Vạn Cổ Truyện

Chương 25: Tìm Kiếm

Minh Triết 0369

17/02/2022

Sau vấn đề đó một vài vấn đề của tông môn được các trưởng lão đem ra để thảo luận, buổi sáng nhanh chóng trôi qua.

Buổi trưa, ngay sau khi cuộc họp kết thúc, cuộc tìm kiếm tam trưởng lão được thông báo đến tai của tất cả mọi người, theo như cuộc họp ban đầu chỉ có những đệ tử mới nhập tông mới phải đi tìm kiếm nhưng về sau do lo lắng của một vài vị trưởng lão nên họ quyết định cho phép những đệ tử ngoại môn năm hai cũng tham gia cuộc tìm kiếm nữa.

Nhưng khác với các đệ tử mới nhập tông thì đối với các đệ tử vào tông những năm trước có thể đi cũng được mà không đi cũng không sao, vì những đệ tử đó sau khi tốt nghiệp được goị là đệ tử chính thức của tông môn, thường xuyên đi thi hành nhiệm vụ bên ngoài hoặc bế quan tu hành.

Những đệ tử mới nhập tông sau khi vào tông phải mất một năm hoặc dài hoặc ngắn để học về những điều cơ bản như là nội quy, lịch sử của tông môn và những kiến thức cơ bản của tu hành.

Thậm chí có những người đến từ những nơi nghèo khó, hẻo lánh mà mù chữ thì còn phải dạy chữ cho họ nữa.

Thời gian học trung bình là một năm sau khi tốt nghiệp thì được gọi là đệ tử chính thức của tông môn có quyền tiếp nhận nhiệm vụ hoặc là bế quan tu hành.

Hơn nữa Ngự Lang tông còn có điều luật bảo hộ cho những người đang bế quan tu hành là trừ khi có những sự việc nguy hiểm đến sự tồn vong của tông môn thì không được phép quấy rầy người đang bế quan tu hành, thế nên việc tìm kiếm tam trưởng lão đối với các đệ tử vào tông khóa trước hay còn gọi là các đệ tử chính thức thì đi cũng được mà không cũng chẳng sao.

Nhưng phần thưởng khi tìm thấy tam trưởng lão cũng không nhỏ, để làm kích thích tiến độ cùng với cổ vũ tinh thần tìm kiếm tam trưởng lão, các trưởng lão đưa ra phần thưởng vô cùng lớn bao gồm, một viên Hoàng Cơ đan cùng với mười nghìn viên linh thạch hạ phẩm.

Giá trị của linh thạch như thế nào ai cũng biết nên không cần phải bàn tới nữa, còn viên Hoàng Cơ đan là đan dược nhị phẩm vô cùng trân quý giá trị trên thị trường giá trung bình cũng phải hơn một nghìn viên linh thạch hạ phẩm tùy từng nơi bán.

Hoàng Cơ đan là đan dược rất quan trọng đối với một vị Tẩy Trần cảnh đỉnh phong, Hoàng Cơ đan tên như ý nghĩa một người đạt đến Tẩy Trần cảnh đỉnh phong chạm vào bình cảnh sau khi ăn Hoàng Cơ đan vào có thể ngay lập tức đột phá Hoàng Cơ cảnh.

Hai phần thưởng đều vô cùng hấp dẫn, nhưng đối với các đệ tử già đời thì so với mười nghìn viên linh thạch, một viên Hoàng Cơ đan cũng không hấp dẫn họ lắm, vì đan dược để lâu nếu không có cách bảo quản dược lực bay mất sẽ hỏng, mà đối với những đệ tử già đời đó, người bây giờ còn chưa đạt đến tẩy trần cảnh đỉnh phong thì vô cùng hiếm thấy, hơn nữa đột phá Tẩy Trần cảnh đã bao giờ là một chuyện khó khăn, đối với bọn họ, thế nên đan dược dù tốt nhưng có cũng không có tác dụng gì, không dùng được thì chỉ có bán.

“Công tử, công tử.”

Đứng ở bên ngoài phòng Cẩn Y gọi vào bên trong, trong phòng Minh Triết đang ngồi tu luyện nghe thấy âm thanh của Cẩn Y thì tỉnh lại, sáng nay sau khi đọc xong quyển sách thì hắn bắt đầu tu luyện luôn mà không chần chừ gì nữa, vốn ban đầu hắn dự định sau khi giáo viên giảng về phương pháp tu luyện thì hắn mới tu luyện tuy hơi muộn nhưng có thể tránh được việc người khác nghi kỵ, nhưng sau khi suy nghĩ lại thì có thể mượn vào lý do có bố mẹ là cựu đệ tử của tông môn nên có thể dạy cho con cái cách tu luyện mà tu luyện luôn vừa tránh được nghi kỵ vừa có thể tu hành luôn cho đỡ muộn.

“Công tử, bên ngoài cửa có người gọi ngài.”



Không thấy Minh Triết đáp lại Cẩn Y lại nói thêm để tránh việc hắn không nghe thấy, vươn vai một cái rồi đứng lên bước ra khỏi phòng.

“Xoạt.”

Cánh cửa được mở ra, Minh Triết đã đứng trước mặt của Cẩn Y rồi, nhìn thấy Minh Triết Cẩn Y không tự chủ được mà cúi gục đầu xuống, không biết từ khi nào nhìn thấy hắn tim nàng bắt đầu đập nhanh hơn.

Nam nữ ở chung hơn nữa, nữ lại còn đến tuổi cập kê nữa điều như này cũng là bình thường thôi, ở Mộc Thanh đảo vẫn giữ tập tục trai mười sáu lấy vợ, nữ mười sáu lấy chồng mà Cẩn Y cùng tuổi với Tuấn Hào năm nay cũng đã mười lăm, mười sáu rồi.

Đang định nói gì thì, bên ngoài có tiếng người gọi vào:

“Tuấn Hào huynh, huynh nhận được thông báo chưa?”

Nghe giọng nói đó Minh Triết đã biết ngay là ai rồi bước ra thì thấy Lâm Thủy đang đứng ở trước cửa:

“Tuấn Hào huynh, huynh đây rồi, huynh đã nhận được thông báo chưa.”

Lâm Thủy hôm nay mặc nguyên bộ quần áo dành cho đệ tử ngoại môn đầu tóc được trải chuốt kẹp lên gọn gàng.

Nghe thấy thông báo Minh Triết cũng không biết là có thông báo gì vì cả sáng nay hắn đều dành thời gian để tu luyện làm gì biết chuyện ở bên ngoài, Cẩn Y đứng cạnh nghe vậy thì nói:

“Xin lỗi công tử, đúng là lúc gần trưa có người đi giao thư đến nhưng thấy công tử đang tu luyện nên sau đó ta quên mất không nói cho công tử.”

Nghe thấy vậy thì Minh Triết gật đầu, Lâm Thủy nghe Cẩn Y nói thì nhìn sang mỉm cười nói:

“Tỷ sống cùng với Tuấn Hào huynh sao, ta là Lâm Thủy.”

“Chào muội ta sống cùng với Tuấn Hào huynh, tên Cẩn Y.” Nghe Lâm Thủy nói Cẩn Y cũng mỉm cười đáp lại.

Ngắm Cẩn Y một lúc Lâm Thủy mới lên tiếng cười hồn nhiên nói:



“Tỷ xinh đẹp thật đấy, sau khi đi về ta sẽ chơi với tỷ.”

Nghe Lâm Thủy nói như vậy Cẩn Y mỉm cười một tay che miệng lại, bên cạnh Minh Triết hỏi:

“Vậy chúng ta đi đâu?”

“À.” Quay lại nhìn Minh Triết, Lâm Thủy mới nói:

“Đúng rồi, vừa trưa nay mới có thông báo do huynh không đọc nên ta thuật lại cho huynh, sự kiện tam trưởng lão mất tích điều này hẳn huynh cũng biết vì thế thập đại trưởng lão tổ chức để các đệ tử mới nhập tông đi để tìm kiếm cuộc tìm kiếm khoảng chừng ba ngày sau đó nếu không tìm thấy thì trở về.”

“Huynh cũng không cần phải chuẩn bị gì đâu vì chỉ tìm kiếm vào ban ngày thôi mà phạm vi tìm kiếm cũng gần tông môn nữa nên buổi tối muội đoán chắc cũng được đi về nhà ngủ.”

Nghe vậy Minh Triết “ừm” một tiếng rồi chuẩn bị rời đi, thấy hắn chuẩn bị đi Cẩn Y vội đưa một cái bánh bao nàng đang cầm trên tay cho hắn nói.

“Công tử bánh bao ta làm vốn để trưa ta ăn nhưng công tử đi vậy thì cầm lấy một cái đi để chống đói, dù sao thì ở trong nhà vẫn còn.”

“Cảm ơn.”

Cầm lấy cái bánh bao rồi hắn cũng rời đi cùng với Lâm Thủy luôn, nàng cũng trở về nhà để ăn nốt bữa trưa, vì chiều còn bao nhiêu việc nàng phải làm nữa.

Đi được một đoạn nhớ lại chuyện gì Lâm Thủy mới lên tiếng hỏi:

“Biết vì sao ta tìm được nhà huynh không?”

Đây là câu hỏi được ca ca của nàng là Lâm Sơn nhắc nàng hỏi hắn, vốn dĩ nàng do tuổi còn nhỏ không bắt buộc phải đi tìm kiếm nhưng sau một lúc nàng làm đủ trò để được đi thì Lâm Sơn mới mềm lòng mà đồng ý nhưng với điều kiện là phải đi cùng với một đoàn đội có cả nữ lẫn nam để bảo đảm sự an toàn, trong bóng tối Lâm Sơn còn phái một vị Hoàng Cơ cảnh luôn để mắt tới nàng.

Hơn nữa Lâm Sơn cũng tò mò về con người của Minh Triết nên sau khi đưa địa chỉ nơi hắn ở cho nàng thì hắn mới dặn nàng hỏi Minh Triết như vậy để xem hắn trả lời ra sao, với quyền lực của Lâm Sơn việc tìm một người ở đâu tại cái tông môn này thì cũng dễ như trở bàn tay mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Truyện

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook