Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Của Lão Công Hắc Ám
Chương 24: Ta Ôm Người Ngủ Suốt Một Đêm
Nguyệt Ảnh Nhi
22/10/2019
Nhìn vào chiếc nhiệt kế,Bắc Thần tự nhiên tức giận
-Con mèo này, không bao giờ nghe lời ai cả! Giờ thì hay rồi,sốt tới 39,2°C
Bắc Thần lấy điện thoại gọi điện cho ai đó!
-Ai đấy!Ai mà gọi điện lúc lão tử đang ngủ chứ!
-Con heo kia,cậu mà không lăn xuống giường và bò tới đây ngay lập tức thì cậu chết với tôi!!!
Người bên đầu dây bên kia-Trương Kim Nhất(Bạn học chung của Bắc Thần ở trường đại học,bác sỹ của bệnh viện lớn nhất thành phố K ) giật mình lăn từ trên giường xuống
-Tổ tông ơi,phá người ta thì cũng phá vừa vừa thôi chứ!Hôm qua tôi mới trực ca đêm tại bệnh viện, giờ phải ngủ bù!
-Tôi nói cậu mau lăn tới đây!
-Long Bắc Thần!Cậu quá đáng lắm rồi đó!
-Quá đáng?Được!Cậu có tin ngày mai văn phòng làm việc của cậu toàn nhện không!
-Đùa nhau!Làm cái méo gì mà ác vậy!
Bắc Thần liếc nhìn Cảnh Mộng, Cảnh Mộng đang nằm trên giường, mặt cô đỏ ửng,cả người cô nóng hầm hập.Miệng cô không ngừng rên
-Mẹ...mẹ...mẹ ơi!...Đừng bỏ Tiểu Mộng....mẹ...
Quay lại cuộc nói chuyện
-Thôi,cậu không cần tới nữa chỉ cần chỉ cho tôi cách chăm sóc người ốm là được!
-Bắc Thần!Cậu tốt thật đấy!Tôi vừa trèo lên xe thì cậu bảo tôi không cần đi nữa!
-Xin lỗi, được rồi,cậu chỉ đi!
-Lời xin lỗi có thành ý nhể!
-Bỏ qua đi! Giờ cậu mau chỉ tôi cách đi!
-Oa,oa,oa...Lần đầu tiên Thần ca ca con nhà người ta trong truyền thuyết biết quan tâm tới người ta a~
-Nhiều chuyện!!!
-Nam hay nữ vậy?
-Liên quan không?
-Có chứ,nam có cách chữa của nam nữ có cách chữa của nữ!!!
-Được rồi là nữ đó!
-Trời sập rồi nha!!! Được rồi,vậy chữa như thế này.....
============================
Làm theo cách chữa của Kim Nhất, Cảnh Mộng cuối cùng cũng hạ sốt nhưng cơ thể vẫn còn mệt mỏi.Bắc Thần sau khi cho Cảnh Mộng ăn cháo thì đã tối muộn.Ý thức Cảnh Mộng dần chìm vào một thời không khác,cô chìm vào một khoảng không toàn bóng tối, cô cố chơi với tìm đường thoát nhưng có vẻ như càng chạy trong bóng tối cô càng lạc sâu hơn không tìm được đường thoát.Lạnh quá,cơ thể cô lạnh toát lên như đang chìm trong băng giá.
Bắc Thần sau khi rửa bát liền quay lại,anh liền thấy cơ thể Cảnh Mộng lạnh toát như người đã chết,miệng cô lầm bầm
-Cứu...cứu...mẹ ơi!Lạnh...mẹ ơi!Lạnh quá...
Bắc Thần nhìn thấy dáng vẻ này của cô thì ôm chặt Cảnh Mộng trong lòng
-Hôm nay ôm cô ngủ vậy?Con mèo này ôm không được ấm nhỉ!Không được,một con mèo như cô mà ốm yếu thế này thì làm gì có ai mà muốn trêu đùa được chứ!
Cơ thể Cảnh Mộng dần ấm lên,ý thức của cô dần lấy lại được.Cô mở mắt ra nhìn Bắc Thần đang ôm cô nhưng cô mệt quá,col thiếp đi mất.Hôm nay ánh trăng thật sáng và đẹp,có lẽ mặt trăng đang xấu hổ nhìn Cảnh Mộng và Bắc Thần ân ân ai ái ôm nhau ngủ.
-Con mèo này, không bao giờ nghe lời ai cả! Giờ thì hay rồi,sốt tới 39,2°C
Bắc Thần lấy điện thoại gọi điện cho ai đó!
-Ai đấy!Ai mà gọi điện lúc lão tử đang ngủ chứ!
-Con heo kia,cậu mà không lăn xuống giường và bò tới đây ngay lập tức thì cậu chết với tôi!!!
Người bên đầu dây bên kia-Trương Kim Nhất(Bạn học chung của Bắc Thần ở trường đại học,bác sỹ của bệnh viện lớn nhất thành phố K ) giật mình lăn từ trên giường xuống
-Tổ tông ơi,phá người ta thì cũng phá vừa vừa thôi chứ!Hôm qua tôi mới trực ca đêm tại bệnh viện, giờ phải ngủ bù!
-Tôi nói cậu mau lăn tới đây!
-Long Bắc Thần!Cậu quá đáng lắm rồi đó!
-Quá đáng?Được!Cậu có tin ngày mai văn phòng làm việc của cậu toàn nhện không!
-Đùa nhau!Làm cái méo gì mà ác vậy!
Bắc Thần liếc nhìn Cảnh Mộng, Cảnh Mộng đang nằm trên giường, mặt cô đỏ ửng,cả người cô nóng hầm hập.Miệng cô không ngừng rên
-Mẹ...mẹ...mẹ ơi!...Đừng bỏ Tiểu Mộng....mẹ...
Quay lại cuộc nói chuyện
-Thôi,cậu không cần tới nữa chỉ cần chỉ cho tôi cách chăm sóc người ốm là được!
-Bắc Thần!Cậu tốt thật đấy!Tôi vừa trèo lên xe thì cậu bảo tôi không cần đi nữa!
-Xin lỗi, được rồi,cậu chỉ đi!
-Lời xin lỗi có thành ý nhể!
-Bỏ qua đi! Giờ cậu mau chỉ tôi cách đi!
-Oa,oa,oa...Lần đầu tiên Thần ca ca con nhà người ta trong truyền thuyết biết quan tâm tới người ta a~
-Nhiều chuyện!!!
-Nam hay nữ vậy?
-Liên quan không?
-Có chứ,nam có cách chữa của nam nữ có cách chữa của nữ!!!
-Được rồi là nữ đó!
-Trời sập rồi nha!!! Được rồi,vậy chữa như thế này.....
============================
Làm theo cách chữa của Kim Nhất, Cảnh Mộng cuối cùng cũng hạ sốt nhưng cơ thể vẫn còn mệt mỏi.Bắc Thần sau khi cho Cảnh Mộng ăn cháo thì đã tối muộn.Ý thức Cảnh Mộng dần chìm vào một thời không khác,cô chìm vào một khoảng không toàn bóng tối, cô cố chơi với tìm đường thoát nhưng có vẻ như càng chạy trong bóng tối cô càng lạc sâu hơn không tìm được đường thoát.Lạnh quá,cơ thể cô lạnh toát lên như đang chìm trong băng giá.
Bắc Thần sau khi rửa bát liền quay lại,anh liền thấy cơ thể Cảnh Mộng lạnh toát như người đã chết,miệng cô lầm bầm
-Cứu...cứu...mẹ ơi!Lạnh...mẹ ơi!Lạnh quá...
Bắc Thần nhìn thấy dáng vẻ này của cô thì ôm chặt Cảnh Mộng trong lòng
-Hôm nay ôm cô ngủ vậy?Con mèo này ôm không được ấm nhỉ!Không được,một con mèo như cô mà ốm yếu thế này thì làm gì có ai mà muốn trêu đùa được chứ!
Cơ thể Cảnh Mộng dần ấm lên,ý thức của cô dần lấy lại được.Cô mở mắt ra nhìn Bắc Thần đang ôm cô nhưng cô mệt quá,col thiếp đi mất.Hôm nay ánh trăng thật sáng và đẹp,có lẽ mặt trăng đang xấu hổ nhìn Cảnh Mộng và Bắc Thần ân ân ai ái ôm nhau ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.