Chương 56: Phức tạp
Hoa Thiên Hàn
04/07/2015
Trong phòng học chỉ còn lại hai người, Edward rối rắm. Hành động giữ lại của anh xuất phát hoàn toàn từ bản năng, não bộ còn chưa kịp suy nghĩ lý do. Anh đành cố gắng bịa ra. “Ừm….là về bài học lúc nãy…Cuộc Nội Chiến. Ừm…ừm…em muốn tìm thêm tư liệu…cô..”
Ella nhướn lông mày, cố gắng khống chế khóe môi đang co rút. Rất muốn quát to: Tư liệu? Anh hỏi về tư liệu?? Ở nhà anh không phải có tư liệu sống động biết đi đó à??? (Là chỉ bợn Jasper đó =)) )
“Thư viện chắc có những cuốn này…” Ella viết ra vài đầu sách mà cô còn nhớ. Sau đó mỉm cười nói tạm biệt, bỏ lại Edward. Vừa chạy ra bãi đỗ xe cô vừa tính toán, có lẽ 1% này sẽ trở thành sự thật mất. Ella áp tay lên ngực trái, nơi trái tim cô đang đập liên tục. Lúc nãy hồi hộp muốn chết! Khi Edward nhìn cô, cô tưởng mình sẽ chết vì lo lắng.
Bella ngay khi chuông reo liền đứng dậy bám theo Jake và thấy cậu đi thẳng lên bục giảng. Ánh mắt cô bắt gặp Edward, người cũng có cùng mục tiêu với cô. Nhưng Bella cảm giác, hai người đang nhìn hai đối tượng khác nhau. Khi Jake rời đi, Bella đứng ngoài đấu tranh nội tâm. Ở lại nghe lén Edward hay là đi theo Jake? Cuối cùng, cô vẫn chọn ở lại. Sau khi Grace ra ngoài, trực giác Bella mách bảo, Edward, bằng cách nào đó, đang dao động. Cô không biết chuyện gì xảy ra giữa hai người đó nhưng chắc chắn đây là cơ hội của cô để giành lại trái tim của Edward. Bella chạy theo Grace, túm tay cô ta lại, gằn giọng. “Tôi không còn là con người yếu đuối không có sức mạnh. Tôi yêu Edward và tôi không ngần ngại giành lấy anh ấy từ tay cô. Tôi đã từng là tất cả đối với Edward, tôi vẫn và sẽ là tất cả đối với anh ấy. Vậy nên cô hãy cẩn thận, Eleanor Grace!”
Ella đứng ngơ ngác nhìn lối Bella vừa chạy biến. Cô rút tai nghe ra, không biết Bella vừa nãy nói gì với cô thế nhỉ? Nhún vai, cô nhét lại tay nghe, thong thả vẫy tay đáp lại những học sinh vừa chào mình.
Trong khi Ella xoắn xuýt ở Forks thì ở Quả Táo Lớn New York, có một vài người lại không có tâm trạng tốt như vậy.
Leila thâm trầm nhìn tờ giấy trong tay, mỉm cười rồi vò nát nó, ném vào trong lò sưởi. Liếc mắt nhìn kẻ đang hớn hở ngồi trong phòng khách, Leila bỏ lại một câu rồi lên gác. “Đi Forks.”
Lambert hớn hở rút điện thoại, hớn hở dặn đàn em mua vé máy bay, hớn hở theo lên lầu.
Nolan kéo tay Alec, tay kia xoa tóc cậu, nhẹ nhàng dặn. “Sau này đừng tới gần mấy đứa đầu óc vặn vẹo đó.”
Alec gật mạnh. Từ ngày bốn người ở đây nghe ngóng tin tức của Ella, cậu đã phát hiện hai đứa kia đúng chuẩn một cặp, tính cách quái dị y như nhau. Leila cả ngày cứ toát ra khí đen, mắt sắc lẻm, thiếu điều viết trên mặt dòng ‘nguy hiểm cấm lại gần’ vậy. Thế còn đỡ, tên Lambert kia không có Ella phát uy, Leila không quản liền biến về như cũ. Cả ngày treo nụ cười chân thành trên môi nhưng lòng dạ lại sâu không thấy đáy. Hai người tà ác đó khiến những người thuần khiết (?) như cậu với Nolan không dám lại gần.
Nếu Leila và Lambert mà biết hai người kia nghĩ gì chắc phải hừ lạnh. Nếu nói hai người là Tiểu Boss thì Đại Boss chính là em gái hai người! Cùng lúc đối đầu với hai thế lực lớn, vượt mặt cả hai, là ma cà rồng mà còn móc nối được với Người Sói, rốt cuộc là thể loại gì?
Leila giật mạnh cửa, lừ mắt nhìn tên tóc vàng bên ngoài. “Nói nhanh rồi biến!.”
Lambert cười như cây đón gió xuân, ấm áp thâm tình đến nổi cả da gà. Cả người đều mang lại cảm giác ôn hòa, vô hại. “Chuyện này nói ra thì dài dòng lắm.” Cố tình chen một chân vào bên trong, nụ cười của hắn càng sâu.
Leila giẫm mạnh lên cái chân đặt trên địa bàn của mình, vừa nghiến răng vừa dùng thêm lực dưới chân. “Vậy. nói. ngắn. gọn!”
Mặc kệ đôi giày da đắt tiền, Lambert vẫn mặt dày cố chịu đựng. Chỉ cần vợ yêu vui, một đôi giày có đáng là gì! “Chuyện này không có cách nào nói ngắn gọn được.”
“Vậy sao?” Leila nghiêng đầu, chớp mắt ra chiều đang suy xét. Cơ mà chưa đầy mấy giây sau, cô lại khôi phục vẻ mặt lạnh băng. “Thế thì không cần phải nói nữa.”
“Rầm!!!” Bạn trẻ Lambert lần thứ n bị vợ dập cửa trước mặt.
Còn bạn Ella vẫn chưa biết nguy cơ sắp tới nên cứ tiếp tục tung tăng lái xe đuổi theo chiếc xe máy phía trước đến La Push.
Jacob dẫn cô về xưởng để xe trước rồi hai người cùng đi bộ vào trong bộ lạc. Đứng trước cửa, Ella cảm thán. “Cứ như đi gặp mặt gia đình bạn trai ý nhở?”
Jacob ném cho cô cái nhìn quái dị kèm theo cảnh cáo. “Cô hoang tưởng đấy à? Chú ý một chút cho tôi.”
Ella bĩu môi. “Cậu chẳng có tí hài hước gì cả!”
Jacob đi phía trước không quay đầu lại. “Cái đấy không phải dành cho cô.”
Đi phía sau, Ella trợn mắt, chân dẫm đạp lên cái bóng Jacob cho hả giận. Hai người cứ đấu đá suốt đường đến căn nhà lớn của thủ lĩnh.
Bước lên cầu thang bằng gỗ, Ella có thể thấy rất nhiều người sói đã tụ tập ở đây. Cô thì thầm với Jacob. “Này, cậu nhớ phải bảo vệ tôi đó nhé. Mỗi người họ cắn một miếng là tôi xong đời.”
Jacob chọn cách lờ đi câu lúc nãy, kéo cô tới cạnh người duy nhất đang ngồi. “Đây là Thủ Lĩnh của chúng tôi, Sam.”
Ella nhướn lông mày, cố gắng khống chế khóe môi đang co rút. Rất muốn quát to: Tư liệu? Anh hỏi về tư liệu?? Ở nhà anh không phải có tư liệu sống động biết đi đó à??? (Là chỉ bợn Jasper đó =)) )
“Thư viện chắc có những cuốn này…” Ella viết ra vài đầu sách mà cô còn nhớ. Sau đó mỉm cười nói tạm biệt, bỏ lại Edward. Vừa chạy ra bãi đỗ xe cô vừa tính toán, có lẽ 1% này sẽ trở thành sự thật mất. Ella áp tay lên ngực trái, nơi trái tim cô đang đập liên tục. Lúc nãy hồi hộp muốn chết! Khi Edward nhìn cô, cô tưởng mình sẽ chết vì lo lắng.
Bella ngay khi chuông reo liền đứng dậy bám theo Jake và thấy cậu đi thẳng lên bục giảng. Ánh mắt cô bắt gặp Edward, người cũng có cùng mục tiêu với cô. Nhưng Bella cảm giác, hai người đang nhìn hai đối tượng khác nhau. Khi Jake rời đi, Bella đứng ngoài đấu tranh nội tâm. Ở lại nghe lén Edward hay là đi theo Jake? Cuối cùng, cô vẫn chọn ở lại. Sau khi Grace ra ngoài, trực giác Bella mách bảo, Edward, bằng cách nào đó, đang dao động. Cô không biết chuyện gì xảy ra giữa hai người đó nhưng chắc chắn đây là cơ hội của cô để giành lại trái tim của Edward. Bella chạy theo Grace, túm tay cô ta lại, gằn giọng. “Tôi không còn là con người yếu đuối không có sức mạnh. Tôi yêu Edward và tôi không ngần ngại giành lấy anh ấy từ tay cô. Tôi đã từng là tất cả đối với Edward, tôi vẫn và sẽ là tất cả đối với anh ấy. Vậy nên cô hãy cẩn thận, Eleanor Grace!”
Ella đứng ngơ ngác nhìn lối Bella vừa chạy biến. Cô rút tai nghe ra, không biết Bella vừa nãy nói gì với cô thế nhỉ? Nhún vai, cô nhét lại tay nghe, thong thả vẫy tay đáp lại những học sinh vừa chào mình.
Trong khi Ella xoắn xuýt ở Forks thì ở Quả Táo Lớn New York, có một vài người lại không có tâm trạng tốt như vậy.
Leila thâm trầm nhìn tờ giấy trong tay, mỉm cười rồi vò nát nó, ném vào trong lò sưởi. Liếc mắt nhìn kẻ đang hớn hở ngồi trong phòng khách, Leila bỏ lại một câu rồi lên gác. “Đi Forks.”
Lambert hớn hở rút điện thoại, hớn hở dặn đàn em mua vé máy bay, hớn hở theo lên lầu.
Nolan kéo tay Alec, tay kia xoa tóc cậu, nhẹ nhàng dặn. “Sau này đừng tới gần mấy đứa đầu óc vặn vẹo đó.”
Alec gật mạnh. Từ ngày bốn người ở đây nghe ngóng tin tức của Ella, cậu đã phát hiện hai đứa kia đúng chuẩn một cặp, tính cách quái dị y như nhau. Leila cả ngày cứ toát ra khí đen, mắt sắc lẻm, thiếu điều viết trên mặt dòng ‘nguy hiểm cấm lại gần’ vậy. Thế còn đỡ, tên Lambert kia không có Ella phát uy, Leila không quản liền biến về như cũ. Cả ngày treo nụ cười chân thành trên môi nhưng lòng dạ lại sâu không thấy đáy. Hai người tà ác đó khiến những người thuần khiết (?) như cậu với Nolan không dám lại gần.
Nếu Leila và Lambert mà biết hai người kia nghĩ gì chắc phải hừ lạnh. Nếu nói hai người là Tiểu Boss thì Đại Boss chính là em gái hai người! Cùng lúc đối đầu với hai thế lực lớn, vượt mặt cả hai, là ma cà rồng mà còn móc nối được với Người Sói, rốt cuộc là thể loại gì?
Leila giật mạnh cửa, lừ mắt nhìn tên tóc vàng bên ngoài. “Nói nhanh rồi biến!.”
Lambert cười như cây đón gió xuân, ấm áp thâm tình đến nổi cả da gà. Cả người đều mang lại cảm giác ôn hòa, vô hại. “Chuyện này nói ra thì dài dòng lắm.” Cố tình chen một chân vào bên trong, nụ cười của hắn càng sâu.
Leila giẫm mạnh lên cái chân đặt trên địa bàn của mình, vừa nghiến răng vừa dùng thêm lực dưới chân. “Vậy. nói. ngắn. gọn!”
Mặc kệ đôi giày da đắt tiền, Lambert vẫn mặt dày cố chịu đựng. Chỉ cần vợ yêu vui, một đôi giày có đáng là gì! “Chuyện này không có cách nào nói ngắn gọn được.”
“Vậy sao?” Leila nghiêng đầu, chớp mắt ra chiều đang suy xét. Cơ mà chưa đầy mấy giây sau, cô lại khôi phục vẻ mặt lạnh băng. “Thế thì không cần phải nói nữa.”
“Rầm!!!” Bạn trẻ Lambert lần thứ n bị vợ dập cửa trước mặt.
Còn bạn Ella vẫn chưa biết nguy cơ sắp tới nên cứ tiếp tục tung tăng lái xe đuổi theo chiếc xe máy phía trước đến La Push.
Jacob dẫn cô về xưởng để xe trước rồi hai người cùng đi bộ vào trong bộ lạc. Đứng trước cửa, Ella cảm thán. “Cứ như đi gặp mặt gia đình bạn trai ý nhở?”
Jacob ném cho cô cái nhìn quái dị kèm theo cảnh cáo. “Cô hoang tưởng đấy à? Chú ý một chút cho tôi.”
Ella bĩu môi. “Cậu chẳng có tí hài hước gì cả!”
Jacob đi phía trước không quay đầu lại. “Cái đấy không phải dành cho cô.”
Đi phía sau, Ella trợn mắt, chân dẫm đạp lên cái bóng Jacob cho hả giận. Hai người cứ đấu đá suốt đường đến căn nhà lớn của thủ lĩnh.
Bước lên cầu thang bằng gỗ, Ella có thể thấy rất nhiều người sói đã tụ tập ở đây. Cô thì thầm với Jacob. “Này, cậu nhớ phải bảo vệ tôi đó nhé. Mỗi người họ cắn một miếng là tôi xong đời.”
Jacob chọn cách lờ đi câu lúc nãy, kéo cô tới cạnh người duy nhất đang ngồi. “Đây là Thủ Lĩnh của chúng tôi, Sam.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.