Chương 79: Hà Lạc kiếm trận
Trần Thanh Vân
21/05/2013
Trận đồ tình ái đã dàn sẵn với bình rượu Thiên Hoa và những món ăn tăng lực quái gở. Huệ Tiên còn dùng Nhiếp Hồn đại pháp điều khiển Hán Sơn theo ý mình. Chung mê tửu đã kề môi chàng trai... nhưng người bịt mặt thình lình xuất hiện phá tan cuộc vui của thiếu phụ dâm ác. Tràng cười lạnh gáy của quái nhân càng làm Huệ Tiên nổi cơn thịnh nộ.
Rào rào rào...
Mũi quái nhân phát ra những tiếng như cười gằn hăm dọa, hai bàn tay ông chỉ nắm hai vạt áo choàng phất mạnh. Kình khí ào ạt tuôn ra đẩy bọn tỳ nữ bật lùi vài trượng. Nhưng bọn chúng lại chia phương vị với hàng chục mũi nhọn điểm tới, những chiêu kiếm cực độc đua nhau áp đảo người bịt mặt như thiên la địa võng. Ánh gươm loang loáng, lưỡi thép xé gió rùng rợn.
Huệ Tiên cười rú lên :
- Quái nhân, ngươi có là tài thánh cũng không thoát nổi Hà Lạc kiếm trận của ta.
Người bịt mặt chỉ lắc nhẹ thân mình. Sau một tiếng roẹt, thanh gươm ngắn đã sẵn sàng trên tay ông. Gươm ngắn của người cô đơn giao đấu với kiếm dài của đám đông, song quái nhân chẳng hề nao núng. Thanh đoản kiếm xoay tròn, thân hình quái nhân chập chờn như một bóng ma. Chỉ trong chớp mắt những tiếng rú hãi hùng vang lên, bốn lưỡi kiếm gãy lìa, những bóng trắng văng xa nhuộm đầy máu đỏ. Bọn tỳ nữ dạt cả ra trong lúc đường kiếm của quái nhân vẫn sát phạt không ngừng.
Hán Sơn kêu lên :
- Ôi, Mai Lạc Đông Phong, đường gươm tuyệt kỹ, quái nhân này sử dụng Kim Điêu kiếm pháp tuyệt vời. Người bí mật này có liên quan gì với dòng họ Thượng Quan?
Tiếng sáo quái dị của Huệ Tiên đã ngắt ngang dòng suy tưởng của chàng trai. Rồi Hán Sơn rùng mình nhìn thấy từ trong bóng đêm có hàng nghìn con rắn xanh, trắng quăng mình tới. Vài khắc trôi qua bầy độc xà bao quanh người bịt mặt.
Quái nhân xạ ánh tinh quang đỏ hồng, miệng cười lạt :
- Yêu nữ, ngươi còn bao nhiêu rắn độc nữa?
Huệ Tiên gằn giọng :
- Muốn có bao nhiêu cũng có.
Lời đáp của Huệ Tiên chưa dứt thì đường gươm trên tay người bịt mặt đã như một dải lụa cuốn nhanh trong không khí, cùng tiếng rít rợn người. Thiếu phụ dâm ác và Hán Sơn nhìn lại đã thấy hàng trăm con rắn bị chặt ra từng khúc.
Gương mặt Huệ Tiên đột nhiên tái xanh, cơn giận cửa ả đã lên tới tuyệt đỉnh.
Bầy độc xà trong cánh rừng này do ả trui luyện biết bao công phu, vậy mà trong chốc lát bị người bịt mặt hạ sát chỉ bằng vài đường tuyệt kiếm.
Thét lên một tiếng lanh lảnh, Huệ Tiên chập song thủ đẩy ra những luồng kình khí trắng đục tựa khói sương, nhưng sức mạnh ào ào tựa cơn lốc dữ. Áp khí vừa dữ dội vừa bốc mùi hăng hắc, quật thẳng vào quái nhân như đợt quái lưu đánh vào ghềnh đá...
Rào rào rào...
Mũi quái nhân phát ra những tiếng như cười gằn hăm dọa, hai bàn tay ông chỉ nắm hai vạt áo choàng phất mạnh. Kình khí ào ạt tuôn ra đẩy bọn tỳ nữ bật lùi vài trượng. Nhưng bọn chúng lại chia phương vị với hàng chục mũi nhọn điểm tới, những chiêu kiếm cực độc đua nhau áp đảo người bịt mặt như thiên la địa võng. Ánh gươm loang loáng, lưỡi thép xé gió rùng rợn.
Huệ Tiên cười rú lên :
- Quái nhân, ngươi có là tài thánh cũng không thoát nổi Hà Lạc kiếm trận của ta.
Người bịt mặt chỉ lắc nhẹ thân mình. Sau một tiếng roẹt, thanh gươm ngắn đã sẵn sàng trên tay ông. Gươm ngắn của người cô đơn giao đấu với kiếm dài của đám đông, song quái nhân chẳng hề nao núng. Thanh đoản kiếm xoay tròn, thân hình quái nhân chập chờn như một bóng ma. Chỉ trong chớp mắt những tiếng rú hãi hùng vang lên, bốn lưỡi kiếm gãy lìa, những bóng trắng văng xa nhuộm đầy máu đỏ. Bọn tỳ nữ dạt cả ra trong lúc đường kiếm của quái nhân vẫn sát phạt không ngừng.
Hán Sơn kêu lên :
- Ôi, Mai Lạc Đông Phong, đường gươm tuyệt kỹ, quái nhân này sử dụng Kim Điêu kiếm pháp tuyệt vời. Người bí mật này có liên quan gì với dòng họ Thượng Quan?
Tiếng sáo quái dị của Huệ Tiên đã ngắt ngang dòng suy tưởng của chàng trai. Rồi Hán Sơn rùng mình nhìn thấy từ trong bóng đêm có hàng nghìn con rắn xanh, trắng quăng mình tới. Vài khắc trôi qua bầy độc xà bao quanh người bịt mặt.
Quái nhân xạ ánh tinh quang đỏ hồng, miệng cười lạt :
- Yêu nữ, ngươi còn bao nhiêu rắn độc nữa?
Huệ Tiên gằn giọng :
- Muốn có bao nhiêu cũng có.
Lời đáp của Huệ Tiên chưa dứt thì đường gươm trên tay người bịt mặt đã như một dải lụa cuốn nhanh trong không khí, cùng tiếng rít rợn người. Thiếu phụ dâm ác và Hán Sơn nhìn lại đã thấy hàng trăm con rắn bị chặt ra từng khúc.
Gương mặt Huệ Tiên đột nhiên tái xanh, cơn giận cửa ả đã lên tới tuyệt đỉnh.
Bầy độc xà trong cánh rừng này do ả trui luyện biết bao công phu, vậy mà trong chốc lát bị người bịt mặt hạ sát chỉ bằng vài đường tuyệt kiếm.
Thét lên một tiếng lanh lảnh, Huệ Tiên chập song thủ đẩy ra những luồng kình khí trắng đục tựa khói sương, nhưng sức mạnh ào ào tựa cơn lốc dữ. Áp khí vừa dữ dội vừa bốc mùi hăng hắc, quật thẳng vào quái nhân như đợt quái lưu đánh vào ghềnh đá...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.