Chương 3556: Cướp lấy
Thái Nhất Sinh Thủy
02/03/2017
Trong lòng
Mạch rung động, nhớ tới trận chiến thành Hồng Nguyệt, Tiểu Thanh thi
triển Tử Lôi chi thuật, đây quả thật là đại sát chiêu quần chiến. Nếu
như thi triển với Yêu tộc một lần, sợ rằng tử thương không còn.
Hắncười lạnh nói:
- Nếu là võ quyết, một mình ta là được!
Tiểu Thanh nói:
- Ngươi muốn như thế nào đều được, ngươi quyết định là được. Chỉ hy vọng đến lúc đó Vân thiếu có thể đi ra chứng kiến.
Nội tâm Lý Vân Tiêu thở ra một hơi, biết rõ chuyện này tạm thời áp xuống, liền cười nói:
- Tốt! Nếu sau ma kiếp chấm dứt ta còn chưa chết sẽ chứng kiến việc này. Nhưng mà có một chuyện ta phi thường tò mò, tuy nói Hồn Thiên Nghi là thánh khí, dù ẩn chứa Thiên Đạo, nhưng với ất mộc hóa linh, ngươi đã gần dung nhập thiên địa, sợ rằng tác dụng không mạnh như thế đâu.
Sắc mặt Mạch sa sầm, đây chính là nguyên nhân hắn tìm Hồn Thiên Nghi trở về, hắn vẫn cho rằng Tiểu Thanh nói là "Tìm hiểu" hoàn toàn vô nghĩa, mục đích chính là chiếm lấy Hồn Thiên Nghi không trả.
Tiểu Thanh nói:
- Ngươi sai rồi, người luyện chế Hồn Thiên Nghi có thực lực không tầm thường, là tổ tiên Yêu tộc Lục Dực làm ra, người này có thực lực thông huyền, trải qua vạn năm bất diệt, trong thời đại rất nhiều Chân Linh xưng bá, hắn có thể so với chân long đấy.
- Cái gì?
Lý Vân Tiêu và Mạch đồng thời kinh hô. Lý Vân Tiêu chấn động, hỏi:
- Hồn Thiên Nghi là Lục Dực đại nhân luyện chế ra?
Mạch trợn tròn mắt, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tiểu Thanh.
Tiểu Thanh không hiểu, hắn không biết chuyện của Lục Dực, thấy hai người ngạc nhiên thì kỳ quái, hỏi:
- Như thế nào, có vấn đề sao?
Lý Vân Tiêu lắc đầu, hắn mang chuyện ở bắc hải nói sơ qua một lần, đặc biệt là tin tức về Lục Dực, hắn nói rất tường tận.
- Lục Dực có khả năng không chết?
Tiểu Thanh thoáng sững sờ, sau đó khôi phục như thường, nói:
- Người nọ có khả năng đã đột phá Giới Vương Cảnh, cũng không có gì kỳ quái cả. Tử thời điểm khai thiên tích địa đến nay đã trải qua vô số năm, người đột phá Giới Vương Cảnh không ít.
Lý Vân Tiêu chấn động, sợ hãi nói:
- Đột phá Giới Vương Cảnh không ít?
Tiểu Thanh lạnh nhạt nói:
- Khai thiên tích địa đến nay đã qua bao nhiêu năm tháng? Ta nhớ cũng đã có mấy trăm ức năm rồi. Tuy thời đại Chân Linh cực thịnh một thời, nhưng cũng chỉ là năm tháng thoáng qua của Thiên Võ Giới mà thôi, nhân vật như Lục Dực xuất hiện không ít, chỉ cần giới này bất diệt, tương lai sẽ xuất hiện rất nhiều.
Lý Vân Tiêu sắp ngất đi, hắn quên tuổi của tiểu Thanh. Hắn ra đời từ khi thiên địa sinh ra, trải qua vô số vô số năm tháng mới ngưng tụ thành chân thân. Cả Thiên Võ Giới này không có ai lớn tuổi bằng hắn.
Lý Vân Tiêu than tiếc nói:
- Nhân sinh như hạt cát trong thiên địa, tất cả sẽ về với vận mệnh.
Mạch cũng trầm mặc không nói. Người cố gắng, kỳ vọng, nguyện vọng, so với thiên địa, vũ trụ này là quá nhỏ bé.
Tiểu Thanh nói:
- Các ngươi cũng không cần quá cảm khái, với tu vị của các ngươi hiện tại, vẫn có hy vọng trùng kích Thiên Giới chi chủ. Do đó ngao du vũ trụ, đạt được đại tự tại chân chính.
Lý Vân Tiêu nói:
- Tiểu Thanh tiên sinh nói tìm hiểu Hồn Thiên Nghi, có phải tìm hiểu bí mật trùng kích Thiên Giới chi chủ hay không?
Tiểu Thanh nói:
- Ta cũng không biết, nhưng trong đó ẩn chứa lý giải của Lục Dực với Thiên Đạo. Về phần lĩnh ngộ trùng kích Thiên Giới chi chủ, sợ rằng không có khả năng. Mặc dù thực sự có người muốn mang lĩnh ngộ khắc vào thánh khí bình thường cũng không được, trừ phi...
Hắn nhìn qua Lý Vân Tiêu, trầm giọng nói:
- Trừ phi là tồn tại như Thùy Chủ Trầm Phù!
Nội tâm Lý Vân Tiêu chấn động, hỏi:
- Tiểu Thanh tiên sinh có kiến giải về Thùy Chủ Trầm Phù hay sao?
Tiểu Thanh lắc đầu nói:
- Vật kia đã vượt qua hiểu biết của ta, ngày đó nó có thể dễ dàng chém vỡ pháp tắc chi liên, hiển nhiên vượt qua cấp độ thánh khí bình thường, thậm chí còn trên cả thiên thánh khí. Nếu ngươi tham ngộ kiếm này, tiến cảnh rất trong sáng.
Lý Vân Tiêu cười khổ không thôi, hiện tại hắn bị áp chế thở không nổi, tìm hiểu nó là chuyện của năm nào tháng nào, mình có thể sống tới đó hay không còn khó nói.
- Nếu không có chuyện gì, ta đi đây.
Tiểu Thanh chào hỏi Lý Vân Tiêu, lại nói với Mạch:
- Sau ma kiếp, ta sẽ tìm ngươi.
Mạch hừ một tiếng, lạnh lùng nói:
- Đừng quên, ta xin đợi.
Lý Vân Tiêu thở dài:
- Tiên sinh thực muốn rời đi sao? Tiên sinh chính là ất mộc hóa linh của thế giới này, có lẽ nên ra sức vì thế giới này mới đúng.
Tiểu Thanh cười nhạt một tiếng, nói:
- Có lẽ ngày nào đó tâm niệm của ta thay đổi cũng không chừng. Lý Vân Tiêu, sau này còn gặp lại.
Tiểu Thanh nói xong, sắc mặt của hắn vui vẻ, thân ảnh càng mờ nhạt, cuối cùng hóa thành khói nhẹ tiêu tán đi.
Lý Vân Tiêu thở dài, quay người nói với Mạch:
- Ngươi chuẩn bị một chút, cũng gọi Ngả tiên sinh đến, ta ở nơi này tìm cách áp chế tù chi pháp thân, để ác linh tiến hành đoạt xá.
Mạch ứng một tiếng, lúc này hóa thành hào quang biến mất tại chỗ.
Lý Vân Tiêu trầm ngâm một lúc, cũng hóa thành độn quang, trực tiếp bay về thành Viêm Vũ, tìm tới chỗ Vi Thanh.
Hôm sau, trong Giới Thần Bi.
Lúc này ngàn vạn kim quang xuyên qua bầu trời, hóa thành một đám xiềng xích màu vàng giăng khắp nơi, hào quang ngưng kết thành mạng nhện treo trên bầu trời.
Trung ương pháp tắc chi liên là kết giới rộng gần một trượng, nó giống như lao tù bao phủ tù chi pháp thân.
Ngồi xếp bằng trong kết giới, sắc mặt an bình, giống như đang nhập định. Trên người hắn không ngừng có ấn phù lập loè, nối thành một đường, chính là phong ấn Cửu Uyên bố trí ra.
Trong chớp mắt, có mấy thân ảnh từ trên trời bay tới chỗ pháp tắc chi liên, lẳng lặng nhìn vào tù.
Trong đó có một người tướng mạo ghê tởm, gương mặt mừng như điên, trong mắt bắn ra hào quang hưng phấn.
Chính là ác linh tiến vào trong người tộc trưởng Xú Yêu, ánh mắt của hắn tỏa ra hào quang màu xanh nhìn vào trong tù, không ngừng lau lau nước miếng, người nào nhìn thấy cũng ác hàn.
Còn có Lý Vân Tiêu, Linh Mục Địch, Phi Nghê, Bàn Nghị, Mạch, Ngả, Thiên Chiếu Tử, Viên Cao Hàn tám người, bọn họ xuất hiện ở tám hướng khác nhau.
Lý Vân Tiêu nói với ác linh:
- Tuy hắn chỉ còn một đám hồn phách, đã giống thùng rỗng kêu to. Nhưng thân thể mạnh không phải chuyện đùa, mặc dù là ý thức tự chủ của thân thể cũng đủ thôn phệ ngươi. Đợi tí nữa chúng ta sẽ tận lực áp chế lực lượng thân thể của hắn, nếu có gì không đúng phải ra ngay, tránh có chuyện xảy ra.
Ác linh hưng phấn gật đầu, hắn chà xát tay, hưng phấn nói:
- Khặc khặc, hiểu hiểu, nhanh chóng bắt đầu đi, ta chờ không được.
Ánh mắt Lý Vân Tiêu đảo qua bảy người khác, nói:
- Tất cả mọi người _dùng ta làm chủ, nếu có tình huống thì đồng loạt ra tay.
Bảy người đều gật đầu, ánh mắt Bàn Nghị lập loè, nhìn vào thân ảnh Tù đang bất động.
Tình huống của Tù có phần giống hắn, nếu hồn phách còn sót lại không mạnh, như vậy pháp thân này không khác gì đã chết, không phải như vậy, với sức mạnh của pháp thân đã sớm sinh ra linh trí mới, nhưng mà người nọ không phải là Tù.
Hắncười lạnh nói:
- Nếu là võ quyết, một mình ta là được!
Tiểu Thanh nói:
- Ngươi muốn như thế nào đều được, ngươi quyết định là được. Chỉ hy vọng đến lúc đó Vân thiếu có thể đi ra chứng kiến.
Nội tâm Lý Vân Tiêu thở ra một hơi, biết rõ chuyện này tạm thời áp xuống, liền cười nói:
- Tốt! Nếu sau ma kiếp chấm dứt ta còn chưa chết sẽ chứng kiến việc này. Nhưng mà có một chuyện ta phi thường tò mò, tuy nói Hồn Thiên Nghi là thánh khí, dù ẩn chứa Thiên Đạo, nhưng với ất mộc hóa linh, ngươi đã gần dung nhập thiên địa, sợ rằng tác dụng không mạnh như thế đâu.
Sắc mặt Mạch sa sầm, đây chính là nguyên nhân hắn tìm Hồn Thiên Nghi trở về, hắn vẫn cho rằng Tiểu Thanh nói là "Tìm hiểu" hoàn toàn vô nghĩa, mục đích chính là chiếm lấy Hồn Thiên Nghi không trả.
Tiểu Thanh nói:
- Ngươi sai rồi, người luyện chế Hồn Thiên Nghi có thực lực không tầm thường, là tổ tiên Yêu tộc Lục Dực làm ra, người này có thực lực thông huyền, trải qua vạn năm bất diệt, trong thời đại rất nhiều Chân Linh xưng bá, hắn có thể so với chân long đấy.
- Cái gì?
Lý Vân Tiêu và Mạch đồng thời kinh hô. Lý Vân Tiêu chấn động, hỏi:
- Hồn Thiên Nghi là Lục Dực đại nhân luyện chế ra?
Mạch trợn tròn mắt, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tiểu Thanh.
Tiểu Thanh không hiểu, hắn không biết chuyện của Lục Dực, thấy hai người ngạc nhiên thì kỳ quái, hỏi:
- Như thế nào, có vấn đề sao?
Lý Vân Tiêu lắc đầu, hắn mang chuyện ở bắc hải nói sơ qua một lần, đặc biệt là tin tức về Lục Dực, hắn nói rất tường tận.
- Lục Dực có khả năng không chết?
Tiểu Thanh thoáng sững sờ, sau đó khôi phục như thường, nói:
- Người nọ có khả năng đã đột phá Giới Vương Cảnh, cũng không có gì kỳ quái cả. Tử thời điểm khai thiên tích địa đến nay đã trải qua vô số năm, người đột phá Giới Vương Cảnh không ít.
Lý Vân Tiêu chấn động, sợ hãi nói:
- Đột phá Giới Vương Cảnh không ít?
Tiểu Thanh lạnh nhạt nói:
- Khai thiên tích địa đến nay đã qua bao nhiêu năm tháng? Ta nhớ cũng đã có mấy trăm ức năm rồi. Tuy thời đại Chân Linh cực thịnh một thời, nhưng cũng chỉ là năm tháng thoáng qua của Thiên Võ Giới mà thôi, nhân vật như Lục Dực xuất hiện không ít, chỉ cần giới này bất diệt, tương lai sẽ xuất hiện rất nhiều.
Lý Vân Tiêu sắp ngất đi, hắn quên tuổi của tiểu Thanh. Hắn ra đời từ khi thiên địa sinh ra, trải qua vô số vô số năm tháng mới ngưng tụ thành chân thân. Cả Thiên Võ Giới này không có ai lớn tuổi bằng hắn.
Lý Vân Tiêu than tiếc nói:
- Nhân sinh như hạt cát trong thiên địa, tất cả sẽ về với vận mệnh.
Mạch cũng trầm mặc không nói. Người cố gắng, kỳ vọng, nguyện vọng, so với thiên địa, vũ trụ này là quá nhỏ bé.
Tiểu Thanh nói:
- Các ngươi cũng không cần quá cảm khái, với tu vị của các ngươi hiện tại, vẫn có hy vọng trùng kích Thiên Giới chi chủ. Do đó ngao du vũ trụ, đạt được đại tự tại chân chính.
Lý Vân Tiêu nói:
- Tiểu Thanh tiên sinh nói tìm hiểu Hồn Thiên Nghi, có phải tìm hiểu bí mật trùng kích Thiên Giới chi chủ hay không?
Tiểu Thanh nói:
- Ta cũng không biết, nhưng trong đó ẩn chứa lý giải của Lục Dực với Thiên Đạo. Về phần lĩnh ngộ trùng kích Thiên Giới chi chủ, sợ rằng không có khả năng. Mặc dù thực sự có người muốn mang lĩnh ngộ khắc vào thánh khí bình thường cũng không được, trừ phi...
Hắn nhìn qua Lý Vân Tiêu, trầm giọng nói:
- Trừ phi là tồn tại như Thùy Chủ Trầm Phù!
Nội tâm Lý Vân Tiêu chấn động, hỏi:
- Tiểu Thanh tiên sinh có kiến giải về Thùy Chủ Trầm Phù hay sao?
Tiểu Thanh lắc đầu nói:
- Vật kia đã vượt qua hiểu biết của ta, ngày đó nó có thể dễ dàng chém vỡ pháp tắc chi liên, hiển nhiên vượt qua cấp độ thánh khí bình thường, thậm chí còn trên cả thiên thánh khí. Nếu ngươi tham ngộ kiếm này, tiến cảnh rất trong sáng.
Lý Vân Tiêu cười khổ không thôi, hiện tại hắn bị áp chế thở không nổi, tìm hiểu nó là chuyện của năm nào tháng nào, mình có thể sống tới đó hay không còn khó nói.
- Nếu không có chuyện gì, ta đi đây.
Tiểu Thanh chào hỏi Lý Vân Tiêu, lại nói với Mạch:
- Sau ma kiếp, ta sẽ tìm ngươi.
Mạch hừ một tiếng, lạnh lùng nói:
- Đừng quên, ta xin đợi.
Lý Vân Tiêu thở dài:
- Tiên sinh thực muốn rời đi sao? Tiên sinh chính là ất mộc hóa linh của thế giới này, có lẽ nên ra sức vì thế giới này mới đúng.
Tiểu Thanh cười nhạt một tiếng, nói:
- Có lẽ ngày nào đó tâm niệm của ta thay đổi cũng không chừng. Lý Vân Tiêu, sau này còn gặp lại.
Tiểu Thanh nói xong, sắc mặt của hắn vui vẻ, thân ảnh càng mờ nhạt, cuối cùng hóa thành khói nhẹ tiêu tán đi.
Lý Vân Tiêu thở dài, quay người nói với Mạch:
- Ngươi chuẩn bị một chút, cũng gọi Ngả tiên sinh đến, ta ở nơi này tìm cách áp chế tù chi pháp thân, để ác linh tiến hành đoạt xá.
Mạch ứng một tiếng, lúc này hóa thành hào quang biến mất tại chỗ.
Lý Vân Tiêu trầm ngâm một lúc, cũng hóa thành độn quang, trực tiếp bay về thành Viêm Vũ, tìm tới chỗ Vi Thanh.
Hôm sau, trong Giới Thần Bi.
Lúc này ngàn vạn kim quang xuyên qua bầu trời, hóa thành một đám xiềng xích màu vàng giăng khắp nơi, hào quang ngưng kết thành mạng nhện treo trên bầu trời.
Trung ương pháp tắc chi liên là kết giới rộng gần một trượng, nó giống như lao tù bao phủ tù chi pháp thân.
Ngồi xếp bằng trong kết giới, sắc mặt an bình, giống như đang nhập định. Trên người hắn không ngừng có ấn phù lập loè, nối thành một đường, chính là phong ấn Cửu Uyên bố trí ra.
Trong chớp mắt, có mấy thân ảnh từ trên trời bay tới chỗ pháp tắc chi liên, lẳng lặng nhìn vào tù.
Trong đó có một người tướng mạo ghê tởm, gương mặt mừng như điên, trong mắt bắn ra hào quang hưng phấn.
Chính là ác linh tiến vào trong người tộc trưởng Xú Yêu, ánh mắt của hắn tỏa ra hào quang màu xanh nhìn vào trong tù, không ngừng lau lau nước miếng, người nào nhìn thấy cũng ác hàn.
Còn có Lý Vân Tiêu, Linh Mục Địch, Phi Nghê, Bàn Nghị, Mạch, Ngả, Thiên Chiếu Tử, Viên Cao Hàn tám người, bọn họ xuất hiện ở tám hướng khác nhau.
Lý Vân Tiêu nói với ác linh:
- Tuy hắn chỉ còn một đám hồn phách, đã giống thùng rỗng kêu to. Nhưng thân thể mạnh không phải chuyện đùa, mặc dù là ý thức tự chủ của thân thể cũng đủ thôn phệ ngươi. Đợi tí nữa chúng ta sẽ tận lực áp chế lực lượng thân thể của hắn, nếu có gì không đúng phải ra ngay, tránh có chuyện xảy ra.
Ác linh hưng phấn gật đầu, hắn chà xát tay, hưng phấn nói:
- Khặc khặc, hiểu hiểu, nhanh chóng bắt đầu đi, ta chờ không được.
Ánh mắt Lý Vân Tiêu đảo qua bảy người khác, nói:
- Tất cả mọi người _dùng ta làm chủ, nếu có tình huống thì đồng loạt ra tay.
Bảy người đều gật đầu, ánh mắt Bàn Nghị lập loè, nhìn vào thân ảnh Tù đang bất động.
Tình huống của Tù có phần giống hắn, nếu hồn phách còn sót lại không mạnh, như vậy pháp thân này không khác gì đã chết, không phải như vậy, với sức mạnh của pháp thân đã sớm sinh ra linh trí mới, nhưng mà người nọ không phải là Tù.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.