Chương 7: Thân Phận, Giấu Hay Công Khai????
Shi
27/03/2017
Tok tok.....
Tiếng bước chân đều đều trên nền đá hoa cương bóng loáng. Phản chiếu mờ nhạt hình ảnh cô gái 17 với mái tóc màu xanh biển. Phía trước cô là Una với mái tóc hồng - màu sắc của niềm vui và hạnh phúc, giống như nụ cười tươi tắn trên môi cô gái ấy.
Ngay đến cả cái trí nhớ siêu nhanh của Yuuki cũng có ngày khuất phục trước các ngóc ngách của lâu đài nhà Terwasae. Cô thầm nghĩ nếu ai không may mà lạc vào đây chắc cả tuần mới mò được lối ra mất.
- tới nơi chưa vậy Una???- việc phải đi một quãng khá dài ở tiền sảnh khiến Yuuki cảm thấy sốt ruột.
- hãy kiên nhẫn thưa cô chủ, à không... là Yuuki chứ nhỉ???( thói quen khó bỏ ý mà).
Sau tầm hai, ba phút trôi qua, cuối cùng công sức " lết bê bết" đến phòng ăn của Yuuki đã được đền đáp. Cha mẹ cô đã có mặt trước trong phòng, Yuuki mới yên trí rằng đã tới đúng nơi cần đến và đôi chân mình sẽ không bị tra tấn thêm nữa, nhà rộng quá cũng là một cái tội mà!!! Căn phòng không có cửa nên hai người cứ thế đi vào, không quên phép lịch sự tối thiểu:
- xin chào buổi tối, ông bà Terwasae. Chúc hai người dùng bữa ngon miệng.
Nói xong, cô hầu nữ tự động lui về sau, ở một khoảng cách tôn trọng.
- chào buổi tối,.... cha mẹ. Hai người ngủ ngon chứ???- Yuuki chào hai người bằng giọng tự nhiên nhất có thể.
- hi vọng con cũng vậy.- Rose mẹ cô tỏ vẻ hài lòng.
- ngồi xuống dùng bữa đi Yuuki. - Robert vẫn chăm chú đọc tờ báo.
Una đặt trên bàn cho Yuuki một chiếc cốc thủy tinh chứa thứ chất lỏng màu đỏ tươi. Đã đoán trước được bữa sáng của mình, nhưng lại cô ngần ngại không biết nên làm thế nào. Khó xử quá!!!
- cứ tự nhiên đi con!- Rose cười niềm nở, câu nói không ăn nhập với hoàn cảnh này cho lắm.
Người phụ nữ ấy cầm chiếc ly của mình lên, uống một cách từ từ như để làm mẫu cho Yuuki.
Ngần ngại chừng một lúc, thế là Yuuki cũng đã hạ quyết tâm. Cô bèn đưa cốc thủy tinh máu lên, hai mắt nhắm chặt lại " cho đỡ sợ". Una phải bịt mồm để không cười ra tiếng. Thứ chất lỏng sóng sánh đó từ từ đi vào khoang miệng rồi tới cổ họng Yuuki. " tanh nồng" là thứ đầu tiên mà cô cảm nhận được. Ngay khi cô sắp không chịu nổi định nhổ ra thì lại nghe được vị ngọt nơi đầu lưỡi. " cái thức uống ngọt như nước đường này chính là máu sao???" Yuuki ngớ người trước cái suy nghĩ tưởng chừng rất điên rồ này. Nhưng lại để kìm hãm cái ham muốn "khác người" của bản thân lại( mặc dù cô có còn là con người nữa đâu).
- đừng cố kiếm chế Yuuki. Chúng ta là Ma cà rồng mà, cần phải sống thật với bản thân mình chứ!- câu nói của cha Yuuki dường như là quá thản nhên đối với một một Vampire mới biết vị máu.
Câu nói đã thôi thúc Yuuki, phải rồi, cô là Ma cà rồng mà. Huyết sắc tố chính là thứ để giống loài như cô đổi lấy sự bất tử. Nghe khá là kinh dị nhỉ??? Yuuki tiếp tục uống, dường như vội vàng hơn trước. Vị máu ngọt ngào đỏ tươi kiểm soát tâm trí cô. Nốc một hơi cạn sạch ( ăn tham như..... lợn ý), Yuuki thở hổn hển. Vẫn còn luyến tiếc vị máu thơm ngon ấy.
Nhắc nhở bản thân nên tập trung vào việc chính. Yuuki đưa tay chùi đi máu còn dính trên miệng, nói với cha mẹ:
- thế giới Ma cà rồng... như thế nào vậy cha mẹ???
- căn bản là giống hệt nhau về tổ chức xã hội.- Rose giải thích.
Cô gật đầu, ngay sau đó lại nghĩ đến một vấn đề khác:
- con có thể giấu việc mình thuộc nhà Terwasae được không??? Chỉ là tạm thời thôi.- giọng nói chứa đựng sự lo lắng vì đề xuất mà Yuuki nghĩ là sẽ thiếu lịch sự với cha mẹ mình.
Đôi mắt thạch anh tím của Robert hết nhìn con gái mình rồi lại quét qua người vợ. Ông nghĩ chắc hẳn Yuuki phài có lí do nên mới nói vậy. Theo lối suy nghĩ của đứa trẻ mười bảy: chưa muốn phải đối mặt với những lời bàn tán, đánh giá từ công chúng. Hai khả năng quan trọng nhất là Yuuki vẫn cần có thời gian hòa nhập với xã hội Vampire, cha mẹ yuuki trước đây đã tung tin cô đã chết trong một tai nạn. Giờ đùng một cái bảo đây là tiểu thư nhà Terwasae, thử hỏi ai sẽ tin chứ!!! Một lí do thứ hai : Yuuki mới trở thành Vampire chưa đầy 24 tiếng, xét về sức mạnh là 1% nên sẽ rất dễ bị giết bởi những kế hoạch ám sát nếu không tự bảo vệ được bản thân.
Có một điều mà Robert đã không ngờ tới. Đó là bộ óc giá trị của cô con gái bé nhỏ cũng đã suy tính điều tương tự.
*******************
Chap kì tới: lại đến trường rồi!!!!
Mong mọi người tiếp tục ủng hộ cho Shi^^
Tiếng bước chân đều đều trên nền đá hoa cương bóng loáng. Phản chiếu mờ nhạt hình ảnh cô gái 17 với mái tóc màu xanh biển. Phía trước cô là Una với mái tóc hồng - màu sắc của niềm vui và hạnh phúc, giống như nụ cười tươi tắn trên môi cô gái ấy.
Ngay đến cả cái trí nhớ siêu nhanh của Yuuki cũng có ngày khuất phục trước các ngóc ngách của lâu đài nhà Terwasae. Cô thầm nghĩ nếu ai không may mà lạc vào đây chắc cả tuần mới mò được lối ra mất.
- tới nơi chưa vậy Una???- việc phải đi một quãng khá dài ở tiền sảnh khiến Yuuki cảm thấy sốt ruột.
- hãy kiên nhẫn thưa cô chủ, à không... là Yuuki chứ nhỉ???( thói quen khó bỏ ý mà).
Sau tầm hai, ba phút trôi qua, cuối cùng công sức " lết bê bết" đến phòng ăn của Yuuki đã được đền đáp. Cha mẹ cô đã có mặt trước trong phòng, Yuuki mới yên trí rằng đã tới đúng nơi cần đến và đôi chân mình sẽ không bị tra tấn thêm nữa, nhà rộng quá cũng là một cái tội mà!!! Căn phòng không có cửa nên hai người cứ thế đi vào, không quên phép lịch sự tối thiểu:
- xin chào buổi tối, ông bà Terwasae. Chúc hai người dùng bữa ngon miệng.
Nói xong, cô hầu nữ tự động lui về sau, ở một khoảng cách tôn trọng.
- chào buổi tối,.... cha mẹ. Hai người ngủ ngon chứ???- Yuuki chào hai người bằng giọng tự nhiên nhất có thể.
- hi vọng con cũng vậy.- Rose mẹ cô tỏ vẻ hài lòng.
- ngồi xuống dùng bữa đi Yuuki. - Robert vẫn chăm chú đọc tờ báo.
Una đặt trên bàn cho Yuuki một chiếc cốc thủy tinh chứa thứ chất lỏng màu đỏ tươi. Đã đoán trước được bữa sáng của mình, nhưng lại cô ngần ngại không biết nên làm thế nào. Khó xử quá!!!
- cứ tự nhiên đi con!- Rose cười niềm nở, câu nói không ăn nhập với hoàn cảnh này cho lắm.
Người phụ nữ ấy cầm chiếc ly của mình lên, uống một cách từ từ như để làm mẫu cho Yuuki.
Ngần ngại chừng một lúc, thế là Yuuki cũng đã hạ quyết tâm. Cô bèn đưa cốc thủy tinh máu lên, hai mắt nhắm chặt lại " cho đỡ sợ". Una phải bịt mồm để không cười ra tiếng. Thứ chất lỏng sóng sánh đó từ từ đi vào khoang miệng rồi tới cổ họng Yuuki. " tanh nồng" là thứ đầu tiên mà cô cảm nhận được. Ngay khi cô sắp không chịu nổi định nhổ ra thì lại nghe được vị ngọt nơi đầu lưỡi. " cái thức uống ngọt như nước đường này chính là máu sao???" Yuuki ngớ người trước cái suy nghĩ tưởng chừng rất điên rồ này. Nhưng lại để kìm hãm cái ham muốn "khác người" của bản thân lại( mặc dù cô có còn là con người nữa đâu).
- đừng cố kiếm chế Yuuki. Chúng ta là Ma cà rồng mà, cần phải sống thật với bản thân mình chứ!- câu nói của cha Yuuki dường như là quá thản nhên đối với một một Vampire mới biết vị máu.
Câu nói đã thôi thúc Yuuki, phải rồi, cô là Ma cà rồng mà. Huyết sắc tố chính là thứ để giống loài như cô đổi lấy sự bất tử. Nghe khá là kinh dị nhỉ??? Yuuki tiếp tục uống, dường như vội vàng hơn trước. Vị máu ngọt ngào đỏ tươi kiểm soát tâm trí cô. Nốc một hơi cạn sạch ( ăn tham như..... lợn ý), Yuuki thở hổn hển. Vẫn còn luyến tiếc vị máu thơm ngon ấy.
Nhắc nhở bản thân nên tập trung vào việc chính. Yuuki đưa tay chùi đi máu còn dính trên miệng, nói với cha mẹ:
- thế giới Ma cà rồng... như thế nào vậy cha mẹ???
- căn bản là giống hệt nhau về tổ chức xã hội.- Rose giải thích.
Cô gật đầu, ngay sau đó lại nghĩ đến một vấn đề khác:
- con có thể giấu việc mình thuộc nhà Terwasae được không??? Chỉ là tạm thời thôi.- giọng nói chứa đựng sự lo lắng vì đề xuất mà Yuuki nghĩ là sẽ thiếu lịch sự với cha mẹ mình.
Đôi mắt thạch anh tím của Robert hết nhìn con gái mình rồi lại quét qua người vợ. Ông nghĩ chắc hẳn Yuuki phài có lí do nên mới nói vậy. Theo lối suy nghĩ của đứa trẻ mười bảy: chưa muốn phải đối mặt với những lời bàn tán, đánh giá từ công chúng. Hai khả năng quan trọng nhất là Yuuki vẫn cần có thời gian hòa nhập với xã hội Vampire, cha mẹ yuuki trước đây đã tung tin cô đã chết trong một tai nạn. Giờ đùng một cái bảo đây là tiểu thư nhà Terwasae, thử hỏi ai sẽ tin chứ!!! Một lí do thứ hai : Yuuki mới trở thành Vampire chưa đầy 24 tiếng, xét về sức mạnh là 1% nên sẽ rất dễ bị giết bởi những kế hoạch ám sát nếu không tự bảo vệ được bản thân.
Có một điều mà Robert đã không ngờ tới. Đó là bộ óc giá trị của cô con gái bé nhỏ cũng đã suy tính điều tương tự.
*******************
Chap kì tới: lại đến trường rồi!!!!
Mong mọi người tiếp tục ủng hộ cho Shi^^
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.