Chương 37: Huyết mạch sinh trưởng hoàn toàn
Thanh Phong
13/03/2024
Lập tức, ba người va chạm với nhau.
Leng keng.
Ba đạo kiếm quang, không ngừng giao kích trong không trung, phát ra tiếng va chạm dày đặc, tia lửa văng khắp nơi.
Hai thanh niên của Đoan Mộc gia tộc, tu luyện là kiếm pháp Hoàng cấp hạ phẩm, đã tu luyện tới cấp độ thứ ba, dung hội quán thông, chênh lệch với kiếm pháp của Lục Minh khá xa.
Nhưng tu vi của hai người lại cao hơn Lục Minh ba cấp bậc, hai người liên thủ, trong nhất thời, Lục Minh còn hơi rơi vào hạ phong.
- Đánh tên bị thương trước.
Ánh mắt Lục Minh như điện, Lưu Quang Kiếm Pháp không ngừng trút xuống thanh niên bị thương đó.
- Sao có thể mạnh như vậy, chỉ là Võ Sĩ lục trọng mà thôi, không ngờ có chiến lực mạnh như vậy? Không được, người này không thể lưu lại, nhất định phải giết hắn!
Hai thanh niên của Đoan Mộc gia tộc đều kinh hãi không thôi, chiến lực của Lục Minh vượt xa tưởng tượng.
Hai tiếng thù gầm vang lên, sau lưng hai thanh niên của Đoan Mộc gia phát ra huyết quang, sau đó hai con báo đen hiện lên, ở trên người hai con báo đen có ba đạo mạch luân màu đỏ, hiển nhiên, huyết mạch của hai người đều là huyết mạch cấp ba.
Sau đó, hai con báo đen xông vào giữa thân thể hai người, lập tức, thân thể của hai người tỏa ra một tầng hắc quang, khí tức đại thịnh.
Đây là huyết mạch bạo phát!
Huyết mạch bạo phát, khiến tốc độ của hai người, đề thăng ba thành.
Huyết mạch, là có tính thiên hướng, có một số huyết mạch thiên về phòng ngự, có một số huyết mạch thì thiên về công kích, có một số thì thiên về tốc độ.
Khi huyết mạch bạo phát, thuộc tính của thiên hướng sẽ có được đề thăng.
Bình thường mà nói, huyết mạch cấp một bạo phát, có thể đề thăng một thành thuộc tính.
Huyết mạch cấp hai bạo phát, có thể đề thăng hai thành thuộc tính.
Cứ thế loại suy, huyết mạch cấp chín bạo phát, có thể đề thăng chín thành thuộc tính, gần gấp đôi.
Huyết mạch của hai thanh niên Đoan Mộc gia tộc, thiên về tốc độ, cho nên khi bạo phát, đề thăng ba thành tốc độ.
Bất kể là thuộc tính nào đề thăng, đều có nghĩa là chiến lực đề thăng.
Đương nhiên, có một số huyết mạch đẳng cấp cao, có thể là mấy loại thuộc tính đều rất lợi hại, vậy có thể đồng thời đề thăng mấy loại thuộc tính.
Mấy loại thuộc tính đồng thời đề thăng, sự đề thăng của chiến lực càng khủng bố hơn.
Sau khi huyết mạch bạo phát, chiến lực của hai người Đoan Mộc gia tộc đề thăng một đoạn, bắt đầu hoàn toàn áp chế Lục Minh.
- Đáng tiếc, huyết mạch của ta chưa sinh trưởng, không thể bạo phát, đây là điểm yếu của ta.
Lục Minh suy tư, tận lực đại chiến với hai người.
Đúng lúc này, lại có tiếng xé gió vang lên, lại có người tới.
- Ha ha, Lục Minh, chịu chết đi
Là Vệ Tử Minh và Vệ Tử U.
Vù!
Vệ Tử U người còn chưa tới, một kiếm chém ra, một đạo kiếm khí màu xanh bắn tới.
Kiếm khí rời thể, sắc bén vô cùng, chém thẳng vào chỗ yếu hại của Lục Minh.
- Nguy hiểm.
Lập tức, Lục Minh cảm thấy lông tóc toàn thân dựng đứng lên, một cỗ nguy cơ mãnh liệt bao phủ toàn thân.
Kiếm khí của Võ Sư, không phải hắn hiện tại có thể ngăn cản.
Nhưng hắn muốn tránh né, lại bị hai thanh niên của Đoan Mộc gia tộc ngăn cản.
Đúng lúc này, ở một phương hướng khác, cũng vang lên một tiếng xé gió sắc bén, lại một đạo kiếm khí, chém về phía Lục Minh.
Không ngờ còn có cao thủ Võ Sư cảnh khác xuất thủ muốn giết chết Lục Minh.
Hai cao thủ Võ Sư liên thủ, cộng thêm hai thanh niên Võ Sĩ cửu trọng ngăn cản Lục Minh, đây là tuyệt sát, Lục Minh lập tức lâm vào tuyệt cảnh.
- Tiến vào Chí Tôn Thần Điện.
Đã không thể ngăn cản, vậy chỉ có thể vào Chí Tôn Thần Điện trốn một chút.
Tuy làm như vậy có khả năng sẽ bại lộ Chí Tôn Thần Điện, nhưng vẫn tốt hơn là bị kích sát.
Nhưng lập tức sắc mặt của Lục Minh liền thay đổi, bởi vì hắn phát hiện hắn không thể vào Chí Tôn Thần Điện, tâm niệm khẽ động, Chí Tôn Thần Điện không có bất kỳ phản ứng gì.
- Chẳng lẽ khi đang đại chiến, không thể vào Chí Tôn Thần Điện? Chẳng lẽ ta phải chết ở đây?
- Không, ta không thể chết được.
Lục Minh gầm lên trong lòng, lúc này, tinh khí thần của hắn tập trung cao độ, khí huyết toàn thân sôi trào, hắn phải ở trong tuyệt cảnh tìm ra một đường sinh cơ.
Bỗng nhiên, một trận ngứa ngáy mãnh liệt truyền ra ở chỗ xương sống của Lục Minh.
Chỗ xương sống, bắn ra một đạo hồng quang, đồng thời, một cỗ năng lượng kỳ dị, từ xương sống ùa ra toàn thân Lục Minh.
- Đây là Huyết mạch chi lực, huyết mạch của ta cuối cùng cũng hoàn toàn sinh trưởng, huyết mạch bạo phát.
Không kịp nghĩ quá nhiều, Lục Minh trực tiếp huyết mạch bạo phát, trên người hắn, lập tức có một tầng quang mang màu đen tràn ra.
Cũng đúng vào lúc này, hai đạo kiếm khí chém lên trên người Lục Minh.
Trong nháy mắt kiếm khí chém trúng, hai đạo khí kình sắc bén, trực tiếp xộc vào trong cơ thể Lục Minh, một trận đau đớn truyền đến, Lục Minh phun ra một ngụm máu tươi.
- Uy lực của kiếm khí hình như yếu đi một nửa.
Lập tức, Lục Minh cảm giác được, uy lực của kiếm khí chém lên người hắn yếu đi một nửa, nếu là toàn bộ uy lực, Lục Minh tuyệt đối không ngăn cản được.
- Chẳng lẽ là vì huyết mạch của ta?
Trong đầu chợt lóe linh quang, nhưng không kịp nghĩ nhiều, Lục Minh bước ra một bước, như gió phóng tới thanh niên Đoan Mộc gia tộc bị thương.
Thanh niên của Đoan Mộc gia tộc nào ngờ Lục Minh đã trúng kiếm khí của hai vị cao thủ Võ Sư cảnh, lại vẫn chưa chết, lúc này muốn ngăn cản thì đã chậm rồi.
Phập.
Kiếm quang chợt lóe, xẹt qua cổ họng của thanh niên này, huyết hoa văng khắp nơi, thân hình của Lục Minh lóe lên, sau đó vận chuyển Long Xà Bộ, chạy như điên về phía trước.
- Lục Minh, ngươi dám giết đệ tử của Đoan Mộc gia tộc ta, đáng chết.
Một tiếng gầm phẫn nộ phát ra.
Lục Minh vội vàng nhìn lướt qua, thấy người gầm lên này.
Người này chính là một Võ Sư vừa xuất thủ, ống tay áo thêu thanh mộc, hiển nhiên cũng là đệ tử thanh niên của Đoan Mộc gia tộc.
- Đoan Mộc gia tộc, Lục Minh ta thề, sớm muộn gì cũng sẽ nhổ tận gốc các ngươi.
Sát cơ trong lòng Lục Minh vô cùng nồng đậm, cường hành áp chế thương thế trong cơ thể, chạy như điên về phía trước.
- Đuổi.
Ở phía sau, Vệ Tử U và Võ Sư đó của Đoan Mộc gia tộc đuổi theo Lục Minh cực nhanh.
Có điều, Long Xà Bộ của Lục Minh đã tu luyện đến cấp độ thứ năm, một bước năm trượng, so với tốc độ của Võ Sư nhất trọng thì còn nhanh hơn.
Hai người Vệ Tử U căn bản không đuổi kịp Lục Minh.
Sau nửa tiếng, Lục Minh triệt để bỏ xa hai người này.
Sau đó, Lục Minh tìm được một sơn động, xông vào.
Vù vù!
Lục Minh ngồi trong sơn động, há miệng thở dốc, trong cơ thể truyền đến từng trận đau đớn.
Tuy hắn chặn được kiếm khí của hai Võ Sư cảnh, nhưng cũng bị thương không nhẹ.
- Hiện tại xem có thể tiến vào Chí Tôn Thần Điện không?
Tâm niệm khẽ động, thân hình Lục Minh biến mất, xuất hiện trong Chí Tôn Thần Điện.
- Chẳng lẽ khi đang đại chiến, hoặc là thân hãm nguy cơ, đều không thể tiến vào Chí Tôn Thần Điện ư? Đây là vì sao?
Lục Minh có cả trăm nghi vấn không được giải thích, hơi có chút nghẹn lời.
Xem ra sau này muốn dựa vào Chí Tôn Thần Điện để tránh né nguy cơ là không thể rồi, tất cả vẫn phải dựa vào chính mình.
- Trước tiên chữa thương đã rồi tính.
Lập tức, Lục Minh ngồi khoanh chân, vận chuyển Chiến Long Chân Quyết, bắt đầu chữa thương.
Ba ngày sau, thương thế của Lục Minh chữa lành.
Vù!
Tâm thần Lục Minh chìm vào chỗ xương sống, một đạo quang mang màu máu lấp lánh tỏa ra, trong quang mang, có một con trùng tử màu đen to bằng ngón tay ngưng tụ thành.
Toàn thân trùng tử đen xì, như hắc ngọc mài thành, không tay không chân.
- Đây là huyết mạch của ta sao? Nhưng sao ngay cả một đạo mạch luân cũng không có vậy?
Lục Minh có chút không biết phải nói gì.
Leng keng.
Ba đạo kiếm quang, không ngừng giao kích trong không trung, phát ra tiếng va chạm dày đặc, tia lửa văng khắp nơi.
Hai thanh niên của Đoan Mộc gia tộc, tu luyện là kiếm pháp Hoàng cấp hạ phẩm, đã tu luyện tới cấp độ thứ ba, dung hội quán thông, chênh lệch với kiếm pháp của Lục Minh khá xa.
Nhưng tu vi của hai người lại cao hơn Lục Minh ba cấp bậc, hai người liên thủ, trong nhất thời, Lục Minh còn hơi rơi vào hạ phong.
- Đánh tên bị thương trước.
Ánh mắt Lục Minh như điện, Lưu Quang Kiếm Pháp không ngừng trút xuống thanh niên bị thương đó.
- Sao có thể mạnh như vậy, chỉ là Võ Sĩ lục trọng mà thôi, không ngờ có chiến lực mạnh như vậy? Không được, người này không thể lưu lại, nhất định phải giết hắn!
Hai thanh niên của Đoan Mộc gia tộc đều kinh hãi không thôi, chiến lực của Lục Minh vượt xa tưởng tượng.
Hai tiếng thù gầm vang lên, sau lưng hai thanh niên của Đoan Mộc gia phát ra huyết quang, sau đó hai con báo đen hiện lên, ở trên người hai con báo đen có ba đạo mạch luân màu đỏ, hiển nhiên, huyết mạch của hai người đều là huyết mạch cấp ba.
Sau đó, hai con báo đen xông vào giữa thân thể hai người, lập tức, thân thể của hai người tỏa ra một tầng hắc quang, khí tức đại thịnh.
Đây là huyết mạch bạo phát!
Huyết mạch bạo phát, khiến tốc độ của hai người, đề thăng ba thành.
Huyết mạch, là có tính thiên hướng, có một số huyết mạch thiên về phòng ngự, có một số huyết mạch thì thiên về công kích, có một số thì thiên về tốc độ.
Khi huyết mạch bạo phát, thuộc tính của thiên hướng sẽ có được đề thăng.
Bình thường mà nói, huyết mạch cấp một bạo phát, có thể đề thăng một thành thuộc tính.
Huyết mạch cấp hai bạo phát, có thể đề thăng hai thành thuộc tính.
Cứ thế loại suy, huyết mạch cấp chín bạo phát, có thể đề thăng chín thành thuộc tính, gần gấp đôi.
Huyết mạch của hai thanh niên Đoan Mộc gia tộc, thiên về tốc độ, cho nên khi bạo phát, đề thăng ba thành tốc độ.
Bất kể là thuộc tính nào đề thăng, đều có nghĩa là chiến lực đề thăng.
Đương nhiên, có một số huyết mạch đẳng cấp cao, có thể là mấy loại thuộc tính đều rất lợi hại, vậy có thể đồng thời đề thăng mấy loại thuộc tính.
Mấy loại thuộc tính đồng thời đề thăng, sự đề thăng của chiến lực càng khủng bố hơn.
Sau khi huyết mạch bạo phát, chiến lực của hai người Đoan Mộc gia tộc đề thăng một đoạn, bắt đầu hoàn toàn áp chế Lục Minh.
- Đáng tiếc, huyết mạch của ta chưa sinh trưởng, không thể bạo phát, đây là điểm yếu của ta.
Lục Minh suy tư, tận lực đại chiến với hai người.
Đúng lúc này, lại có tiếng xé gió vang lên, lại có người tới.
- Ha ha, Lục Minh, chịu chết đi
Là Vệ Tử Minh và Vệ Tử U.
Vù!
Vệ Tử U người còn chưa tới, một kiếm chém ra, một đạo kiếm khí màu xanh bắn tới.
Kiếm khí rời thể, sắc bén vô cùng, chém thẳng vào chỗ yếu hại của Lục Minh.
- Nguy hiểm.
Lập tức, Lục Minh cảm thấy lông tóc toàn thân dựng đứng lên, một cỗ nguy cơ mãnh liệt bao phủ toàn thân.
Kiếm khí của Võ Sư, không phải hắn hiện tại có thể ngăn cản.
Nhưng hắn muốn tránh né, lại bị hai thanh niên của Đoan Mộc gia tộc ngăn cản.
Đúng lúc này, ở một phương hướng khác, cũng vang lên một tiếng xé gió sắc bén, lại một đạo kiếm khí, chém về phía Lục Minh.
Không ngờ còn có cao thủ Võ Sư cảnh khác xuất thủ muốn giết chết Lục Minh.
Hai cao thủ Võ Sư liên thủ, cộng thêm hai thanh niên Võ Sĩ cửu trọng ngăn cản Lục Minh, đây là tuyệt sát, Lục Minh lập tức lâm vào tuyệt cảnh.
- Tiến vào Chí Tôn Thần Điện.
Đã không thể ngăn cản, vậy chỉ có thể vào Chí Tôn Thần Điện trốn một chút.
Tuy làm như vậy có khả năng sẽ bại lộ Chí Tôn Thần Điện, nhưng vẫn tốt hơn là bị kích sát.
Nhưng lập tức sắc mặt của Lục Minh liền thay đổi, bởi vì hắn phát hiện hắn không thể vào Chí Tôn Thần Điện, tâm niệm khẽ động, Chí Tôn Thần Điện không có bất kỳ phản ứng gì.
- Chẳng lẽ khi đang đại chiến, không thể vào Chí Tôn Thần Điện? Chẳng lẽ ta phải chết ở đây?
- Không, ta không thể chết được.
Lục Minh gầm lên trong lòng, lúc này, tinh khí thần của hắn tập trung cao độ, khí huyết toàn thân sôi trào, hắn phải ở trong tuyệt cảnh tìm ra một đường sinh cơ.
Bỗng nhiên, một trận ngứa ngáy mãnh liệt truyền ra ở chỗ xương sống của Lục Minh.
Chỗ xương sống, bắn ra một đạo hồng quang, đồng thời, một cỗ năng lượng kỳ dị, từ xương sống ùa ra toàn thân Lục Minh.
- Đây là Huyết mạch chi lực, huyết mạch của ta cuối cùng cũng hoàn toàn sinh trưởng, huyết mạch bạo phát.
Không kịp nghĩ quá nhiều, Lục Minh trực tiếp huyết mạch bạo phát, trên người hắn, lập tức có một tầng quang mang màu đen tràn ra.
Cũng đúng vào lúc này, hai đạo kiếm khí chém lên trên người Lục Minh.
Trong nháy mắt kiếm khí chém trúng, hai đạo khí kình sắc bén, trực tiếp xộc vào trong cơ thể Lục Minh, một trận đau đớn truyền đến, Lục Minh phun ra một ngụm máu tươi.
- Uy lực của kiếm khí hình như yếu đi một nửa.
Lập tức, Lục Minh cảm giác được, uy lực của kiếm khí chém lên người hắn yếu đi một nửa, nếu là toàn bộ uy lực, Lục Minh tuyệt đối không ngăn cản được.
- Chẳng lẽ là vì huyết mạch của ta?
Trong đầu chợt lóe linh quang, nhưng không kịp nghĩ nhiều, Lục Minh bước ra một bước, như gió phóng tới thanh niên Đoan Mộc gia tộc bị thương.
Thanh niên của Đoan Mộc gia tộc nào ngờ Lục Minh đã trúng kiếm khí của hai vị cao thủ Võ Sư cảnh, lại vẫn chưa chết, lúc này muốn ngăn cản thì đã chậm rồi.
Phập.
Kiếm quang chợt lóe, xẹt qua cổ họng của thanh niên này, huyết hoa văng khắp nơi, thân hình của Lục Minh lóe lên, sau đó vận chuyển Long Xà Bộ, chạy như điên về phía trước.
- Lục Minh, ngươi dám giết đệ tử của Đoan Mộc gia tộc ta, đáng chết.
Một tiếng gầm phẫn nộ phát ra.
Lục Minh vội vàng nhìn lướt qua, thấy người gầm lên này.
Người này chính là một Võ Sư vừa xuất thủ, ống tay áo thêu thanh mộc, hiển nhiên cũng là đệ tử thanh niên của Đoan Mộc gia tộc.
- Đoan Mộc gia tộc, Lục Minh ta thề, sớm muộn gì cũng sẽ nhổ tận gốc các ngươi.
Sát cơ trong lòng Lục Minh vô cùng nồng đậm, cường hành áp chế thương thế trong cơ thể, chạy như điên về phía trước.
- Đuổi.
Ở phía sau, Vệ Tử U và Võ Sư đó của Đoan Mộc gia tộc đuổi theo Lục Minh cực nhanh.
Có điều, Long Xà Bộ của Lục Minh đã tu luyện đến cấp độ thứ năm, một bước năm trượng, so với tốc độ của Võ Sư nhất trọng thì còn nhanh hơn.
Hai người Vệ Tử U căn bản không đuổi kịp Lục Minh.
Sau nửa tiếng, Lục Minh triệt để bỏ xa hai người này.
Sau đó, Lục Minh tìm được một sơn động, xông vào.
Vù vù!
Lục Minh ngồi trong sơn động, há miệng thở dốc, trong cơ thể truyền đến từng trận đau đớn.
Tuy hắn chặn được kiếm khí của hai Võ Sư cảnh, nhưng cũng bị thương không nhẹ.
- Hiện tại xem có thể tiến vào Chí Tôn Thần Điện không?
Tâm niệm khẽ động, thân hình Lục Minh biến mất, xuất hiện trong Chí Tôn Thần Điện.
- Chẳng lẽ khi đang đại chiến, hoặc là thân hãm nguy cơ, đều không thể tiến vào Chí Tôn Thần Điện ư? Đây là vì sao?
Lục Minh có cả trăm nghi vấn không được giải thích, hơi có chút nghẹn lời.
Xem ra sau này muốn dựa vào Chí Tôn Thần Điện để tránh né nguy cơ là không thể rồi, tất cả vẫn phải dựa vào chính mình.
- Trước tiên chữa thương đã rồi tính.
Lập tức, Lục Minh ngồi khoanh chân, vận chuyển Chiến Long Chân Quyết, bắt đầu chữa thương.
Ba ngày sau, thương thế của Lục Minh chữa lành.
Vù!
Tâm thần Lục Minh chìm vào chỗ xương sống, một đạo quang mang màu máu lấp lánh tỏa ra, trong quang mang, có một con trùng tử màu đen to bằng ngón tay ngưng tụ thành.
Toàn thân trùng tử đen xì, như hắc ngọc mài thành, không tay không chân.
- Đây là huyết mạch của ta sao? Nhưng sao ngay cả một đạo mạch luân cũng không có vậy?
Lục Minh có chút không biết phải nói gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.