Ước Mơ Hoa Phượng Đỏ

Chương 20:

Kirigaya T

03/05/2021

Chap 20:

7h sáng, từng hơi lạnh tràn qua khung cửa sổ cùng những màn sương mờ ảo bao trùm lấy thành phố, tôi uể oải vương vai sau một giấc ngủ thật ngon, rồi bước chân vào thiên đường làm vscn. Không khí có chút lạnh của phố núi, tôi khoác thêm cái áo thun cùng cái quần đùi rồi bước xuống nhà kiếm gì đó bỏ bụng, vẫn nhà bếp đấy, vẫn là Trinh đang làm đồ ăn sáng, tôi cảm giác có gì đó ấm áp thân thuộc.

- Chào buổi sáng người đẹp! Tôi trêu Trinh.

-Khùng, lại đây ăn sáng nè hihi! Trinh quay lại cùng nụ cười tỏa nắng, trên tay đang cầm đôi đũa đáng yêu vờ lờ.

Trinh đặt những dĩa bánh xèo cùng ít rau sống với bánh tráng xuống bàn.

- Đảm đang quá ta! Tôi vừa khen Trinh vừa gắp lấy những miếng bánh xèo thơm phức.

- hihi T khen thì mình nhận! Trinh ngồi xuống cùng nụ cười ấy.

Ăn như heo táp xong tôi lại cùng con xe yêu dấu chạy ra quảng trường đi tản dạo hưởng thụ cái không khí mang theo những hơi sương li ti, nói cho nó nghiêm túc vậy chứ chủ yếu ra đi dạo ngắm mấy cô nàng mặc quần ngắn ngủn khoe đôi chân thon thả ấy mà hề hề. Ngắm chán chê tôi đạp xề về nhà chuẩn bị bài vở, về tới nhà đã thấy ông anh tôi đang ngoe ngẩy cái mông như con cún rồi lượn lờ bên cạnh Trinh.

- Anh ơi chỗ nào bán cái xích chó chỉ em với anh! Tọi nói vọng vào

- Mầy mua chỗ nào cũng được hỏi lắm thế! Ổng còn đang đê mê nhan sắc của Trinh mà đáp lại tôi.

Chợt ổng nhận ra mình đã hố, quay sang cầm cái vá canh dí tôi

- Tổ sư mầy, muốn xích chó hả tao mua rồi xích mầy lại nhé con! Ổng vừa chửi vừa dí lên tận phòng.

Trinh cười một tràng trước cảnh hai anh em như chó mèo dí nhau ầm ầm. Sau khi khóa cửa phòng chặn ông anh đang hằm hè bên ngoài, tôi bắt đầu lấy sách vở ra học bài chuẩn bị cho những tiết chiều nay. Tới trưa tôi lại đèo Trinh đến trường, ánh nắng nhẹ sau khi xé tan màn sương soi vào hai con người đang cười nói vui vẻ như bao ngày, đang vui vẻ thì có chiếc ô tô màu đen sang trọng chạy qua, tôi cảm thấy có gì đó lành lạnh chạy dọc sống lưng. Đến lớp, tôi vẫn nở nụ cười tỏa nắng , nhe hàm răng các kiểu bước vô lớp. chuẩn bị đi qua bàn của nàng tôi tắt ngay cái nụ cười đầy vẻ đẹp trai ấy. Hôm nay nàng có gì đó mà mặt mũi mang đầy giá lạnh, ánh mắt như muốn bốc lửa nhìn tôi, rùng mình mấy cái rồi tót xuống vị trí yêu dấu mà an tọa. Tiếng trống trường vang lên, cô Nguyệt gọi

- Trinh ơi hôm nay đã có đủ danh sách tập văn nghệ chưa.! Cô gọi

Trinh lên đứng giữa lớp bắt đầu đọc

- Cả lớp chúng ta sẽ lấy bài Gọi tên tôi nhé bạn thân hỡi, đệm piano là Phương, mình thổi sáo và đàn guitar là Mi, mười bạn múa là Duy, S, TS, Hiếu, Thúy, Thảo…. và đặc biệt là lớp trưởng sẽ hát chính hihi.! Đọc xong Trinh nở nụ cười rồi nháy mắt với tôi.

- Chu cha hay hay đấy lớp trưởng hát hahaha! Thằng Ts vỗ đùi cái đét

Cả lớp cười ầm lên, tôi thì chỉ biết ôm lấy mặt mà up xuống bàn. Sau một hồi bị cả đám cờ hó trêu thì tiếng trống cũng vang lên. Một ông thầy có gương mặt cực kì khôi hài hùng dũng bước vô lớp.



- Cả lớp đứng!

Thầy đứng một hồi, không thấy có dấu hiệu cho ngồi, tôi mạnh bạo lên tiếng

- Cả lớp ngồi!

Mọi người đang định ngồi thì thầy lên tiếng làm tôi toát mồ hôi

- Các em ai cho ngồi, đứng lên lại nào! Thầy thản nhiên nói.

Mọi người lại lục tục đứng lên tập 2

- Các em ngồi! Thầy phẩy tay xuống

Ai cũng thở phào tưởng được ngồi nào ngờ đâu

- Các em đứng lên cho thầy!

1s 2s

- Các em ngồi!

- Các em đứng!

-Các em ngồi!



Thầy hô xong cả chục lần rồi chốt một câu bá đạo nhất buổi chiều luôn

- Tập thể dục xíu cho thư thả rồi học cho dễ ha!

- Trời ơi thầy ơi trưa đi tập thể dục thầy, làm em sợ muốn chớt! Thằng Long lên tiếng than oán.

- Thầy tên Sơn, không phải Sơn lâm nha đừng sợ, thầy dạy môn sử, bây giờ LỚP TRƯỞNG ĐÂU! Đang yên đang lành thầy gọi tên cún tôi cực lớn.



- Dạ… dạ. có có em thầy! Tôi run lẩy bẩy đứng lên

-À rồi không có gì chúng ta vào học bài mới.!

- Thầy thầy em ngồi xuống được chưa thầy! Tôi hỏi

- Thầy quên, thôi lỡ rồi em đứng 1 chút xíu xìu xiu nữa đi coi như tập thể dục!

- Đệt! Tôi chỉ biết thốt thầm rồi đảo mắt nhìn quanh lớp

Cả đám lớp tôi bụm miệng cười khúc khich không dám cười to. Hôm nay là ngày gì mà quê vậy trời, hai lần để đám cờ hó được dịp cười 2 lần. Sau 20 phút tra tấn Thầy vẩy tay cho ngồi xuống, tôi mừng như nhặt được vàng ấy các bạn ạ. Xong thầy bắt đầu hỏi lớp

- Các em ai đã biết yêu là gì chưa! Thẩy hỏi, cằm chống lên cây thước, cặp lông mày nháy lên nháy xuống.

Cả lớp đồng thanh chỉ tay vào thằng TS, thầy lại nhấp nháy đôi lông mày rồi hỏi.

- Đã cầm tay chưa! Thầy nhoẻn miệng cười đầy nguy hiểm.

- Dạ dạ chưa thầy hề hề! Thằng TS gãi gãi mà mặt đã cuối xuống bàn.

Cả lớp cười toát cả miệng chảy cả nước mắt, thầy lại tiếp.

- Thế thì em lên đây thầy chỉ cho cách cầm tay! Thầy vẫn nở nụ cười bí hiểm.

Thằng TS bủn rủn đi lên trên, trông bộ dạng nó đi mà lớp cười ha hả luôn.

-Em lại gần đây thầy có ăn thịt em đâu mà sợ! Thầy vẫn nhấp nháy đôi lông mày rồi cười.

Thằng TS vừa tới gần, thầy cầm cây thước giờ lên hù nó

- Ấy ấy thầy thầy đau em! Mặt nó xệ ra như trái dưa leo mếu xệ xuống.

- Đã nói lại đây đừng sợ, đưa tay ra đây!

Tôi nhìn thằng bạn thân tôi mà tôi cười muốn đau cả bụng ra, cả lớp cũng chẳng kém gì , ai nấy cũng lau nước mắt ôm bụng vì cảnh tượng đang diễn ra vào môn sử.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ước Mơ Hoa Phượng Đỏ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook