『 Uyên Thiên Tôn 』【 Dịch Full 】

Chương 5: Uyên Khởi Ly Thành 5

Phong Tiên

15/11/2024

"Chạm được ta sao?" Ngô Uyên cười.

Những lần giao phong trước đó, hắn chỉ là cố ý yếu thế , tạo dựng biểu hiện giả dối là bản thân nhanh chóng tiến bộ.

Nếu không, đừng nói thiếu niên cường tráng một người tấn công, cho dù mười người cùng cấp độ vây công, Ngô Uyên cũng có thể dễ dàng né tránh.

Nói về lực lượng, Ngô Uyên không mạnh hơn thiếu niên cường tráng này quá nhiều.

Nhưng kỹ xảo? Một trời một vực!

"Uyên ca, một khi võ đạo khai khiếu, thật sự lợi hại như vậy sao?" Thiếu niên cường tráng nhịn không được nói: "Trước kia ta vẫn có thể áp chế huynh, nhưng bây giờ, huynh e là có thể đánh bại mười người như ta."

"Tiểu Võ, chờ ngươi khai khiếu sẽ hiểu." Ngô Uyên cười nói, đáp lại một cách mơ hồ.

Khai khiếu?

Đây là một loại kỳ ngộ thần kỳ của các cường giả võ đạo ở Trung Thổ, Ngô Uyên cũng mượn dùng cái tên "Khai Khiếu", che giấu thực lực đang tiến bộ rất nhanh của mình.

"Khai khiếu? Rất nhiều võ giả cả đời cũng khó mà khai khiếu." Thiếu niên cường tráng tên là Tiểu Võ thở dài nói: "Lần thi đấu này, Uyên ca sợ là có thể đoạt hạng nhất, tương lai sau khi ra khỏi Vân Võ Điện, ít nhất cũng là cao thủ Nhập Lưu, khi đó mới có thể chân chính xoay chuyển tình thế, Ngô thị nhất tộc đều có thể lấy huynh làm đầu."

Ngô Uyên khẽ gật đầu.

"Uyên ca, ta chỉ lo lắng, Từ Viễn Hàn kia có thể sẽ dùng thủ đoạn khác đối phó huynh? Cha hắn chính là Trấn thủ tướng quân." Tiểu Võ lộ vẻ lo lắng, phụ thân hắn là "Bách phu trưởng" của Thành Vệ quân, bởi vậy so với người thường càng hiểu rõ quyền thế của Trấn thủ tướng quân.

"Không sao."



Ngô Uyên vỗ vai đối phương: "Không được thì ta sẽ vào Nam Mộng võ viện, nhưng ngươi mà không vào được, cha ngươi sẽ không tha cho ngươi đâu."

Nam Mộng võ viện là một trong ba đại võ viện cao cấp chỉ đứng sau "Vân Võ điện" của Hoành Vân Tông, cũng rất khó vào.

"Uyên ca, huynh đừng nói nữa." Tiểu Võ giả vờ kêu rên.

Ngô Uyên lắc đầu bật cười.

Thiếu niên tên Tiểu Võ này, tên đầy đủ là Vũ Thắng, phụ thân của hai người là huynh đệ kết bái.

Ngô Uyên và Vũ Thắng cũng là bằng hữu từ thuở nhỏ, Ngô Uyên dung hợp ký ức tiền thân, cũng tiếp nhận luôn phần tình huynh đệ này.

Trong ký ức của Ngô Uyên.

Từ khi phụ thân tám năm trước chết trận trong "chiến dịch Hoành Sơn" của Hoành Vân Tông và Đại Tấn hoàng triều, gia đạo sa sút, bị người trong tộc ức hiếp, mẫu thân có thể chống đỡ được, nhà Vũ Thắng đã giúp đỡ rất nhiều.

...

Hoàng hôn buông xuống.

Ngô Uyên và Vũ Thắng cùng nhau đi ra khỏi cổng võ viện, từ xa, bọn họ đã nhìn thấy một chiếc xe ngựa dừng dưới bóng cây, một lão giả áo đen đang cau mày đứng bên cạnh xe ngựa.

"Uyên ca, là tộc trưởng Ngô thị của huynh đấy, nói không chừng là tới tìm huynh." Vũ Thắng nhỏ giọng nói: "Ông ấy đến rồi, ta đi trước đây."



Chuyện nội bộ Ngô thị, đừng nói là Vũ Thắng, cho dù là phụ thân hắn, cũng không tiện nhiều lời.

Ngô Uyên gật đầu.

"Tộc trưởng, sao ngài lại tới đây?" Ngô Uyên chủ động tiến lên nghênh đón.

Ngô Khải Minh, tộc trưởng chi nhánh Ngô thị ở Ly Thành!

Ngô thị, ở phủ thành Nam Mộng xem như là đại gia tộc, nhưng Ngô Khải Minh chỉ là tộc trưởng của một chi nhánh ở Ly Thành, ở Ly Thành cũng rất tầm thường.

Tuy nhiên, từ sau khi cha Ngô Uyên mất, các phòng trong tộc liên thủ ức hiếp, là Ngô Khải Minh đã ra mặt ước thúc, nếu không, chỉ dựa vào mẫu thân cũng không thể chống đỡ nổi.

Hơn một tháng nay, Ngô Uyên quật khởi ở võ viện, lại nhanh chóng được trong tộc coi trọng.

"Ngô Uyên."

Ngô Khải Minh nhìn người trẻ tuổi chói mắt nhất thế hệ này của gia tộc, đột nhiên quát lớn: "Ngươi đã gây ra chuyện gì, lại dám đắc tội với Trấn thủ tướng quân?"

"Trấn thủ tướng quân địa vị tôn sùng, ngay cả quận thủ đại nhân cũng phải nể mặt ông ta ba phần, ta chỉ là một đệ tử võ viện, tu vi còn chưa đạt tới lục phẩm Võ Sư, căn bản không có tư cách gặp mặt ông ta, làm sao có thể chọc giận ông ta được?" Ngô Uyên hỏi ngược lại.

Ngô Khải Minh nhìn chằm chằm Ngô Uyên, muốn từ trong mắt hắn tìm ra một chút manh mối.

Đáng tiếc, ông ta chỉ nhìn thấy một mảnh bình tĩnh.

"Vậy vì sao, Từ tướng quân đêm nay lại thiết yến, còn đột nhiên mời ta tới dự? Lại còn cố ý dặn dò ta phải mang theo ngươi?" Ngô Khải Minh nói ra nguyên do.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện 『 Uyên Thiên Tôn 』【 Dịch Full 】

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook