Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Chương 357: Người của Linh Điện đến rồi!

Thiên Niên Lão Quy

07/02/2024

"Tiểu tử thối, ngủ cái gì mà ngủ nữa, trời sắp sáng rồi..."

Hàn Giang Tuyết vội vàng đuổi theo, hùng hùng hổ hổ nói.

Khi sắc trời sáng dần, tia năng mặt trời vàng rực chiếu xuống, bóng tối vô biên bao phủ Linh Tiêu Tông cũng hoàn toàn bị xé rách.

Quảng trường Thiên Sơn lại vô cùng tấp nập. Hôm nay là ngày Thi Điện cuối cùng!

Phóng tầm mắt nhìn ra xa, quảng trưởng Thiên Sơn đã đông nghịt người, trên đài cao, Tông Chủ ngồi trên vương tọa, Đông Phương Dịch bên cạnh hắn cũng không còn bộ dạng lười nhác như xưa nữa, ánh mắt sáng rõ, dường như vô cùng hứng thú với lần so tài tiếp theo.

"Người của Linh Điện đến rồi!"

Lúc này, trong biển người, không biết ai hô lên một câu, ánh mắt của mọi người trong quảng trường lập tức nhìn về phía bầu trời xa xa, Hàn Giang Tuyết dẫn đầu, đi sau là đoàn người Trình Vũ Hiên, Trần Mộc, Hạ Chỉ Lan.

Ánh mắt Đông Phương Dịch lập tức nhìn về phía Trần Mộc, tiếp đó vẻ mặt lộ ra sự kinh ngạc nghỉ ngờ, Trần Mộc. đang dùng bí pháp cố ý che đậy, hẳn không thể phát hiện được cảnh giới hiện tại của đối phương là gì.

"Có vẻ Thái Thượng trưởng lão rất hứng thú với Trần Mộc!" Tông Chủ bên cạnh cười nhạt nói, khuôn mặt lộ ra chút kinh ngạc.

Đông Phương Dịch cười khẽ một tiếng, không hề giải thích.

"Chiện chiến chính thức bät đầu, người so tài lên rút thăm đi!" Lão giả áo xám trầm giọng nói.

Lúc này, Trần Mộc lập tức bước lên lôi đài, lật một tấm thẻ bài, phía trên viết lôi đài số 7.

Trần Mộc lập tức nhìn về phía lôi đài số 7, người nhìn theo hẳn còn có Long Đằng Hải, ngay lập tức, Trần Mộc biết hắn chính là người mình phải đối chiến ở vòng này.

"Không ngờ trận chiến đầu tiên lại là với Long Đằng Hải!" Trình Vũ Hiên nghiêm túc nói.

Nếu như đối chiến với Giang Hạo của Địa Điện, có lẽ Trần Mộc còn có phần thẳng, nhưng thực lực của Long Đăng Hải không kém Liễu Mộ Thiên chút nào, đều đã đạt tới cảnh giới Thần Tàng tầng thứ ba.

Trần Mộc cầm thẻ bài, quay đầu nhìn về phía Thiên Điện, phát hiện Long Đằng Hải cũng đang nhìn về phía hẳn.



Bốn mắt nhìn nhau, trên mặt Long Đăng Hải lộ ra nụ cười âm hàn, dường như có vẻ vô cùng hứng thú với trận đấu tới.

"Long Đăng Hải sao?"

Trần Mộc lạnh nhạt thu hồi tầm mắt, không thèm nhìn vào vẻ mặt khiêu khích của hắn ta.

Hảẳn quay sang nhìn về phía Liễu Mộ Thiên bên cạnh Long Đăng Hải, Liễu Mộ Thiên cảm nhận được ánh mắt của Trần Mộc, hẳn ta nhìn thắn lại, trên mặt không có bất kì biểu cảm gì, chỉ bình tĩnh mỉm cười.

So với Long Đằng Hải, tính cách Liễu Mộ Thiên lạnh lùng hơn, cũng cao ngạo hơn, trong cả tông môn này, không có. mấy ai thật sự được hản coi là đối thủ, Trần Mộc đương nhiên cũng không ngoại lệ.

Long Đăng Hải phát hiện Trần Mộc không nhin mình thì sắc mặt càng lộ vẻ âm trầm, hắn cần răng, sát ý trong mắt càng đậm hơn.

"Các vị đều đã rút thẻ bài, bây giờ dựa vào số trên thẻ đi lên lôi đài của mình đi.” Trưởng lão áo bào xám nói.

Trần Mộc thấy thế cũng không do dự nữa, dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, hắn nhanh chóng nhảy vọt lên, rơi xuống lôi đài số 7.

Bùm.

Hai chân Trần Mộc vừa giẫm lên lôi đài liền phát ra một tiếng trầm đục, nhưng đại địa dưới chân không hề có dấu hiệu nứt vỡ.

Chắc là lôi đài này đã được gia cố lại rồi, bề ngoài có rất nhiều kỳ thạch màu đen được nung chảy, dưới ánh năng mặt trời, nó phản chiếu lại sáng bóng, cổ xưa mà cứng rắn, vượt xa lúc trước.

"Linh Tiêu Tông này ra tay đúng là xa xỉ, lại còn nung chảy Hắc Thiết Thạch trên lôi đài này nữa “Trần Mộc kinh ngạc lẩm bẩm một câu.

Lớp đá bên ngoài lôi đài này, Trần Mộc nhìn một cái là nhận ra.

Đây là Hắc Thiết Thạch, trong Ninh Quốc, đây chính là kì chân dị thạch có thể dùng để luyện khí, nhưng Linh Tiêu Tông lại xa xỉ dùng nó để gia cố lôi đài.

Chắc chắn trưởng lão của Linh Tiêu Tông cũng biết trận chiến của bốn người đứng đầu sẽ bộc phát ra lực phá hoại kinh người thế nào, cho nên mới sắp xếp gia cố bằng kỳ thạch, như vậy mới đủ để bọn họ giày xéo.

Không bao lâu sau, Long Đằng Hải cũng nhảy xuống.

Toàn trường lập tức phát ra tiếng hoan hô, không khí lập tức được đẩy lên cao trào.



"Trần Mộc đối chiến với Long Đăng Hải sao? Sợ là Trần Mộc gặp phiền phức rồi!”

"Phiền phức? Ta cảm thấy ngươi quá coi thường đệ tử mới Trần Mộc này rồi, hôm qua tên này mới giết Chu Khoan thành bùn nhão đấy, ngươi cảm thấy Trần Mộc dễ đối phó sao? Tỉnh mộng đi!”

"Có điều, sao Chu Khoan có thể so được với Long Đăng Hải chứ, tên đó và Liễu Mộ Thiên đều đã là cường giả cảnh giới Thần Tàng tầng thứ ba rồi!"

Những tiếng nghị luận truyền ra, ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về phía Trần Mộc và Long Đăng Hải trên lôi đài.

Ngược lại, bên phía Liễu Mộ Thiên và Giang Hạo của Địa Điện lại không có quá nhiều người chú ý, với thực lực bây giờ của Liễu Mộ Thiên, Giang Hạo thật sự không có phần thẳng nào, trận chiến đó gần như không có quá nhiều bất ngờ.

Còn bên phía Trần Mộc và Long Đằng Hải, hai người này đều là người độc ác, những người so tài với họ gần như đều bị giết chết không toàn thây, biểu hiện ham giết chóc này kích thích người xem trên đài hơn nhiều.

"Không ngờ Linh Điện luôn đóng cửa lại có một nhân vật như ngươi, khiến rất nhiều người của Thiên Điện chúng ta cảm thất bất ngờ!" Dưới sự chú ý của mọi người, Long Đăng Hải thả lỏng hai tay phía sau, ánh mắt bình thản chăm chú nhìn Trần Mộc phía trước, thản nhiên nói.

Nhìn thấy độc tác và giọng điệu của Long Đằng Hải, đệ tử Linh Điện tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, thăng này chảnh chó cái gì vậy?

Trần Mộc lại chẳng có biểu hiện gì, không hề bị giọng điệu của đối phương chọc giận, chỉ ung dung nói: "Long sư huynh, ngươi bất ngờ là do tầm mắt của ngươi quá thấp thôi!”

Long Đãng Hải nhíu mày, Trần Mộc nói như vậy rõ ràng có ý chê cười tầm mắt của hắn hạn hẹp.

"Trần sư đệ đúng là nhanh mồm nhanh miệng, nhưng tiếc nhanh mồm nhanh miệng lại là biểu hiện của người vô năng!” Long Đằng Hải lạnh lùng nói.

Nói xong, Long Đăng Hải cũng không nói nhảm nhiều, linh lực quanh thân bộc phát, một loại năng lượng màu xám trằng quỷ dị bao phủ quanh người hẳn.

Dần dần, quanh người hắn bắt đầu mọc ra gai xương bén. nhọn, loại gai xương này giống như yêu thú nào đó, chỗ mũi nhọn còn hiện ra độc tố màu đen, bộ dạng cực kì dọa đáng sợi

Liếc mắt nhìn lại, trạng thái bây giờ của Long Đăng Hải giống như là nửa người nửa yêu vậy.

"Đây là thứ gì?" Mắt Hạ Chỉ Lan lộ ra sự lạnh lẽo.

"Đây là công pháp hẳn tu luyện, Thiên Cốt Xuyên Tâm Quyết” Bên cạnh Trình Vũ Hiên nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook