan Tĩnh cười, cầm hình nhân trong tay đưa qua.

“Quận chúa có điều không biết, dân gian từng có lưu truyền, Vu Cổ là tà thuật, phải dùng vải thô hàng năm dưới lư hương làm thành hình rối mới có thể hiển linh, vải thô khác là không thể, cho dù là vải thô cũng không có tác dụng, từ bệnh trạng lão phu nhân xem vải bố này ít nhất là có ba năm, mà bên trong hình nhân có điểm đặc biệt, tro hương bên trong lư hương làm trung gian, cất giữ hàng năm bên trong lư hương mới huân thành màu đen, cho nên ngân châm lấy ra mới có màu đen!” Tôn ngự y giảng giải rất rõ ràng, khiến người khác không thể hoài nghi.

“Vậy, quý phủ chỉ có Tam di nương ngươi là có việc dùng vải bố và hương tro cho tới nay đi!” Nạp Lan Tĩnh mắt sáng như đuốc nhìn Tam di nương, nay nàng còn muốn nói cái gì?

“Tĩnh nhi, không được nói bậy bạ, Tam di nương mặc dù ngày thường lễ phật, nhưng không có nghĩa là nàng đem hại người khác!” Nạp Lan Diệp Hoa ho khan vài tiếng, ánh mắt nhìn về phía Cung thị,”Huống chi nàng ngày thường cực quy củ, quả quyết không có khả năng để hình nhân này vào trong phòng mẫu thân ngươi!” Nạp Lan Diệp Hoa cực lực vì Tam di nương tranh cãi.

“Nói vậy, sai người tra xem trong phòng Tam di nương vải thô còn không?” Nạp Lan Tĩnh cười, nói đều là lẽ phải, nay chỉ có một viện Tam di nương có vải thô này, nếu vải thô của Tam di nương còn đó, một lần nữa xem kỹ là người phương nào hại người!

“Đại tiểu thư nói có lý, nhưng vải thô trong phòng thiếp cứ cách một thời gian lại đổi một lần, chuyện đó nha đầu trong phòng thiếp đều biết, các nàng có thể làm chứng!” Tam di nương trầm giọng, cố ý đè thấp thanh âm, tuy rằng chuyện đã nhiều năm, trước sau phải cẩn thận, Tôn ngự y đại khái có thể nghe ra thanh âm bản thân.

“Thật? Đó là nói trong phòng Tam di nương không lưu giữ vải thô cũ? Như thế nào lại trùng hợp!” Nạp Lan Tĩnh tựa tiếu phi tiêu nhìn Tam di nương, tự nhiên là chú ý đến giọng nói Tam di nương, người trong phủ đều biết, như vậy Tam di nương đến tột cùng là vì cái gì mà giấu thân phận thực sự của mình? Nơi này người ngoài chỉ có Tôn ngự ý? Nạp Lan Tĩnh híp mắt, cùng Tôn ngự y có quan hệ chặt chẽ chính là hoàng cung, nương nương! Tam di nương rốt cuộc là vì cái gì đến đây?

“Tứ di nương tay ngươi như thế nào lại run?” Lúc này, Lục di nương chú ý tới sắc mặt Tứ di nương trắng bệch, ngón tay run lên, như là bị kinh hách thật lớn.

“Không sao!” Tứ di nương nói xong, vừa vặn trên mặt hiển nhiên là không phải như thế, mắt cúi đầu cúi, không dám nhìn mọi người.

“Tứ di nương ngươi biết cái gì?” Nạp Lan Diệp Hoa cau mày, ngày thường Tứ di nương chưa từng lộ vẻ mặt như vầy, nhất định là trong lòng có chuyện, mới có thể run không ngừng!

“Thiếp, thiếp cái gì đều không thấy, thật sự cái gì đều không thấy!” Tứ di nương bùm một tiếng quỳ trên mặt đất, miệng nói không ngừng, nhưng lời nói ra chỉ có thể làm cho người ta nghĩ nàng biết gì đó.

“Ngươi thấy cái gì thì nhanh nói ra, bằng không sẽ không để yên cho ngươi!” Nạp Lan Diệp Hoa quét mắt nhìn mọi người, ở trong lòng hắn có thể khiến Tứ di nương sợ chỉ có thể là chủ tử trong viện, chủ tử khiến cho nàng sợ hãi, nghĩ đến cũng chỉ có một mình Nạp Lan Tĩnh, nếu sự tình phát triển đến trên người Nạp Lan Tĩnh, Cung thị cùng Tam di nương đều không có ảnh hưởng đến tính mạng.

“Thiếp, thiếp sáng nay ở trong phòng phu nhân thật sự không có nhìn thấy gì!” Tứ di nương lắp bắp nói, nhưng đến tột cùng là đem mọi chuyện nói rõ ràng.

“Ngươi nói mau!” Nạp Lan Diệp Hoa trong lòng cả kinh, có chút hối hận khi hỏi Tứ di nương, nếu có liên quan đến Cung thị, hắn nên lựa chọn thế nào, mà Tôn ngự y là Thái Hậu phái tới, trở về tất hướng Thái Hậu bẩm báo, việc này nhỡ náo động đến Thái Hậu nương nương thì làm sao!

“Thiếp! Thiếp, sáng nay nhìn thấy Tam di nương đặt vật đó dưới gối phu nhân!” Tứ di nương từ từ nhắm hai mắt, như hạ quyết tâm thật lớn, thanh âm nâng cao, làm cho mọi người ở đây đều nghe rõ ràng!

“Cái gì? Ngươi nói bậy bạ gì đó?” Nạp Lan Diệp Hoa gân xanh nổi lên, tại sao lại liên quan đến Tam di nương, hắn liếc mắt nhìn Tôn ngự y, thấy hắn nhíu mày, trong lòng cảm thấy bản thân luống cuống, “Ngươi thật nhìn rõ ràng, đừng có oan uổng người tốt!” Nạp Lan Diệp Hoa ánh mắt hướng Cung thị sai sử, Cung thị lại làm bộ không có nhìn thấy, trong lòng bất mãn, thân phận Tam di nương tuy rằng không thể để cho người khác biết,nhưng một cái thiếp chết người khác cũng không thể nói cái gì, người chết thì không thể nói!

“Bẩm lão gia, thiếp thấy rõ ràng, sáng nay thiếp nhìn Nhị di nương bình an đi ra ngoài, Ngọc nhi lại đi xa không về được, trong lòng không khỏi buồn rầu, nhất thời mỡ heo mông tâm hắt nước trà lên người Nhị di nương, phu nhân cho Nhị di nương vào trong phòng thay quần áo, còn muốn trách phạt thiếp, thiếp nhất thời nóng vội, sau lui gần đến phòng phu nhân, thực khéo thấy Tam di nương đặt vật đó dưới gối phu nhân, lão gia là thiếp không đúng, nhưng phu nhân đã trách phạt thiếp, cầu lão gia khai ân!” Tứ di nương nói xong liền òa khóc, tinh tế nhìn, môi Tứ di nương tựa hồ còn trề xuống.

“Hừ, ngươi nói thật bừa bãi, vừa mới nói là hắt nước vào người Nhị di nương, là Nhị di nương vào phòng phu nhân thay quần áo, hiện tại sao lại biến thành Tam di nương! Lời ngươi nói vô căn cứ!” Nạp Lan Diệp Hoa hiển nhiên là nóng vội, thầm nghĩ vì Tam di nương giải vây hành vi phạm tội, nhưng hắn quên, nếu là thỉnh an phu nhân, tất cả mọi người đều có mặt, hắn không hỏi mọi người chân tướng chuyện tình, chỉ lo một mặt giải vây, khiến cho Tam di nương trở thành hiềm nghi lớn nhất

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tướng Phủ Đích Nữ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook