Ước Mơ Hoa Phượng Đỏ

Chương 127:

Kirigaya T

08/06/2021

Chap 127:

Hôm nay nó đã từ bỏ đi xe ô tô mà đã chuyển sang đi xe đạp, đợi một lúc nữa thì hai thằng bạn nó cũng đã tới. Cả đám tính tiền rồi từ từ quan sát nó từ đằng xa, thằng Hưng quay ngang quay dọc xong hất tay cho hai thằng kia bám theo.

- Ơ T ai trông giống Mi lớp mình vậy! – Thằng TS nheo mắt nhìn lên phía trước.

Tôi cũng cố đưa đôi mắt mình nhìn theo hướng của thằng TS, ở xa tôi cũng loáng thoáng thấy bóng dáng khá giống với Mi, mồ hôi với máu nóng lại dâng tràn, tôi bất giác đạp xe nhanh hơn thì thằng Ts đã kéo xe tôi lại.

- Từ từ đã mầy để xem nó định làm gì rồi hốt luôn, giờ lên thì bỏ lỡ cơ hội mất.

Tôi mím môi, đôi mắt vẫn dõi theo bóng dáng người con gái kia. Thằng Hưng chạy xe đến nói chuyện gì đó rồi người con gái đó leo lên xe nó chạy đi. Cả bọn năm người vẫn lặng lẽ bám theo, còn tôi trong lòng đã nóng như lửa đốt định lấy điện thoại ra gọi nhưng rồi lại thôi, tôi muốn biết người con gái đó đang định làm gì. Đến đoạn đường NTT thì bọn nó rẽ xe vào, bọn tôi bắt đầu đạp thật nhanh để đến đoạn rẽ, con đường ở đó tối như mực không chút ánh đèn nào, nhìn phía trước cũng chẳng thấy bóng dáng của bọn nó đâu nữa. Nỗi lo sợ trong tôi xuất hiện, đạp xe thật nhanh lên phía trước nhưng càng đi con đường càng tối, không có lấy một bóng dáng của người nào.

- Ê dừng dừng lại hết! – Tiếng của thằng Sâm.

- Sao vậy! – Cả đám dừng xe lại.

- Tao thấy có cái gì đó không đúng!

- Cái gì không đúng mầy mau nói đí! – Tôi bắt đầu lo lắng.

- Lúc nãy có cái hố tao đi vào nên có chút bị sốc, rồi tao dừng lại, lúc tao dừng tao nghe thấy có tiếng của ai đó đang dõi theo bọn mình ấy! – Thằng Sâm bắt đầu mồ hôi úa ra.

- T cầm điện thoại alo cho Mi nhanh đi! – Thằng TS với vẻ vội vàng.

Tôi lập tức lôi ngay điện thoại ra định bấm số của nàng thì.

- Haha tụi bây khỏi gọi, chẳng có Mi nào ở đây đâu!

Câu nói sau lưng của đám bọn tôi vang lên cùng với đó là hai bên đường đã xuất hiện rất rất nhiều thanh niên vây lấy. Cả bọn năm người nhìn nhau có vẻ đã mất bình tĩnh rồi nhìn vào thằng Hưng đang bước tới cùng với đứa con gái nào đó mà khi nãy cả bọn đã nhìn nhầm thành nàng.



- Thôi xong mắc bẫy nó rồi! – Thằng TS quay sang nhìn tôi.

- Tao xin lỗi đã để bọn mầy liên lụy rồi! – Tôi thở dài.

- Thôi kệ mợ nó đi, sợ đếch gì chúng nó tưởng đông là sợ à! – Thằng Duy đã chuyển sang thủ thế.

Tôi lập tức móc trong túi ra đôi găng tay mang vào chuẩn bị cho diễn biến tiếp theo sẽ sảy ra.

- Tao nói rồi mấy thằng nhóc, muốn sống thì ngoan ngoãn nghe lời tao có phải tốt hơn không, cứ thích đồi đầu, đặc biệt là lớp trưởng kính yêu ạ, lúc nào mầy cũng phá đám tao, làm tao càng ngày càng xa cách Liên, mấy cái đó mầy làm tao không thích chút nào đâu! - Thằng Hưng bắt đầu mỉa mai.

- Cho dù vậy tao vẫn thích chen vô đấy, tao không thích cái cách khốn nạn của mầy làm, mầy tưởng mọi thứ của mầy con gái đều thích à, mầy nằm mơ đi! – Tôi bước lên nói.

- Sao lại không, mầy thấy con nhỏ này giống với người yêu của mầy không hahaha, cho nó chút tiền nó đã thành một con chó không hơn không kém là mấy.

Cả bọn tôi nhìn theo hành động đầy kinh tởm của hằng Hưng khi đưa tay ve vãn khắp người con nhỏ ấy.

- Con mợ mầy nói ai giống người yêu tao hả! – Tôi bực bội khi chẳng muốn nhìn thêm lần nữa nào.

- Hahaha tao nói đấy, để rồi xem từng đứa bạn của mầy sẽ chẳng còn lại ai cả, đám con gái bên cạnh mầy, à mà nói tới là tao lại thấy thèm rồi nhỉ, nếu được nếm mùi vị bọn nó thì thật vui sướng biết bao hahaha!

- Thằng chó, thằng khốn, mầy coi bạn bè tao là cái gì hả! – Tôi máu nóng càng ngày càng lên.

- Tao chả cần biết bạn bè là cái gì, chỉ cần lấy tiền ra là tao có đầy bạn ngay haha, nói vậy thôi bây giờ chúng mầy nên biết thế nào là chọc giận tao rồi, cái lũ nghèo chúng mầy thì biết tiền là gì đâu nhỉ!

- Thằng kia mầy nói lại câu nữa tao xem! – Thằng Duy đã mất bình tĩnh.

- Thôi nói nhiều với bọn nghèo chúng mầy làm phí thời gian tiền bạc của tao quá, lên đập bọn nó cho tao, đặc biệt thằng kia đập nó mạnh tay vào.



Sau câu nói của thằng Hưng toàn bộ mấy chục thằng xung quanh lao thẳng vào đám bạn của tôi.

- Anh em lâu ngày rồi nhỉ , có nhiêu chơi bấy nhiêu thôi! – Thằng TS nắm tay lại rồi lao vào.

Tôi nắm chặt tay lại, với miếng sắt trên bao tay, tôi thoải mái lao thẳng vào né cú đạp từ người đối diện, sau đó lại tránh thêm cú đấm của người khác. Né được hai nhát tôi lấy lại thế lao lên tung cú đấm thật mạnh vào giữa mặt, tung thêm cú đã ngược ra sau làm hai thằng bên đó bật ngược trở lại. Vừa đánh trúng hai mục tiêu, tôi mất đà thì lãnh trọn hai cú đạp từ sau lưng làm tôi chao đảo nhưng cũng kịp ôm lấy cái tay của người phía trước mà kéo tới giáng thêm một cú đấm cực mạnh vào nó. Đấm đá, né tránh các kiểu tôi bắt đầu thấm mệt, vô cùng mệt là đằng khác, đang loạng choạng sau khi ăn cú đạp từ ngực thì phía sau lại bồi thêm một cú trỏ vào giữa lưng làm tôi khụy xuống đất. Bóng dáng quen thuộc của thằng đó bước đến trước mặt tôi.

- Đã lâu không gặp lại mầy rồi nhỉ! – Tiếng thằng Hải vang lên.

- Mợ mầy hóa ra là con chó của thằng Hưng! – Tôi đưa ánh mắt đầy khinh bỉ nhìn nó.

- Thì sao, nó có tiền mầy có không, với lại tao cũng chả ưa gì mầy lắm haha!

Nó nói xong giáng cho tôi một cú đấm làm tôi chao đảo nằm xuống.

- Mợ mầy dám đánh bạn tao! – Thằng Ts lao tới giải vây cho tôi.

- Sao không mầy còn chiến được nữa không! – Nó đỡ tôi đứng dậy sau khi đạp trúng thằng Hải.

- Được mà tụi bây còn nổi không!

Nó không trả lời quay sang đã thấy đám bạn của tôi cũng đang chật vật chống đỡ những đòn đánh từ rất nhiều người. Tôi quay sang nhìn thằng Hải đang từ từ ngồi dậy, máu nóng lai lên, tôi lao tới nó giáng vào giữa mặt mấy đòn liên tiếp không cho nó có thời gian thủ thế. Xử nó xong tôi cật lực né mấy đòn từ đám đàn em mà lao thẳng tới chỗ thằng Hưng vẫn đang ung dung ngắm nghía trận đấu. Con đường đến chỗ của nó càng ngày càng xa vời khi bị đàn em của nó vây lấy. Đấm hết người này, đạp tới người kia, sức tôi đã hết, tôi lê lết cố với mình tới chỗ nó. Đã chẳng còn chút sức nào đành bắt đầu ôm đầu chịu những đòn đá, những cú đấm thật mạnh vào trên người. Những cơn đau thấu tận xương, trên đầu đã chảy những vệt máu xuống mặt đất. Thằng Hưng ung dung bước đến.

- Tao nói rồi mà mầy cứ thích chen vào tao nhỉ, mầy phá của tao biết bao nhiêu lần trước mặt người con gái tao thích, mầy ngu lắm nhóc ạ, đánh nó tiếp cho tao, nhìn nó mà tao lại thấy bực rồi.

Những trận đòn cứ thế giáng xuống, bất lực, đau đớn, uất ức, tức giận hiện lên trong đôi mắt của tôi. Một lúc sau bọn nó bỏ đi, để lại bốn đứa bạn và tôi nằm trên mặt đất đầy lạnh giá ấy. Tôi cố đưa mắt nhìn vào đám bạn đã bị bọn nó đánh không còn tý gì là cơ thể lành lặn nữa. Tôi cắn răng hét lên cho thỏa cơn tức, cơn hận thù của mình vào màn đêm.

- Thằng chó Hưng đợi đấy, rồi tao sẽ trả hết lại cho mầy, thằng chó!

Màn đêm mang theo cái giá lạnh đến buốt xương, năm con người ấy, với những vết bầm dập cùng mùi máu tanh nồng đầy khắp trên cơ thể, bên trong họ là sự tức giận tột độ do chính tay thằng Hưng mang lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ước Mơ Hoa Phượng Đỏ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook