Ước Mơ Hoa Phượng Đỏ

Chương 131:

Kirigaya T

10/06/2021

Chap 131:

Thành quả sau cuộc chiến với món bốc mùi ấy là tôi ba còn nàng hai, cả hai nhìn nhau rồi cùng suýt xoa vì cái vị cay cay nồng nồng vẫn còn trong miệng.

- Hi hi anh yêu à! – Nàng chớp chớp đôi mắt hí hửng hỏi tôi.

- Hả!

- Cho em hun cái coi!

Nghe xong câu nói ấy từ nàng, mặt tôi mếu xệ luôn.

- Em ơi ăn cái món này mà đòi hun hiếc gì hề hề!

Nàng lấy tay che lại miệng cười hả hê, cười xong nàng lấy trong túi ra viên kẹo đưa cho tôi.

- Ủa ở đâu ra vậy em! – Tôi ngơ ngác hỏi.

- Hihi em thích ăn kẹo nên vẫn thường hay mang theo.

- Thế trong cái túi ấy còn những gì thế, cho anh xem với!

- Xùy đồ con gái ai cho xem.

Tôi thầm cười rồi đứng dậy tính tiền, no nê cái bụng tôi lại đưa nàng vòng vèo ngắm con phố rồi hai người hướng thẳng con đường về nhà nàng. Đến đoạn đường vắng, tôi cảm thấy phía sau mình có ai đó đang bám theo.

- Em chút nữa anh dừng xe em lập tức xuống ngay bên lề đường nhé, đừng hỏi gì nghe anh! – Tôi nói nhỏ nhẹ chỉ đủ cho nàng ngồi sau nghe.

Đi một đoạn tôi nghe tiếng xe từ đằng sau rất gần, tôi lập tức dừng lại nàng hiểu ý liền bước xuống bên đường. Tôi lập tức bỏ luôn xe chẳng biết nó có ngã hay không, quay lưng lại đã thấy hai thằng nào đó đưa chân định đạp. Tôi lùi lại né cú đạp tiện chân đạp vào thằng đang ngồi sau xe.

- Cơn mợ mầy định đạp xe tao hả! – Tiếng nói từ tôi khi đạp trúng thằng đó.

- Mợ thằng chó! – Tiếng la của nó.

Tôi chẳng đợi nó đứng dậy lao vào túm lấy cổ áo rồi tung liên hoàn đấm. Nghe tiếng chạy từ bên hông tôi lập tức buông tay để né cú đạp từ thằng còn lại. Vừa né xong tôi đưa tay lên đỡ lấy cú đấm ngang của nó, cũng may đang ở vị trí thoải mái, tôi bắt được tay nó kéo tới giáng thêm mấy cú đấm rồi kết thúc bằng cú đấm móc vào cằm làm nó bật ngửa ra sau.



- Nói ai bảo chúng mầy tới! – Tôi hậm hực cầm lấy cổ áo nó.

- Mợ lần này mầy may mắn đó thằng chó, buông tao ra! – Nó vùng vẫy.

- Tao nói lại thằng nào sai tụi bay tới đây! – Tôi định đưa tay lên đấm thêm phát nữa thì nàng đã giữ lại.

- Thôi anh được rồi đừng đánh nhau nữa! – Nàng đưa ánh mắt ái ngại nhìn vào tôi.

- Hừ lần này tao tha cho, về nói với cái người sai khiến chúng mầy, lần sau đường đường mà gặp nhau đừng trốn chui trốn lủi sai người! – Tôi buông tay nó ra.

Hai bọn nó lập tức chạy đi, tôi hằn học nhìn theo cái lũ khốn ấy, cũng may phát giác kịp thời chứ nếu không bây giờ tôi thì không sao chứ nàng mà có tý vết thương nào chắc tôi đánh chết cụ nó luôn mất.

- Hề hề về thôi em, cũng may là em không làm sao!

- Về thôi anh ở đây em thấy không an toàn đâu.

Cả hai người bước đên cái xe đạp đang nằm chỏng trơ do thằng chủ nhân của nó thẳng tay ném luôn. Phía sau, trong một góc khuất có mấy cặp mắt đang theo dõi.

- Tại sao nụ cười ấy không dành cho em, mà dành cho con nhỏ ấy.

Sáng hôm sau, hôm nay chủ nhật tôi định dành cả tuổi thanh xuân để nướng khét lẹt cái giường đầy êm ái ấy. Vẫn mấy con chim đang sủa bên ngoài, tôi uể oải vươn vai, cố ngáp thật to cho sảng khoái rồi đi làm vscn. Hôm nay thằng TS có hẹn chạy ra nhà nó chơi nên phải dậy từ sớm. Cái ánh nắng dịu nhẹ len lỏi qua lớp sương mù, tôi hít lấy mùi vị se mát của buổi sáng sớm rồi thong dong trên con đường TVB hướng ra nhà của thằng TS. Đến đoạn cua tôi quay sang ngắm nhìn mặt hồ rộng bát ngát sau những cơn mưa đã tích lại. Mọi thứ dường như hiện ra đầy hoang sơ từ núi rừng, những hàng cây bên đường vẫn còn những giọt nước còn đọng lại trên lá, tôi khoan khoái dừng xe lại ngắm thêm chút cái dư vị của thiên nhiên mang lại. Đến nhà nó tôi lấm la lấm lét tới gọi.

- T ơi tao đến rồi đây này!

Đợi một lúc nó bước ra với vẻ mặt còn chưa tỉnh ngủ.

- Con mợ mầy không alo mợ đi, gọi gọi cái bô con bé hàng xóm mầy! – Nó than vãn sau khi tôi phá giấc ngủ của nó.

- Bô con hàng xóm là cái gì vậy mầy.

- Mầy nhìn sang hàng xóm tao đi là biết!

Tôi đưa ánh mắt nhìn sang cái nhà cạnh bên, vâng nguyên cái bô màu đỏ chót đang để trước cổng luôn. Tôi mếu xệ cái mặt rồi bước vào trong nhà, bên trong là hai bác đang ngồi xem ti vi.

- T phải không, vào chơi đi cháu! – Bác gái niềm nở mời tôi.

- Dạ cháu chào hai bác ạ.



- Ừ! – Bác trai chỉ nói một câu rồi vẫn tiếp tục xem ti vi.

Tôi cảm thấy có chút hơi sợ sệt nhìn vẻ mặt bác ấy có chút nghiêm nghị đầy uy nghi. Tôi lon ton ngồi thật nhẹ nhàng xuống cái ghế sa lông như sợ phát ra tiếng động gì ảnh hưởng tới bác trai thì có nước ăn mắng té tát quá. Ngồi co ro cúm rúm các kiểu, ánh mắt lầm la lấm lét nhìn mọi thứ thì cuối cùng thằng cờ hó cùng đã đi ra.

- Xin phép bố mẹ cho con đi đây xíu với T nhé.

- Ừ con đi đi nhớ cẩn thận nha con! – Tiếng bác gái.

Còn bố của nó vẫn im lặng mà xem ti vi, tôi chào hai bác ấy rồi lập tức đi ra bên ngoài.

- Ê mầy sao nhìn bố mầy tao sợ muốn són cả quần luôn đây này.

- Ừ không sao đâu, bố tao lúc nào cũng thế mà, nhưng bố tao không để ý gì đâu.

- Vậy giờ đi đâu vậy mầy.

- Hề hề đi theo tao!

Nghe theo nó, tôi rẽ vào con đường bên cạnh đi sâu vào, theo lời nó nói cuối con đường đằng xa kia là trường Trung cấp Y ở đó nhiều gái xinh lắm, còn tôi chả quan tâm vì đang có mấy người con gái xinh đẹp vây quanh mà đã muốn mệt nhừ người luôn. Đi một đoạn nó bảo dừng lại tại một quán cà phê bi da. Bước vào trong nó niềm nở với cô chủ quán rồi gọi tôi lại.

- Đậy là chị họ nhà tao, còn đây là T bạn em!

Tôi nhìn vào người chị họ của nó, công nhận xinh thật đấy, nhìn gương mặt chị ấy tôi còn tưởng chị ấy còn ít tuổi hơn mình, sau khi nghe chị ấy có chồng rồi thì tôi mới xác thực được là chị ấy đã lớn tuổi rồi chứ đùa. Nó nhoẻn miệng cười rồi kéo tôi vào gian phòng kế bên nơi có đặt hai chiếc bàn bi da.

- Hôm nay cho mầy tập với tao chơi cái trò này đi, tao thích chơi lắm mà chưa có dịp chơi.

Đợi nó gọi hai ly cà phê rồi cầm lấy cây cơ khá thuần thục, tôi cũng lon ton chạy lại cầm đại cái cây cơ vừa tay, nhìn nó cầm cơ lên xoay xoay cái cục bột gì ấy tôi cũng làm theo. Nhìn hai thằng mới tập tành lần đầu chơi bi da nên cũng khá ngại ngùng, cũng may nó nói buổi sáng không có ai chơi nên cho đỡ ngại.

- Ê T có muốn làm một chút cái này không!

- Cái gì cơ! – Tôi ngẩn ngơ nhìn theo nó.

- Chị ơi cho em thêm gói con ó, sáu lon bia với dĩa mực khô nhé.

Tôi ngỡ ngàng khi nó lần đầu dám chơi cái thứ mà thằng Thành hay dùng sau nhà vệ sinh. Cũng vì theo cho nó có phong trào nên tôi cũng tò mò làm hơi thử cho biết mùi vị mà cánh đàn ông hay dùng là như thế nào. Lúc đầu thì cả hai thằng ho sặc sụa đôi lúc cùng chả hiểu sao mà mấy đàn ông sao có thể hút được, nhưng một thời gian thì cũng đã dần quen lấy, cảm giác thật thoải mái sau mỗi lần hút, đó cũng là lần đầu tiên tôi biết đến mùi vị của hút thuốc, sau này bố mẹ tôi có nhắc nhở cấm không cho hút sau này ra trường rồi muốn ra sao cũng được. Còn về các nàng thì liên tục tịch thu lại còn véo liên tục, có mỗi nàng là chỉ nhắc nhở nhưng không ngăn cản. Và cứ thế hai thằng với hai cây cơ lần đầu tiên biết đến môn thể thao khó nhai, chơi mãi chả bao giờ tiến bộ được, cái môn còn khó hơn cả học tiếng anh luôn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ước Mơ Hoa Phượng Đỏ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook