Vạn Dặm Hoa Đào Trong Mưa Hạ
Đánh giá: 8.1/10 từ 14 lượt
Vạn Dặm Hoa Đào Trong Mưa Hạ - Hạ Vũ
Giới thiệu truyện ngôn tình cuốn hút này:
Đông năm nay tuyết phủ trắng xóa lưỡng quốc, báo hiệu một mùa xuân tràn trề sức sống của năm sau. Trong sân nhà, cây đào già đã nhú nụ xanh, màu xanh hiếm hoi giữa đất trời bạt ngàn trắng xóa, năm nay chắc ta không còn cơ hội ngắm hoa đào nở nữa rồi vì người trong cung Đại Mạc gửi thư khẩn lệnh ta về kinh.
“Hoàng thượng đã mời được thần y đợi sẵn trong kinh để chữa bệnh cho công tử rồi, cớ gì người cứ lần lữa mãi không hồi thư?” Tú Ly cứ luôn miệng bảo ta vô tâm không để ý đến tấm lòng của Hoàng thượng bệ hạ. Thực ra ta biết bản thân đã đi đến giới hạn nào rồi, mỗi người có số mệnh của riêng họ, hà tất gì phải trốn tránh số mệnh của ta bằng mấy thứ thuốc đắt tiền đó, chi bằng cứ lấy số tiền đó mà phân phát cho nạn dân Tuyền Châu bị hạn hán đổi lấy mấy cân gạo còn có ích hơn.
“Ngươi và Nam Điền đi chuẩn bị hành lý đi ba ngày nữa xuất phát, ta phải chuẩn bị quà gặp mặt Hoàng thượng.”
Tú Ly tưởng ta đổi ý nên cười hớn hở vâng dạ chạy vào trong nhà, ta ngồi ngoài hiên ngắm mấy nụ đào xanh mơn mởn bỗng thấy nhói lòng. Ký ức tự nhiên ùa về như chỉ mới ngày hôm qua ta vẫn còn là cô bé mười bốn tuổi, mặc áo quần nam tử chạy lông nhông ngoài phố Chu Tước chơi ném tuyết với mấy đứa trẻ đầu đường xó chợ đến tận nửa đêm mới về. Bị cha phát hiện liền hứng chịu một trận đòn nhừ tử, vậy nhưng khi ta rưng rưng nước mắt lấy ra cành đào giấu trong lớp áo dày ra thì ông liền ngừng đánh, chỉ nhìn chăm chăm vào cành đào trong tay ta rồi mới giơ cao chân đá ta ra ngoài cửa, còn ác ý đóng sầm cửa phòng một cái thật mạnh nữa.
Ta biết ông đang nghĩ gì. Ông là đang nhớ mẹ ta.
Giới thiệu truyện ngôn tình cuốn hút này:
Đông năm nay tuyết phủ trắng xóa lưỡng quốc, báo hiệu một mùa xuân tràn trề sức sống của năm sau. Trong sân nhà, cây đào già đã nhú nụ xanh, màu xanh hiếm hoi giữa đất trời bạt ngàn trắng xóa, năm nay chắc ta không còn cơ hội ngắm hoa đào nở nữa rồi vì người trong cung Đại Mạc gửi thư khẩn lệnh ta về kinh.
“Hoàng thượng đã mời được thần y đợi sẵn trong kinh để chữa bệnh cho công tử rồi, cớ gì người cứ lần lữa mãi không hồi thư?” Tú Ly cứ luôn miệng bảo ta vô tâm không để ý đến tấm lòng của Hoàng thượng bệ hạ. Thực ra ta biết bản thân đã đi đến giới hạn nào rồi, mỗi người có số mệnh của riêng họ, hà tất gì phải trốn tránh số mệnh của ta bằng mấy thứ thuốc đắt tiền đó, chi bằng cứ lấy số tiền đó mà phân phát cho nạn dân Tuyền Châu bị hạn hán đổi lấy mấy cân gạo còn có ích hơn.
“Ngươi và Nam Điền đi chuẩn bị hành lý đi ba ngày nữa xuất phát, ta phải chuẩn bị quà gặp mặt Hoàng thượng.”
Tú Ly tưởng ta đổi ý nên cười hớn hở vâng dạ chạy vào trong nhà, ta ngồi ngoài hiên ngắm mấy nụ đào xanh mơn mởn bỗng thấy nhói lòng. Ký ức tự nhiên ùa về như chỉ mới ngày hôm qua ta vẫn còn là cô bé mười bốn tuổi, mặc áo quần nam tử chạy lông nhông ngoài phố Chu Tước chơi ném tuyết với mấy đứa trẻ đầu đường xó chợ đến tận nửa đêm mới về. Bị cha phát hiện liền hứng chịu một trận đòn nhừ tử, vậy nhưng khi ta rưng rưng nước mắt lấy ra cành đào giấu trong lớp áo dày ra thì ông liền ngừng đánh, chỉ nhìn chăm chăm vào cành đào trong tay ta rồi mới giơ cao chân đá ta ra ngoài cửa, còn ác ý đóng sầm cửa phòng một cái thật mạnh nữa.
Ta biết ông đang nghĩ gì. Ông là đang nhớ mẹ ta.
5 chương mới nhất truyện Vạn Dặm Hoa Đào Trong Mưa Hạ
Danh sách chương truyện Vạn Dặm Hoa Đào Trong Mưa Hạ
- Chương 31 - Bao cuộc từ ly
- Chương 32 - Lầu các hoang vắng
- Chương 33 - Chấp mê bất ngộ
- Chương 34 - Kim bài miễn tử
- Chương 35 - Đạt thành giao ước
- Chương 36 - Tàn mộng khó tìm
- Chương 37 - Đuôi cá cong cong
- Chương 38 - Tan rồi lại tan
- Chương 39 - Bên đường hoa nở
- Chương 40 - Tình nồng tình đạm
- Chương 41 - Vô thanh vô tức
- Chương 42 - Hy hy ấm áp
- Chương 43 - Thư cũ Thượng da
- Chương 44 - Vị trà nhân thế
- Chương 45 - Năm tháng còn lại
- Chương 46 - Mênh mang dịu dàng
- Chương 47 - Lời kết - Vĩ thanh
- Chương 48 - Ngoại truyện 1: Thái giám Hòa Trung
- Chương 49 - Ngoại truyện 2: Một trăm bước chân đến bên nàng