Chương 49: Cấp Độ
Minh Triết 0369
17/02/2022
Chờ đợi được một lúc sau khi các đệ tử đã ngồi vào lớp học hết cả rồi một nam tử mới từ bên ngoài bước tới, vẻ bề ngoài thì khá trẻ, nhìn từ bên ngoài nam tử này trông rất giống một thư sinh, trên tay còn ôm hai quyển sách.
Nhưng khi quan sát khí tức thì hắn mới thấy bất ngờ trong lòng thầm nghĩ:
“Hoàng Cơ cảnh cao thủ sao.”
Khí tức của Hoàng Cơ cảnh như ẩn như hiện bàng bạc ở trong không gian, nam tử ấy cứ để như vậy mà chẳng cần phải che giấu làm gì cả, đặt hai cuốn sách xuống bàn, bất ngờ nam tử ấy lên tiếng:
“Chào mọi người, ta cứ tưởng là ta sẽ đến muộn nhưng ai ngờ lại vừa đúng lúc, điều đầu tiên ta xin gửi lời chúc mừng đến mọi người vì đã vượt qua khảo hạch để nhập tông, nhưng thôi chúc mừng để khi khác chúng ta không nên dài dòng nữa.”
Nam tử ấy nói tiếp:
“Nếu như chúng ta có thời gian hơn chúng ta có thể giới thiệu từng người với nhau nhưng hôm nay nếu làm như vậy thì chúng ta sẽ hết cả một buổi sáng mất thế nên ta sẽ chỉ giới thiệu một mình ta thôi còn các đệ sẽ tự tìm hiểu nhau sau.”
Không quan tâm là những người ở trên có đồng ý không nam tử ấy lại bắt đầu nói:
“Ta tên Trúc Dương, từ Trúc trong cây trúc còn Dương trong thái dương hay còn gọi là mặt trời nghĩa là sống một cuộc sống thanh cao, nho nhã như cây trúc và luôn rạng ngời như vầng thái dương.”
“Như các đệ đã biết thì lớp của chúng ta là lớp để hướng dẫn các đệ các kiến thức cơ bản như làm thế nào để tu hành và làm thế nào để từ người phàm đột phá lên Tẩy Trần cảnh, nhưng có vẻ ở lớp mình đã có mấy người đột phá Tẩy Trần cảnh rồi.”
Vừa nói ánh mắt của nam tử ấy vừa liếc một vòng xung quanh lớp.
“Vốn dĩ như mọi năm là ta sẽ phải lưu tên mấy đệ đã đột phá Tẩy Trần cảnh lại rồi báo lên để chuyển lớp nhưng năm nay đã không cần thiết nữa rồi, vì năm nay do nhân sự thiếu thốn nên sau một cuộc họp bọn ta quyết định rời lịch học của lớp dành cho những vị đệ tử đã đột phá kia sang tháng sau để những người ở lớp này có thể đột phá rồi dạy một thể.”
Một vị đệ tử nhìn khá trẻ chắc khoảng trừng bảy, tám tuổi nghe vậy thì giơ tay, nhưng lại lúng túng nam tử ấy thấy vậy thì hiểu ý nở một nụ cười hiền từ rồi nói:
“Đệ muốn gọi ta là thầy hay sư huynh cũng được không cần phải câu nệ, nhưng cá nhân ta thì ta thích đệ gọi ta là sư huynh hơn.”
Vị đệ tử kia đang lúng túng thì gật đầu biểu thị mình đã hiểu rồi nói:
“Thưa sư huynh tại sao lại là một tháng ạ?”
“Hỏi hay lắm.” Trúc Dương cười đáp lại.
“Nếu đệ đã hỏi thì ta sẽ giải thích cho đệ và cả mọi người luôn.” Trúc Dương nói.
“Một tháng nghe thì có vẻ dài nhưng thực ra nó lại là một quãng thời gian vừa đủ để một vị đệ tử dù có tư chất kém cỏi nhất cũng có thể bước vào Tẩy Trần cảnh.”
