Vạn Cổ Truyện

Chương 48: Độc Ác

Minh Triết 0369

17/02/2022

Nữ nhân kia nghe vậy thì khuôn mặt biểu lộ ra vẻ thương cảm rồi nói:

“Đáng thương cho đứa nhỏ đấy, nhưng hoàn cảnh của nó lại khiến cho thiếp thấy có chút giống giống chàng.”

“Thôi ta xin, Lâm Thủy còn nhỏ.” Nhị trưởng lão nghe nàng đùa thì cười nói.

“Mà cha nàng đã biết chuyện ấy chưa?” Nhị trưởng lão hỏi.

Nữ nhân kia nghe vậy thì thở dài rồi đáp lại:

“Chuyện hệ trọng như vậy kể cả lần trước hay lần này, ta chẳng cần nói thì ông ấy đã tự biết rồi, nhưng chàng cũng biết ông ấy khá là bảo thủ với quan điểm của mình nên không công nhận điều ấy, chắc chỉ đến lúc đó thì ông ấy mới công nhận thôi.”

“Ừm.” Nhị trưởng lão nghe vậy thì gật đầu, sau cái gật đầu đó của nhị trưởng lão không khí dần rơi vào im lặng.

“À!”

Khi không gian dần chìm vào trong sự tĩnh lặng như nhớ lại điều gì, cô gái đó “à” lên một tiếng.

Từ trong nhẫn không gian nàng lấy ra một sợi dây chuyền đưa vào lòng bàn tay của nhị trưởng lão rồi nói:

“Nghe nói ngày mai Lâm Thủy nhập học, như vậy cũng coi như là bước đầu của quá trình tu hành, theo truyền thống của Mộc Thanh đảo, thì đây cũng là món quà ta dành cho con bé.”

Cầm lấy cái vòng trên tay nhị trưởng lão như nhớ lại điều gì đó rồi lên tiếng hỏi:

“Đây có phải là sợi dây chuyền mà ta tặng nàng không?”



Người con gái đó nghe vậy thì mỉm cười rồi gật đầu nói:

“Ừm! Đây chính là sợi dây chuyền đính ước mà chàng tặng thiếp đó.”

Ngắm nhìn sợi dây chuyền đó, bất giác trên khuôn mặt của nhị trưởng lão đã nở một nụ cười:

“Nhìn sợi dây chuyền này làm ta nhớ đến ngày đó, nhưng ẩn ý của nàng khi tặng sợi dây chuyền này cũng thật là.”

Nữ nhân kia nghe nhị trưởng lão nói xong thì cười rồi nói:

“Ta thì làm gì có ẩn ý gì, chỉ có chàng là nghĩ lung tung thôi.”

“Phải không?” Nhị trưởng lão khẽ lườm nàng rồi hỏi.

Nhưng nữ nhân kia cũng chẳng đáp lại mà chỉ khẽ cười.

Sợi dây chuyền trong tay nhị trưởng lão mà người phụ nữ kia đưa cho để tặng Lâm Thủy được làm từ vô số viên kim cương cùng với vô số loại đá quý khác nhau trong đó quan trọng nhất, giá trị nhất là ba viên đá màu trắng, đen và trắng đen lẫn lộn.

Ở trong thế giới này nơi mà thực lực quyết định tất cả, những loại đá quý như kim cương, vàng, … dù cứng nhưng ngoài tác dụng để làm đẹp ra thì cũng không có tác dụng gì nhiều, vì ở thế giới này còn rất nhiều loại khoáng sản khác có nhiều tác dụng thần kỳ, quý giá hơn, cứng hơn, khó tìm hơn.

Thế nên ở thế giới này mỏ vàng, mỏ kim cương dù có nhiều vô số nhưng cũng chẳng có ai để tâm tới, nếu có thì cũng chỉ có những vương quốc nhỏ dùng vàng, kim cương, những loại đá quý tương tự như thế để làm tiền.

Quay lại về sợi dây chuyền và ba viên đá và lý do vì sao ba viên đá nó lại có giá trị, viên đá màu trắng có tên là chuyển hóa, viên màu đen có tên là hấp thụ, còn viên đá cuối cùng trắng đen lẫn lộn có tên là tích trữ, ba viên đá này thường đi theo một bộ và thường được đính trên các loại trang sức để phụ trợ việc tu hành, cả ba hòn đá đều có tác dụng như cái tên của nó.

Viên đá màu đen tên hấp thụ có thể hấp thụ những khí xung quanh ở một khoảng cách rộng về gần mình, còn viên đá màu trắng tên chuyển hóa có thể chuyển những loại khí tức ở một khoảng cách nhỏ thành linh khí để những người xung quanh đó hấp thụ, cuối cùng viên đá nửa trắng nửa đen có tên tích trữ ấy sẽ hấp thụ hết những linh khí xung quanh về phần mình.



Ba hòn đá nếu để không thôi cũng có tác dụng làm đẹp còn nếu muốn sử dụng để tu luyện vậy chỉ cần sau một thời gian lấy viên đá tích trữ ra khỏi sợi dây chuyền rồi ngậm nó vào miệng linh khí sẽ từ viên đá theo đó mà đi vào cơ thể của chúng ta và sau khi hấp thụ hết linh khí ở trong hòn đá thì chỉ cần nhả nó ra rồi nối nó lại là được.

Công dụng là thế nên ba loại đá này thường được rất nhiều người săn đón nhất là ở Mộc Thanh đảo nơi có tập tục cha mẹ tặng cho con cái một sợi dây chuyền có đính kèm ba viên đá này với ý nghĩa rằng đây như là hành trang khởi đầu cho quá trình tu hành.

Sáng sớm hôm sau.

Sau mười ngày nói là dài cũng không phải nói là ngắn cũng không sai thì cuối cùng cũng đã đến ngày phải đi học rồi, khi những tia nắng ban mai xuất hiện, khi bình minh vừa ló rạng, Minh Triết cũng vừa từ trong quá trình thiền định tỉnh lại.

Lớp hắn học là vào buổi sáng, nhưng khoảng một canh giờ nữa tiết học mới bắt đầu thế nên hắn cũng chẳng vội vàng gì, vệ sinh cá nhân, thay quần áo, ngó qua phòng của Cẩn Y, rồi tự làm cho mình một bữa sáng.

Ngó qua phòng của Cẩn Y thấy nàng vẫn đang tu luyện mà không có vấn đề gì hắn đã yên tâm rồi, do công pháp mới có sự cải tiến, tuy là không cần ăn uống, ngủ nghỉ chỉ cần tu luyện vẫn sống nhưng không giống như Minh Triết, Cẩn Y nàng không quen với cách tu luyện như thế, vậy nên từ lúc sửa công pháp đến giờ trung bình cứ cách một, hai canh giờ nàng lại đứng dậy đi chơi một vòng, nếu không thì cũng ở nhà quét dọn lại nhà cửa.

Vì Cẩn Y bây giờ khi tu hành thì chẳng cần ăn cũng vẫn sống được, còn hắn vẫn mang thân người phàm vẫn cần phải ăn để sống, thế nên từ lúc sửa công pháp được mấy hôm cơm nước hắn ăn đa phần là hắn tự nấu.

Sau khi ăn sáng xong, rửa qua bát đĩa, đeo lên hông cái lệnh bài hắn bắt đầu đi tới lớp học, khi đi tới lớp bắt buộc phải tuân theo hai điều, thứ nhất là phải mặc đồng phục dành cho đệ tử, thứ hai là phải mang lệnh bài nếu không muốn đến lại bị đuổi ra bên ngoài.

Hắn cũng chẳng cần phải mang theo giấy bút làm gì bởi theo tìm hiểu của hắn trong những cuốn sách lịch sử, lớp học này cơ bản chỉ dạy về một số nội quy, lịch sử và kiến thức tu hành cơ bản để làm cái gốc cho sự phát triển sau này thôi, mà những thứ đó hắn vốn đã rành rồi vậy thì ghi chép lại làm gì chỉ cần nghe để ôn lại thôi, vì hắn vốn đã có cái gốc rồi việc gì phải nhổ cái gốc cũ đi rồi trồng lại cái mới.

Đi một lúc cuối cùng hắn cũng đã đến được lớp học, lúc hắn đến cũng không phải sớm lắm nên đã có rất nhiều đệ tử đến trước hắn rồi, nhìn khuôn mặt của ai ở đây cũng hồ hởi như được đón tết.

Giơ lệnh bài lên để cho các vị đệ tử canh gác kiểm tra sau đó hắn đi vào nơi lớp học, kiếm tạm một chỗ nào đó có gần cửa sổ nơi có ánh sáng chiếu vào hắn ngồi xuống.

Theo như hắn tìm hiểu thì những người sau khi thông qua khảo hạch sẽ bị chia thành ba lớp, lớp thứ nhất là lớp dạy chữ đối với những người nào đến từ các vùng quê hẻo lánh không biết chữ, lớp thứ hai là lớp dạy về việc làm thế nào để tu luyện đối với những người chưa đột phá Tẩy Trần cảnh, còn lớp thứ ba là học về những thứ cơ bản trong tu hành dành cho những vị đã đột phá Tẩy Trần cảnh.

Lớp mà Minh Triết hắn được phân vào là lớp thứ hai không phải vì hắn chưa đột phá Tẩy Trần cảnh nên không được vào, mà lý do là hôm khảo hạch tu vi của hắn vẫn là người phàm chưa đột phá, hơn nữa hắn lại không có người thân là đệ tử hoặc trưởng lão trong tông để biết hắn đã đột phá rồi báo lại cho tông môn thế nên việc này xảy ra là hoàn toàn bình thường.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Truyện

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook