Quyển 1 - Chương 1: Một ngày đặc biệt của gái ế
Phi Vân
24/06/2015
Giữa con đường tràn đầy nắng bụi có một cô gái tầm khoảng 30 đang lao nhanh trên vỉa hè. Phía sau là một người đàn ông thất thanh gọi theo.
– Tuyết Nhi, em chờ đã… anh vẫn chưa nói xong… Tuyết Nhi!
Lâm Tuyết Nhi tà hỏa xung thiên. Cô hoa lệ quay mặt lại nhìn người đàn ông đang đuổi theo mình, miệng nở một nụ cười quyến rũ, chân khẽ cong lên về phía sau, tay với lấy đôi giày cao gót màu đen tuyền, không lưu tình ném thẳng tắp về phía người đàn ông đang inh ỏi la hét tên cô. Điên. Nếu hỏi cảm giác Lâm Tuyết Nhi lúc này là gì thì chính là cô đang phát điên. Sau khi vận hết sức lực ném chiếc giày còn lại, Tuyết Nhi cứ thế mang chân trần cùng với gương mặt Diêm Vương hiển linh ngoắc taxi về nhà.
Giữa đường phố đông nghìn nghịt người qua lại, mọi người bất giác nhường chỗ cho một chiếc taxi được bao bọc xung quanh bởi oán khí dày đặc của ác linh. Cứ thế, Tuyết Nhi ngồi trên taxi vừa tức vừa thở, vừa bon bon trở về ngôi nhà thân yêu của mình.
* * *
Màn đêm bao phủ khắp thành phố, trong một căn hộ chung cư cao cấp vẫn còn ánh đèn sáng và tiếng gõ lách cách của bàn phím, cuối cùng Tuyết Nhi cũng hoàn thành báo cáo tháng này cho công ty. Cô khẽ rung vai cười hắc hắc, “xem ra tháng này ta lại được thưởng lớn, há há”.
Trên tình trường, Lâm Tuyết Nhi là kẻ thất bại, không, chỉ là đối thủ của cô chưa xuất hiện thôi, nhưng trên quan trường, nếu cô là kẻ thất bại thì đừng ai mong làm kẻ chiến thắng. Suốt gần 10 năm cố gắng, Tuyết Nhi từ một cô sinh viên trắng tay mới ra trường, giờ đây đã có thể tạo được chỗ đứng cho bản thân trong xã hội cá lớn ăn cá bé này. Bon chen bươn chải giữa những cuộc đấu tranh ngầm, những toan tính mưu lợi, cô dường như đã rũ bỏ sự ngây thơ hồn nhiên trước kia của mình, đồng thời, cũng đã bỏ quên luôn tuổi xuân xanh thắm tươi đẹp nhất của đời người.
Nhớ khi xưa, vừa ra khỏi trường là Tuyết Nhi ngay lập tức lao vào công cuộc kiếm tiền như thiêu thân thấy lửa, bất cứ người đàn ông nào tiến đến có ý tình hồng tình xanh này nọ liền bị cô khéo léo thẳng chân một cước đá bay ra. Cho đến khi vững vàng thỏa mãn với hiện tại rồi thì cô lại ngấp nghé tuổi băm, chính thức được liệt vào tình trạng SOS của gái ế.
Đang nửa cười nửa mếu thổn thức thưởng thức tình trạng trời cho này thì đột nhiên nhảy ra một vị hôn phu do cha mẹ cô tìm về, Tuyết Nhi đành miễn cưỡng gật đầu, cứ xem như anh ta là siêu nhân từ trời nhảy xuống cứu cô khỏi con yêu quái Ế đi. Thế là gái ế và siêu nhân cứu gái ế chính thức hẹn hò từ đó. Nhưng yêu quái ế lại không hề muốn buông tha cho gái ế. Sáng hôm nay, gái ế tan nát cõi lòng khi nhìn thấy siêu nhân cứu gái ế đang tay trong tay, môi trong môi với một em xinh tươi chân dài da trắng trẻ trung năng động. Thế là siêu nhân liền nhận được từ gái ế một bạt tay hai chiếc giày lên bản mặt. Yêu quái ế vinh quang chiến thắng.
Chuyện lúc sáng Tuyết Nhi đã quăng ra khỏi đầu từ lúc nào, vì vốn cô cũng chẳng hề quan trọng mối quan hệ đó. Nói Tuyết Nhi chưa bao giờ rung động, có lẽ đúng. Nói Tuyết Nhi gần 30 năm xuất hiện trên cõi đời lại chưa từng nếm trải hương vị tình yêu, cũng có lẽ đúng. Nhưng mà, lại có lẽ sai. Thật sự Tuyết Nhi có rung động, Tuyết Nhi có yêu, thế nhưng, đối tượng của cô lại là các soái ca bước ra từ trang sách. Oái ăm thay cho một tình yêu bị ngăn cách, Tuyết Nhi bi ai khóc thét than cho số phận hẩm hiu của mình.
Để xoa diệu con tim bé bỏng, cô lại lục đục lên mạng, tìm đến với những soái ca hào hoa phong nhã. Tuyết Nhi đọc rất nhiều, soái ca cô thích cũng rất nhiều, nhưng người trong lòng cô đa số lại là nam phụ, bi ai hơn nữa là đa số lại hay chết yểu, đau đớn thay cho một, nhầm, trăm mối tình của Lâm Tuyết Nhi.
Có một bộ truyện mà Tuyết Nhi rất thích, Vấn Tâm Vấn Thiên. Vấn Tâm và Vấn Thiên chính là nữ chính và nam chính của bộ truyện này. Nhưng Tuyết nhi cô lại chẳng có tí tình cảm nào với nam chính, lí do rất đơn giản: nam chính ngựa đực, lăng nhăng, hễ xuất hiện là hoa đào bay phấp phới xung quanh. Tuyết Nhi cô lại ghét ngựa đực, thù lăng nhăng, một sống một còn với hoa đào. Vậy nên cô thản nhiên đem con tim mình trao hết cho các vị nam phụ còn lại.
Diễn biến đã gần đi đến kết thúc, truyện viết bốn năm vẫn chưa hoàn, bởi vì bà tác giả quá làm biếng, rất nhiều tiếng ca ai oán từ oán phụ khắp mọi miền đất nước đưa lên vẫn không chữa khỏi bệnh lười của tác giả. Tuyết Nhi quyết định góp thêm một phần công sức, viết một bài diễn văn nêu lên ưu sầu đề nghị lão bà bà tác giả đầy nhanh tiến độ, khuyến khích dụ dỗ hăm dọa mời chào tất cả các biện pháp đều được sử dụng khéo léo và uyển chuyển. Thế là một bài diễn văn hùng hồn đầy lí lẻ thuyết phục hoàn thành và được quăng lên trang nhà của tác giả trong mục “Ý kiến bạn đọc”.
Sau khi xong việc, Tuyết Nhi nhanh nhẹn tắt máy đi ngủ, nghĩ đến gương mặt hài lòng của sếp vào ngày mai cùng với lời động viên “ tháng này em sẽ được tăng lương” khiến cô không khỏi nở nụ cười mãn nguyện. Vừa cười ha hả vừa lăn lộn trên giường êm, gái ế nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, nơi có khung cảnh màu hồng, có hoa đào bay bay trong gió, có Tuyết Nhi ha hả tung tăng hái hoa bắt bướm cùng hàng trăm soái ca hào hoa phong nhã…
– Tuyết Nhi, em chờ đã… anh vẫn chưa nói xong… Tuyết Nhi!
Lâm Tuyết Nhi tà hỏa xung thiên. Cô hoa lệ quay mặt lại nhìn người đàn ông đang đuổi theo mình, miệng nở một nụ cười quyến rũ, chân khẽ cong lên về phía sau, tay với lấy đôi giày cao gót màu đen tuyền, không lưu tình ném thẳng tắp về phía người đàn ông đang inh ỏi la hét tên cô. Điên. Nếu hỏi cảm giác Lâm Tuyết Nhi lúc này là gì thì chính là cô đang phát điên. Sau khi vận hết sức lực ném chiếc giày còn lại, Tuyết Nhi cứ thế mang chân trần cùng với gương mặt Diêm Vương hiển linh ngoắc taxi về nhà.
Giữa đường phố đông nghìn nghịt người qua lại, mọi người bất giác nhường chỗ cho một chiếc taxi được bao bọc xung quanh bởi oán khí dày đặc của ác linh. Cứ thế, Tuyết Nhi ngồi trên taxi vừa tức vừa thở, vừa bon bon trở về ngôi nhà thân yêu của mình.
* * *
Màn đêm bao phủ khắp thành phố, trong một căn hộ chung cư cao cấp vẫn còn ánh đèn sáng và tiếng gõ lách cách của bàn phím, cuối cùng Tuyết Nhi cũng hoàn thành báo cáo tháng này cho công ty. Cô khẽ rung vai cười hắc hắc, “xem ra tháng này ta lại được thưởng lớn, há há”.
Trên tình trường, Lâm Tuyết Nhi là kẻ thất bại, không, chỉ là đối thủ của cô chưa xuất hiện thôi, nhưng trên quan trường, nếu cô là kẻ thất bại thì đừng ai mong làm kẻ chiến thắng. Suốt gần 10 năm cố gắng, Tuyết Nhi từ một cô sinh viên trắng tay mới ra trường, giờ đây đã có thể tạo được chỗ đứng cho bản thân trong xã hội cá lớn ăn cá bé này. Bon chen bươn chải giữa những cuộc đấu tranh ngầm, những toan tính mưu lợi, cô dường như đã rũ bỏ sự ngây thơ hồn nhiên trước kia của mình, đồng thời, cũng đã bỏ quên luôn tuổi xuân xanh thắm tươi đẹp nhất của đời người.
