Chương 75:
Kirigaya T
22/05/2021
Chap 75:
Lần thứ hai tôi lại được yên vị trên cái giường trong một căn phòng đầy mùi sát trùng, tôi mở mắt đã thấy hình ảnh người con gái đó đang nắm chặt tay tôi ngủ bên cạnh, tôi đưa tay vuốt nhẹ mái tóc mềm mại ấy rồi từ từ rút tay ra. Đôi mắt nàng cỏ vẻ hơi sưng lên chắc do khóc nhiều quá, đưa tay tôi với lấy cái chăn nhẹ nhàng đắp lên cho nàng rồi từ từ bước ra bên ngoài, vừa ra đã thấy thắng TS đang băng bó ngồi dựa lưng trên ghế,
- Ê mầy sao rồi! Tôi gọi nó.
- Ừa không sao chỉ bị bầm ở ngoài da thôi, mợ mấy con cờ hó đó lần sau chết với tao! Thằng TS bực tức đấm tay còn lại vào tường.
- Thôi qua rồi cho qua đi, giờ L đâu rồi mầy!
- À nhỏ nằm ở phòng bên kia gần cuối hành lang đó!
- Ừ mầy nghỉ ngơi đi!
Nói xong tôi lọ mọ bước tới cửa phòng của L,trong lòng tôi lại dâng lên cảm xúc tội lỗi, lại đưa người con gái khác rơi vào nguy hiểm, bước tới cửa phòng L tôi vừa đẩy nhẹ cửa vào thì nghe tiếng cãi vả giữa hai người con gái ập vào,
- Trinh à, tôi không cho phép cô nói như thế!
- Những chuyện cô làm có kết quả rồi đấy, nhờ cô mà T phải hứng chịu đấy, cô vui chưa hả!
- Việc đó…. việc đó tôi không cố ý! Giọng có vẻ dịu đi
- Chỉ vì hành xử của cô mà lúc nào T cũng phải gặp nguy hiểm, thử hỏi cô đến bây giờ đã làm gì để cậu ấy không gặp nguy hiểm nữa hả, nói cho tôi nghe!
- Cậu cứ yên tâm từ giờ sẽ không có chuyện như thế xảy ra nữa, còn nữa cô và Mi tránh xa T ra.
- Tại sao cô lại có quyền gì mà bảo chúng tôi, hay là lại như trước quen rồi vức vào bệnh viện tàn phế.
- Sẽ không như thế vì anh ấy là người tôi yêu, là người tôi đến trước, còn cô và cả con nhỏ kia không xứng đáng bên cạnh anh ấy.
- Tôi thì không sao nhưng cấm không được động tới…..!
- Hahaha ra vẻ thanh cao lắm hả, cô tưởng chỉ cần âm thầm là có được tình cảm hả nực cười, còn con nhỏ kia sắp chết đến nơi rồi mà còn muốn được hạnh phúc bên anh ấy hahaha.
Tôi nghe cuộc đối thoại của họ, nhưng đến khi sự súc phạm đến người con gái tôi yêu là điều không thể. Tôi đẩy mạnh cửa phòng bước thật nhanh vào,
- Anh/T…….! Cả hai giật mình quay sang tôi đồng thanh.
Tôi chả quan tâm lao thẳng tới cầm tay L giật mạnh đưa lên gằn từng chữ,
- Cô, tôi nói này, mặc dù những ngày qua tôi thấy cô là một người con gái tốt bụng, nhưng đến hôm nay tôi mới biết cô lại độc mồm độc miệng như thế, tại sao cô lại dám nói em ấy là chết hả, cô nói đi TẠI SAO! Tôi quát vào mặt L vì hình ảnh một người con gái tốt bụng trong lòng tôi đã sụp đổ hoàn toàn.
- Haha tại nó sẽ như thế, nó sẽ chết thôi hahaha!
Tiếng “ Chát” vang lên trong căn phòng, tôi không thể ngờ người con gái bao lần trong mắt tôi bây giờ thành một con người hoàn toàn khác như thế này,
- Anh…. Anh dám đánh tôi! L đưa ánh mắt sắc lạnh nhìn về tôi.
- Khoan tôi không cho phép cô xưng hô như thế, tôi kinh tởm lắm! Tôi hằn học nhìn thẳng vào đôi mắt lạnh giá kia.
- Hahaha được được, để tôi nói cho bạn T biết cô ta là kẻ lừa dối như thế nào……!
Tôi chưa kịp nghe đã bị Trinh kéo tay thật mạnh đi ra bên ngoài, vừa tới cửa Trinh quay đầu lại,
- Tôi nhắc nhở cô, chỉ cần hé nửa lời thì cô mãi mãi sẽ mất đấy! Trinh hằn học nhìn vào người con gái đó.
- Hahaha, T này nếu cậu bước ra khỏi cánh cửa này cậu sẽ phải hối hận.! L nhìn thẳng vào tôi.
- Tôi chẳng việc gì phải hối hận! Tôi thở dài.
Sau đó cánh cửa căn phòng đóng lại, tôi lặng lẽ theo sau Trinh đi về phòng của mình, tôi định đưa tay chạm vào vai để hỏi Trinh thì người con gái đó quay lại,
-T này, cậu có tin tưởng vào người mà cậu đang yêu không.
- Tất nhiên là có rồi! Tôi khẳng định chắc nịch.
- Vậy thì tốt, cho dù có chuyện gì sảy ra hãy luôn tin tưởng Mi nhé, và đừng bao giờ tin vào cô ta!
Tôi ậm ừ rồi lại lặng lẽ theo sau, bước đến phòng của tôi, Trinh lặng lẽ ngồi xuống nhìn nàng rồi thở dài. Tôi cũng nhìn vào người con gái mỏng manh ấy, nàng vẫn say giấc ngủ thật yên bình, tại sao người con gái kia lại có những lời thật độc ác như thế, người con gái của tôi sẽ không bao giờ sảy ra chuyện gì đâu. Đến giữa đêm, Tôi vẫn không thể nào chợp mắt được, ngồi dậy dựa vào thành giường nhẹ nhàng nhìn Trinh đã say giấc rồi nhìn sang nàng. Nàng vẫn ngủ thật ngon, gương mặt thật đẹp dưới ánh trăng đang soi sáng vào căn phòng ấy, tôi nhẹ nhàng đưa tay lên chạm vào mái tóc của nàng,
- Em à dù thế nào anh vẫn tin em, cho dù cả thế giới có quay lưng với em thì vẫn còn anh đây, sóng gió cuộc đời em cứ để anh gánh lấy, anh chỉ cần nụ cười của em mãi mãi ở bên anh thôi, em ngủ thật ngon nhỉ, xung quanh mọi người chắc sẽ nói tình yêu chúng ta chỉ như trẻ con thôi em nhỉ, nhưng với anh cho dù trẻ con bao nhiêu thì vẫn là tình yêu anh dành cho em thôi. Ngủ ngon nhé, tương lai cứ để anh che chở cho em.
Tôi nhẹ nhàng vuốt tóc nàng một lần nữa rồi quay sang người con gái kia cũng đang ngủ thật ngon, khẽ nở nụ cười đau lòng.
- Trinh à, mình biết Trinh đã âm thầm, chăm sóc cho mình bấy lâu nay, nhưng mình đã yêu người con gái khác, mình không thể cho Trinh gì cả, mình chỉ mong Trinh sẽ hiểu mình, mãi là bạn tốt nhé! Tôi mỉm cười nhìn người con gái đã bên cạnh suốt bao ngày qua.
Tôi khẽ nhìn ra cửa sổ, bầu trời đêm vẫn bao trùm lấy căn phòng, ánh sáng mặt trăng vẫn đang soi sáng căn phòng tĩnh lặng. Tôi nhẹ nhàng đặt lưng xuống rồi chìm vào giấc ngủ, bên ngoài tiếng gió dần nổi lên làm lung lay những cành cây, những đám mây dần che lấy thứ ánh sáng yếu ớt, khung cảnh chìm vào bóng tối đầy hiu quạnh, cơn bão ấy có vẻ sắp đến rồi. Căn phòng yên tĩnh chỉ còn lại tiếng thở nhẹ nhàng đang say giấc ngủ của ba con người.
Lần thứ hai tôi lại được yên vị trên cái giường trong một căn phòng đầy mùi sát trùng, tôi mở mắt đã thấy hình ảnh người con gái đó đang nắm chặt tay tôi ngủ bên cạnh, tôi đưa tay vuốt nhẹ mái tóc mềm mại ấy rồi từ từ rút tay ra. Đôi mắt nàng cỏ vẻ hơi sưng lên chắc do khóc nhiều quá, đưa tay tôi với lấy cái chăn nhẹ nhàng đắp lên cho nàng rồi từ từ bước ra bên ngoài, vừa ra đã thấy thắng TS đang băng bó ngồi dựa lưng trên ghế,
- Ê mầy sao rồi! Tôi gọi nó.
- Ừa không sao chỉ bị bầm ở ngoài da thôi, mợ mấy con cờ hó đó lần sau chết với tao! Thằng TS bực tức đấm tay còn lại vào tường.
- Thôi qua rồi cho qua đi, giờ L đâu rồi mầy!
- À nhỏ nằm ở phòng bên kia gần cuối hành lang đó!
- Ừ mầy nghỉ ngơi đi!
Nói xong tôi lọ mọ bước tới cửa phòng của L,trong lòng tôi lại dâng lên cảm xúc tội lỗi, lại đưa người con gái khác rơi vào nguy hiểm, bước tới cửa phòng L tôi vừa đẩy nhẹ cửa vào thì nghe tiếng cãi vả giữa hai người con gái ập vào,
- Trinh à, tôi không cho phép cô nói như thế!
- Những chuyện cô làm có kết quả rồi đấy, nhờ cô mà T phải hứng chịu đấy, cô vui chưa hả!
- Việc đó…. việc đó tôi không cố ý! Giọng có vẻ dịu đi
- Chỉ vì hành xử của cô mà lúc nào T cũng phải gặp nguy hiểm, thử hỏi cô đến bây giờ đã làm gì để cậu ấy không gặp nguy hiểm nữa hả, nói cho tôi nghe!
- Cậu cứ yên tâm từ giờ sẽ không có chuyện như thế xảy ra nữa, còn nữa cô và Mi tránh xa T ra.
- Tại sao cô lại có quyền gì mà bảo chúng tôi, hay là lại như trước quen rồi vức vào bệnh viện tàn phế.
- Sẽ không như thế vì anh ấy là người tôi yêu, là người tôi đến trước, còn cô và cả con nhỏ kia không xứng đáng bên cạnh anh ấy.
- Tôi thì không sao nhưng cấm không được động tới…..!
- Hahaha ra vẻ thanh cao lắm hả, cô tưởng chỉ cần âm thầm là có được tình cảm hả nực cười, còn con nhỏ kia sắp chết đến nơi rồi mà còn muốn được hạnh phúc bên anh ấy hahaha.
Tôi nghe cuộc đối thoại của họ, nhưng đến khi sự súc phạm đến người con gái tôi yêu là điều không thể. Tôi đẩy mạnh cửa phòng bước thật nhanh vào,
- Anh/T…….! Cả hai giật mình quay sang tôi đồng thanh.
Tôi chả quan tâm lao thẳng tới cầm tay L giật mạnh đưa lên gằn từng chữ,
- Cô, tôi nói này, mặc dù những ngày qua tôi thấy cô là một người con gái tốt bụng, nhưng đến hôm nay tôi mới biết cô lại độc mồm độc miệng như thế, tại sao cô lại dám nói em ấy là chết hả, cô nói đi TẠI SAO! Tôi quát vào mặt L vì hình ảnh một người con gái tốt bụng trong lòng tôi đã sụp đổ hoàn toàn.
- Haha tại nó sẽ như thế, nó sẽ chết thôi hahaha!
Tiếng “ Chát” vang lên trong căn phòng, tôi không thể ngờ người con gái bao lần trong mắt tôi bây giờ thành một con người hoàn toàn khác như thế này,
- Anh…. Anh dám đánh tôi! L đưa ánh mắt sắc lạnh nhìn về tôi.
- Khoan tôi không cho phép cô xưng hô như thế, tôi kinh tởm lắm! Tôi hằn học nhìn thẳng vào đôi mắt lạnh giá kia.
- Hahaha được được, để tôi nói cho bạn T biết cô ta là kẻ lừa dối như thế nào……!
Tôi chưa kịp nghe đã bị Trinh kéo tay thật mạnh đi ra bên ngoài, vừa tới cửa Trinh quay đầu lại,
- Tôi nhắc nhở cô, chỉ cần hé nửa lời thì cô mãi mãi sẽ mất đấy! Trinh hằn học nhìn vào người con gái đó.
- Hahaha, T này nếu cậu bước ra khỏi cánh cửa này cậu sẽ phải hối hận.! L nhìn thẳng vào tôi.
- Tôi chẳng việc gì phải hối hận! Tôi thở dài.
Sau đó cánh cửa căn phòng đóng lại, tôi lặng lẽ theo sau Trinh đi về phòng của mình, tôi định đưa tay chạm vào vai để hỏi Trinh thì người con gái đó quay lại,
-T này, cậu có tin tưởng vào người mà cậu đang yêu không.
- Tất nhiên là có rồi! Tôi khẳng định chắc nịch.
- Vậy thì tốt, cho dù có chuyện gì sảy ra hãy luôn tin tưởng Mi nhé, và đừng bao giờ tin vào cô ta!
Tôi ậm ừ rồi lại lặng lẽ theo sau, bước đến phòng của tôi, Trinh lặng lẽ ngồi xuống nhìn nàng rồi thở dài. Tôi cũng nhìn vào người con gái mỏng manh ấy, nàng vẫn say giấc ngủ thật yên bình, tại sao người con gái kia lại có những lời thật độc ác như thế, người con gái của tôi sẽ không bao giờ sảy ra chuyện gì đâu. Đến giữa đêm, Tôi vẫn không thể nào chợp mắt được, ngồi dậy dựa vào thành giường nhẹ nhàng nhìn Trinh đã say giấc rồi nhìn sang nàng. Nàng vẫn ngủ thật ngon, gương mặt thật đẹp dưới ánh trăng đang soi sáng vào căn phòng ấy, tôi nhẹ nhàng đưa tay lên chạm vào mái tóc của nàng,
- Em à dù thế nào anh vẫn tin em, cho dù cả thế giới có quay lưng với em thì vẫn còn anh đây, sóng gió cuộc đời em cứ để anh gánh lấy, anh chỉ cần nụ cười của em mãi mãi ở bên anh thôi, em ngủ thật ngon nhỉ, xung quanh mọi người chắc sẽ nói tình yêu chúng ta chỉ như trẻ con thôi em nhỉ, nhưng với anh cho dù trẻ con bao nhiêu thì vẫn là tình yêu anh dành cho em thôi. Ngủ ngon nhé, tương lai cứ để anh che chở cho em.
Tôi nhẹ nhàng vuốt tóc nàng một lần nữa rồi quay sang người con gái kia cũng đang ngủ thật ngon, khẽ nở nụ cười đau lòng.
- Trinh à, mình biết Trinh đã âm thầm, chăm sóc cho mình bấy lâu nay, nhưng mình đã yêu người con gái khác, mình không thể cho Trinh gì cả, mình chỉ mong Trinh sẽ hiểu mình, mãi là bạn tốt nhé! Tôi mỉm cười nhìn người con gái đã bên cạnh suốt bao ngày qua.
Tôi khẽ nhìn ra cửa sổ, bầu trời đêm vẫn bao trùm lấy căn phòng, ánh sáng mặt trăng vẫn đang soi sáng căn phòng tĩnh lặng. Tôi nhẹ nhàng đặt lưng xuống rồi chìm vào giấc ngủ, bên ngoài tiếng gió dần nổi lên làm lung lay những cành cây, những đám mây dần che lấy thứ ánh sáng yếu ớt, khung cảnh chìm vào bóng tối đầy hiu quạnh, cơn bão ấy có vẻ sắp đến rồi. Căn phòng yên tĩnh chỉ còn lại tiếng thở nhẹ nhàng đang say giấc ngủ của ba con người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.