Chương 17: Liều Mạng
Vũ Dương Thiên Tử
23/09/2019
Mad cũng có các chiến hữu thân quen là Envy, Greed, Arro và Lus.
Những kẻ này đều giải quyết các vấn đề của Hồng Kinh bằng việc thảm sát
man rợ, mặc dù đều là phải giết nhưng cách làm của Yon và nhóm của mình
cũng quang minh chính đại hơn.
Như để chứng minh cái nhìn của Idle đúng đắn, cục diện trận đấu đột nhiên có chút biến chuyển khi mà kẻ rách rưới kia đã quyết định chiến đấu hết sức.
Rin nhanh chóng đã bị Lus tập trung tấn công làm suy yếu rất rõ ràng, cô nhiều khả năng sẽ không cầm cự được bao lâu nữa, ấy vậy mà một cái góc áo cô cũng chưa thể chạm được vào, trong lòng vô cùng tức tối.
Dương Tuấn Vũ mặc dù biết nếu để lộ quá sớm ra các con bài của mình thì sẽ vô cùng bất lợi sau này nhưng nhìn đám kia chỉ có ý định xem kịch hay, hắn thì có thể còn có một con đường sống, nhưng Rin thì không thể, đối với họ, cô chỉ là một cọng cỏ dại, muốn ngắt hay không là tùy tâm trạng. Cho nên, dù biết là nguy hiểm nhưng hắn không thể giương mắt nhìn Rin bị tên khốn kia làm nhục.
Khí thế toàn thân bỗng chốc tăng vọt, dòng chảy Ki đậm đặc cô đọng trong hệ kinh mạch rất lớn của mình, toàn thân phát ra ánh sáng, dù quần áo có chút tả tơi nhưng bộ dạng đã hoàn toàn thay đổi.
Mái tóc vàng tung bay, đôi mắt sáng quắc toát ra các hạt sáng chầm chậm tỏa ra xung quanh, sau gáy và trước ngực hiện lên ấn kí hình mặt trời. Toàn thân rực lên ngọn lửa ánh sáng thiêu đốt không khí xung quanh.
Tàn thương Độc Long không ngờ bỗng như phát cuồng, khí thế được chủ nhân truyền tới khiến nó ong ong vang lên tiếng long ngâm gào thét, chiếc mắt độc nhất đột nhiên phát ra ánh sáng xen lẫn bóng tối song hành trông rất quỷ dị.
Dương Tuấn Vũ cũng rất bất ngờ trước sự thay đổi của mình, hắn chỉ biết sau khi Apollo hiện thân đã làm gì đó khiến kinh mạch và toàn thân hắn nứt vỡ, sau khi ở Nam Cực nhiều ngày hồi phục, cơ thể đã cảm nhận ra điều khác lạ nhưng vì vụ sụt lở không gian khiến hắn không có thời gian kiểm nghiệm đã một lần nữa bị thương quá nặng. Mãi cho tới khi được Rin liều mạng cứu và tận dụng thời gian ở dưới Hố Tử Thần hồi phục thì hôm nay hắn mới có cơ hội triển khai toàn bộ sức mạnh.
Tuy vậy, cuộc chiến vô cùng nguy hiểm còn trước mắt, hắn tuyệt không dám nghĩ ngợi nhiều, tinh thần lực từ Tử Phủ ào ào trào ra không phải bao trùm xung quanh như trước mà thầm bám riết lấy bóng dáng và thân hình của Lus.
Yon vuốt râu cười hài lòng, hai hàng mày liễu của Faith cũng khẽ giãn ra, cô tò mò hỏi:
- Idle, ngươi biết hắn có sức mạnh như vậy?
Idle rất chăm chú nhìn cũng chẳng quay lại mà nói:
- Không biết.
- Ồ.
Cô quan sát một lượt thái độ của những người còn lại thì đều thấy trong mắt họ một tia khao khát muốn tham chiến, chỉ có Mad và Yon là tâm sâu như biển, nhiều nhất chỉ phát hiện được chút tò mò, hứng thú.
Ngay khi Dương Tuấn Vũ “biến hình”, Lus cũng không còn thái độ cợt nhả nữa, hắn lập tức bùng lên sức mạnh, những dòng máu linh động từ trong cơ thể được rút ra bay lượn xung quanh hắn, Lus - Ki huyết hệ.
Kiếm Thương va chạm tạo ra những vụ nổ chấn động không gian, nếu không phải đại điện được Yon đã bố trí nhiều đại trận bảo hộ thì chỉ sợ mới bắt đầu thôi đã làm cho tất cả đổ nát.
Máu độc liên tục va chạm với lửa ánh sáng phát ra những tiếng xèo xèo. Dương Tuấn Vũ càng đánh càng hăng, Lus càng đánh càng cười điên dại.
Thập Long Thương Pháp hiện giờ đã được Dương Tuấn Vũ phát huy tới mức vô cùng nhuần nhuyễn, trong hư có thực trong thực có hư, chiêu nào chiêu đó đều tạo ra long uy.
- Long Bái Vĩ!
Khi thấy đối phương quỷ dị xuất hiện phía sau lưng, hắn lập tức điều động lực lượng từ hai chân qua hông lên vai và cuối cùng là dồn tới hai cánh tay, thân hình đột ngột cực nhanh vặn ngược xoay vòng lại, hai tay phát lực cực mạnh đâm ra một thương xé gió về phía sau tựa rồng uốn mình.
Thương pháp biến hóa quỷ dị khiến tất cả trợn tròn mắt ngạc nhiên, Lus là kẻ trong cuộc không ngờ xuất hiện chút bối rối khiến hắn lần đầu tiên phải từ bỏ cơ hội đánh lén sau lưng mà nhảy lùi lại.
Dương Tuấn Vũ không cho tên này thời gian suy nghĩ, ngay lập tức hắn chống thương xuống sàn đẩy mạnh toàn thân lên cao, một chiêu quen thuộc nhưng luôn đem lại hiệu quả, tận dụng sức mạnh và thời cơ tạo ra tác dụng vô cùng lớn.
- Phi Long Tại Thiên!
Từ trên cao đánh xuống, uy lực cực mạnh trong một cú. Một thương chém từ trước ra sau, từ trên xuống dưới, lưỡi thương sắc bén mang theo khí thế không thể ngăn cản, không gian như bị chém nát, trời đất nhật nguyệt như bị chia cắt thành hai nửa.
Lus chửi tục một câu rồi bắt buộc phải chuyển dạng thành màn sương khói hóa khí bay lên, Dương Tuấn Vũ chém vụt qua làn thương, mũi sắc bén đâm xuống không ngờ khiến cho tầng bảo hộ đầu tiên mà Yon làm ra bị nứt vỡ, đại điện vốn chưa từng thấy chấn động nay đã khẽ rung lên.
Cũng không phải là những kẻ ngồi đây không có sức mạnh để làm điều đó, nhưng tất nhiên chưa có ai dám làm loạn trong nơi linh thiêng này, và kể cả những kẻ tới ám sát và tấn công cũng không thể phá vỡ lớp phòng hộ này, nhưng hôm nay nó đã bị nứt vỡ.
Lus hóa hình bay lơ lửng trên không, mặt vốn nhợt nhạt nay lại càng trắng hơn, mặc dù chiêu vừa rồi rơi vào khoảng không nhưng rõ ràng hắn cũng bị chịu ít thiệt thòi.
- Kim Long Vọng Nhật!
- Cuồn Long Loạn Vũ!
Dương Tuấn Vũ càng đánh càng hăng, hắn lập tức tích tụ Ki rồi cực nhanh đâm từ dưới lên thẳng tới trước mặt Lus, đồng thời lưỡi thương bỗng hóa thành thương ảnh rồi như những cơn sóng ngàn trùng, thế như sấm như điện, chấn kinh toàn trường.
- Ngươi!
Nhìn một loạt chiêu thức trôi chảy liên miên không dứt của tên rách rưới, Lus điên tiết, hắn gào lên một tiếng rồi khí thế bỗng chốc tăng vọt, từ sau lưng mọc lên đôi hắc dực (cánh đen) xòe rộng, một cái khẽ đập lập tức di chuyển được cả trăm mét, vừa khéo tránh được một bầu trời thương ánh sáng đâm tới, nếu còn không dốc toàn lực e rằng ngay cả biến thành màn sương máu thì hắn cũng bị thương. Bình thường chẳng sao nhưng bị một tên người mới tới đánh phủ đầu, chuyện này mà truyền ra ngoài thì Lus sẽ vô cùng mất mặt.
Hắn rút vỏ kiếm, màn hắc huyết tràn ra khỏi vỏ, một cảm giác kinh hoàng cực nhanh lan ra xung quanh khiến Dương Tuấn Vũ vốn định tiếp tục tấn công lập tức phải lùi lại đề phòng, khí thế này, đem cho hắn cảm giác vô cùng nguy hiểm.
- Được rồi. Kết thúc ở đây thôi.
Yon cuối cùng cũng lên tiếng.
Lus trừng mắt định chửi gì đó thì Mad đã nói:
- Tốt. Dừng lại được rồi. Lus ngươi đã hết thời gian.
- Nhưng ta còn chưa đánh thật...
- Ngươi định dùng đánh thức Huyết Tà sao?
- Đúng vậy.
- Thế ngươi không nhìn xem trong tay hắn là gì? Là một thanh tàn thương. Ngươi có hiểu đấy nghĩa là gì không? Lần này ngươi thất thế không sai, mặc dù không thua nhưng nếu chiến đấu sinh tử cũng chẳng biết thế nào. Là người một nhà đừng làm loạn. Tốt rồi, Ralph đúng không? Ngươi được phép ở lại Hồng Kinh.
Dương Tuấn Vũ nghe vậy nhưng cũng chưa thu lại khí thế của mình, hắn bước về phía Rin đỡ cô lên rồi truyền Ki tới, vết thương bằng mắt thường có thể nhìn thấy đang liền lại, gương mặt xinh đẹp nhợt nhạt vì mất máu đã khá hơn, cô nhìn hắn bằng ánh mắt cảm ơn xen lẫn tò mò.
- Ta muốn cô ấy ở lại.
Nghe lời nói kiên quyết của Dương Tuấn Vũ, Mad khẽ nhíu mày, Yon thấy vậy lập tức nhân cơ hội đỡ lời:
- Nếu vậy sẽ không thể rời khỏi Hồng Kinh một bước!
- Được!
Dương Tuấn Vũ ngăn Rin lên tiếng, trước mắt không phải lúc làm theo cảm tính, chỉ cần giữ được mạng là sẽ có cơ hội.
Nhận thấy ánh mắt “bắt buộc” của tên rách rưới, Rin dù chán ghét nơi này nhưng cũng không muốn vì mình mà làm liên lụy tên ngốc này, vì vậy cô quyết định giữ im lặng.
- Rất tốt. Bộ thương pháp của cậu cũng rất tuyệt đấy. Được rồi, Faith, con đem hai vị này tới nơi nghỉ ngơi đi.
- Vâng thưa ngài!
Như để chứng minh cái nhìn của Idle đúng đắn, cục diện trận đấu đột nhiên có chút biến chuyển khi mà kẻ rách rưới kia đã quyết định chiến đấu hết sức.
Rin nhanh chóng đã bị Lus tập trung tấn công làm suy yếu rất rõ ràng, cô nhiều khả năng sẽ không cầm cự được bao lâu nữa, ấy vậy mà một cái góc áo cô cũng chưa thể chạm được vào, trong lòng vô cùng tức tối.
Dương Tuấn Vũ mặc dù biết nếu để lộ quá sớm ra các con bài của mình thì sẽ vô cùng bất lợi sau này nhưng nhìn đám kia chỉ có ý định xem kịch hay, hắn thì có thể còn có một con đường sống, nhưng Rin thì không thể, đối với họ, cô chỉ là một cọng cỏ dại, muốn ngắt hay không là tùy tâm trạng. Cho nên, dù biết là nguy hiểm nhưng hắn không thể giương mắt nhìn Rin bị tên khốn kia làm nhục.
Khí thế toàn thân bỗng chốc tăng vọt, dòng chảy Ki đậm đặc cô đọng trong hệ kinh mạch rất lớn của mình, toàn thân phát ra ánh sáng, dù quần áo có chút tả tơi nhưng bộ dạng đã hoàn toàn thay đổi.
Mái tóc vàng tung bay, đôi mắt sáng quắc toát ra các hạt sáng chầm chậm tỏa ra xung quanh, sau gáy và trước ngực hiện lên ấn kí hình mặt trời. Toàn thân rực lên ngọn lửa ánh sáng thiêu đốt không khí xung quanh.
Tàn thương Độc Long không ngờ bỗng như phát cuồng, khí thế được chủ nhân truyền tới khiến nó ong ong vang lên tiếng long ngâm gào thét, chiếc mắt độc nhất đột nhiên phát ra ánh sáng xen lẫn bóng tối song hành trông rất quỷ dị.
Dương Tuấn Vũ cũng rất bất ngờ trước sự thay đổi của mình, hắn chỉ biết sau khi Apollo hiện thân đã làm gì đó khiến kinh mạch và toàn thân hắn nứt vỡ, sau khi ở Nam Cực nhiều ngày hồi phục, cơ thể đã cảm nhận ra điều khác lạ nhưng vì vụ sụt lở không gian khiến hắn không có thời gian kiểm nghiệm đã một lần nữa bị thương quá nặng. Mãi cho tới khi được Rin liều mạng cứu và tận dụng thời gian ở dưới Hố Tử Thần hồi phục thì hôm nay hắn mới có cơ hội triển khai toàn bộ sức mạnh.
Tuy vậy, cuộc chiến vô cùng nguy hiểm còn trước mắt, hắn tuyệt không dám nghĩ ngợi nhiều, tinh thần lực từ Tử Phủ ào ào trào ra không phải bao trùm xung quanh như trước mà thầm bám riết lấy bóng dáng và thân hình của Lus.
Yon vuốt râu cười hài lòng, hai hàng mày liễu của Faith cũng khẽ giãn ra, cô tò mò hỏi:
- Idle, ngươi biết hắn có sức mạnh như vậy?
Idle rất chăm chú nhìn cũng chẳng quay lại mà nói:
- Không biết.
- Ồ.
Cô quan sát một lượt thái độ của những người còn lại thì đều thấy trong mắt họ một tia khao khát muốn tham chiến, chỉ có Mad và Yon là tâm sâu như biển, nhiều nhất chỉ phát hiện được chút tò mò, hứng thú.
Ngay khi Dương Tuấn Vũ “biến hình”, Lus cũng không còn thái độ cợt nhả nữa, hắn lập tức bùng lên sức mạnh, những dòng máu linh động từ trong cơ thể được rút ra bay lượn xung quanh hắn, Lus - Ki huyết hệ.
Kiếm Thương va chạm tạo ra những vụ nổ chấn động không gian, nếu không phải đại điện được Yon đã bố trí nhiều đại trận bảo hộ thì chỉ sợ mới bắt đầu thôi đã làm cho tất cả đổ nát.
Máu độc liên tục va chạm với lửa ánh sáng phát ra những tiếng xèo xèo. Dương Tuấn Vũ càng đánh càng hăng, Lus càng đánh càng cười điên dại.
Thập Long Thương Pháp hiện giờ đã được Dương Tuấn Vũ phát huy tới mức vô cùng nhuần nhuyễn, trong hư có thực trong thực có hư, chiêu nào chiêu đó đều tạo ra long uy.
- Long Bái Vĩ!
Khi thấy đối phương quỷ dị xuất hiện phía sau lưng, hắn lập tức điều động lực lượng từ hai chân qua hông lên vai và cuối cùng là dồn tới hai cánh tay, thân hình đột ngột cực nhanh vặn ngược xoay vòng lại, hai tay phát lực cực mạnh đâm ra một thương xé gió về phía sau tựa rồng uốn mình.
Thương pháp biến hóa quỷ dị khiến tất cả trợn tròn mắt ngạc nhiên, Lus là kẻ trong cuộc không ngờ xuất hiện chút bối rối khiến hắn lần đầu tiên phải từ bỏ cơ hội đánh lén sau lưng mà nhảy lùi lại.
Dương Tuấn Vũ không cho tên này thời gian suy nghĩ, ngay lập tức hắn chống thương xuống sàn đẩy mạnh toàn thân lên cao, một chiêu quen thuộc nhưng luôn đem lại hiệu quả, tận dụng sức mạnh và thời cơ tạo ra tác dụng vô cùng lớn.
- Phi Long Tại Thiên!
Từ trên cao đánh xuống, uy lực cực mạnh trong một cú. Một thương chém từ trước ra sau, từ trên xuống dưới, lưỡi thương sắc bén mang theo khí thế không thể ngăn cản, không gian như bị chém nát, trời đất nhật nguyệt như bị chia cắt thành hai nửa.
Lus chửi tục một câu rồi bắt buộc phải chuyển dạng thành màn sương khói hóa khí bay lên, Dương Tuấn Vũ chém vụt qua làn thương, mũi sắc bén đâm xuống không ngờ khiến cho tầng bảo hộ đầu tiên mà Yon làm ra bị nứt vỡ, đại điện vốn chưa từng thấy chấn động nay đã khẽ rung lên.