Nhớ khi xưa, vừa ra khỏi trường là Tuyết Nhi ngay lập tức lao vào công cuộc kiếm tiền như thiêu thân thấy lửa, bất cứ người đàn ông nào tiến đến có ý tình hồng tình xanh này nọ liền bị cô khéo léo thẳng chân một cước đá bay ra. Cho đến khi vững vàng thỏa mãn với hiện tại rồi thì cô lại ngấp nghé tuổi băm, chính thức được liệt vào tình trạng SOS của gái ế.
Đang nửa cười nửa mếu thổn thức thưởng thức tình trạng trời cho này thì đột nhiên nhảy ra một vị hôn phu do cha mẹ cô tìm về, Tuyết Nhi đành miễn cưỡng gật đầu, cứ xem như anh ta là siêu nhân từ trời nhảy xuống cứu cô khỏi con yêu quái Ế đi. Thế là gái ế và siêu nhân cứu gái ế chính thức hẹn hò từ đó. Nhưng yêu quái ế lại không hề muốn buông tha cho gái ế. Sáng hôm nay, gái ế tan nát cõi lòng khi nhìn thấy siêu nhân cứu gái ế đang tay trong tay, môi trong môi với một em xinh tươi chân dài da trắng trẻ trung năng động. Thế là siêu nhân liền nhận được từ gái ế một bạt tay hai chiếc giày lên bản mặt. Yêu quái ế vinh quang chiến thắng.
Chuyện lúc sáng Tuyết Nhi đã quăng ra khỏi đầu từ lúc nào, vì vốn cô cũng chẳng hề quan trọng mối quan hệ đó. Nói Tuyết Nhi chưa bao giờ rung động, có lẽ đúng. Nói Tuyết Nhi gần 30 năm xuất hiện trên cõi đời lại chưa từng nếm trải hương vị tình yêu, cũng có lẽ đúng. Nhưng mà, lại có lẽ sai. Thật sự Tuyết Nhi có rung động, Tuyết Nhi có yêu, thế nhưng, đối tượng của cô lại là các soái ca bước ra từ trang sách. Oái ăm thay cho một tình yêu bị ngăn cách, Tuyết Nhi bi ai khóc thét than cho số phận hẩm hiu của mình.
Để xoa diệu con tim bé bỏng, cô lại lục đục lên mạng, tìm đến với những soái ca hào hoa phong nhã. Tuyết Nhi đọc rất nhiều, soái ca cô thích cũng rất nhiều, nhưng người trong lòng cô đa số lại là nam phụ, bi ai hơn nữa là đa số lại hay chết yểu, đau đớn thay cho một, nhầm, trăm mối tình của Lâm Tuyết Nhi.
Có một bộ truyện mà Tuyết Nhi rất thích, Vấn Tâm Vấn Thiên. Vấn Tâm và Vấn Thiên chính là nữ chính và nam chính của bộ truyện này. Nhưng Tuyết nhi cô lại chẳng có tí tình cảm nào với nam chính, lí do rất đơn giản: nam chính ngựa đực, lăng nhăng, hễ xuất hiện là hoa đào bay phấp phới xung quanh. Tuyết Nhi cô lại ghét ngựa đực, thù lăng nhăng, một sống một còn với hoa đào. Vậy nên cô thản nhiên đem con tim mình trao hết cho các vị nam phụ còn lại.
Diễn biến đã gần đi đến kết thúc, truyện viết bốn năm vẫn chưa hoàn, bởi vì bà tác giả quá làm biếng, rất nhiều tiếng ca ai oán từ oán phụ khắp mọi miền đất nước đưa lên vẫn không chữa khỏi bệnh lười của tác giả. Tuyết Nhi quyết định góp thêm một phần công sức, viết một bài diễn văn nêu lên ưu sầu đề nghị lão bà bà tác giả đầy nhanh tiến độ, khuyến khích dụ dỗ hăm dọa mời chào tất cả các biện pháp đều được sử dụng khéo léo và uyển chuyển. Thế là một bài diễn văn hùng hồn đầy lí lẻ thuyết phục hoàn thành và được quăng lên trang nhà của tác giả trong mục “Ý kiến bạn đọc”.
Sau khi xong việc, Tuyết Nhi nhanh nhẹn tắt máy đi ngủ, nghĩ đến gương mặt hài lòng của sếp vào ngày mai cùng với lời động viên “ tháng này em sẽ được tăng lương” khiến cô không khỏi nở nụ cười mãn nguyện. Vừa cười ha hả vừa lăn lộn trên giường êm, gái ế nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, nơi có khung cảnh màu hồng, có hoa đào bay bay trong gió, có Tuyết Nhi ha hả tung tăng hái hoa bắt bướm cùng hàng trăm soái ca hào hoa phong nhã…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.