Tiêu chuẩn nhập tông dành cho các vị đệ tử ở các tông môn thế lực tam phẩm kém nhất thì cũng phải là tư chất tam phẩm, bết bát hơn thì là tứ phẩm như ở Ngự Lang tông là những người trong khảo hạch luận võ chiến thắng, còn tư chất ngũ phẩm hay còn gọi là tư chất tạp phẩm thì gần như còn chẳng có, kể cả có là người chiến thắng trong khảo hạch luận võ hay những thứ tương tự như vậy thì các tông môn cũng chẳng nhận.
Thường một số tông môn chính đạo là sẽ đền bù cho một số linh thạch nhất định đủ để vị ấy tiêu sài cả đời nếu như dành chiến thắng trong khảo hạch, còn nếu cố chấp muốn nhập tông thì cả đời gắng lắm cũng chỉ dừng ở vị trí tạp dịch hoặc là ngoại môn đệ tử, vì một người có tư chất ngũ phẩm cả đời này cũng chỉ có thể dừng lại ở Tẩy Trần cảnh đỉnh phong dù có cố gắng thế nào cũng không hơn được trừ khi có cơ duyên cải mệnh.
Khi Trúc Dương nói xong một đệ tử khác lại dơ tay lên để hỏi, người này thì có vẻ lớn tuổi hơn một chút cỡ khoảng mười lăm, mười sáu tương đương với Tôn Vân.
“Thưa sư huynh đệ có chỗ không hiểu mong huynh giải đáp, vừa nãy huynh nói huynh có thể nhìn thấy những người đã đột phá Tẩy Trần cảnh nhưng khi đệ bước vào đây thì thấy ai cũng giống nhau, vậy nên mong huynh chỉ dạy cho đệ và những người ở đây không hiểu cách nhận biết người phàm với người đã đột phá Tẩy Trần cảnh ạ.”
Trúc Dương nghe vậy thì gật đầu rồi nói:
“Ăn nói khéo lắm, tuy là những cái kiến thức này về sau mới được học nhưng thôi dạy trước dạy sau thì vẫn là dạy nó cũng chẳng ảnh hưởng gì nhiều thế nên nếu đệ đã có thắc mắc vậy thì ta sẽ giải đáp cho đệ và tất cả mọi người ở đây luôn.”
“Vậy chúng ta đi vào bài giảng luôn, nếu mà để nói cụ thể và chi tiết thì gần như không có từ ngữ nào có thể diễn tả được, nhưng ta có thể ví dụ nó ra như sau, ví dụ cơ thể người như một cái bát đựng nước vậy, những giọt nước trong bát ấy giống như cái điểm sức mạnh của chúng ta, nó được gọi bởi nhiều cái tên như là năng lượng, lực, … mỗi nơi một tên gọi nhưng tác dụng thì như nhau.”
“Ví dụ để cho các đệ dễ hiểu hơn, một vị Tẩy Trần cảnh khi mới đột phá thì tương ứng với bát có một giọt nước, cứ thế tăng lên khi đạt tới Tẩy Trần cảnh đỉnh phong thì tương ứng với bát có chín giọt nước, còn khi đột phá lên một đại cảnh giới như là từ Tẩy Trần cảnh lên Hoàng Cơ cảnh thì chỉ thêm một số không đằng sau số đầu tiên thôi, ví dụ như ta bây giờ tu vi là Hoàng Cơ cảnh bát giai vậy thì tương ứng với một cái bát có tám mươi giọt nước, cứ thế mỗi khi đột phá một đại cảnh giới thì bỏ thêm một số không ở đằng sau, Hoàng Cơ là hàng chục, Huyền Ngọc là hàng trăm, Địa Nguyên là hàng nghìn, …”
Một vị đệ tử nghe vậy thì dơ tay ngây thơ hỏi:
“Nếu vậy thì muốn đối phó với một vị Hoàng Cơ cảnh nhất giai thì chỉ cần hai vị Tẩy Trần cảnh đỉnh phong là được đúng không sư huynh.”
Trúc Dương đang giảng nghe vậy thì cười, một số người thấy Trúc Dương cười cũng theo đó mà cười theo nhưng Trúc Dương ngay lập tức ra tay ngăn lại:
“Đừng cười nữa, đệ ấy hỏi như vậy là đúng, đệ cũng không cần phải ngại hồi bằng tuổi đệ ta cũng từng hỏi một câu như vậy nên không sao đâu, nếu đệ đã hỏi thì ta sẽ giải thích.”
“Cứ mỗi khi vượt qua một tiểu cảnh giới nó sẽ có một khoảng cách giữa các tiểu cảnh giới, lấy ví dụ về một sự kiện mà chính mắt ta thấy đi, trong một lần khi đi thi hành nhiệm vụ một vị Hoàng Cơ cảnh bát tầng tán tu dù bị thương nhưng cũng có thể đánh chết được mười vị Hoàng Cơ cảnh lục tầng còn khỏe mạnh, nhưng cũng có những trường hợp mà người ta có thể vượt cấp chiến đấu nhưng nó chỉ thường diễn ra ở những cảnh giới nhỏ như Tẩy Trần cảnh hoặc nhiều lắm là Hoàng Cơ cảnh thôi, Huyền Ngọc cảnh thì gần như là không có, vì nếu muốn vượt cấp chiến đấu thì đệ phải thỏa mãn những điều kiện như là kĩ thuật, thể chất, công pháp, vũ khí,… những điều đấy nếu đệ nhỉnh hơn đối thủ của mình thì cũng có thể dùng nó để bù đắp khoảng cách về tu vi.”
“Ví dụ một vị Tẩy Trần cảnh ngũ giai có thể đánh tay đôi thậm chí là hạ gục hay nghiêm trọng hơn là hạ sát một vị Tẩy Trần cảnh lục giai nếu những điều kiện trên của mình nhỉnh hơn đối thủ.”
Nhưng khi quan sát khí tức thì hắn mới thấy bất ngờ trong lòng thầm nghĩ:
“Hoàng Cơ cảnh cao thủ sao.”
Khí tức của Hoàng Cơ cảnh như ẩn như hiện bàng bạc ở trong không gian, nam tử ấy cứ để như vậy mà chẳng cần phải che giấu làm gì cả, đặt hai cuốn sách xuống bàn, bất ngờ nam tử ấy lên tiếng:
“Chào mọi người, ta cứ tưởng là ta sẽ đến muộn nhưng ai ngờ lại vừa đúng lúc, điều đầu tiên ta xin gửi lời chúc mừng đến mọi người vì đã vượt qua khảo hạch để nhập tông, nhưng thôi chúc mừng để khi khác chúng ta không nên dài dòng nữa.”
Nam tử ấy nói tiếp:
“Nếu như chúng ta có thời gian hơn chúng ta có thể giới thiệu từng người với nhau nhưng hôm nay nếu làm như vậy thì chúng ta sẽ hết cả một buổi sáng mất thế nên ta sẽ chỉ giới thiệu một mình ta thôi còn các đệ sẽ tự tìm hiểu nhau sau.”
Không quan tâm là những người ở trên có đồng ý không nam tử ấy lại bắt đầu nói:
“Ta tên Trúc Dương, từ Trúc trong cây trúc còn Dương trong thái dương hay còn gọi là mặt trời nghĩa là sống một cuộc sống thanh cao, nho nhã như cây trúc và luôn rạng ngời như vầng thái dương.”
“Như các đệ đã biết thì lớp của chúng ta là lớp để hướng dẫn các đệ các kiến thức cơ bản như làm thế nào để tu hành và làm thế nào để từ người phàm đột phá lên Tẩy Trần cảnh, nhưng có vẻ ở lớp mình đã có mấy người đột phá Tẩy Trần cảnh rồi.”
Vừa nói ánh mắt của nam tử ấy vừa liếc một vòng xung quanh lớp.
“Vốn dĩ như mọi năm là ta sẽ phải lưu tên mấy đệ đã đột phá Tẩy Trần cảnh lại rồi báo lên để chuyển lớp nhưng năm nay đã không cần thiết nữa rồi, vì năm nay do nhân sự thiếu thốn nên sau một cuộc họp bọn ta quyết định rời lịch học của lớp dành cho những vị đệ tử đã đột phá kia sang tháng sau để những người ở lớp này có thể đột phá rồi dạy một thể.”
Một vị đệ tử nhìn khá trẻ chắc khoảng trừng bảy, tám tuổi nghe vậy thì giơ tay, nhưng lại lúng túng nam tử ấy thấy vậy thì hiểu ý nở một nụ cười hiền từ rồi nói:
“Đệ muốn gọi ta là thầy hay sư huynh cũng được không cần phải câu nệ, nhưng cá nhân ta thì ta thích đệ gọi ta là sư huynh hơn.”
Vị đệ tử kia đang lúng túng thì gật đầu biểu thị mình đã hiểu rồi nói:
“Thưa sư huynh tại sao lại là một tháng ạ?”
“Hỏi hay lắm.” Trúc Dương cười đáp lại.
“Nếu đệ đã hỏi thì ta sẽ giải thích cho đệ và cả mọi người luôn.” Trúc Dương nói.
“Một tháng nghe thì có vẻ dài nhưng thực ra nó lại là một quãng thời gian vừa đủ để một vị đệ tử dù có tư chất kém cỏi nhất cũng có thể bước vào Tẩy Trần cảnh.”
Tiêu chuẩn nhập tông dành cho các vị đệ tử ở các tông môn thế lực tam phẩm kém nhất thì cũng phải là tư chất tam phẩm, bết bát hơn thì là tứ phẩm như ở Ngự Lang tông là những người trong khảo hạch luận võ chiến thắng, còn tư chất ngũ phẩm hay còn gọi là tư chất tạp phẩm thì gần như còn chẳng có, kể cả có là người chiến thắng trong khảo hạch luận võ hay những thứ tương tự như vậy thì các tông môn cũng chẳng nhận.
Thường một số tông môn chính đạo là sẽ đền bù cho một số linh thạch nhất định đủ để vị ấy tiêu sài cả đời nếu như dành chiến thắng trong khảo hạch, còn nếu cố chấp muốn nhập tông thì cả đời gắng lắm cũng chỉ dừng ở vị trí tạp dịch hoặc là ngoại môn đệ tử, vì một người có tư chất ngũ phẩm cả đời này cũng chỉ có thể dừng lại ở Tẩy Trần cảnh đỉnh phong dù có cố gắng thế nào cũng không hơn được trừ khi có cơ duyên cải mệnh.
Khi Trúc Dương nói xong một đệ tử khác lại dơ tay lên để hỏi, người này thì có vẻ lớn tuổi hơn một chút cỡ khoảng mười lăm, mười sáu tương đương với Tôn Vân.
“Thưa sư huynh đệ có chỗ không hiểu mong huynh giải đáp, vừa nãy huynh nói huynh có thể nhìn thấy những người đã đột phá Tẩy Trần cảnh nhưng khi đệ bước vào đây thì thấy ai cũng giống nhau, vậy nên mong huynh chỉ dạy cho đệ và những người ở đây không hiểu cách nhận biết người phàm với người đã đột phá Tẩy Trần cảnh ạ.”
Trúc Dương nghe vậy thì gật đầu rồi nói:
“Ăn nói khéo lắm, tuy là những cái kiến thức này về sau mới được học nhưng thôi dạy trước dạy sau thì vẫn là dạy nó cũng chẳng ảnh hưởng gì nhiều thế nên nếu đệ đã có thắc mắc vậy thì ta sẽ giải đáp cho đệ và tất cả mọi người ở đây luôn.”
“Vậy chúng ta đi vào bài giảng luôn, nếu mà để nói cụ thể và chi tiết thì gần như không có từ ngữ nào có thể diễn tả được, nhưng ta có thể ví dụ nó ra như sau, ví dụ cơ thể người như một cái bát đựng nước vậy, những giọt nước trong bát ấy giống như cái điểm sức mạnh của chúng ta, nó được gọi bởi nhiều cái tên như là năng lượng, lực, … mỗi nơi một tên gọi nhưng tác dụng thì như nhau.”
“Ví dụ để cho các đệ dễ hiểu hơn, một vị Tẩy Trần cảnh khi mới đột phá thì tương ứng với bát có một giọt nước, cứ thế tăng lên khi đạt tới Tẩy Trần cảnh đỉnh phong thì tương ứng với bát có chín giọt nước, còn khi đột phá lên một đại cảnh giới như là từ Tẩy Trần cảnh lên Hoàng Cơ cảnh thì chỉ thêm một số không đằng sau số đầu tiên thôi, ví dụ như ta bây giờ tu vi là Hoàng Cơ cảnh bát giai vậy thì tương ứng với một cái bát có tám mươi giọt nước, cứ thế mỗi khi đột phá một đại cảnh giới thì bỏ thêm một số không ở đằng sau, Hoàng Cơ là hàng chục, Huyền Ngọc là hàng trăm, Địa Nguyên là hàng nghìn, …”
Một vị đệ tử nghe vậy thì dơ tay ngây thơ hỏi:
“Nếu vậy thì muốn đối phó với một vị Hoàng Cơ cảnh nhất giai thì chỉ cần hai vị Tẩy Trần cảnh đỉnh phong là được đúng không sư huynh.”
Trúc Dương đang giảng nghe vậy thì cười, một số người thấy Trúc Dương cười cũng theo đó mà cười theo nhưng Trúc Dương ngay lập tức ra tay ngăn lại:
“Đừng cười nữa, đệ ấy hỏi như vậy là đúng, đệ cũng không cần phải ngại hồi bằng tuổi đệ ta cũng từng hỏi một câu như vậy nên không sao đâu, nếu đệ đã hỏi thì ta sẽ giải thích.”
“Cứ mỗi khi vượt qua một tiểu cảnh giới nó sẽ có một khoảng cách giữa các tiểu cảnh giới, lấy ví dụ về một sự kiện mà chính mắt ta thấy đi, trong một lần khi đi thi hành nhiệm vụ một vị Hoàng Cơ cảnh bát tầng tán tu dù bị thương nhưng cũng có thể đánh chết được mười vị Hoàng Cơ cảnh lục tầng còn khỏe mạnh, nhưng cũng có những trường hợp mà người ta có thể vượt cấp chiến đấu nhưng nó chỉ thường diễn ra ở những cảnh giới nhỏ như Tẩy Trần cảnh hoặc nhiều lắm là Hoàng Cơ cảnh thôi, Huyền Ngọc cảnh thì gần như là không có, vì nếu muốn vượt cấp chiến đấu thì đệ phải thỏa mãn những điều kiện như là kĩ thuật, thể chất, công pháp, vũ khí,… những điều đấy nếu đệ nhỉnh hơn đối thủ của mình thì cũng có thể dùng nó để bù đắp khoảng cách về tu vi.”
“Ví dụ một vị Tẩy Trần cảnh ngũ giai có thể đánh tay đôi thậm chí là hạ gục hay nghiêm trọng hơn là hạ sát một vị Tẩy Trần cảnh lục giai nếu những điều kiện trên của mình nhỉnh hơn đối thủ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.