Cũng không phải là những kẻ ngồi đây không có sức mạnh để làm điều đó, nhưng tất nhiên chưa có ai dám làm loạn trong nơi linh thiêng này, và kể cả những kẻ tới ám sát và tấn công cũng không thể phá vỡ lớp phòng hộ này, nhưng hôm nay nó đã bị nứt vỡ.
Lus hóa hình bay lơ lửng trên không, mặt vốn nhợt nhạt nay lại càng trắng hơn, mặc dù chiêu vừa rồi rơi vào khoảng không nhưng rõ ràng hắn cũng bị chịu ít thiệt thòi.
- Kim Long Vọng Nhật!
- Cuồn Long Loạn Vũ!
Dương Tuấn Vũ càng đánh càng hăng, hắn lập tức tích tụ Ki rồi cực nhanh đâm từ dưới lên thẳng tới trước mặt Lus, đồng thời lưỡi thương bỗng hóa thành thương ảnh rồi như những cơn sóng ngàn trùng, thế như sấm như điện, chấn kinh toàn trường.
- Ngươi!
Nhìn một loạt chiêu thức trôi chảy liên miên không dứt của tên rách rưới, Lus điên tiết, hắn gào lên một tiếng rồi khí thế bỗng chốc tăng vọt, từ sau lưng mọc lên đôi hắc dực (cánh đen) xòe rộng, một cái khẽ đập lập tức di chuyển được cả trăm mét, vừa khéo tránh được một bầu trời thương ánh sáng đâm tới, nếu còn không dốc toàn lực e rằng ngay cả biến thành màn sương máu thì hắn cũng bị thương. Bình thường chẳng sao nhưng bị một tên người mới tới đánh phủ đầu, chuyện này mà truyền ra ngoài thì Lus sẽ vô cùng mất mặt.
Hắn rút vỏ kiếm, màn hắc huyết tràn ra khỏi vỏ, một cảm giác kinh hoàng cực nhanh lan ra xung quanh khiến Dương Tuấn Vũ vốn định tiếp tục tấn công lập tức phải lùi lại đề phòng, khí thế này, đem cho hắn cảm giác vô cùng nguy hiểm.
- Được rồi. Kết thúc ở đây thôi.
Yon cuối cùng cũng lên tiếng.
Lus trừng mắt định chửi gì đó thì Mad đã nói:
- Tốt. Dừng lại được rồi. Lus ngươi đã hết thời gian.
- Nhưng ta còn chưa đánh thật...
- Ngươi định dùng đánh thức Huyết Tà sao?
- Đúng vậy.
- Thế ngươi không nhìn xem trong tay hắn là gì? Là một thanh tàn thương. Ngươi có hiểu đấy nghĩa là gì không? Lần này ngươi thất thế không sai, mặc dù không thua nhưng nếu chiến đấu sinh tử cũng chẳng biết thế nào. Là người một nhà đừng làm loạn. Tốt rồi, Ralph đúng không? Ngươi được phép ở lại Hồng Kinh.
Dương Tuấn Vũ nghe vậy nhưng cũng chưa thu lại khí thế của mình, hắn bước về phía Rin đỡ cô lên rồi truyền Ki tới, vết thương bằng mắt thường có thể nhìn thấy đang liền lại, gương mặt xinh đẹp nhợt nhạt vì mất máu đã khá hơn, cô nhìn hắn bằng ánh mắt cảm ơn xen lẫn tò mò.
- Ta muốn cô ấy ở lại.
Nghe lời nói kiên quyết của Dương Tuấn Vũ, Mad khẽ nhíu mày, Yon thấy vậy lập tức nhân cơ hội đỡ lời:
- Nếu vậy sẽ không thể rời khỏi Hồng Kinh một bước!
- Được!
Dương Tuấn Vũ ngăn Rin lên tiếng, trước mắt không phải lúc làm theo cảm tính, chỉ cần giữ được mạng là sẽ có cơ hội.
Nhận thấy ánh mắt “bắt buộc” của tên rách rưới, Rin dù chán ghét nơi này nhưng cũng không muốn vì mình mà làm liên lụy tên ngốc này, vì vậy cô quyết định giữ im lặng.
- Rất tốt. Bộ thương pháp của cậu cũng rất tuyệt đấy. Được rồi, Faith, con đem hai vị này tới nơi nghỉ ngơi đi.
- Vâng thưa ngài!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.