Tuyệt Đối Không Động Tâm Khi Kết Hôn Tại Hào Môn
Chương 5: Từ Chối
Ma An
16/09/2024
Một chén sữa chua trái cây dằm một không để ý đã tới đáy.
Cố Thư Di ăn luôn miếng táo cuối cùng, rốt cuộc từ trong hồi ức quay trở lại.
Bên cạnh là di động, màn hình di động sáng lên, có thông báo nhắc nhở có tin nhắn đến từ ghi chú “Hách quản gia”, phảng phất ở rõ ràng, chính xác mà nói cho cô, mọi thứ vào buổi chiều nay đều không phải mơ.
Hách Như Đức kết bạn WeChat với cô.
Cố Thư Di cầm di động, nhìn đến tin nhắn WeChat Hách Như Đức gửi cho cô, ý nói ngày mai, buổi chiều 5 giờ, ông sẽ đúng giờ đến cửa nam trường học để đón cô tham gia gia đình tụ hội, Cố tiểu thư chỉ cần đúng giờ có mặt là được.
Cố Thư Di nhìn tin nhắn mà Hách Như Đức gửi tới, sau đó trả lời: 【 Dạ. 】
……
Cùng lúc đó, biệt thự Thanh Sơn.
Đáp ứng bà nội yêu cầu, Bùi Cận Bạch từ chối tham gia buổi tiệc xã giao đêm nay, tới nơi này.
Cùng bà ăn xong cơm chiều, lại uống lên trà, mới rốt cuộc nói tới “Chính sự” vì sao lại đột nhiên gọi anh tới khẩn cấp như vậy.
Sau đó, sau khi nghe xong “Chính sự” này, Bùi Cận Bạch không thể kìm được mà hít vào một hơi.
Anh lúc này mới đột nhiên nhớ tới, Bùi Linh Thư buổi chiều ở trong văn phòng anh nói thầm câu nói kia là có ý gì.
“Thương nghiệp liên hôn loại chuyện này em thấy nhiều, bởi vì ích lợi của hai bên gia tộc mà kết hôn. Sau khi kết hôn thì mạnh ai nấy chơi, cuối cùng sinh một baby từ nhỏ có thể đem bảo mẫu xem như mẹ ruột, cả đời đều huỷ hoại.” Hà Ngọc Lăng năm nay 76, thân thể như cũ khoẻ mạnh, tai thính mắt tinh, nói chuyện trung khí thậm chí không giảm năm đó.
“Tiểu Cố là cô gái bà quen đã hai năm, bộ dáng, nhân phẩm, điểm nào cũng đều xứng đôi với con, tốt nghiệp đại học Nhân dân, người lại thông minh, ba mẹ con nhìn ảnh chụp cũng đều nói không tồi.”
Bùi Cận Bạch không nghĩ tới cha mẹ anh thậm chí đều đã biết.
Như vầy giống như chỉ có mình anh, là đương sự nhưng lại chẳng hay biết gì. Anh cực kì khó chịu, mày hơi hơi nhăn lại, rốt cuộc anh nhịn không được nói: “Bà nội.”
“Bà không cần vì con nhọc lòng chuyện này.”
Hà Ngọc Lăng: “Bà không phải ở nhọc lòng, cũng không phải ở thúc giục con cái gì, con cũng chưa tới số tuổi mà bà phải thúc giục.”
“Nếu hôm nay không có Tiểu Cố, bà sẽ không theo con nói cái này.”
“Bà chỉ là cảm thấy Tiểu Cố cô nương này, thật sự không tồi, khó được bà với ba mẹ con đều thích, các con tuổi cũng thích hợp, có thể thử ở chung ở chung.”
Bùi Cận Bạch nghe tổ mẫu một tiếng lại một tiếng “Tiểu Cố”, hiển nhiên là đối vị này họ Cố tiểu thư hài lòng tới cực điểm.
Người nhà họ Bùi từ trước đến nay lấy bắt bẻ nổi tiếng.
“Bà với ba mẹ đều vừa lòng, không có nghĩa con cùng cô ấy có thể có bất luận cái gì phát triển.” Bùi Cận Bạch bình tĩnh nói.
Hà Ngọc Lăng nhìn cháu trai chính mình từ nhỏ nhìn đến lớn: “Con đều không thử xem như thế nào biết đâu?”
Bùi Cận Bạch: “……”
Anh nhất thời vô ngữ.
Hà Ngọc Lăng: “Đêm mai ở buổi tiệc gia đình, các con chính thức gặp một lần, sau đó thử lại ở chung một đoạn thời gian, nếu lúc ấy con vẫn là cảm thấy không thích hợp, bà cũng sẽ không ép con.”
Lão nhân gia lời này nói được không có gì sơ hở, làm người tìm không thấy bất luận cái gì cự tuyệt đường sống.
Hiện giờ là trưởng bối cao nhất của nhà họ Bùi, ngay cả đương nhiệm chủ tịch Hòa Quang - Chủ tịch Bùi Viễn Phong, khi thấy bà cũng như cũ mười phần cung kính.
Chỉ là Bùi Cận Bạch vẫn cảm thấy đau đầu.
Bà nhìn cháu trai trầm mặc không nói lời nào, dứt khoát từ phía sau lấy ra một trương ảnh chụp:
“Tiểu Cố thật xinh đẹp.”
Bùi Cận Bạch chỉ đành phải xem kia bức ảnh.
Hoàn toàn không phải bởi vì câu nói “Thật xinh đẹp” vừa rồi, mà là anh muốn nhìn một chút, người có thể đem bà nội dỗ đến ngoan ngoãn phục tùng, thậm chí ở lúc anh tới thời điểm, từ phản ứng của Hách Như Đức cũng có thể xem tới ông đối cô gái này khó nén hài lòng, rốt cuộc là có bộ dáng như thế nào.
Bùi Cận Bạch ánh mắt dừng ở trên ảnh chụp.
Một bức ảnh chân dung nửa người, xem khung cảnh có thể nhận ra là chụp vào ngày kỷ niệm thành lập trường, nữ hài là người tình nguyện tham gia hỗ trợ lễ tổ chức kỉ niệm thành lập trường, ăn mặc đồng phục tình nguyện - quần áo màu trắng, cột tóc đuôi ngựa, trên người đeo dải lụa màu đỏ, bên trên viết “Chúc mừng lễ kỉ niệm một trăm năm thành lập trường”.
Bùi Cận Bạch nhìn đến nữ hài ở trung tâm ảnh chụp.
Anh cũng không mắt mù, thậm chí trí nhớ cũng tuyệt đối tốt, Bùi Cận Bạch giờ phút này nhìn chằm chằm nữ hài mặt, đột nhiên phát hiện, nếu anh nhớ không lầm, cô gái mà bà nội luôn miệng thân thiết gọi “Tiểu Cố”, từ đầu đến chân nơi nào đều vừa lòng, đem người nhà họ Bùi từ già tới quản gia đều thu thập dễ bảo, anh thế nhưng gặp qua.
Liền ở chiều nay.
Một hồi phỏng vấn,
24 phút.
Bà Hà mỉm cười nhìn cháu trai nhìn bức ảnh này chằm chằm, phảng phất đôi mắt đều dời không ra bộ dáng: “Cháu cảm thấy thế nào?”
Cố Thư Di ăn luôn miếng táo cuối cùng, rốt cuộc từ trong hồi ức quay trở lại.
Bên cạnh là di động, màn hình di động sáng lên, có thông báo nhắc nhở có tin nhắn đến từ ghi chú “Hách quản gia”, phảng phất ở rõ ràng, chính xác mà nói cho cô, mọi thứ vào buổi chiều nay đều không phải mơ.
Hách Như Đức kết bạn WeChat với cô.
Cố Thư Di cầm di động, nhìn đến tin nhắn WeChat Hách Như Đức gửi cho cô, ý nói ngày mai, buổi chiều 5 giờ, ông sẽ đúng giờ đến cửa nam trường học để đón cô tham gia gia đình tụ hội, Cố tiểu thư chỉ cần đúng giờ có mặt là được.
Cố Thư Di nhìn tin nhắn mà Hách Như Đức gửi tới, sau đó trả lời: 【 Dạ. 】
……
Cùng lúc đó, biệt thự Thanh Sơn.
Đáp ứng bà nội yêu cầu, Bùi Cận Bạch từ chối tham gia buổi tiệc xã giao đêm nay, tới nơi này.
Cùng bà ăn xong cơm chiều, lại uống lên trà, mới rốt cuộc nói tới “Chính sự” vì sao lại đột nhiên gọi anh tới khẩn cấp như vậy.
Sau đó, sau khi nghe xong “Chính sự” này, Bùi Cận Bạch không thể kìm được mà hít vào một hơi.
Anh lúc này mới đột nhiên nhớ tới, Bùi Linh Thư buổi chiều ở trong văn phòng anh nói thầm câu nói kia là có ý gì.
“Thương nghiệp liên hôn loại chuyện này em thấy nhiều, bởi vì ích lợi của hai bên gia tộc mà kết hôn. Sau khi kết hôn thì mạnh ai nấy chơi, cuối cùng sinh một baby từ nhỏ có thể đem bảo mẫu xem như mẹ ruột, cả đời đều huỷ hoại.” Hà Ngọc Lăng năm nay 76, thân thể như cũ khoẻ mạnh, tai thính mắt tinh, nói chuyện trung khí thậm chí không giảm năm đó.
“Tiểu Cố là cô gái bà quen đã hai năm, bộ dáng, nhân phẩm, điểm nào cũng đều xứng đôi với con, tốt nghiệp đại học Nhân dân, người lại thông minh, ba mẹ con nhìn ảnh chụp cũng đều nói không tồi.”
Bùi Cận Bạch không nghĩ tới cha mẹ anh thậm chí đều đã biết.
Như vầy giống như chỉ có mình anh, là đương sự nhưng lại chẳng hay biết gì. Anh cực kì khó chịu, mày hơi hơi nhăn lại, rốt cuộc anh nhịn không được nói: “Bà nội.”
“Bà không cần vì con nhọc lòng chuyện này.”
Hà Ngọc Lăng: “Bà không phải ở nhọc lòng, cũng không phải ở thúc giục con cái gì, con cũng chưa tới số tuổi mà bà phải thúc giục.”
“Nếu hôm nay không có Tiểu Cố, bà sẽ không theo con nói cái này.”
“Bà chỉ là cảm thấy Tiểu Cố cô nương này, thật sự không tồi, khó được bà với ba mẹ con đều thích, các con tuổi cũng thích hợp, có thể thử ở chung ở chung.”
Bùi Cận Bạch nghe tổ mẫu một tiếng lại một tiếng “Tiểu Cố”, hiển nhiên là đối vị này họ Cố tiểu thư hài lòng tới cực điểm.
Người nhà họ Bùi từ trước đến nay lấy bắt bẻ nổi tiếng.
“Bà với ba mẹ đều vừa lòng, không có nghĩa con cùng cô ấy có thể có bất luận cái gì phát triển.” Bùi Cận Bạch bình tĩnh nói.
Hà Ngọc Lăng nhìn cháu trai chính mình từ nhỏ nhìn đến lớn: “Con đều không thử xem như thế nào biết đâu?”
Bùi Cận Bạch: “……”
Anh nhất thời vô ngữ.
Hà Ngọc Lăng: “Đêm mai ở buổi tiệc gia đình, các con chính thức gặp một lần, sau đó thử lại ở chung một đoạn thời gian, nếu lúc ấy con vẫn là cảm thấy không thích hợp, bà cũng sẽ không ép con.”
Lão nhân gia lời này nói được không có gì sơ hở, làm người tìm không thấy bất luận cái gì cự tuyệt đường sống.
Hiện giờ là trưởng bối cao nhất của nhà họ Bùi, ngay cả đương nhiệm chủ tịch Hòa Quang - Chủ tịch Bùi Viễn Phong, khi thấy bà cũng như cũ mười phần cung kính.
Chỉ là Bùi Cận Bạch vẫn cảm thấy đau đầu.
Bà nhìn cháu trai trầm mặc không nói lời nào, dứt khoát từ phía sau lấy ra một trương ảnh chụp:
“Tiểu Cố thật xinh đẹp.”
Bùi Cận Bạch chỉ đành phải xem kia bức ảnh.
Hoàn toàn không phải bởi vì câu nói “Thật xinh đẹp” vừa rồi, mà là anh muốn nhìn một chút, người có thể đem bà nội dỗ đến ngoan ngoãn phục tùng, thậm chí ở lúc anh tới thời điểm, từ phản ứng của Hách Như Đức cũng có thể xem tới ông đối cô gái này khó nén hài lòng, rốt cuộc là có bộ dáng như thế nào.
Bùi Cận Bạch ánh mắt dừng ở trên ảnh chụp.
Một bức ảnh chân dung nửa người, xem khung cảnh có thể nhận ra là chụp vào ngày kỷ niệm thành lập trường, nữ hài là người tình nguyện tham gia hỗ trợ lễ tổ chức kỉ niệm thành lập trường, ăn mặc đồng phục tình nguyện - quần áo màu trắng, cột tóc đuôi ngựa, trên người đeo dải lụa màu đỏ, bên trên viết “Chúc mừng lễ kỉ niệm một trăm năm thành lập trường”.
Bùi Cận Bạch nhìn đến nữ hài ở trung tâm ảnh chụp.
Anh cũng không mắt mù, thậm chí trí nhớ cũng tuyệt đối tốt, Bùi Cận Bạch giờ phút này nhìn chằm chằm nữ hài mặt, đột nhiên phát hiện, nếu anh nhớ không lầm, cô gái mà bà nội luôn miệng thân thiết gọi “Tiểu Cố”, từ đầu đến chân nơi nào đều vừa lòng, đem người nhà họ Bùi từ già tới quản gia đều thu thập dễ bảo, anh thế nhưng gặp qua.
Liền ở chiều nay.
Một hồi phỏng vấn,
24 phút.
Bà Hà mỉm cười nhìn cháu trai nhìn bức ảnh này chằm chằm, phảng phất đôi mắt đều dời không ra bộ dáng: “Cháu cảm thấy thế nào?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.