Tuyết Che Lấp Muôn Ngàn Thương Nhớ
Đánh giá: 10/10 từ 1 lượt
Truyện Tuyết Che Lấp Muôn Ngàn Thương Nhớ là một truyện mới được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện online. Truyện đưa bạn đọc đến một khía cạnh mới của cuộc sống, nơi tồn tại oan trái có, hạnh phúc có và cả những đớn đau, giày vò. Cuộc sống vốn luôn là như vậy, luôn có những bất công nhưng có cũng ít nhiều an ủi. Truyện đô thị này như một quyển nhật kí đa màu sắc đa chiều được gửi đến bạn đọc.
Mười hai tuổi, cả hai đã từng có duyên gặp gỡ. Hành hạ nàng như nô lệ nhưng thật ra lại là dang rộng tay bảo vệ nàng. Nàng lại phản bội hắn bỏ đi không lời từ biệt.
Mười sáu tuổi gặp lại nàng đã không còn trong trắng như trước, nằm dưới hạ thân của cha hắn để mà chịu sĩ nhục dày vò. Hắn không nhận ra nàng, nhưng nàng nhận ra đôi mắt sâu như vực thẳm đoạ đày kia. Nghe nói hắn bị điên, điên kể từ bốn năm về trước. Nhưng nàng không bao giờ tin điều đó, bởi vì người điên sao lại biết đau đớn, buồn khổ.
Là nàng nợ hắn, là gia đình hắn nợ nàng. Hai người oan oan tương báo, dây dưa với nhau biết đến bao giờ mới kết thúc.
Đôi khi, chết đi cũng chính là giải thoát, chỉ có cái chết mới khiến họ không còn bị đau khổ của thế gian giày vò. Tuyết càng lúc càng rơi nhiều, không gian trắng xoá một màu. Máu từ vết thương trào ra đỏ thắm trên nền tuyết, sự sống đang rời bỏ nàng. Cái chết tuy rất đáng sợ, nhưng cũng rất hạnh phúc. Nàng nắm chặt tay hắn, để mặc cho tuyết rơi phủ kín trên hai người, để cho tuyết che lấp đi muôn ngàn thương nhớ, đau khổ, tình thù.
Rốt cuộc là nặng nợ, nặng duyên hay nặng tình, mời bạn đón đọc truyện để tìm ra được câu trả lời và cái kết thực cho truyện.
Mười hai tuổi, cả hai đã từng có duyên gặp gỡ. Hành hạ nàng như nô lệ nhưng thật ra lại là dang rộng tay bảo vệ nàng. Nàng lại phản bội hắn bỏ đi không lời từ biệt.
Mười sáu tuổi gặp lại nàng đã không còn trong trắng như trước, nằm dưới hạ thân của cha hắn để mà chịu sĩ nhục dày vò. Hắn không nhận ra nàng, nhưng nàng nhận ra đôi mắt sâu như vực thẳm đoạ đày kia. Nghe nói hắn bị điên, điên kể từ bốn năm về trước. Nhưng nàng không bao giờ tin điều đó, bởi vì người điên sao lại biết đau đớn, buồn khổ.
Là nàng nợ hắn, là gia đình hắn nợ nàng. Hai người oan oan tương báo, dây dưa với nhau biết đến bao giờ mới kết thúc.
Đôi khi, chết đi cũng chính là giải thoát, chỉ có cái chết mới khiến họ không còn bị đau khổ của thế gian giày vò. Tuyết càng lúc càng rơi nhiều, không gian trắng xoá một màu. Máu từ vết thương trào ra đỏ thắm trên nền tuyết, sự sống đang rời bỏ nàng. Cái chết tuy rất đáng sợ, nhưng cũng rất hạnh phúc. Nàng nắm chặt tay hắn, để mặc cho tuyết rơi phủ kín trên hai người, để cho tuyết che lấp đi muôn ngàn thương nhớ, đau khổ, tình thù.
Rốt cuộc là nặng nợ, nặng duyên hay nặng tình, mời bạn đón đọc truyện để tìm ra được câu trả lời và cái kết thực cho truyện.
5 chương mới nhất truyện Tuyết Che Lấp Muôn Ngàn Thương Nhớ
Danh sách chương truyện Tuyết Che Lấp Muôn Ngàn Thương Nhớ
- Chương 1 - Thân lục bình trôi
- Chương 2 - Hồi ức còn lại
- Chương 3 - Cuộc đời của bướm đêm
- Chương 4 - Mất hết tất cả nhưng vẫn phải sống
- Chương 5 - Tôi trưởng thành và bắt đầu báo thù
- Chương 6 - Ông chủ của tôi
- Chương 7 - Cảm giác của đêm đầu tiên
- Chương 8 - Câu dẫn ông chủ
- Chương 9 - Gặp lại chủ nợ
- Chương 10 - Cả thế giới đều điên chỉ một mình ta tỉnh
- Chương 11 - Đôi mắt mang nỗi đau
- Chương 12 - Đi thăm bệnh
- Chương 13 - Lời hứa
- Chương 14 - Đâm đầu vào chỗ chết
- Chương 15 - Giết người đền mạng
- Chương 16 - Nô lệ đồng tiền
- Chương 17 - Cuộc sống của mèo cưng
- Chương 18 - Hậu quả tự gánh lấy
- Chương 19 - Đừng rời xa tôi
- Chương 20 - Bài tốt nghiệp
- Chương 21 - Tôi hận cô suốt đời
- Chương 22 - Trước cơn bão sóng yên biển lặng
- Chương 23 - Đại ca
- Chương 24 - Giông tố khắp nơi
- Chương 25 - Tôi ghét cả họ nhà Triệu
- Chương 26 - Thuộc hạ biết sai rôi
- Chương 27 - Tôi là Triệu Phú
- Chương 28 - Không phải con người
- Chương 29 - Hàn nhiệt song hành
- Chương 30 - Trở thành người tình của đại ca