Chương 15: Mắng Người
Thất Lý Huyền Ka
21/02/2023
Nguyên thân là người nóng tính đặc biệt là liên quan đến cái tên nam chính kia thì càng khỏi nói.
Trước kia mỗi lần Nghiêm Xảo tìm đến nguyên thân thì hai người nói chưa được mấy câu đã lao vào choảng nhau túi bụi. Nên hành động Lâm Thiển nghiêm túc tuôn ra một tràn như vậy là lần đầu tiên.
Hiện giờ ánh mắt mà mọi người nhìn cô như nhìn thấy quỷ.
Chưa từng thấy ai mắng người mà có thể tâng bốc mình như vậy!
Đúng là đồ mặt dày.
Đây là ý nghĩ của tất cả những người đang ở đây.
Ngay cả Nghiêm Xảo cũng bị những lời này làm đơ ra không kịp phản ứng.
" Thiển Thiển, cậu nói thật hả? Người Nghiêm Xảo thật sự thích là cậu chứ không phải Thường Hạo?" Câu này của Ninh Tiểu Vũ tuy hỏi Lâm Thiển nhưng tầm mắt lại trợn tròn nhìn chằm chằm Nghiêm Xảo.
Như một hồi chuông cảnh tỉnh, lúc này những người trong lớp mới bắt đầu xôn xao bàn tán.
Cuộc sống học đường quá áp lực. Tìm một chút niềm vui trong những chuyện bát quái kia thật ra cũng không tệ lắm!.
" Rõ ràng vậy còn gì! Cô ta hết lần này đến lần khác gây khó dễ cho mình chẳng phải để mình chú ý đến cô ta hay sao?"
" LÂM THIỂN. Mày đang nói khùng điên gì vậy hả? Tao có điên mới để ý mày. Mày có tin tao sẽ đập mày đến cha mẹ cũng nhận không ra không?" Nghiêm Xảo kịp phản ứng lại thì giận điên người, mặt cũng đỏ bừng lên.
" Thẹn quá hóa giận rồi kìa!" Mắt thấy Nghiêm Xảo nhào tới, Lâm Thiển lùi lại mấy bước tránh né, nhưng còn không quên lớn tiếng nói:" Ối ối. Đây có phải là đánh là yêu mắng là thương không!? Tôi không ngờ tình cảm cô dành cho tôi lại sâu đậm đến vậy luôn đó!. Nhưng tôi sẽ không đánh lại cô đâu, bởi vì tôi không có mí tình cảm nào với cô cả. Ấy ấy, lêu lêu đánh hụt~"
" Lâm Thiển, tao liều mạng với mày ~"
" Mọi người mau lại xem đi, giữa ban ngày ban mặt Nghiêm đại tiểu trắng trợn cưỡng đoạt dân nữ a ~. Số quả dị à."
" Câm miệng lại con điên kia."
"................"
Trải qua một trận gà bay chó sủa, chuyện này kết thúc dưới việc Nghiêm Xảo ôm mặt đỏ bừng vừa thẹn vừa giận bỏ đi.
Đánh mãi không trúng, mắng cũng không lại.
Thật tức chết.
Tức chết đây mà.
Lâm Thiển đứng nhìn dáng vẻ không cam tâm rời đi của Nghiêm Xảo mà cười đến vui vẻ.
Cô nàng pháo hôi này cũng dễ thương phết.
Lâm Thiển vui vẻ trở về chỗ ngồi, nhưng vừa mới quay đầu một cái lại va phải một người nào đó.
Tiếp đến là một tiếng cười giễu cợt vang lên.
Không cần ngẩn đầu lên nhìn cô cũng biết người đó là ai!
" Bộ điên sao mà tự dưng đi đứng sau lưng người khác chứ? Lỡ xảy ra án mạng thì có đền nổi không? Thấy người ta quay lưng lại thì không biết tránh ra chỗ khác à? Não là để suy nghĩ chứ không phải để trưng đâu. Hay là do cố ý cầu bổn tiểu thư đụng trúng đây? Nếu đã là cố ý để bổn tiểu thư đụng trúng rồi thì đừng có trưng cái bộ mặt bị hại ghét bỏ đó ra! Hành động trong ngoài không đồng nhất như vậy không cảm thấy có vấn đề à? Thực hiện nhiều bộ không sợ bị tâm thần phân liệt luôn hay sao? Tránh ra coi. Cái đồ dở hơi này."
Tưởng làm nam chính là ngon lắm sao?
Bổn tiểu thư còn là người xuyên sách nữa đấy nhá!
Hay là ỷ vào bản thân có gương mặt hơn người?
Nhưng rất xin lỗi, cô không phải là nhan khống.
Lấy đâu ra dụ rõ ràng có ý để người khác va vào còn bày ra vẻ mặt" Tôi biết chắc cô sẽ như vậy mà" nữa hả?
Có cần cô phối hợp ôm mặt thẹn thùng nói một tiếng" Hạo ca ca ~, Thiển Thiển không có ý đụng trúng anh. Hạo ca ca không sao chứ " không?
Oẹ... Vừa nghĩ đến thôi đã mắt ói rồi!
Thế là lớp 11A1 thêm một lần nữa khiếp sợ với sự thay đổi của Lâm Thiển.
" Vãi chưởng, tôi đang nhìn thấy cái gì đây?"
" Lâm Thiển bị điên rồi sao? Lại mắng Thường Hạo đến như vậy?"
" Quả thật là mắng người. Quan trọng nhất người bị mắng lại là Thường Hạo?"
" Đừng nói cậu ấy bị ai nhập đấy nhá?"
" Sao tôi cứ thấy thái độ hiện giờ Lâm Thiển còn chán ghét Thường Hạo hơn Nghiêm Xảo nữa vậy?"
" Hay là cậu ấy học theo mấy quyển tiểu thuyết trên mạng chơi trò lạc mềm buộc chặt á?"
" Nhìn không giống, thái độ chán ghét của cô ấy đều in rõ trên mặt hết rồi kìa, không giống như đang diễn trò!"
" Có ai cảm thấy cuộc đối thoại của Lâm Thiển với Nghiêm Xảo lúc nãy rất dễ thương hay không? Mình muốn lên thuyền hai người đó quá!."
" Bọn này đang bàn chuyện nghiêm túc, dân hủ mau tránh ra."
" Các người bàn chuyện thì có liên quan gì đến việc tôi đu thuyền đâu chớ?"
" Vậy Thường Hạo có được xem là trà xanh không ta?"
" Trà xanh phải là Phí Hân với Ninh Tiểu Vũ mới đúng chứ?"
" Không phải chúng ta đang nói đến hành động kì quái của Lâm Thiển hôm nay sao? Sao lại lạc đề đến mười vạn tám ngàn dặm rồi!?"
"Hết thích thì hết thích thôi, có gì đâu dễ nói chứ! Không lẽ cậu nghĩ Lâm Thiển thật sự học theo mấy chiêu trò trong tiểu thuyết để lấy sự chú ý của Thường Hạo thật hả?"
Trước kia mỗi lần Nghiêm Xảo tìm đến nguyên thân thì hai người nói chưa được mấy câu đã lao vào choảng nhau túi bụi. Nên hành động Lâm Thiển nghiêm túc tuôn ra một tràn như vậy là lần đầu tiên.
Hiện giờ ánh mắt mà mọi người nhìn cô như nhìn thấy quỷ.
Chưa từng thấy ai mắng người mà có thể tâng bốc mình như vậy!
Đúng là đồ mặt dày.
Đây là ý nghĩ của tất cả những người đang ở đây.
Ngay cả Nghiêm Xảo cũng bị những lời này làm đơ ra không kịp phản ứng.
" Thiển Thiển, cậu nói thật hả? Người Nghiêm Xảo thật sự thích là cậu chứ không phải Thường Hạo?" Câu này của Ninh Tiểu Vũ tuy hỏi Lâm Thiển nhưng tầm mắt lại trợn tròn nhìn chằm chằm Nghiêm Xảo.
Như một hồi chuông cảnh tỉnh, lúc này những người trong lớp mới bắt đầu xôn xao bàn tán.
Cuộc sống học đường quá áp lực. Tìm một chút niềm vui trong những chuyện bát quái kia thật ra cũng không tệ lắm!.
" Rõ ràng vậy còn gì! Cô ta hết lần này đến lần khác gây khó dễ cho mình chẳng phải để mình chú ý đến cô ta hay sao?"
" LÂM THIỂN. Mày đang nói khùng điên gì vậy hả? Tao có điên mới để ý mày. Mày có tin tao sẽ đập mày đến cha mẹ cũng nhận không ra không?" Nghiêm Xảo kịp phản ứng lại thì giận điên người, mặt cũng đỏ bừng lên.
" Thẹn quá hóa giận rồi kìa!" Mắt thấy Nghiêm Xảo nhào tới, Lâm Thiển lùi lại mấy bước tránh né, nhưng còn không quên lớn tiếng nói:" Ối ối. Đây có phải là đánh là yêu mắng là thương không!? Tôi không ngờ tình cảm cô dành cho tôi lại sâu đậm đến vậy luôn đó!. Nhưng tôi sẽ không đánh lại cô đâu, bởi vì tôi không có mí tình cảm nào với cô cả. Ấy ấy, lêu lêu đánh hụt~"
" Lâm Thiển, tao liều mạng với mày ~"
" Mọi người mau lại xem đi, giữa ban ngày ban mặt Nghiêm đại tiểu trắng trợn cưỡng đoạt dân nữ a ~. Số quả dị à."
" Câm miệng lại con điên kia."
"................"
Trải qua một trận gà bay chó sủa, chuyện này kết thúc dưới việc Nghiêm Xảo ôm mặt đỏ bừng vừa thẹn vừa giận bỏ đi.
Đánh mãi không trúng, mắng cũng không lại.
Thật tức chết.
Tức chết đây mà.
Lâm Thiển đứng nhìn dáng vẻ không cam tâm rời đi của Nghiêm Xảo mà cười đến vui vẻ.
Cô nàng pháo hôi này cũng dễ thương phết.
Lâm Thiển vui vẻ trở về chỗ ngồi, nhưng vừa mới quay đầu một cái lại va phải một người nào đó.
Tiếp đến là một tiếng cười giễu cợt vang lên.
Không cần ngẩn đầu lên nhìn cô cũng biết người đó là ai!
" Bộ điên sao mà tự dưng đi đứng sau lưng người khác chứ? Lỡ xảy ra án mạng thì có đền nổi không? Thấy người ta quay lưng lại thì không biết tránh ra chỗ khác à? Não là để suy nghĩ chứ không phải để trưng đâu. Hay là do cố ý cầu bổn tiểu thư đụng trúng đây? Nếu đã là cố ý để bổn tiểu thư đụng trúng rồi thì đừng có trưng cái bộ mặt bị hại ghét bỏ đó ra! Hành động trong ngoài không đồng nhất như vậy không cảm thấy có vấn đề à? Thực hiện nhiều bộ không sợ bị tâm thần phân liệt luôn hay sao? Tránh ra coi. Cái đồ dở hơi này."
Tưởng làm nam chính là ngon lắm sao?
Bổn tiểu thư còn là người xuyên sách nữa đấy nhá!
Hay là ỷ vào bản thân có gương mặt hơn người?
Nhưng rất xin lỗi, cô không phải là nhan khống.
Lấy đâu ra dụ rõ ràng có ý để người khác va vào còn bày ra vẻ mặt" Tôi biết chắc cô sẽ như vậy mà" nữa hả?
Có cần cô phối hợp ôm mặt thẹn thùng nói một tiếng" Hạo ca ca ~, Thiển Thiển không có ý đụng trúng anh. Hạo ca ca không sao chứ " không?
Oẹ... Vừa nghĩ đến thôi đã mắt ói rồi!
Thế là lớp 11A1 thêm một lần nữa khiếp sợ với sự thay đổi của Lâm Thiển.
" Vãi chưởng, tôi đang nhìn thấy cái gì đây?"
" Lâm Thiển bị điên rồi sao? Lại mắng Thường Hạo đến như vậy?"
" Quả thật là mắng người. Quan trọng nhất người bị mắng lại là Thường Hạo?"
" Đừng nói cậu ấy bị ai nhập đấy nhá?"
" Sao tôi cứ thấy thái độ hiện giờ Lâm Thiển còn chán ghét Thường Hạo hơn Nghiêm Xảo nữa vậy?"
" Hay là cậu ấy học theo mấy quyển tiểu thuyết trên mạng chơi trò lạc mềm buộc chặt á?"
" Nhìn không giống, thái độ chán ghét của cô ấy đều in rõ trên mặt hết rồi kìa, không giống như đang diễn trò!"
" Có ai cảm thấy cuộc đối thoại của Lâm Thiển với Nghiêm Xảo lúc nãy rất dễ thương hay không? Mình muốn lên thuyền hai người đó quá!."
" Bọn này đang bàn chuyện nghiêm túc, dân hủ mau tránh ra."
" Các người bàn chuyện thì có liên quan gì đến việc tôi đu thuyền đâu chớ?"
" Vậy Thường Hạo có được xem là trà xanh không ta?"
" Trà xanh phải là Phí Hân với Ninh Tiểu Vũ mới đúng chứ?"
" Không phải chúng ta đang nói đến hành động kì quái của Lâm Thiển hôm nay sao? Sao lại lạc đề đến mười vạn tám ngàn dặm rồi!?"
"Hết thích thì hết thích thôi, có gì đâu dễ nói chứ! Không lẽ cậu nghĩ Lâm Thiển thật sự học theo mấy chiêu trò trong tiểu thuyết để lấy sự chú ý của Thường Hạo thật hả?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.