Chương 776: Tiểu tử ngươi
Thiên Niên Lão Quy
21/02/2024
Bất Diệt Kim Đan, đây là hạt nhân năng lượng chỉ có cường giả đã đạt đến Bất Diệt Cảnh mới có thể ngưng tụ trong cơ thểi
Đôi mắt đẹp của Hàn Giang Tuyết mở to, nàng có chút khó tin nhìn Trân Mộc, nàng không ngờ, lần tiến vào Đại Hoang Kiếm Mộ này của Trần Mộc lại có thu hoạch lớn như vậy, đến Bất Diệt Kim Đan cũng lấy được.
"Tiểu tử ngươi... đúng là không uổng công ta thương yêu ngươi!"
Hàn Giang Tuyết cười nhẹ, trong đôi mắt đẹp có chút dịu dàng, trong lòng có chút rung động, nhưng nàng vẫn lắc đầu nói: “Tuy nhiên, viên Bất Diệt Kim Đan này, ngươi vẫn nên để lại cho Vân Hương đi, có lẽ nàng ấy cần viên Bất Diệt Kim Đan này hơn!"
Bất Diệt Kim Đan tuy tốt nhưng hiện nay nàng đã đột phá đến Bất Diệt Cảnh rồi, sự giúp đỡ của viên Bất Diệt Kim Đan này đối với nàng đã không còn lớn như vậy nữa.
Ngược lại, là Thất Sắc Tường Vân Phượng kia, hiện tại đã ở đỉnh cao của Vạn Pháp Cảnh, có viên Bất Diệt Kim Đan này có lẽ có thể đột phá Bất Diệt Cảnh nhanh hơn.
||||| Truyện đề cử: Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn! |||||
Nghe vậy, Trần Mộc nhàn nhạt mỉm cười, cũng không tránh né, trực tiếp cất viên Bất Diệt Kim Đan đi.
"Trở về tu luyện đi, trong khoảng thời gian tới, Nam Châu Giới có thể sẽ có biến động, đừng bất cẩn!" Hàn Giang Tuyết cau mày, trầm giọng nói.
Hiển nhiên, nàng cũng ngửi thấy được sắp có giông bão, rất có thể lần biến động này có thể sẽ là nguy cơ lớn nhất kể từ khi thành lập của Linh Tiêu Tông!
"Ta biết, trong khoảng thời gian này, ta phải nhanh chóng tăng thực lực của mình lên mới được!" Trần Mộc trả lời.
Sau đó, mấy người trò chuyện vài câu rồi chào tạm biệt. Trần Mộc rời khỏi Linh điện.
Tuy nhiên, hắn không lập tức quay lại Tứ Tượng Túc Môn để tu luyện mà lại đến thăm đỉnh Thái Thượng!
Thái Thượng trưởng lão Đông Phương Dịch dường như đã đoán trước Trần Mộc sẽ đến, liền chuẩn bị trà ngon chờ Trần Mộc.
Trong sân nhỏ.
Hương trà thoang thoảng, hương hoa tràn ngập.
Sau khi Trần Mộc ngồi vào chỗ, nhìn Vân Hương ngoan ngoãn ở bên trái, liền chủ động đưa ra một hộp gấm, bền trong hộp gấm là một viên thuốc hình tròn màu vàng.
"Cái này cho ngươi, chúc ngươi có thể sớm ngày đột phá Bất Diệt Cảnh!"
Vân Hương kinh ngạc nhìn viên thuốc này, nàng có thể cảm giác được viên thuốc trước mắt khiến linh khí trong cơ thể nàng rung chuyển.
Đông Phương Dịch mở to mắt nhìn viên thuốc màu vàng, cũng đã nhận ra.
"Tiểu tử ngươi cũng thật hào phóng đấy, một viên Bất Diệt Kim Đan mà dễ dàng đem tặng như vậy!”
Phải biết, nếu thứ này được đặt trong Nam Châu Giới, nó có thể sẽ gây ra một cuộc chiến lớn!
"Thứ này vô dụng đối với ta!" Trần Mộc lắc đầu. Nếu như đợi đến khi hắn bước vào Vạn Pháp Cảnh đỉnh phong, căn bản không cần đến Bất Diệt Kim Đan này, hắn có thể tự mình đột phá đến Bất Diệt Cảnh!
"Tạ ơn công tử!" Vân Hương biết Trần Mộc rất khó đoán, cho nên nàng cũng không trốn tránh, cất đi, cười cảm kích.
Đông Phương Dịch ngồi đối diện Trần Mộc, nhìn người thiếu niên chưa đến hai mươi tuổi nhưng đã gây chấn động toàn bộ Nam Châu Giới, bất đắc dĩ nói: “Tiểu tử ngươi cũng thật giỏi gây họa đấy, hơn nửa thế lực siêu cấp ở Nam Châu Giới, đều bị ngươi đắc tội hết rồi!"
"Võ đạo tranh tài, khó tránh khỏi xảy ra xung đột, loại đắc tội này cũng chỉ là chuyện sớm muộn!" Trần Mộc lạnh lùng nói, vẻ mặt bình tĩnh.
"Võ đạo tranh đấu, tuy có xung đột, nhưng có một số người thủ đoạn không phải nhân từ như vậy!"
Đông Phương Dịch lắc đầu, sắc mặt đột nhiên trở nên nghiêm trọng, nhìn về phía Trần Mộc.
"Gần đây ta vừa nhận được một tin tức từ Ninh Quốc truyền đến!"
Đôi mắt đẹp của Hàn Giang Tuyết mở to, nàng có chút khó tin nhìn Trân Mộc, nàng không ngờ, lần tiến vào Đại Hoang Kiếm Mộ này của Trần Mộc lại có thu hoạch lớn như vậy, đến Bất Diệt Kim Đan cũng lấy được.
"Tiểu tử ngươi... đúng là không uổng công ta thương yêu ngươi!"
Hàn Giang Tuyết cười nhẹ, trong đôi mắt đẹp có chút dịu dàng, trong lòng có chút rung động, nhưng nàng vẫn lắc đầu nói: “Tuy nhiên, viên Bất Diệt Kim Đan này, ngươi vẫn nên để lại cho Vân Hương đi, có lẽ nàng ấy cần viên Bất Diệt Kim Đan này hơn!"
Bất Diệt Kim Đan tuy tốt nhưng hiện nay nàng đã đột phá đến Bất Diệt Cảnh rồi, sự giúp đỡ của viên Bất Diệt Kim Đan này đối với nàng đã không còn lớn như vậy nữa.
Ngược lại, là Thất Sắc Tường Vân Phượng kia, hiện tại đã ở đỉnh cao của Vạn Pháp Cảnh, có viên Bất Diệt Kim Đan này có lẽ có thể đột phá Bất Diệt Cảnh nhanh hơn.
||||| Truyện đề cử: Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn! |||||
Nghe vậy, Trần Mộc nhàn nhạt mỉm cười, cũng không tránh né, trực tiếp cất viên Bất Diệt Kim Đan đi.
"Trở về tu luyện đi, trong khoảng thời gian tới, Nam Châu Giới có thể sẽ có biến động, đừng bất cẩn!" Hàn Giang Tuyết cau mày, trầm giọng nói.
Hiển nhiên, nàng cũng ngửi thấy được sắp có giông bão, rất có thể lần biến động này có thể sẽ là nguy cơ lớn nhất kể từ khi thành lập của Linh Tiêu Tông!
"Ta biết, trong khoảng thời gian này, ta phải nhanh chóng tăng thực lực của mình lên mới được!" Trần Mộc trả lời.
Sau đó, mấy người trò chuyện vài câu rồi chào tạm biệt. Trần Mộc rời khỏi Linh điện.
Tuy nhiên, hắn không lập tức quay lại Tứ Tượng Túc Môn để tu luyện mà lại đến thăm đỉnh Thái Thượng!
Thái Thượng trưởng lão Đông Phương Dịch dường như đã đoán trước Trần Mộc sẽ đến, liền chuẩn bị trà ngon chờ Trần Mộc.
Trong sân nhỏ.
Hương trà thoang thoảng, hương hoa tràn ngập.
Sau khi Trần Mộc ngồi vào chỗ, nhìn Vân Hương ngoan ngoãn ở bên trái, liền chủ động đưa ra một hộp gấm, bền trong hộp gấm là một viên thuốc hình tròn màu vàng.
"Cái này cho ngươi, chúc ngươi có thể sớm ngày đột phá Bất Diệt Cảnh!"
Vân Hương kinh ngạc nhìn viên thuốc này, nàng có thể cảm giác được viên thuốc trước mắt khiến linh khí trong cơ thể nàng rung chuyển.
Đông Phương Dịch mở to mắt nhìn viên thuốc màu vàng, cũng đã nhận ra.
"Tiểu tử ngươi cũng thật hào phóng đấy, một viên Bất Diệt Kim Đan mà dễ dàng đem tặng như vậy!”
Phải biết, nếu thứ này được đặt trong Nam Châu Giới, nó có thể sẽ gây ra một cuộc chiến lớn!
"Thứ này vô dụng đối với ta!" Trần Mộc lắc đầu. Nếu như đợi đến khi hắn bước vào Vạn Pháp Cảnh đỉnh phong, căn bản không cần đến Bất Diệt Kim Đan này, hắn có thể tự mình đột phá đến Bất Diệt Cảnh!
"Tạ ơn công tử!" Vân Hương biết Trần Mộc rất khó đoán, cho nên nàng cũng không trốn tránh, cất đi, cười cảm kích.
Đông Phương Dịch ngồi đối diện Trần Mộc, nhìn người thiếu niên chưa đến hai mươi tuổi nhưng đã gây chấn động toàn bộ Nam Châu Giới, bất đắc dĩ nói: “Tiểu tử ngươi cũng thật giỏi gây họa đấy, hơn nửa thế lực siêu cấp ở Nam Châu Giới, đều bị ngươi đắc tội hết rồi!"
"Võ đạo tranh tài, khó tránh khỏi xảy ra xung đột, loại đắc tội này cũng chỉ là chuyện sớm muộn!" Trần Mộc lạnh lùng nói, vẻ mặt bình tĩnh.
"Võ đạo tranh đấu, tuy có xung đột, nhưng có một số người thủ đoạn không phải nhân từ như vậy!"
Đông Phương Dịch lắc đầu, sắc mặt đột nhiên trở nên nghiêm trọng, nhìn về phía Trần Mộc.
"Gần đây ta vừa nhận được một tin tức từ Ninh Quốc truyền đến!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.