Tuyệt Phẩm Thiên Y

Chương 412: Đãng Tâm Trà

Hoa Tiến Tửu

11/02/2024

Rất nhanh, xe liền dừng lại trước một căn nhà nhỏ. có vẻ hơi cổ kính. Sau khi xe dừng lại, người thanh niên kia liền ra hiệu mời, Giang Nguyên cũng cười gật đầu, đi theo người nọ vào bên trong nhà.

Căn nhà nhỏ này nói nhỏ là so với những căn nhà lớn trong khu nhà này, nhưng khi đi vào, lập tức thấy nó không nhỏ chút nào.

Giang Nguyên vừa đi vừa nhớ lại toàn bộ đường lối theo thói quen, rất nhanh liền hình thành trong não một bản đồ đại khái. Đồng thời hắn cũng phán đoán hoàn cảnh nhanh chóng, biến nếu mình muốn thoát thân thì thật ra cũng không phải chuyện gì quá khó.

Nhưng hắn cũng hiểu rõ, đây mới chỉ là đáng giá sơ bộ bề ngoài, cũng không có ý nghĩa gì. Chẳng qua đề phòng chẳng may có vấn đề, dường như hắn cũng không khó chạy thoát lắm.

Người thanh niên dẫn Giang Nguyên đi vào trong một phòng làm việc, mời hắn ngồi xuống một chiếc ghế sa lon, sau đó rót một chén trà rồi đi ra ngoài.

Giang Nguyên nhìn căn phòng làm việc có vẻ bình thường này, cũng không giống như phòng thẩm vấn. Xem ra cục bảo an nể mặt Dương Vân Dương, thật sự ra vẻ mời hắn đến hợp tác điều tra thật.

Thấy cảnh này, Giang Nguyên cũng thầm thở phào nhẹ nhõm. May mà không có chuyện gì bất ngờ, tất cả đều như mình dự tính.

Giang Nguyên tùy ý nâng chén trà lên, vừa đưa tới mép, tùy ý nhìn bốn phía, hít khẽ một hơi khí trà đang bốc lên, đang định nhấp một ngụm thì đột nhiên trong não có một tin tức hiện ra:

- Phát hiện loại thuốc hỗn hợp dị thường, thành phần: Hoa La Phù, Mạn Đà La, cỏ Thất Tỉnh... Phân tích hiệu năng: Huyễn dược trung cấp, ma túy cường độ thấp, giãn cơ...

Cảm nhận được đoạn tin tức này, sắc mặt Giang Nguyên không thay đổi, chẳng qua lông mày chỉ hơi giật một cái, sau đó liền âm thầm đặt chén trà xuống.

Mặc dù bề ngoài hắn vẫn bình tĩnh như vậy nhưng còi cảnh báo trong lòng đã réo vang. Trong chén trà này không ngờ có loại thuốc như vậy, nói rõ thứ này để hỗ trợ thẩm vấn điều tra, còn có đề phòng. Mặc dù không biết đây có phải lệ thường hay không nhưng xem ra đối phương cũng không đơn giản như mình tưởng tượng.



Buông chén trà xong, Giang Nguyên lại như tùy ý nhìn bốn phía xung quanh. Đồng tử của hắn nhanh chóng ro rút lại, trong nháy mắt các đồ vật trong phòng đều rõ ràng hẳn. Rất nhanh, trong tầm mắt hắn phát hiện ra quả nhiên đây không phải một gian phòng làm việc †ầm thường.

Trên chiếc đèn bàn đối diện có một lỗ nhỏ như trang trí, ẩn dấu một cái camera. Mà trên góc giá sách chếch phía trước cũng có lóe ánh sáng nhạt, người bình thường rất khó phát hiện ra. Nhưng các người cho là tôi không nhìn thấy sao?

Đối với chuyện này, Giang Nguyên lộ đầy vẻ khinh bỉ, nhưng lại suýt quên mình tí nữa đã bị một ly trà làm cho mê man.

Lúc này, ở trong phòng làm việc cách đó không xa có một vài người đang nhìn lên màn hình lớn, cả đám nhíu mày.

- Chuyện gì thế? Không ngờ hắn lại không uống? Chẳng lẽ hắn phát hiện ra rồi?

Một người thanh niên đeo kính trong đó nhìn về phía một trung niên mặt chữ điền.

Trung niên mặt chữ điền lắc đầu, trâm giọng nói:

- Không có khả năng lắm. Đơn thuốc Đấng Tâm Trà là do Thiên Y viện viết... Không mùi không vị, tuyệt đối không có khả năng bị phát hiện ra...

Lời này của trung niên mặt chữ điền vừa dứt, một người như lãnh đạo bên cạnh lộ vẻ nghỉ hoặc nhìn thoáng qua người trung niên mặt chữ điền, hiếu kỳ nói:

- Thiên Y viện? Đó là bệnh viện nhà nào vậy? Sao tôi chưa từng nghe qua?

Lời này của người có vẻ lãnh đạo vừa thốt lên, sắc mặt người trung niên mặt chữ điền và thanh niên đeo. kính đều cứng đờ. Người thanh niên đeo kính liếc người trung niên mặt chữ điền một cái, sau đó nhìn bốn phía một chút, thấy không có người khác mới hạ giọng nói nhỏ:

- Cục trưởng Lý... Đó là một tổ chức y học có cấp độ bí mật cực cao, chỉ có một số nhân vật tầng cao nhất hoặc một số người có chút đặc thù mới biết sự tồn tại của nó...



- Ồ...

Nghe thế, ánh mắt vị cục trưởng Lý kia sững lại, sau đó vội vàng phất tay ngăn đối phương nói tiếp. Làm cục trưởng cục bảo an, tất nhiên ông ta phải có tính nguyên tắc rất mạnh.

Mặc dù hai người này trên danh nghĩa là cấp dưới của ông nhưng lại có quyền hạn ở một số phương diện cao hơn ông ta. Cho nên bọn họ biết những điều mà ông ta không đáng biết. Ngăn đối phương giải thích tiếp xong, ông ta chỉ gật đầu nói:

- Mặc dù hắn không uống nhưng chúng ta cứ hỏi han theo lẽ thường đi. Nếu chủ nhiệm Dương đã lên tiếng, vậy chúng ta hành động cần thận trọng!

Người thanh niên đeo kính và trung niên nhìn nhau một cái, sau đó đồng thời gật đầu. Mặc dù bọn họ không cần để ý tới người bình thường nhưng vị chủ nhiệm Dương này lại khác, có thể đáng để bọn họ nể mặt.

Giang Nguyên ngồi một lúc, rất nhanh liền có hai người tiến vào trong phòng làm việc. Người đi đầu là một trung niên mặt chữ điền, yên lặng nhìn Giang Nguyên một chút liền gật đầu, vươn tay ra với hắn, nói:

- Thầy thuốc Giang, chào cậu... Tôi là trưởng ban đặc biệt của cục bảo an, Tiền Lập Dương...

- Ban đặc biệt...

Nhìn người đàn ông trung niên hơi thở trầm ổn, Giang Nguyên khẽ cau mày. Quả nhiên cục bảo an đúng là có một ngành chuyên môn như vậy.

Chẳng qua Giang Nguyên cũng không ngại. Binh đến tướng đỡ, nước lên đất cản, việc này cũng không phải do. mình gây nên nên không cần chột dạ hay sợ hãi. Hắn lập tức đưa tay bắt tay đối phương, gật đầu cười nói:

- Trưởng ban Tiền, chào ông...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tuyệt Phẩm Thiên Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook