Chương 135:
Kirigaya T
12/06/2021
Chap 135:
Cánh tay của thằng khốn ấy xé toạc một phần áo bên tay của Phương, làn da trắng nõn của cánh tay hiện ra làm tên đó cảm giác thèm thuồng, nó ra lệnh cho hai thằng đó kéo Phương ngã xuống. Tiếng la của Phương bất lực trước hai thằng con trai ấy, tiếng kêu của Phương đã làm tôi điên máu, dùng toàn bộ sức lực bên trong cơ thể gồng hai tay hết mức kéo vật hai thằng kia ra đằng trước rồi giật tay ra trước sự ngỡ ngàng của hai thanh niên. Tôi tung cú đấm thật nhanh vào mặt của hai thằng đó làm nó ôm lấy mặt trên mặt đất. Tôi không chần chừ lâu cật lực lao thẳng tới chỗ ấy, vừa đến nới đã thấy nó lại xé thêm một mảng áo trên người của Phương. Tôi điên tiết giờ cái chân lên đá thẳng vào đầu của nó như sút một quả bóng làm nó bổ nhào sang một bên. Hai thằng kia lập tức buông tay người con gái ấy ra lao vào tôi. Tôi như con thú điên khi thấy nước mắt của Phương đã thấm đẫm trên gương mặt ấy, ôm luôn một thằng rồi dùng hết sức vật nó xuống đất, đồng thời phía sau thằng kia đã ôm lấy tôi. Tôi dùng lực cánh tay tách hai tay nó ra rồi nện vào mặt nó. Những cú nện là những cơn tức mà tôi đã dồn nén nãy giờ. Không quan tâm tới cơn đau của những cái đá, cái đấm của bọn nó vào người tôi. Cứ thằng nào lao vào là tôi ôm, tôi vật hết lượt này tới lượt nọ, mỗi lần vật xuống là tôi điên tiết đấm liên tục như đấm vào bao cát. Hai tay đã nhuốm một màu máu đỏ tươi của bọn nó và của tôi. Đang liên tục đấm đấm và đấm, tôi chỉ biết đấm cho thỏa cơn điên đã trào dâng bên trong lên gương mặt của thằng khốn ấy. Chợt có cánh tay của thằng TS kéo ra mà tôi cũng chẳng biết, quay luôn đấm thẳng vào giữa mặt nó.
- Đừng đừng là tao nè thằng TS đây, đừng đánh nữa nó chết bây giờ.
Đến lúc đó tôi mới choàng tỉnh sau cơn điên dại ấy, nhìn xung quanh cả năm thằng đã bị tôi đánh cho bất tỉnh.
- Sao bọn mầy tới lâu thế, thay tao đấm chết mợ bọn nó cho tao! – Cơn điên lại trào lên định lao vào đấm tiếp những nạn nhân đang nằm bất động.
Thằng TS cùng với thằng Mạnh lao vào tỳ đè tôi xuống.
- Được rồi, đừng có điên nữa, đánh nữa bọn nó chết là mầy ở đù đấy!
Câu nói của thằng TS lai lôi tôi về thực tại, tôi đứng dậy cởi luôn cái cái áo đã đẫm máu và mồ hôi chạy tới choàng lên người của Phương. Phương vẫn còn đang trong cơn hoảng loạn ôm chầm lấy tôi.
- Sợ… mình sợ quá… mình sợ quá huhuhu! – Phương khóc nức nở bên trong lồng ngực tôi.
- Được rồi được rồi mọi chuyện đều qua rồi, có T đây đừng sợ đừng sợ! – Tôi vỗ về trấn an.
Những tiếng khóc Phương làm tôi cảm thấy thật đau nhói, cảm thấy thật bất lực, chỉ xém chút nữa thôi là Phương đã bị bọn khốn ấy xâm hại. Tôi đưa ánh mắt hằn học nhìn vào cái lũ ấy đang nằm trên đất, một toán người của lớp tôi đã chạy đến, ánh mắt của hai người con gái ây thoáng ngạc nhiên rồi chạy lại đến bên tôi.
- Có chuyện gì vậy sao Phương lại ra nông nổi vầy, anh có sao không! – Nàng lo nắng nắm lấy cánh tay của tôi.
Tôi dừng ánh mắt hận thù quay sang nhìn vào người con gái mà tôi yêu kia, bất giác đưa cánh tay còn lại kéo nàng vào trong lòng.
- Em à anh sẽ mạnh mẽ hơn, sẽ làm mọi thứ để cảnh tượng này sẽ không sảy ra nữa, tuyệt đối sẽ không có nữa.
Từng câu nói là những lần siết chặt bàn tay lai đến tóe máu. Đưa Phương cho hai người con gái ấy chăm sóc, tôi quay sang lũ bạn đã gom bọn nó lại một chỗ.
- Cọn mợ mầy dám làm chuyện đó với bạn tao hả! – Thằng Duy mắt long sòng sọc tát cho thằng cầm đầu những cái tát thật mạnh mẽ.
- Mợ nó càng nhìn càng bực, cái bọn súc sinh! Thằng Chinh bạn của lớp b11 đang ở phe tôi cũng không khỏi được cảnh tượng này mà bực tức đấm cho mỗi thằng thêm cú nữa.
- Mọi người tránh ra chút, để mình hỏi! – Tôi đưa ánh mắt đầy phần nộ bước tới tóm lấy cổ áo.
- Tao không tin là tụi bây tự làm, nói đứa nào, bọn mầy có quen biết gì với mấy thằng hôm bữa ở đường NVX không hả! – Tôi nhìn thẳng vào ánh mắt đã sưng tấy của nó.
- Haha con mợ mày tao méo nói đấy đánh đi đánh đi, công nhận làn da con nhỏ kia đã thật! Nó nở nụ cười đểu cùng lời nói ấy.
Tôi điên tiết đấm liên tục đấm cho thỏa mãn cơn phẫn nộ bên trong, bàn tay lại nhuốm thêm lần nữa những vệt máu trên mặt nó. Thằng TS lao đến kéo tôi ra.
- Bình tĩnh lại đi mầy, tao nói lần nữa đánh thêm nó chết đấy.
- Con mợ nó tao không chịu được cho tao đấm thêm mấy cái nữa, mấy thằng khốn nạn, mợ nó tao méo nhịn được! – Tôi hăng tiết hung hăng vùng vẫy.
- Giờ có nghe tao nói không, mầy không nghe tao đánh mầy luôn đó!
Tôi xuôi xị đưa ánh mắt như muốn diết chết người thật sự vào mấy thằng đang nằm tựa lưng vào bên vỉa hè kia.
- Mầy ra kia nghỉ ngơi đi để tao! – Thằng TS đưa tôi ra một góc ngồi xuống rồi nó quay lại cái đám kia.
Tôi bước tới chỗ những người con gái, phía sau vẫn vang lên những cú tát từ những đứa bạn.
- Hai người có thể đưa Phương về nghỉ ngơi trước đi chỗ này giao cho bọn mình.
- Ừ vậy mình đưa Phương về trước! – Trinh nói xong đỡ Phương đứng dậy bước đi.
Phương bước đi vài bước thì quay lưng lại chạy đến chỗ tôi rồi ôm chặt lấy.
- Hức… hức cảm ơn T nha, nếu không có T chắc mình đã huhu! – Phương nghẹn ngào.
- Thôi được rồi không sao đâu, ổn rồi về cùng họ rồi ngủ một giấc cho thoải mái đi nhé! – Tôi đưa tay vuốt nhẹ lên mái tóc của Phương.
Hai người con gái ấy bước tới đỡ lấy rồi bước ra xe do nàng đã gọi cho bác Minh. Chiếc xe lao đi vào trong màn đêm đầy u tối kia, tôi quay lại chỗ đám bạn.
- Sao rồi nó có nói không!
- Không mầy một câu cũng chả nói, mẹ điên thế không biết! – Thằng TS cũng đã mất bình tĩnh.
Tôi nhìn xuống năm thằng đó bây giờ đã như cọng bún thiu chả còn tý sức lực nào mà chống đỡ đám bạn.
- Được rồi đưa bọn nó tới chỗ công an giao nộp đi, đưa cả số Phương và địa chỉ cho công an để xác minh luôn!
Nhìn đám bạn đã lôi từng tên một đưa lên Phường, tôi đứng ở đó đưa ánh mắt nhìn xung quanh chỉ mong muốn xem có chủ nhân của cái đám đó đang quan sát không. Chỉ biết có một bóng đen của chiếc xe ô tô chạy vụt qua, Màn đêm đã phả những hơi sương lạnh buốt lên tấm thân tôi, làm những vết xước, vết bầm, vết máu cứ thế đau nhói. Nhưng tôi lúc đó đã khác, chẳng còn biết cơn đau là gì, chẳng còn sợ hãi bất kỳ điều gì, bởi vì tôi biết những chuyện như thế này sẽ xảy ra trong tương lai tiếp theo.
Bên trong chiếc ô tô, một nụ cười trên môi.
- Dám quyến rũ anh ấy hả, lần này may mà mầy thoát đấy, sau còn thấy quyến rũ anh ấy nữa thì không xong đâu. Còn anh ấy bây giờ đã trưởng thành rồi đó, em rất thích, anh yêu ạ hahaha!
Cánh tay của thằng khốn ấy xé toạc một phần áo bên tay của Phương, làn da trắng nõn của cánh tay hiện ra làm tên đó cảm giác thèm thuồng, nó ra lệnh cho hai thằng đó kéo Phương ngã xuống. Tiếng la của Phương bất lực trước hai thằng con trai ấy, tiếng kêu của Phương đã làm tôi điên máu, dùng toàn bộ sức lực bên trong cơ thể gồng hai tay hết mức kéo vật hai thằng kia ra đằng trước rồi giật tay ra trước sự ngỡ ngàng của hai thanh niên. Tôi tung cú đấm thật nhanh vào mặt của hai thằng đó làm nó ôm lấy mặt trên mặt đất. Tôi không chần chừ lâu cật lực lao thẳng tới chỗ ấy, vừa đến nới đã thấy nó lại xé thêm một mảng áo trên người của Phương. Tôi điên tiết giờ cái chân lên đá thẳng vào đầu của nó như sút một quả bóng làm nó bổ nhào sang một bên. Hai thằng kia lập tức buông tay người con gái ấy ra lao vào tôi. Tôi như con thú điên khi thấy nước mắt của Phương đã thấm đẫm trên gương mặt ấy, ôm luôn một thằng rồi dùng hết sức vật nó xuống đất, đồng thời phía sau thằng kia đã ôm lấy tôi. Tôi dùng lực cánh tay tách hai tay nó ra rồi nện vào mặt nó. Những cú nện là những cơn tức mà tôi đã dồn nén nãy giờ. Không quan tâm tới cơn đau của những cái đá, cái đấm của bọn nó vào người tôi. Cứ thằng nào lao vào là tôi ôm, tôi vật hết lượt này tới lượt nọ, mỗi lần vật xuống là tôi điên tiết đấm liên tục như đấm vào bao cát. Hai tay đã nhuốm một màu máu đỏ tươi của bọn nó và của tôi. Đang liên tục đấm đấm và đấm, tôi chỉ biết đấm cho thỏa cơn điên đã trào dâng bên trong lên gương mặt của thằng khốn ấy. Chợt có cánh tay của thằng TS kéo ra mà tôi cũng chẳng biết, quay luôn đấm thẳng vào giữa mặt nó.
- Đừng đừng là tao nè thằng TS đây, đừng đánh nữa nó chết bây giờ.
Đến lúc đó tôi mới choàng tỉnh sau cơn điên dại ấy, nhìn xung quanh cả năm thằng đã bị tôi đánh cho bất tỉnh.
- Sao bọn mầy tới lâu thế, thay tao đấm chết mợ bọn nó cho tao! – Cơn điên lại trào lên định lao vào đấm tiếp những nạn nhân đang nằm bất động.
Thằng TS cùng với thằng Mạnh lao vào tỳ đè tôi xuống.
- Được rồi, đừng có điên nữa, đánh nữa bọn nó chết là mầy ở đù đấy!
Câu nói của thằng TS lai lôi tôi về thực tại, tôi đứng dậy cởi luôn cái cái áo đã đẫm máu và mồ hôi chạy tới choàng lên người của Phương. Phương vẫn còn đang trong cơn hoảng loạn ôm chầm lấy tôi.
- Sợ… mình sợ quá… mình sợ quá huhuhu! – Phương khóc nức nở bên trong lồng ngực tôi.
- Được rồi được rồi mọi chuyện đều qua rồi, có T đây đừng sợ đừng sợ! – Tôi vỗ về trấn an.
Những tiếng khóc Phương làm tôi cảm thấy thật đau nhói, cảm thấy thật bất lực, chỉ xém chút nữa thôi là Phương đã bị bọn khốn ấy xâm hại. Tôi đưa ánh mắt hằn học nhìn vào cái lũ ấy đang nằm trên đất, một toán người của lớp tôi đã chạy đến, ánh mắt của hai người con gái ây thoáng ngạc nhiên rồi chạy lại đến bên tôi.
- Có chuyện gì vậy sao Phương lại ra nông nổi vầy, anh có sao không! – Nàng lo nắng nắm lấy cánh tay của tôi.
Tôi dừng ánh mắt hận thù quay sang nhìn vào người con gái mà tôi yêu kia, bất giác đưa cánh tay còn lại kéo nàng vào trong lòng.
- Em à anh sẽ mạnh mẽ hơn, sẽ làm mọi thứ để cảnh tượng này sẽ không sảy ra nữa, tuyệt đối sẽ không có nữa.
Từng câu nói là những lần siết chặt bàn tay lai đến tóe máu. Đưa Phương cho hai người con gái ấy chăm sóc, tôi quay sang lũ bạn đã gom bọn nó lại một chỗ.
- Cọn mợ mầy dám làm chuyện đó với bạn tao hả! – Thằng Duy mắt long sòng sọc tát cho thằng cầm đầu những cái tát thật mạnh mẽ.
- Mợ nó càng nhìn càng bực, cái bọn súc sinh! Thằng Chinh bạn của lớp b11 đang ở phe tôi cũng không khỏi được cảnh tượng này mà bực tức đấm cho mỗi thằng thêm cú nữa.
- Mọi người tránh ra chút, để mình hỏi! – Tôi đưa ánh mắt đầy phần nộ bước tới tóm lấy cổ áo.
- Tao không tin là tụi bây tự làm, nói đứa nào, bọn mầy có quen biết gì với mấy thằng hôm bữa ở đường NVX không hả! – Tôi nhìn thẳng vào ánh mắt đã sưng tấy của nó.
- Haha con mợ mày tao méo nói đấy đánh đi đánh đi, công nhận làn da con nhỏ kia đã thật! Nó nở nụ cười đểu cùng lời nói ấy.
Tôi điên tiết đấm liên tục đấm cho thỏa mãn cơn phẫn nộ bên trong, bàn tay lại nhuốm thêm lần nữa những vệt máu trên mặt nó. Thằng TS lao đến kéo tôi ra.
- Bình tĩnh lại đi mầy, tao nói lần nữa đánh thêm nó chết đấy.
- Con mợ nó tao không chịu được cho tao đấm thêm mấy cái nữa, mấy thằng khốn nạn, mợ nó tao méo nhịn được! – Tôi hăng tiết hung hăng vùng vẫy.
- Giờ có nghe tao nói không, mầy không nghe tao đánh mầy luôn đó!
Tôi xuôi xị đưa ánh mắt như muốn diết chết người thật sự vào mấy thằng đang nằm tựa lưng vào bên vỉa hè kia.
- Mầy ra kia nghỉ ngơi đi để tao! – Thằng TS đưa tôi ra một góc ngồi xuống rồi nó quay lại cái đám kia.
Tôi bước tới chỗ những người con gái, phía sau vẫn vang lên những cú tát từ những đứa bạn.
- Hai người có thể đưa Phương về nghỉ ngơi trước đi chỗ này giao cho bọn mình.
- Ừ vậy mình đưa Phương về trước! – Trinh nói xong đỡ Phương đứng dậy bước đi.
Phương bước đi vài bước thì quay lưng lại chạy đến chỗ tôi rồi ôm chặt lấy.
- Hức… hức cảm ơn T nha, nếu không có T chắc mình đã huhu! – Phương nghẹn ngào.
- Thôi được rồi không sao đâu, ổn rồi về cùng họ rồi ngủ một giấc cho thoải mái đi nhé! – Tôi đưa tay vuốt nhẹ lên mái tóc của Phương.
Hai người con gái ấy bước tới đỡ lấy rồi bước ra xe do nàng đã gọi cho bác Minh. Chiếc xe lao đi vào trong màn đêm đầy u tối kia, tôi quay lại chỗ đám bạn.
- Sao rồi nó có nói không!
- Không mầy một câu cũng chả nói, mẹ điên thế không biết! – Thằng TS cũng đã mất bình tĩnh.
Tôi nhìn xuống năm thằng đó bây giờ đã như cọng bún thiu chả còn tý sức lực nào mà chống đỡ đám bạn.
- Được rồi đưa bọn nó tới chỗ công an giao nộp đi, đưa cả số Phương và địa chỉ cho công an để xác minh luôn!
Nhìn đám bạn đã lôi từng tên một đưa lên Phường, tôi đứng ở đó đưa ánh mắt nhìn xung quanh chỉ mong muốn xem có chủ nhân của cái đám đó đang quan sát không. Chỉ biết có một bóng đen của chiếc xe ô tô chạy vụt qua, Màn đêm đã phả những hơi sương lạnh buốt lên tấm thân tôi, làm những vết xước, vết bầm, vết máu cứ thế đau nhói. Nhưng tôi lúc đó đã khác, chẳng còn biết cơn đau là gì, chẳng còn sợ hãi bất kỳ điều gì, bởi vì tôi biết những chuyện như thế này sẽ xảy ra trong tương lai tiếp theo.
Bên trong chiếc ô tô, một nụ cười trên môi.
- Dám quyến rũ anh ấy hả, lần này may mà mầy thoát đấy, sau còn thấy quyến rũ anh ấy nữa thì không xong đâu. Còn anh ấy bây giờ đã trưởng thành rồi đó, em rất thích, anh yêu ạ hahaha!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.