Ước Mơ Hoa Phượng Đỏ

Chương 57:

Kirigaya T

16/05/2021

Chap 57:

Tôi cứ thế, uống cái thứ nước mà tôi cho là chả bao giờ say ấy, tôi lờ mờ nhìn sang đã ngốn gần 5 chai, mắt cũng bắt đầu hoa lên. L đứng dậy thanh toán tiền cho nhân viên rồi đến bên tôi kéo tay nhấc lên. Tôi chệnh choạng tựa vào vai người con gái đó đi dần ra chỗ để xe.

- Hôm nay uống ngon qua L nhỉ ợ ợ hề hề!

- Cẩn thận nhé, ngồi vô đi hihi T say quá rồi!

Tôi mê man ngồi rồi nhắm mắt lại vì sự êm ái của cái ghế cùng với hơi men trong người đã đưa tôi chìm vào giấc ngủ. Người con gái đó bước vào xe rồi quay qua nhìn người con trai ấy rồi nở nụ cười. Chiếc xe lao vút vào màn đêm đã buông xuống, đi được một đoạn, tiếng dừng xe vang lên giữa một cánh đồng rộng rãi, người con gái ấy khẽ chồm qua đắp cái khăn lên nhẹ nhàng cuối xuống hôn lên môi của người con trai đó rồi nhẹ nhàng bước ra bên ngoài xe . L đưa tay vô túi lấy điện thoại lên

- Các người có thể dừng lại được rồi!

Nói xong L tắt điện thoại rồi ngẩng mặt lên nhìn bầu trời về đêm rồi nở nụ cười mãn nguyện

- Anh vẫn chưa nhớ ra em, nhưng rồi anh sẽ nhớ và trở về bên cạnh em.

Người con gái ấy khẽ nở nụ cười nhếch môi rồi bước vào xe, khẽ quay mặt nhìn người con trai đó rồi nhấn ga lao đi.

……….

Buổi sáng như bao ngày, hôm nay không có mấy con cờ hó kia hót, nhưng tôi lờ mờ ngồi dậy tay ôm đầu do men rượu gây ra, xoa xoa hai bên thái dương rồi mở dần đôi mắt. Khung cảnh dần hiện ra, căn phòng thoáng đãng sang trọng, mùi hương nhè nhẹ thoảng thoảng, tôi giật mình khi đụng phải cái gì đó ấm ấm rồi quay sang

- AAAAA, L… L sao sao mình lại ở đây

L từ từ mở mắt rồi khẽ cười

- Hôm qua ai đó bảo không say ai dè say bí tỷ hihi!

- Ơ mà sao L nằm đây, còn đồ mình đâu! Tôi nhìn xuống đã thấy mình đang mặc một bộ đồ ngủ màu đen.

- Giường mình mà, với lại giường còn rộng nên mình nằm ké ai ngờ ngủ quên luôn à, với lại đồ của T do bác quản gia thay cho đấy hihi!

Tôi nghe xong nhẹ cả lòng vì may vẫn chưa xảy ra chuyện gì, tôi vọt lẹ vào phòng làm vscn, tiện tay vớ lấy bộ đồ hôm qua đã được xếp ngăn nắp để trên bàn. Làm vscn xong tôi chạy vội xuống dưới

- Chào thiếu gia buổi sáng! Mấy người giúp việc cuối đầu chào tôi



Đang ngơ ngác thì một bác quản gia đi tới

- Hôm qua cậu say quá tiểu thư đưa cậu về nhà rồi bảo tôi lên thay đồ cho cậu ngủ, tiểu thư thì ngồi bên cạnh chăm sóc cho cậu! Bác ấy tường thuật lại đêm hôm qua

Tôi ậm ừ cho qua chuyện rồi tót ra ngoài cổng bước về nhà.

- Có ai không mở cửa với! tôi gọi vào trong nhà

Tiếng dép vang lên từ trong nhà, Trinh bước ra mở cổng cho tôi cùng ánh mắt lo lắng nhìn tôi.

- Hôm qua T đi đâu mà cả đêm không về vậy!

- À Ừ hôm qua L dẫn mình đi ăn tối rồi mình…. mình đi làm rồi làm vài ly với anh giữ xe rồi ngủ ở đó luôn, sáng nay mới gọi taxi về nè

- Ừa thôi vào nhà đi.

Tôi mừng thầm trong bụng chứ nói ra đêm qua ở cùng L thì có nhảy xuống sông chết cũng chả hết tội. Tôi lên phòng tắm rửa rồi đi xuống kiếm gì đó lót dạ. Xuống dưới đã thấy tô phở ở đó nhưng không thấy Trinh đâu. Ăn xong, thì điện thoại của tôi vang lên

- Hihi anh hả sáng nay qua nhà em ăn trưa nhé!

- Ừa ok tiểu thư , anh qua liền nè!

Mới sáng đã được người mình thích gọi tới, tôi vui vẻ chạy đi rửa tô xong quay lên thay đồ rồi chạy qua nhà nàng. Hôm nay chủ nhật, tôi thong dong đạp xe thưởng thức cái lạnh của buổi sáng, sảng khoái trong lòng rồi cũng tới cổng nhà nàng. Tôi bấm chuông cửa, bác Vân đi ra mở cổng cho tôi vào, đến trong sân tôi thấy đôi dép của Trinh cũng ở đó. Tôi bước vào trong nhà đã thấy hai cô gái đứng đó đợi, hai tay để ngay trước ngực, tôi toát mồ hôi

- Chào! Tôi lắp bắp nói với hai nàng

- Hay quá ha, vào đây ngồi xuống! Trinh kéo tôi vào rồi ấn tôi ngồi xuống ghế

Nàng vào trong mang bình trà ra rót vào ly đẩy sang cho tôi,

- Uống đi anh!

Tôi sợ quá cầm cái ly lên mà run như cầy sấy



- Á aa nóng nóng, đắng đắng! Tôi thè lưỡi ra vẫy vẫy cái tay

- Rồi ngồi đó đợi cơm, cấm đi đâu! Trinh lườm tôi rồi đi vào nhà bếp cùng với nàng.

Tôi thở phào nhẹ nhõm rồi ngồi đấy như một con mèo ngoan ngoãn nghe lời chủ. Trong lúc đợi hai người con gái ấy, tôi lấy điện thoại ra mở lên bài hát mà nàng thích nghe nhất rồi lẩm bẩm theo. Nghe nhạc chán chê rồi thì nàng ra gọi tôi vào

- Anh ơi vào ăn đi này cơm xong rồi!

Tôi nhìn vào đồng hồ trên điện thoại, mới đó mà đã tới giờ cơm trưa rồi. Bước tới bàn ăn mà tôi thèm nhỏ cả nước miếng, toàn món mà tôi thích ăn nhất được các nàng nấu. Tôi tót vào ghế, vừa ngồi xuống thì hai nàng cũng đã ngồi ở hai bên cạnh tôi,

- Hì T ăn heo luộc đi này! Trinh gắp miếng thịt chấm qua nước mắm rồi đưa sang chén tôi.

- Hì anh ăn gà kho nước mắm nè! Nàng nở nụ cười nhìn tôi

Tôi mừng như hết cỡ được hai người tuyệt sắc giai nhân gắp cho thì sướng phải biết. Đang hí hửng đưa miếng thịt lên miệng, mặt tôi từ vui vẻ chuyển sang nhăn nhó, bốc hỏa trong lưỡi

- A aaaaaaa cay cay quá, aaaa

Nước mắt nước mũi tuôn trào vì nó quá cay dám đảm bảo nước nước mắm có thêm mù tạc hay sao ấy. Tôi quay sang nhìn Trinh đang lườm tôi tóe lửa rồi ngậm cái miệng lại gắp nốt miếng gà của nàng rồi ăn.

- É eeee, a aaaaaaa!

Khỏi phải nói miếng này chắc được kho với cả chục ký ớt hay sao ấy, cay muốn xé cái lưỡi luôn. Tôi bây giờ đã không chịu nỗi nữa vồ lấy cầm cái vá canh húp lấy.

- A aaaaaaaaa!

Lần này đến canh cũng cả đống sa tế cay chứ ít gì.

- Hai người hôm nay có gì nói đi chứ cay vầy không ăn được! Tôi mếu máo nhìn sang hai người con gái đó

- T này hai bọn mình nhắc T biết nhé, lần sau KHÔNG BAO GIỜ ĐƯỢC QUA LẠI VỚI CÔ TA! Trinh nhìn thẳng vào mắt tôi gằn từng chữ

- Em cũng vậy, anh mà còn qua lại sẽ là tai họa mà anh không tưởng tượng được đâu! Nàng nhẹ nhàng nhìn vào tôi.

Tôi chả biết nói gì vào lúc đó, tâm trạng rối bời, theo như hai người con gái xinh đẹp này thì L là một cô gái nguy hiểm sao?............

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ước Mơ Hoa Phượng Đỏ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook