Chương 1136: Treo giải thưởng. (2)
Thái Nhất Sinh Thủy
30/10/2016
Chương 1134: Treo giải thưởng. (2)
Mặt mũi hắn tràn đầy râu ria lôi thôi, cũng không biết đã yên lặng chỗ này bao lâu, lộ ra hai cái răng chuột, thì thào cười nói:
Bế quan thoáng cái đã là ba năm, không thể tưởng được vừa xuất quan đã có người đưa bảo bối đến, đây là do vận số của Úy Trì kim ta đã đến a, ha ha
Trong một sơn cốc, mặt nước bình tĩnh như thường đột nhiên vỡ ra, một đạo hỏa diễm trực tiếp phóng lên trời, toàn bộ mặt hồ cứ vậy tách ra, dưới mặt hồ dĩ nhiên là một mảnh biển lửa, một đạo quang mang nhảy ra rơi vào bên cạnh bờ, dáng người ngạo nghễ nổi bật, một đám hồng sa nhẹ nhàng bao lấy bộ vị tư ẩn trên thân thể, lộ ra vẻ hồ nghi.
Tóc cô gái này cũng như hỏa diễm, phũ ở sau lưng, nàng dùng cái mũi nhẹ nhàng hít hà trên không trung, thanh âm như phong linh động lòng người thì thào vang lên, lẩm bẩm:
Vừa rồi Hoàng Tuyền Địa Ngục Hỏa của ta vậy mà xuất hiện biến hóa vi diệu, tựa hồ cảm giác được một loại hỏa diễm cường đại khác. Ân, nếu có thể lần nữa đạt được một loại biến dị hỏa chủng, ta liền có thể triệt để tu thành thần thông rồi, đi xem thử.
Nàng vừa mới nói xong, cũng đã xuất hiện ở cách đó hơn trăm mét, hóa thành một đạo hỏa cầu gào gét qua trên không mai cốt chi địa.
Linh khí mai cốt chi địa không chỉ dồi dào, hơn nữa khắp nơi đều tràn đầy các nơi cổ quái và năng lượng, trong đó có không ít cao thủ tiềm tu, không ít người cũng bị giải thưởng mà Huyết Thần Tử treo kinh động.
Cung chủ, Cửu Âm Hạo Nguyên sát trận đã bố trí tốt rồi. Phạm vi chủ trận ngàn dặm, vì bảo đảm không lọt lưới nên ta bảo cường giả Võ Tôn trong tông cũng đều xuất động, có thể diễn biến ra chủ trận, lại mở rộng phạm vi ba nghìn dặm.
Chung Như Niên cẩn thận từng li từng tí báo cáo nói.
Ân, huyền khí cửu giai đủ để hấp dẫn bất luận kẻ nào ra tay, trong mai cốt chi địa có một ít lão quái vật, ngay cả ta cũng phải kiêng kị ba phần, nếu có thể khiến bọn hắn ra tay vậy thì tốt rồi.
Huyết Thần Tử mở to mắt, lộ ra một tia ngoan lệ nói:
Hai người kia nhất định phải rơi vào tay ta.
Không chỉ có oán hận, càng quan trọng hơn là Huyết Thú, đây chính là thứ phải dốc toàn lực Huyết Thần Cung bọn hắn mới có thể luyện chế ra, giá trị khó có thể đánh giá.
Chung Như Niên nói:
Cung chủ đại nhân xin yên tâm, mặc dù là mấy tên lão quái vật kia ra tay, chúng ta có đại trận phụ trợ, cũng có thể đoạt trước một bước bắt lấy hai người kia. Chỉ sợ. . .
Trên mặt hắn lộ ra một tia lo lắng.
Huyết Thần Tử hai mắt co rút lại, nói:
Ngươi nói là thông đạo hạch tâm sao?
Chung Như Niên trên trán chảy ra mồ hôi lạnh ra, vội hỏi:
Đúng là thông đạo hạch tâm kia, theo ta được biết, tuy rằng trên danh nghĩa là người thành Hồng Nguyệt trấn thủ ở đằng kia, nhưng tựa hồ còn cường giả Thánh Vực lẫn trong đó, nếu hai người kia bỏ chạy hướng kia, bị thành Hồng Nguyệt phát hiện sau đó trực tiếp ra tay đánh chết, vậy thì chúng ta. . .
Huyết Thần Tử đột nhiên chấn động, quát:
Quyết không thể để bọn hắn rơi vào tay thành Hồng Nguyệt, mai cốt chi địa to lớn như thế, tỷ lệ bọn hắn đi hướng thông đạo hạch tâm cực thấp, nhưng ta không cách nào mạo hiểm như vậy. Ngươi mang theo một đám cao thủ trấn thủ trên đường đi đến thông đạo hạch tâm để phòng ngừa vạn nhất đi.
Vâng.
Chung Như Niên vội vàng lĩnh mệnh mà đi.
Sắc mặt Huyết Thần Tử càng ngày càng ngưng trọng, việc này dần dần náo lớn, nếu chuyện Huyết Thú bị người biết được, tất nhiên sẽ gây ra phong ba thật lớn, phải mau chóng tìm được hai người Lý Vân Tiêu, hơn nữa tìm về Huyết Thú mới được.
Giờ phút này, Lý Vân Tiêu đã tìm được một nơi vắng vẻ để trốn, trạng thái kỳ dị của mai cốt chi địa này cũng khiến hắn cực kỳ hiếu kỳ, mà ngay cả thần thức Thuật Luyện Sư bát giai của hắn cũng bị áp chế gắt gao không cách nào khuếch trương ra chút nào cả.
Cấm chế thần thức cường đại như thế, loại thủ pháp này thật sự không tầm thường ah, rốt cuộc là người phương nào bố trí xuống thủ đoạn như vậy?
Lý Vân Tiêu nhíu mày ra, mai cốt chi địa hắn mặc dù cũng nghe qua, nhưng trên đại lục thanh danh cũng không lớn, không phải người Đông Vực thì cũng không biết đến nhiều lắm.
Hắn đang định tinh tế điều tra một phen thì đột nhiên tâm thần khẽ động, sắc mặt đột biến, vội vàng tế ra Giới Thần Bi, cả người lóe lên hào quang vọt vào trong.
Trong Giới Thần Bi, Mạc Tiểu Xuyên đang thống khổ rống to trên mặt đất…, toàn thân trở nên một mảnh đỏ bừng, sát khí ngập trời không ngừng bay lên từ người hắn, trên không trung dần dần ngưng ra một đạo hư ảnh.
Lý Vân Tiêu nhướng mày, sắc mặt lập tức chìm xuống phẫn nộ quát:
Yêu nghiệt, lại dám gây sóng gió.
Hắn chụp xuống một trảo, không trung lập tức ngưng tụ thành một đạo dấu tay kim sắc, trực tiếp bắt lấy đạo hư ảnh màu đỏ trên không Mạc Tiểu Xuyên, tùy ý để nó hoảng sợ giãy dụa và la hét.
Hư ảnh này đúng là ác linh tiềm phục trong cơ thể Mạc Tiểu Xuyên, có lẽ là vừa rồi Mạc Tiểu Xuyên sau khi bị Huyết Thần Tử một chưởng kích thương thì ác linh này đã tìm được cơ hội lần nữa hiển hóa ra.
Trong lòng Lý Vân Tiêu không khỏi bay lên một tia lo lắng, vốn cho rằng Mạc Tiểu Xuyên chẳng qua chỉ bị chút vết thương nhẹ thôi, không thể tưởng được thậm chí ngay cả ác linh cũng không thể áp chế nổi nữa rồi, xem ra thương thế kia còn hơn xa hắn nghĩ.
Giờ phút này, trong hai mắt Mạc Tiểu Xuyên dần dần trở nên mê ly, bắt đầu mất đi thần trí, da thịt toàn thân biến thành một mảnh đỏ bừng, đã bị ác linh kia chiếm cứ thượng phong.
Ngươi, ngươi giết ta, hắn cũng phải chết.
Ác linh kia đột nhiên mở miệng nói chuyện, bị bàn tay lớn màu vàng của Lý Vân Tiêu chụp lấy khiến kêu rên không thôi, dưới cổ lực lượng này hắn hoàn toàn không có chút sức phản kháng nào cả.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
Hôm nay không diệt trừ tai họa như ngươi, hắn sớm muộn cũng sẽ bị ngươi hại chết, chỉ cần ngươi đi ra khỏi cơ thể hắn thì ta có thể lưu ngươi một đường sinh cơ.
Ác linh gương mặt vặn vẹo, vẫn lộ ra dáng tươi cười nói:
Ha ha, chỉ bằng một câu của ngươi ta đã đi ra, vậy ta chẳng phải kẻ ngu rồi sao. Trước khi không đảm bảo được an toàn thì ta không ra đâu. Huống hồ thực lực người này rất mạnh, ta thích loại thân thể này a!
Vậy thì không thương lượng, ta xem ngươi có thể chịu được bao lâu, dù sao hiện giờ hắn đã mất đi thần thức, không cảm giác được thống khổ, để ta cho ngươi nếm thử chút đau khổ a!
Lý Vân Tiêu điểm ra hai tay, một đạo hỏa diễm hiện lên, đốt trên người ác linh khiến nó hoảng sợ kêu to lên, thanh âm vô cùng thê thảm .
Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:
Yên tâm đi, ta sẽ không đốt cháy ngươi đâu, ngươi bây giờ một nửa thân hình đều đã hiển hóa ra, bị ta nắm trong tay thì đừng mơ trốn về trong cơ thể Tiểu Xuyên nữa, chậm rãi hưởng thụ đi, lúc nào nghĩ thông suốt lại đến nói cho ta biết.
Mặt mũi hắn tràn đầy râu ria lôi thôi, cũng không biết đã yên lặng chỗ này bao lâu, lộ ra hai cái răng chuột, thì thào cười nói:
Bế quan thoáng cái đã là ba năm, không thể tưởng được vừa xuất quan đã có người đưa bảo bối đến, đây là do vận số của Úy Trì kim ta đã đến a, ha ha
Trong một sơn cốc, mặt nước bình tĩnh như thường đột nhiên vỡ ra, một đạo hỏa diễm trực tiếp phóng lên trời, toàn bộ mặt hồ cứ vậy tách ra, dưới mặt hồ dĩ nhiên là một mảnh biển lửa, một đạo quang mang nhảy ra rơi vào bên cạnh bờ, dáng người ngạo nghễ nổi bật, một đám hồng sa nhẹ nhàng bao lấy bộ vị tư ẩn trên thân thể, lộ ra vẻ hồ nghi.
Tóc cô gái này cũng như hỏa diễm, phũ ở sau lưng, nàng dùng cái mũi nhẹ nhàng hít hà trên không trung, thanh âm như phong linh động lòng người thì thào vang lên, lẩm bẩm:
Vừa rồi Hoàng Tuyền Địa Ngục Hỏa của ta vậy mà xuất hiện biến hóa vi diệu, tựa hồ cảm giác được một loại hỏa diễm cường đại khác. Ân, nếu có thể lần nữa đạt được một loại biến dị hỏa chủng, ta liền có thể triệt để tu thành thần thông rồi, đi xem thử.
Nàng vừa mới nói xong, cũng đã xuất hiện ở cách đó hơn trăm mét, hóa thành một đạo hỏa cầu gào gét qua trên không mai cốt chi địa.
Linh khí mai cốt chi địa không chỉ dồi dào, hơn nữa khắp nơi đều tràn đầy các nơi cổ quái và năng lượng, trong đó có không ít cao thủ tiềm tu, không ít người cũng bị giải thưởng mà Huyết Thần Tử treo kinh động.
Cung chủ, Cửu Âm Hạo Nguyên sát trận đã bố trí tốt rồi. Phạm vi chủ trận ngàn dặm, vì bảo đảm không lọt lưới nên ta bảo cường giả Võ Tôn trong tông cũng đều xuất động, có thể diễn biến ra chủ trận, lại mở rộng phạm vi ba nghìn dặm.
Chung Như Niên cẩn thận từng li từng tí báo cáo nói.
Ân, huyền khí cửu giai đủ để hấp dẫn bất luận kẻ nào ra tay, trong mai cốt chi địa có một ít lão quái vật, ngay cả ta cũng phải kiêng kị ba phần, nếu có thể khiến bọn hắn ra tay vậy thì tốt rồi.
Huyết Thần Tử mở to mắt, lộ ra một tia ngoan lệ nói:
Hai người kia nhất định phải rơi vào tay ta.
Không chỉ có oán hận, càng quan trọng hơn là Huyết Thú, đây chính là thứ phải dốc toàn lực Huyết Thần Cung bọn hắn mới có thể luyện chế ra, giá trị khó có thể đánh giá.
Chung Như Niên nói:
Cung chủ đại nhân xin yên tâm, mặc dù là mấy tên lão quái vật kia ra tay, chúng ta có đại trận phụ trợ, cũng có thể đoạt trước một bước bắt lấy hai người kia. Chỉ sợ. . .
Trên mặt hắn lộ ra một tia lo lắng.
Huyết Thần Tử hai mắt co rút lại, nói:
Ngươi nói là thông đạo hạch tâm sao?
Chung Như Niên trên trán chảy ra mồ hôi lạnh ra, vội hỏi:
Đúng là thông đạo hạch tâm kia, theo ta được biết, tuy rằng trên danh nghĩa là người thành Hồng Nguyệt trấn thủ ở đằng kia, nhưng tựa hồ còn cường giả Thánh Vực lẫn trong đó, nếu hai người kia bỏ chạy hướng kia, bị thành Hồng Nguyệt phát hiện sau đó trực tiếp ra tay đánh chết, vậy thì chúng ta. . .
Huyết Thần Tử đột nhiên chấn động, quát:
Quyết không thể để bọn hắn rơi vào tay thành Hồng Nguyệt, mai cốt chi địa to lớn như thế, tỷ lệ bọn hắn đi hướng thông đạo hạch tâm cực thấp, nhưng ta không cách nào mạo hiểm như vậy. Ngươi mang theo một đám cao thủ trấn thủ trên đường đi đến thông đạo hạch tâm để phòng ngừa vạn nhất đi.
Vâng.
Chung Như Niên vội vàng lĩnh mệnh mà đi.
Sắc mặt Huyết Thần Tử càng ngày càng ngưng trọng, việc này dần dần náo lớn, nếu chuyện Huyết Thú bị người biết được, tất nhiên sẽ gây ra phong ba thật lớn, phải mau chóng tìm được hai người Lý Vân Tiêu, hơn nữa tìm về Huyết Thú mới được.
Giờ phút này, Lý Vân Tiêu đã tìm được một nơi vắng vẻ để trốn, trạng thái kỳ dị của mai cốt chi địa này cũng khiến hắn cực kỳ hiếu kỳ, mà ngay cả thần thức Thuật Luyện Sư bát giai của hắn cũng bị áp chế gắt gao không cách nào khuếch trương ra chút nào cả.
Cấm chế thần thức cường đại như thế, loại thủ pháp này thật sự không tầm thường ah, rốt cuộc là người phương nào bố trí xuống thủ đoạn như vậy?
Lý Vân Tiêu nhíu mày ra, mai cốt chi địa hắn mặc dù cũng nghe qua, nhưng trên đại lục thanh danh cũng không lớn, không phải người Đông Vực thì cũng không biết đến nhiều lắm.
Hắn đang định tinh tế điều tra một phen thì đột nhiên tâm thần khẽ động, sắc mặt đột biến, vội vàng tế ra Giới Thần Bi, cả người lóe lên hào quang vọt vào trong.
Trong Giới Thần Bi, Mạc Tiểu Xuyên đang thống khổ rống to trên mặt đất…, toàn thân trở nên một mảnh đỏ bừng, sát khí ngập trời không ngừng bay lên từ người hắn, trên không trung dần dần ngưng ra một đạo hư ảnh.
Lý Vân Tiêu nhướng mày, sắc mặt lập tức chìm xuống phẫn nộ quát:
Yêu nghiệt, lại dám gây sóng gió.
Hắn chụp xuống một trảo, không trung lập tức ngưng tụ thành một đạo dấu tay kim sắc, trực tiếp bắt lấy đạo hư ảnh màu đỏ trên không Mạc Tiểu Xuyên, tùy ý để nó hoảng sợ giãy dụa và la hét.
Hư ảnh này đúng là ác linh tiềm phục trong cơ thể Mạc Tiểu Xuyên, có lẽ là vừa rồi Mạc Tiểu Xuyên sau khi bị Huyết Thần Tử một chưởng kích thương thì ác linh này đã tìm được cơ hội lần nữa hiển hóa ra.
Trong lòng Lý Vân Tiêu không khỏi bay lên một tia lo lắng, vốn cho rằng Mạc Tiểu Xuyên chẳng qua chỉ bị chút vết thương nhẹ thôi, không thể tưởng được thậm chí ngay cả ác linh cũng không thể áp chế nổi nữa rồi, xem ra thương thế kia còn hơn xa hắn nghĩ.
Giờ phút này, trong hai mắt Mạc Tiểu Xuyên dần dần trở nên mê ly, bắt đầu mất đi thần trí, da thịt toàn thân biến thành một mảnh đỏ bừng, đã bị ác linh kia chiếm cứ thượng phong.
Ngươi, ngươi giết ta, hắn cũng phải chết.
Ác linh kia đột nhiên mở miệng nói chuyện, bị bàn tay lớn màu vàng của Lý Vân Tiêu chụp lấy khiến kêu rên không thôi, dưới cổ lực lượng này hắn hoàn toàn không có chút sức phản kháng nào cả.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
Hôm nay không diệt trừ tai họa như ngươi, hắn sớm muộn cũng sẽ bị ngươi hại chết, chỉ cần ngươi đi ra khỏi cơ thể hắn thì ta có thể lưu ngươi một đường sinh cơ.
Ác linh gương mặt vặn vẹo, vẫn lộ ra dáng tươi cười nói:
Ha ha, chỉ bằng một câu của ngươi ta đã đi ra, vậy ta chẳng phải kẻ ngu rồi sao. Trước khi không đảm bảo được an toàn thì ta không ra đâu. Huống hồ thực lực người này rất mạnh, ta thích loại thân thể này a!
Vậy thì không thương lượng, ta xem ngươi có thể chịu được bao lâu, dù sao hiện giờ hắn đã mất đi thần thức, không cảm giác được thống khổ, để ta cho ngươi nếm thử chút đau khổ a!
Lý Vân Tiêu điểm ra hai tay, một đạo hỏa diễm hiện lên, đốt trên người ác linh khiến nó hoảng sợ kêu to lên, thanh âm vô cùng thê thảm .
Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:
Yên tâm đi, ta sẽ không đốt cháy ngươi đâu, ngươi bây giờ một nửa thân hình đều đã hiển hóa ra, bị ta nắm trong tay thì đừng mơ trốn về trong cơ thể Tiểu Xuyên nữa, chậm rãi hưởng thụ đi, lúc nào nghĩ thông suốt lại đến nói cho ta biết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.