Chương 23: Kỳ Án Ngũ Châu.
Hoa Tuyết Tử
06/08/2013
“Hiên Viên Vũ, ta đột nhiên
nghĩ tới một chuyện” bầu không khí trong phòng đang im lặng, thì lúc này Uyển
Vân dường như nhớ ra gì đó, nên lên tiếng nói.
“Ân, nàng nói đi” Hiên Viên Vũ nhẹ giọng đáp lại.
“nghe nói trong phủ của ngươi có hai thị thiếp, ngươi định xử trí thế họ thế nào đây ???” Uyển Vân tò mò ngẩng đầu nhìn hắn hỏi.
“chuyện này nàng cứ yên tâm, ta sẽ sắp xếp” Hiên Viên Vũ mỉm cười đáp.
Hắn làm sao không hiểu ý nàng, Vân nhi của hắn là nữ nhân có tính độc chiếm rất cao, cũng giống như hắn vậy, nên một khi đã nhận định, tuyệt đối sẽ không nguyện chia sẻ cùng người khác, huống hồ không cần nàng nhắc nhở, hắn cũng đã có ý định rồi, lần này về hắn sẽ xử lý hai nữ nhân kia một thể, dù sao để họ ở trong phủ hoành hành bao nhiêu năm xem ra cũng đủ rồi.
“Vân nhi, ta đã nói với nàng điều này chưa nhỉ ???” đột nhiên Hiên Viên Vũ vẻ mặt tựa hồ có chút biến hóa, tò mò nhìn Uyển Vân hỏi.
“chuyện gì ???” Uyển Vân khó hiểu nhìn hắn.
“thật ra hai nữ nhân trong phủ là do phụ hoàng lúc còn sống đã ban cho ta, tuy nhiên tới nay ta vẫn chưa chạm tới họ, hay nói cách khác, ta vẫn còn là một thân xử nam, Vân nhi, nàng có hài lòng không ???” Hiên Viên Vũ vẻ mặt tràn ngập cao hứng nhìn Uyển Vân hỏi.
“phốc…ha ha ha” nghe xong lời Hiên Viên Vũ, Uyển Vân không nhịn được cười to, nàng đột nhiên phát hiện thì ra nam nhân này cũng có tình hài hước, xem ra những ngày tháng sau này của nàng sẽ không cô đơn nữa rồi.
Hiên Viên Vũ ngồi đó, nhìn thấy chỉ vì một câu của mình, mà khiến cho Vân nhi của y vui đến như vậy, không khỏi cao hứng không thôi, nên nhất thời y cứ như tượng, lặng im ngắm nhìn nàng, không nói lời nào.
Bên ngoài, một nam một nữ ngồi trên cây, vẫn còn đang ngỡ ngàng vì những chuyện nãy giờ, bây giờ lại nghe thấy được tiếng cười của Uyển Vân, nhất thời không phản ứng kịp, mất thăng bằng, từ trên cây ngã xuống, kết quả lại bị Ảnh Nhất cùng Ảnh Nhị phát hiện, kết quả giữa bốn người đã xảy ra một trận chiến.
“có chuyện gì ???” Hiên Viên Vũ vẻ mặt say mê, đang ngắm nhìn vẻ mặt tươi cười rạng rỡ của Vân nhi nhà hắn, thì lại bị tiếng đánh nhau bên ngoài quấy nhiễu, nhất thời mất hứng, giọng nói cũng trở nên lạnh lùng hơn.
“vương gia, có người xâm nhập” Ảnh Tam đứng bên ngoài nhẹ giọng bẩm báo.
Hiên Viên Vũ cùng Uyển Vân nghe xong, không khỏi nhíu mày nhìn nhau sau đó cả hai cùng nhau ra ngoài quan sát tình hình, nhưng khi Uyển Vân nhìn thấy hai người đang cùng Ảnh Nhất và Ảnh Nhị giao đấu, thì nhất thời ngạc nhiên không thôi.
“dừng tay, đều là người nhà cả”. Uyển Vân lập tức lên tiếng ngăn cản, nhất thời làm bốn thân ảnh dừng chiến.
“vương gia” Ảnh Nhất cùng Ảnh Nhị nhìn thấy Hiên Viên Vũ đã đến, thì lập tức ngừng tay, cúi người thỉnh an, sau đó đứng sang một bên.
“tham kiến chủ nhân” hai người còn lại thì ôm quyền cúi người hành lễ với Uyển Vân.
“tại sao hai người lại đến đây ??? Chẳng phải ta bảo hai người đi bảo vệ đại ca sao ??? Tại sao đột nhiên hai người lại quay về ???” Uyển Vân khó hiểu nhìn họ.
“chủ nhân, chúng ta có thể vào trong nói sao ???” hắc y nam tử Nguyệt Dạ khó xử lên tiếng.
Uyển Vân nhìn về phía Hiên Viên Vũ như hỏi ý hắn, sau khi nhận được ánh mắt đồng ý của y thì tất cả mọi người cùng tiến vào thư phòng, một cuộc mật đàm ngay lập tức diễn ra.
“nói đi, rốt cuộc có chuyện gì ???” Uyển Vân nhìn hai thuộc hạ của mình bình tĩnh hỏi.
“là đại thiếu gia ra lệnh cho thuộc hạ quay về giúp đỡ chủ nhân, đại thiếu gia nói, ngũ châu không hề đơn giản như bề ngoài của nó, cho nên chủ nhân đang rất cần người giúp sức, nên mới để hai người thuộc hạ đến đây, nhưng vừa đến nơi lại thấy chủ nhân đang cùng Tứ vương gia ‘nói chuyện’, nên không dám làm phiền, mới ở bên ngoài chờ, không dám vào, sau đó lại bị hai người này phát hiện, vì có chút hiểu lầm, nên mới ra tay với nhau” Nguyệt Minh ôm quyền bẩm báo.
“đại thiếu gia ???” Hiên Viên Vũ thắc mắc nhìn Uyển Vân hỏi.
“huynh ấy là đại sư huynh của ta, dù không hề có quan hệ huyết thống, nhưng xưa nay huynh ấy luôn xem ta như muội muội ruột, ta cũng luôn xem huynh ấy như ca ca của mình, chúng ta thậm chí còn thân hơn cả huynh muội ruột thịt” Uyển Vân nhẹ giọng giải thích.
“Ân” Hiên Viên Vũ gật đầu nhẹ, xem như thông qua, dù Vân nhi bây giờ có nhiều chuyện không nói cho y, nhưng y tin có một ngày nàng nhất định mở rộng lòng mình mà nói hết với y.
“có phải đại thiếu gia đã biết được chuyện gì không ???” Uyển Vân nghe xong lời Nguyệt Minh thì thầm đoán được phần nào, xem ra đại ca nắm rất rõ tình hình ngũ châu.
“đại thiếu gia không nói, người chỉ bảo thuộc hạ chuyển lời đến tiểu thư, nếu muốn điều tra việc Trương đại nhân bị hành thích, và sự thật đằng sau ngũ châu, thì phải bắt đầu từ vụ án diệt môn hai mươi nhân khẩu của phú thương Tông Châu Chu Nam” Nguyệt Dạ cung kính đáplời.
“vụ án diệt môn nhà họ Chu” Uyển Vân cùng Hiên Viên Vũ đều ngạc nhiên, chuyện này họ cũng đã được biết đến, vụ án này cho đến nay vẫn chưa tìm ra hung thủ, được mệnh danh là kỳ án của ngũ châu, nhưng họ thật không ngờ vụ án này lại có liên quan to lớn đến tình hình ngũ châu như thế.
“ân ta đã biết, phải rồi, đại ca thế nào ???” Uyển Vân nhìn hai người quan tâm hỏi.
“vẫn như vậy, đại thiếu gia cứ mặt trời mọc sẽ đến trước mộ đại thiếu phu nhân mà ngồi, mặt trời lặn thì lại quay về, suốt nửa tháng nay đều như thế ạ” Nguyệt Minh có chút không đành lòng đáp, đại thiếu gia đúng là si tình mà.
“ta đã biết, các ngươi lui ra đi” Uyển Vân có chút ảm đạm gật đầu.
Hiên Viên Vũ ngồi bên cạnh ra hiệu ý bảo thuộc hạ đi sắp xếp cho hai người kia, sau đó thì cho họ rời đi, bây giờ trong phòng chỉ còn lại Uyển Vân cùng y.
“sao thế ???” Hiên Viên vũ nhân ra tâm trạng Uyển Vân hiện tại đang có tâm sự nên quan tâm hỏi.
“đại ca thật đáng thương a, không thể ở cạnh người mình yêu, đại tẩu đã qua đời hai năm rồi, vậy mà huynh ấy vẫn không quên được, vẫn cứ như vậy, ở lại giữ mộ cho tẩu ấy” Uyển Vân có chút cảm thán nói.
“đại ca của nàng là nam nhân si tình nên mới thế, đừng lo, ta tin rằng không bao lâu nữa, y sẽ lại đứng lên thôi” Hiên Viên Vũ nhẹ giọng an ủi.
“Ân, vậy bây giờ chúng ta xem ra phải bắt đầu điều tra vụ án của Chu gia rồi” Uyển Vân gật đầu, thật ra nàng cũng nghĩ như thế, vì theo nàng quan sát, tình hình của đại ca hiện giờ đã khá hơn trước rất nhiều, sau đó lấy lại tinh thần bàn việc chính, dù sao chuyện ngũ châu trước mắt mới là quan trọng nhất.
“ta biết, ta sẽ lập tức phái người đi điều tra, nàng yên tâm đi, có gì ta sẽ kể lại cho nàng” Hiên Viên Vũ nghiêm túc gật đầu, trong lòng lại thầm nghĩ, ‘xem ra hắn cần điều tra lại toàn bộ tình hình ngũ châu mới được’.
“Ân, nàng nói đi” Hiên Viên Vũ nhẹ giọng đáp lại.
“nghe nói trong phủ của ngươi có hai thị thiếp, ngươi định xử trí thế họ thế nào đây ???” Uyển Vân tò mò ngẩng đầu nhìn hắn hỏi.
“chuyện này nàng cứ yên tâm, ta sẽ sắp xếp” Hiên Viên Vũ mỉm cười đáp.
Hắn làm sao không hiểu ý nàng, Vân nhi của hắn là nữ nhân có tính độc chiếm rất cao, cũng giống như hắn vậy, nên một khi đã nhận định, tuyệt đối sẽ không nguyện chia sẻ cùng người khác, huống hồ không cần nàng nhắc nhở, hắn cũng đã có ý định rồi, lần này về hắn sẽ xử lý hai nữ nhân kia một thể, dù sao để họ ở trong phủ hoành hành bao nhiêu năm xem ra cũng đủ rồi.
“Vân nhi, ta đã nói với nàng điều này chưa nhỉ ???” đột nhiên Hiên Viên Vũ vẻ mặt tựa hồ có chút biến hóa, tò mò nhìn Uyển Vân hỏi.
“chuyện gì ???” Uyển Vân khó hiểu nhìn hắn.
“thật ra hai nữ nhân trong phủ là do phụ hoàng lúc còn sống đã ban cho ta, tuy nhiên tới nay ta vẫn chưa chạm tới họ, hay nói cách khác, ta vẫn còn là một thân xử nam, Vân nhi, nàng có hài lòng không ???” Hiên Viên Vũ vẻ mặt tràn ngập cao hứng nhìn Uyển Vân hỏi.
“phốc…ha ha ha” nghe xong lời Hiên Viên Vũ, Uyển Vân không nhịn được cười to, nàng đột nhiên phát hiện thì ra nam nhân này cũng có tình hài hước, xem ra những ngày tháng sau này của nàng sẽ không cô đơn nữa rồi.
Hiên Viên Vũ ngồi đó, nhìn thấy chỉ vì một câu của mình, mà khiến cho Vân nhi của y vui đến như vậy, không khỏi cao hứng không thôi, nên nhất thời y cứ như tượng, lặng im ngắm nhìn nàng, không nói lời nào.
Bên ngoài, một nam một nữ ngồi trên cây, vẫn còn đang ngỡ ngàng vì những chuyện nãy giờ, bây giờ lại nghe thấy được tiếng cười của Uyển Vân, nhất thời không phản ứng kịp, mất thăng bằng, từ trên cây ngã xuống, kết quả lại bị Ảnh Nhất cùng Ảnh Nhị phát hiện, kết quả giữa bốn người đã xảy ra một trận chiến.
“có chuyện gì ???” Hiên Viên Vũ vẻ mặt say mê, đang ngắm nhìn vẻ mặt tươi cười rạng rỡ của Vân nhi nhà hắn, thì lại bị tiếng đánh nhau bên ngoài quấy nhiễu, nhất thời mất hứng, giọng nói cũng trở nên lạnh lùng hơn.
“vương gia, có người xâm nhập” Ảnh Tam đứng bên ngoài nhẹ giọng bẩm báo.
Hiên Viên Vũ cùng Uyển Vân nghe xong, không khỏi nhíu mày nhìn nhau sau đó cả hai cùng nhau ra ngoài quan sát tình hình, nhưng khi Uyển Vân nhìn thấy hai người đang cùng Ảnh Nhất và Ảnh Nhị giao đấu, thì nhất thời ngạc nhiên không thôi.
“dừng tay, đều là người nhà cả”. Uyển Vân lập tức lên tiếng ngăn cản, nhất thời làm bốn thân ảnh dừng chiến.
“vương gia” Ảnh Nhất cùng Ảnh Nhị nhìn thấy Hiên Viên Vũ đã đến, thì lập tức ngừng tay, cúi người thỉnh an, sau đó đứng sang một bên.
“tham kiến chủ nhân” hai người còn lại thì ôm quyền cúi người hành lễ với Uyển Vân.
“tại sao hai người lại đến đây ??? Chẳng phải ta bảo hai người đi bảo vệ đại ca sao ??? Tại sao đột nhiên hai người lại quay về ???” Uyển Vân khó hiểu nhìn họ.
“chủ nhân, chúng ta có thể vào trong nói sao ???” hắc y nam tử Nguyệt Dạ khó xử lên tiếng.
Uyển Vân nhìn về phía Hiên Viên Vũ như hỏi ý hắn, sau khi nhận được ánh mắt đồng ý của y thì tất cả mọi người cùng tiến vào thư phòng, một cuộc mật đàm ngay lập tức diễn ra.
“nói đi, rốt cuộc có chuyện gì ???” Uyển Vân nhìn hai thuộc hạ của mình bình tĩnh hỏi.
“là đại thiếu gia ra lệnh cho thuộc hạ quay về giúp đỡ chủ nhân, đại thiếu gia nói, ngũ châu không hề đơn giản như bề ngoài của nó, cho nên chủ nhân đang rất cần người giúp sức, nên mới để hai người thuộc hạ đến đây, nhưng vừa đến nơi lại thấy chủ nhân đang cùng Tứ vương gia ‘nói chuyện’, nên không dám làm phiền, mới ở bên ngoài chờ, không dám vào, sau đó lại bị hai người này phát hiện, vì có chút hiểu lầm, nên mới ra tay với nhau” Nguyệt Minh ôm quyền bẩm báo.
“đại thiếu gia ???” Hiên Viên Vũ thắc mắc nhìn Uyển Vân hỏi.
“huynh ấy là đại sư huynh của ta, dù không hề có quan hệ huyết thống, nhưng xưa nay huynh ấy luôn xem ta như muội muội ruột, ta cũng luôn xem huynh ấy như ca ca của mình, chúng ta thậm chí còn thân hơn cả huynh muội ruột thịt” Uyển Vân nhẹ giọng giải thích.
“Ân” Hiên Viên Vũ gật đầu nhẹ, xem như thông qua, dù Vân nhi bây giờ có nhiều chuyện không nói cho y, nhưng y tin có một ngày nàng nhất định mở rộng lòng mình mà nói hết với y.
“có phải đại thiếu gia đã biết được chuyện gì không ???” Uyển Vân nghe xong lời Nguyệt Minh thì thầm đoán được phần nào, xem ra đại ca nắm rất rõ tình hình ngũ châu.
“đại thiếu gia không nói, người chỉ bảo thuộc hạ chuyển lời đến tiểu thư, nếu muốn điều tra việc Trương đại nhân bị hành thích, và sự thật đằng sau ngũ châu, thì phải bắt đầu từ vụ án diệt môn hai mươi nhân khẩu của phú thương Tông Châu Chu Nam” Nguyệt Dạ cung kính đáplời.
“vụ án diệt môn nhà họ Chu” Uyển Vân cùng Hiên Viên Vũ đều ngạc nhiên, chuyện này họ cũng đã được biết đến, vụ án này cho đến nay vẫn chưa tìm ra hung thủ, được mệnh danh là kỳ án của ngũ châu, nhưng họ thật không ngờ vụ án này lại có liên quan to lớn đến tình hình ngũ châu như thế.
“ân ta đã biết, phải rồi, đại ca thế nào ???” Uyển Vân nhìn hai người quan tâm hỏi.
“vẫn như vậy, đại thiếu gia cứ mặt trời mọc sẽ đến trước mộ đại thiếu phu nhân mà ngồi, mặt trời lặn thì lại quay về, suốt nửa tháng nay đều như thế ạ” Nguyệt Minh có chút không đành lòng đáp, đại thiếu gia đúng là si tình mà.
“ta đã biết, các ngươi lui ra đi” Uyển Vân có chút ảm đạm gật đầu.
Hiên Viên Vũ ngồi bên cạnh ra hiệu ý bảo thuộc hạ đi sắp xếp cho hai người kia, sau đó thì cho họ rời đi, bây giờ trong phòng chỉ còn lại Uyển Vân cùng y.
“sao thế ???” Hiên Viên vũ nhân ra tâm trạng Uyển Vân hiện tại đang có tâm sự nên quan tâm hỏi.
“đại ca thật đáng thương a, không thể ở cạnh người mình yêu, đại tẩu đã qua đời hai năm rồi, vậy mà huynh ấy vẫn không quên được, vẫn cứ như vậy, ở lại giữ mộ cho tẩu ấy” Uyển Vân có chút cảm thán nói.
“đại ca của nàng là nam nhân si tình nên mới thế, đừng lo, ta tin rằng không bao lâu nữa, y sẽ lại đứng lên thôi” Hiên Viên Vũ nhẹ giọng an ủi.
“Ân, vậy bây giờ chúng ta xem ra phải bắt đầu điều tra vụ án của Chu gia rồi” Uyển Vân gật đầu, thật ra nàng cũng nghĩ như thế, vì theo nàng quan sát, tình hình của đại ca hiện giờ đã khá hơn trước rất nhiều, sau đó lấy lại tinh thần bàn việc chính, dù sao chuyện ngũ châu trước mắt mới là quan trọng nhất.
“ta biết, ta sẽ lập tức phái người đi điều tra, nàng yên tâm đi, có gì ta sẽ kể lại cho nàng” Hiên Viên Vũ nghiêm túc gật đầu, trong lòng lại thầm nghĩ, ‘xem ra hắn cần điều tra lại toàn bộ tình hình ngũ châu mới được’.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.