Chương 1: Xuyên Qua
Thất Lý Huyền Ka
21/02/2023
Dự báo thời tiết rõ ràng đã báo hôm nay là ngày nắng ấm nhưng hiện tại bên ngoài lại đang mưa tầm tã, trong cái bầu không khí ẩm ướt này cứ làm người ta cảm thấy mệt mỏi và buồn ngủ.
' Rầm'
Lâm Thiển đang nằm dài trên chiếc bàn bên cạnh cửa sổ phòng học ngủ một cách ngon lành thì bị tiếng động này làm cho giật mình thức dậy, cô theo bản năng ngẩn đầu lên thì thấy một nữ sinh với mái tóc màu vàng nâu ngang vai, khuôn mặt cũng rất thanh tú đang đứng trước bàn cô với vẻ mặt hết sức khó coi.
" Lâm Thiển, sao cô không biết liêm sỉ vậy chứ, Thường Hạo người ta không thích cô sao cô cứ mặt dày mày dạn mà bám theo hoài vậy hả, bộ cô không thấy xấu hổ à, chừa lại mặt mũi cho cô không từ chối thẳng mặt là Thường Hạo tốt bụng nên mới làm vậy, nhìn xem người ta còn chẳng thèm liếc nhìn cô một cái nữa kìa....".
Lâm Thiển:"??? " Cái quỷ gì vậy?
Bạn cùng bàn của Lâm Thiển thấy vẻ mặt đơ ra của cô còn tưởng cô bị chọc chúng chỗ đau, tức giận liếc nhìn người đến, sau đó nở một nụ cười chế giễu:" Nghiêm Xảo, cô nói người khác mà không biết nhìn lại mình à, chẳng phải cô cũng suốt ngày bám theo Thường Hạo đó sao, người ta cũng có để cô vào mắt đâu, nói giống như mình tốt lắm vậy, ta khinh, với lại chính chủ còn chưa nói gì cô lấy tư cách gì mà quản.
Nói không chừng trong lòng Thường Hạo cũng ghét cô lắm, nhìn lại cô đi vừa đen vừa xấu có chỗ nào bằng Thiển Thiển nhà ta đâu chứ?"
Câu này vừa nói ra tất cả mọi người ở đây đều bằng mắt thường có thể nhìn thấy được mặt Nghiêm Xảo đã đen xì, dù sao cũng là tiểu thư được nuông chiều từ nhỏ bị người ta mắng như vậy làm sao nhịn được:" Đúng là vật họp theo loài, người tụ theo bầy mà, hèn gì chơi thân với nhau như vậy, đều là kẻ điên thích cắn người như nhau, Thường Hạo bị cô ta để ý thật là xui xẻo tám kiếp."
Thái độ của Phí Hân không còn tốt như trước nữa, ngay cả giọng nói cũng có chút thay đổi:" Nghiêm Xảo rõ ràng cô đến đây sủa trước, đừng có đổ cho người khác, không thấy mất mặt sao?"
Hai người cứ như vậy mà choảng nhau túi bụi, bên ngoài vẫn còn mưa rất to nên giờ giải lao cũng không ai ra ngoài mà ở lại trong lớp, nữ sinh thì nằm trên bàn ngủ nam sinh thì chơi điện thoại, tiếng cãi vã của họ thu hút không ít ánh mắt hóng hớt của mọi người, mà người trong cuộc là Lâm Thiển thì đang ngồi ngu ra đó.
Trong đầu của cô hiện tại có một dấu chấm hỏi to đùng, tình huống này là gì đây?
Lâm Thiển nhớ lại cô bị tai nạn giao thông đưa vào bệnh nhưng chẳng phải tối hôm qua bác sĩ khám cho cô có nói đã qua cơn nguy hiểm, cô đã tỉnh lại nên sẽ không sao rồi mà, huống hồ tối qua cô còn thấy cha mẹ, anh hai và em trai đến thăm cô nữa mà? Nên giờ tình huống này là sao đây?
Hai chữ Thường Hạo bạn cùng bàn của cô thốt lên làm Lâm Thiển nhớ tới trên đường tài xế đưa cô về nhà, cô đang đọc một quyển tiểu thuyết để giết thời gian, đây là quyển tiểu thuyết em họ của cô đã giới thiệu cho cô vì trong đây có một nữ pháo hôi cùng tên với cô cũng tên là Lâm Thiển.
Lâm gia trong sách là danh gia vọng tộc, trên Lâm Thiển còn có hai người anh là Lâm Triết và Lâm Đằng, Lâm Thiển lớn lên trong sự bảo bọc của gia đình từ nhỏ đến lớn cô muốn gì là được nấy.
Rất tiếc là Lâm Thiển cùng lắm cũng chỉ là một vật hi sinh mà thôi nhưng lại là vật hi sinh vô cùng xuất sắc, muốn dung mạo có dung mạo, muốn thân hình có thân hình, muốn gia thế có gia thế chỉ tiếc là quá thiếu đầu óc, vì theo đuổi Thường Hạo mà không biết Lâm Thiển đã đắt tội hết bao nhiêu người rồi, nữ có mà nam cũng không ít.
Cô còn ngu ngốc đi hãm hại nữ chính nữa chứ, phải biết một điều là nam nữ chính luôn là chân ái của nhau. Những âm mưu quỷ kế kia không những không chia rẽ được bọn họ mà còn làm tình cảm của họ phát triển nhanh hơn.
Kết quả của nguyên thân phải được gọi là rất thảm, Lâm gia sụt đổ, Lâm Thiển thì bị tai nạn liệt nửa người và bị hủy hết nữa bên mặt, Lâm Triết ngồi chung xe với nguyên thân không qua khỏi được cơn nguy kịch, Lâm Đằng vì bị tác động bên ngoài cũng chỉ có thể làm mấy công việc bán thời gian.
Dù vậy anh cũng chưa từng oán trách cô lấy một lời, thậm chí còn để dành tiền điều trị cho cô, mà nguyên thân vì không muốn làm gánh nặng cho người nhà nữa nên đã lựa chọn tự sát.
Nhưng nếu cô nhớ không lầm thì Lâm gia sụt đổ chỉ mới được nữa quyển thôi, phần sao xảy ra chuyện gì thì cô cũng không biết. Chắc sẽ là kẻ xấu bị diệt, nam nữ chính sẽ hạnh phúc bên nhau và bắt đầu cuộc hành trình phát cẩu lương khắp nơi đây mà.
Hiện tại trong đầu Lâm Thiển đang không ngừng chửi rủa, nói vậy là trong lúc cô ngủ đã phát sinh chuyện gì đó ngoài ý muốn mà ngủm củ tỏi luôn rồi đó hả? Bác sĩ chuẩn đoán kiểu gì vậy? Sao đó lại xuyên qua sách làm một vật hi sinh trong truyện, lại còn chết thảm như vậy?
Nhưng quan trọng nhất là người ta xuyên qua chẳng phải toàn là thế giới ngôn tình ngọt đến sâu răng, không thì cũng tu tiên pháp lực cao cường người người đều phải ngưỡng mộ, nói chung là tiền đồ hết sức rộng mở, sao tới cô lại xuyên thành một vật hi sinh đoản mệnh vậy nè.
Sao ông trời lại bất công quá vậy?
Cô muốn gửi đơn kiện có được không?
' Rầm'
Lâm Thiển đang nằm dài trên chiếc bàn bên cạnh cửa sổ phòng học ngủ một cách ngon lành thì bị tiếng động này làm cho giật mình thức dậy, cô theo bản năng ngẩn đầu lên thì thấy một nữ sinh với mái tóc màu vàng nâu ngang vai, khuôn mặt cũng rất thanh tú đang đứng trước bàn cô với vẻ mặt hết sức khó coi.
" Lâm Thiển, sao cô không biết liêm sỉ vậy chứ, Thường Hạo người ta không thích cô sao cô cứ mặt dày mày dạn mà bám theo hoài vậy hả, bộ cô không thấy xấu hổ à, chừa lại mặt mũi cho cô không từ chối thẳng mặt là Thường Hạo tốt bụng nên mới làm vậy, nhìn xem người ta còn chẳng thèm liếc nhìn cô một cái nữa kìa....".
Lâm Thiển:"??? " Cái quỷ gì vậy?
Bạn cùng bàn của Lâm Thiển thấy vẻ mặt đơ ra của cô còn tưởng cô bị chọc chúng chỗ đau, tức giận liếc nhìn người đến, sau đó nở một nụ cười chế giễu:" Nghiêm Xảo, cô nói người khác mà không biết nhìn lại mình à, chẳng phải cô cũng suốt ngày bám theo Thường Hạo đó sao, người ta cũng có để cô vào mắt đâu, nói giống như mình tốt lắm vậy, ta khinh, với lại chính chủ còn chưa nói gì cô lấy tư cách gì mà quản.
Nói không chừng trong lòng Thường Hạo cũng ghét cô lắm, nhìn lại cô đi vừa đen vừa xấu có chỗ nào bằng Thiển Thiển nhà ta đâu chứ?"
Câu này vừa nói ra tất cả mọi người ở đây đều bằng mắt thường có thể nhìn thấy được mặt Nghiêm Xảo đã đen xì, dù sao cũng là tiểu thư được nuông chiều từ nhỏ bị người ta mắng như vậy làm sao nhịn được:" Đúng là vật họp theo loài, người tụ theo bầy mà, hèn gì chơi thân với nhau như vậy, đều là kẻ điên thích cắn người như nhau, Thường Hạo bị cô ta để ý thật là xui xẻo tám kiếp."
Thái độ của Phí Hân không còn tốt như trước nữa, ngay cả giọng nói cũng có chút thay đổi:" Nghiêm Xảo rõ ràng cô đến đây sủa trước, đừng có đổ cho người khác, không thấy mất mặt sao?"
Hai người cứ như vậy mà choảng nhau túi bụi, bên ngoài vẫn còn mưa rất to nên giờ giải lao cũng không ai ra ngoài mà ở lại trong lớp, nữ sinh thì nằm trên bàn ngủ nam sinh thì chơi điện thoại, tiếng cãi vã của họ thu hút không ít ánh mắt hóng hớt của mọi người, mà người trong cuộc là Lâm Thiển thì đang ngồi ngu ra đó.
Trong đầu của cô hiện tại có một dấu chấm hỏi to đùng, tình huống này là gì đây?
Lâm Thiển nhớ lại cô bị tai nạn giao thông đưa vào bệnh nhưng chẳng phải tối hôm qua bác sĩ khám cho cô có nói đã qua cơn nguy hiểm, cô đã tỉnh lại nên sẽ không sao rồi mà, huống hồ tối qua cô còn thấy cha mẹ, anh hai và em trai đến thăm cô nữa mà? Nên giờ tình huống này là sao đây?
Hai chữ Thường Hạo bạn cùng bàn của cô thốt lên làm Lâm Thiển nhớ tới trên đường tài xế đưa cô về nhà, cô đang đọc một quyển tiểu thuyết để giết thời gian, đây là quyển tiểu thuyết em họ của cô đã giới thiệu cho cô vì trong đây có một nữ pháo hôi cùng tên với cô cũng tên là Lâm Thiển.
Lâm gia trong sách là danh gia vọng tộc, trên Lâm Thiển còn có hai người anh là Lâm Triết và Lâm Đằng, Lâm Thiển lớn lên trong sự bảo bọc của gia đình từ nhỏ đến lớn cô muốn gì là được nấy.
Rất tiếc là Lâm Thiển cùng lắm cũng chỉ là một vật hi sinh mà thôi nhưng lại là vật hi sinh vô cùng xuất sắc, muốn dung mạo có dung mạo, muốn thân hình có thân hình, muốn gia thế có gia thế chỉ tiếc là quá thiếu đầu óc, vì theo đuổi Thường Hạo mà không biết Lâm Thiển đã đắt tội hết bao nhiêu người rồi, nữ có mà nam cũng không ít.
Cô còn ngu ngốc đi hãm hại nữ chính nữa chứ, phải biết một điều là nam nữ chính luôn là chân ái của nhau. Những âm mưu quỷ kế kia không những không chia rẽ được bọn họ mà còn làm tình cảm của họ phát triển nhanh hơn.
Kết quả của nguyên thân phải được gọi là rất thảm, Lâm gia sụt đổ, Lâm Thiển thì bị tai nạn liệt nửa người và bị hủy hết nữa bên mặt, Lâm Triết ngồi chung xe với nguyên thân không qua khỏi được cơn nguy kịch, Lâm Đằng vì bị tác động bên ngoài cũng chỉ có thể làm mấy công việc bán thời gian.
Dù vậy anh cũng chưa từng oán trách cô lấy một lời, thậm chí còn để dành tiền điều trị cho cô, mà nguyên thân vì không muốn làm gánh nặng cho người nhà nữa nên đã lựa chọn tự sát.
Nhưng nếu cô nhớ không lầm thì Lâm gia sụt đổ chỉ mới được nữa quyển thôi, phần sao xảy ra chuyện gì thì cô cũng không biết. Chắc sẽ là kẻ xấu bị diệt, nam nữ chính sẽ hạnh phúc bên nhau và bắt đầu cuộc hành trình phát cẩu lương khắp nơi đây mà.
Hiện tại trong đầu Lâm Thiển đang không ngừng chửi rủa, nói vậy là trong lúc cô ngủ đã phát sinh chuyện gì đó ngoài ý muốn mà ngủm củ tỏi luôn rồi đó hả? Bác sĩ chuẩn đoán kiểu gì vậy? Sao đó lại xuyên qua sách làm một vật hi sinh trong truyện, lại còn chết thảm như vậy?
Nhưng quan trọng nhất là người ta xuyên qua chẳng phải toàn là thế giới ngôn tình ngọt đến sâu răng, không thì cũng tu tiên pháp lực cao cường người người đều phải ngưỡng mộ, nói chung là tiền đồ hết sức rộng mở, sao tới cô lại xuyên thành một vật hi sinh đoản mệnh vậy nè.
Sao ông trời lại bất công quá vậy?
Cô muốn gửi đơn kiện có được không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.