Vạn Biến Hư Ảo

Chương 44: Thành Công!

Vũ Dương Thiên Tử

28/09/2019

Sau khi hoàn thành các công đoạn phân chia tỉ lệ hợp kim một cách hoàn mĩ nhất, Dương Tuấn Vũ cắn răng lấy ra ba khối rắn màu đen, trắng, đỏ. Ai đã từng sử dụng Ki đều có thể cảm nhận bên trong chúng lưu trữ một nguồn năng lượng rất lớn.

Tinh hạch mặc dù rất quý, giá mỗi viên cấp độ 7-8 này cũng phải lên tới cả triệu tinh thạch.

Vậy mà giờ đây hắn chỉ thoáng suy nghĩ một chút rồi không một chút do dự cắt đôi các khối cầu này ném chúng vào hỗn hợp hợp kim nóng chảy đã được chia sẵn thành hai phần một lớn để rèn đại đao, một nhỏ để rèn kiếm Nhật, trong đó khối đen- trắng được chia vào kiếm, khối đen-đỏ được chia vào đao.

Hỗn hợp này lập tức xảy ra biến hóa, các dòng lôi điện cùng với các đường vân màu trắng đỏ hòa lẫn, đan xen vào nhau, thi thoảng còn nghe thấy tiếng sét rẹt rẹt, tiếng gió rít, tiếng lách tách của lửa cháy.

Dương Tuấn Vũ thấy các nguồn năng lượng này không bài xích nhau, cũng không phá hủy kết cấu mềm dẻo của hợp kim mà bện chặt vào nhau thì rất vui mừng.

Mồ hôi trán toát ra hắn cũng không dám lau, đôi mắt đầy tơ máu do đã hơn hai tháng chưa ngủ được mấy tiếng, tuy vậy tinh thần hắn ngược lại đang rất phấn chấn.

Hỗn hợp nóng chảy khi đã đủ nhiệt và thời gian liền được hắn đổ vào khuôn được chuẩn bị từ trước.

Lấy hai thanh vũ khí thô ra khỏi khuôn, Dương Tuấn Vũ lại tiếp tục cho vào lò rèn rồi miệng nhẩm đếm từng giây.

- Chính lúc này!

Hắn hai tay rút hai thanh rồi đồng thời nhúng thẳng vào thùng nước chứa dung dịch pha từ trước, loại dung dịch thần bí này có tác dụng phủ lên vũ khí một lớp vật liệu kì dị, loại vật liệu này không thấm nước, không bị oxy hóa và đặc biệt nhất là tính năng làm giảm sức gió, giảm tiếng động khi sử dụng. Có thể nói, với hai loại vũ khí này, nếu làm thành công, Rin sẽ trở thành một sát thủ lợi hại hơn.

Cứ lặp đi lặp lại quy trình này một số lần nhất định, cuối cùng khi thanh kiếm và đại đao lấp lánh ánh sáng tương ứng với tính chất các loại tinh hạch hắn mới dừng lại chuyển sang giai đoạn tạo hình.

Một thanh Katana lưỡi sáng loáng, chuôi kiếm dùng gân Đại Bàng Bạch Biến cuốn chặt theo kiểu truyền thống. Vỏ đao màu trắng bạc, tinh khiết, được hắn vẽ tạo hình thành các nụ hoa mai xinh xắn, nhìn nó không quá hoa mỹ nhưng rất tinh tế, thanh thoát, vô cùng phù hợp với khí chất của một cô gái xinh đẹp như Rin.

Đại Đao dài tới 160cm, gần bằng chiều cao của Rin, nếu cô đeo nó lên lưng thì có lẽ nhìn nó tương đương người cô. Hắn mới đầu định làm một thanh đao có kích cỡ bình thường, nhưng Rin nhất quyết muốn dùng Đại Đao thật lớn làm hắn đành cắn răng làm. Chỉ có điều, khi nhìn thanh Đao này ra đời, hắn chợt cảm thấy nó đích thị phải lớn mới thể hiện được hết uy thế của mình.

Đại Đao được khắc hình, ừm, đúng hơn là một bức tranh phong thủy, có trời đất, có núi sông, có các đình viện phong cách Nhật Bản. Gì không dám chắc, nhưng Dương Tuấn Vũ tin khả năng tạo hình và hoàn thiện sản phẩm nghệ thuật hắn tuyệt không kém các nhà thiết kế hàng đầu.

Cảm nhận được sức mạnh phát ra của hai thanh vũ khí, lớn tới mức hắn đút kiếm vào bao, cuốn đại đao bằng vải nhưng vẫn không che giấu được khí tức vượt xa Phàm Binh, áp đảo Chiến Tướng, Dương Tuấn Vũ không khỏi mừng rỡ. Tuy vậy, thứ năng lượng này đang lúc yếu lúc mạnh, đây là dấu hiệu của Khí Linh hình thành, chúng muốn thoát khỏi sự khống chế của thợ rèn.

Chỉ tới khi, Rin dùng máu của mình tế kiếm, lập lên huyết thệ thì mới khiến khí tức nó ổn định, khi đó cấp bậc Thống Lĩnh lộ ra là Hạ Phẩm hay Trung Phẩm? Thực sự khiến người ta mong chờ.

Dương Tuấn Vũ sau khi hoàn thành hai thanh vũ khí cũng không dám nghỉ ngơi. Hắn nhìn về phía giá treo vũ khí rồi tiến lại gần.

Độc Long Thương bị sứt mẻ rất nặng, khí tức suy nhược không ít, mặc dù khí linh vẫn rất dữ dằn, nhưng tâm linh tương thông, hắn có thể nhận ra Độc Long rất khó chịu.

- Ồ?

Hắn vừa cầm lên tay, Độc Long như phát ra tín hiệu khẩn cầu hướng về 3 nửa tinh hạch đang nằm trong khu nguyên liệu. Trong đầu lập tức hiện lên mảnh ký ức ngày Độc Long Thương ra đời, khi đó nó đã tham lam hút khô các nguyên liệu còn thừa xung quanh khiến khí tức bản thân lớn mạnh lên không ít. Tuy vậy, Dương Tuấn Vũ không dám cho nó đi ăn cắp năng lượng bừa bãi, bởi vì nếu để cao thủ nào nhìn thấy hắn sẽ gặp phiền phức lớn. Một ngọn thương có thể tự thăng cấp sẽ khiến cao thủ cấp bậc nào cũng đỏ mắt. Vì vậy, hắn liền phong bế lại tính chất này của Độc Long làm khí linh của nó rất bất mãn.



Lần này thương thế của nó quá nặng, không biết khi nào sẽ bị gẫy đôi, Dương Tuấn Vũ định cho vào lò rèn lại, nhưng dường như Độc Long thôi thúc hắn làm cách khác.

Chần chừ một chút, hắn cắt một giọt máu nhỏ vào viên hắc thạch ở mắt rồng, miệng lẩm nhẩm mấy câu chú ngữ kỳ lạ. Con mắt duy nhất đột nhiên khẽ lóe lên, sáng bóng hơn theo đó niềm khao khát chiếm hữu ba khối tinh hạch càng tăng mạnh.

Dương Tuấn Vũ cuối cùng cũng không làm theo trình tự rèn sửa chữa, hắn đâm mũi thương vào khối hỏa tinh thạch.

Phần lõi màu đỏ sáng rực của nó rất nhanh tối đi, rồi tiếp tục lan ra toàn bộ.

- Rắc! Rắc! Bụp!

Khối tinh thạch chứa đầy năng lượng hỏa hệ cuồng bạo nháy mắt bị hút sạch, vỡ tan thành bụi phấn.

Hai khối còn lại rất nhanh hóa kiếp giống hỏa tinh thạch, nhưng giờ hắn không có tâm trí để ý tới mấy thứ này, đôi mắt trầm trọng nhíu lại nhìn thương tích trên cây Thương bằng mắt thường đang lành lặn lại.

- Cái này... Sao nó giống như thực thể sống vậy?

Dương Tuấn Vũ nuốt ực một ngụm, đôi mắt mở lớn kinh ngạc thốt lên.

- Đây chính là sự đáng sợ của loại Thần Binh có khả năng nuốt chửng và chuyển hóa năng lượng của nguyên liệu khác thành của mình. Anh sở hữu nó còn kinh ngạc vậy, nếu để người khác nhìn thấy chắc chắn sẽ tạo thành phiền phức không nhỏ.

- Ừ. Khả năng kinh người này tốt nhất nên lén lút mà làm.

- Ồ? Vẫn chưa thỏa mãn?

Hắn nhướng mày, khí này trong đầu hắn tỏ ý muốn “ăn” thêm. Dương Tuấn Vũ nhìn quanh không thấy thứ nào có thể cho nó hưởng thụ, đang lúc nghi hoặc, khí linh hướng sự tập trung của hắn vào một thanh vũ khí dài ngà ngà, màu trắng sữa toát ra khí tức cao quý.

- Này. Đấy là Bạch Ngọc Thương của Faith đưa cho ta, nếu làm nó biến mất e rằng sẽ phiền phức. Mà cấp độ nó hơn ngươi, động tới không sợ sẽ bị thua thảm sao?

Nhưng mặc kệ hắn nói thế nào, tên khí linh bị kìm hãm lâu ngày dường như phát điên, nó nhất định muốn hắn cho nó toại nguyện.

- Được. Là phúc hay họa ngươi tự làm thì phải tự chịu.

Hắn đưa Độc Long Thương tới, cây Bạch Ngọc Thương ẩn ẩn khí linh lập tức cảm thấy bị khiêu khích, Thương ý bên trong ồ ạt phóng ra.

Độc Long như con thú bị bỏ đói ngàn năm, nó bất chấp nguy hiểm tuôn ra chiến ý mãnh liệt giao tranh.

Dương Tuấn Vũ chưa bao giờ chứng kiến cảnh tượng này, hai cây thương đặt cạnh nhau, các loại khí tức vô hình bằng mắt thường không nhìn thấy được đang mãnh liệt va chạm nhau, trên thân chúng liên tiếp xuất hiện các vết sứt mẻ kì dị.



Cuộc tranh đấu này một lần liền kéo dài 10 ngày, ngay khi hắn đã hết kiên nhân, bỗng một tiếng kêu thanh thúy vang lên:

- Đang! Đang!

Bạch Ngọc Thương đã mất đi vẻ ngoài trắng bóng ban đầu vừa đổ xuống dưới sàn, theo sau nó là cây Thương đen kịt của Dương Tuấn Vũ đè chồng lên, theo đó, cây Thương ngọc lập tức nứt vỡ, khô kiệt.

Trái ngược với nó, Độc Long vốn còn sứt mẻ ác liệt hơn vết thương lúc trước, giờ đang tham lam hút lấy các luồng năng lượng từ kẻ bại trận.

- Vậy cũng được?

Dương Tuấn Vũ há hốc mồm, hắn không nghĩ Độc Long sau khi hấp thu ba nửa tinh hạch miễn cưỡng đạt tới cấp Thống Lĩnh lại có khả năng chiến thắng một đối thủ cấp Thống Lĩnh Trung Phẩm.

- Đột phá lên Thống Lĩnh Thượng Phẩm rồi?

Mãi một lúc sau Dương Tuấn Vũ mới tiêu hóa được tin tức này, trong lòng lập tức vui mừng. Độc Long thương đã theo hắn một thời gian dài, mặc dù tên này nhiều lúc ngông cuồng nhưng chính vì thế mà không làm chiến lực hắn khi giao đấu với đối thủ bị ảnh hưởng.

Điều này giống như một người gầy gò nhìn tên cơ bắp cuồn cuộn đe dọa mà không biết sợ, thậm chí chiến lực phát ra còn vượt trội hơn lúc bình thường.

- Tốt lắm.

Dương Tuấn Vũ yêu thích vuốt ve cây Thương, sau khi nó hấp thu đủ các loại năng lượng thì thân thương vốn nhẵn giờ không ngờ đang lờ mờ hiện lên các đường vân kì quái.

- Không lẽ là họa tiết vảy rồng? Hóa ra ngươi cũng rất lòe loẹt, ừm, coi trọng vẻ ngoài cũng tốt.

Hắn không nghĩ quá nhiều mà chỉ cười cười cho qua mà không biết sau này, sự hiển thị đường vân kì dị của Độc Long chính làm một tính năng mới mà cây Thương có được khi tiến hóa, trưởng thành.

Hoàn tất quá trình rèn hơn 3 tháng, hắn gầy đi không chỉ một vòng, chỉ là khóe miệng cong lên đã lộ rõ vẻ đắc ý và tự hào của bản thân. Lần này mệt, rất mệt, nhưng rất đáng giá.

Hắn không những hoàn thành được 2 thanh vũ khí lợi hại cho Rin, mà đồng thời còn hiểu rõ hơn khả năng của Độc Long, nếu cứ đà này, có nguyên liệu quý hiếm cho nó hút khô, nhiều khả năng có ngày sẽ đột phá lên cấp Quân Chủ trong truyền thuyết cũng không phải không thể.

Hai bàn tay chai sạn đi rất nhiều đang chà sát mạnh vào nhau, ngoài trời không ngờ tuyết rơi dày như thế, hắn chịu lạnh rất tốt vậy mà vẫn thấy rùng mình.

Điều này cũng đúng thôi, hắn vừa từ lò rèn nơi nhiệt độ thường xuyên nóng, mà lò hắn rèn dùng kỹ thuật và phương pháp đặt biệt còn khắc nghiệt hơn lò thường nhiều lắm. Giờ lập tức chuyển sang lạnh, chênh lệch nhiệt độ gần trăm độ khiến người da dày béo cũng bị sốc nhiệt.

Toàn thân tỏa ra một lớp màu vàng nhàn nhạt, hắn nhắm hướng Tây lao thẳng đi. Giờ này đầu không nghĩ được nhiều nữa, hắn dự định đưa cho Rin hai thanh đao kiếm, ăn một bữa no nê rồi ngủ nướng tới bao giờ dậy thì dậy. Ba tháng này, mặc dù có ăn ngủ một chút nhưng phần lớn thời gian đều để tâm vào rèn, thế mới nói, làm ra một thứ đồ tốt không đơn giản.

Dương Tuấn Vũ không biết rằng, ba tháng rèn ra không phải một mà là hai thanh thần binh cấp Thống Lĩnh sẽ khiến toàn bộ Zero chấn động thế nào. Nguyên nhân cốt lõi trong đó chính là khả năng khống chế tăng giảm các mức nhiệt, phân chia tỉ lệ các loại nguyên liệu là mấu chốt để rút ngắn thời gian.

Các cao thủ rèn khác đều rất đau đầu để vượt qua giai đoạn này, họ cũng không có phương pháp rèn thần kì Cuồng Long Chuy Pháp. Có thể nói, nhờ các kiến thức mà Triệu Cơ mang lại cùng với nỗ lực, sáng tạo không biết mệt mỏi của mình, Dương Tuấn Vũ đã trở thành một Tông Sư luyện khí từ lúc nào không hay.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Biến Hư Ảo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook