Chương 9: Chuẩn Bị Chuyển Cấp (3)
Alissa
18/10/2021
Cuộc thi đã kết thúc, những phần thi khác cũng dần hoàn thành, ngày lễ vẫn náo nhiệt, rộn rã như thế. Nhiều top học sinh đi cùng lách người qua nhau, nếu đứng ở trên lầu thì chỉ thấy những mái đầu đen xen lẫn những chiếc nón nhiều màu trên thảm quần áo sặc sở, nó nhấp nhô xếp thành từng mảng. Trường của họ nổi tiếng nên số lượng học sinh cũng tỉ lệ thuận, ai cũng muốn đổ xô vào đây mong nhận được môi trường giáo dục tốt và nắm những kiến thức cơ bản nhất một cách vững vàng để định hướng vào cấp ba rồi rèn luyện thêm để vào đại học.
Bọn người Vi Vi đã hoàn thành phần thi của mình và muốn chuẩn bị rời đi, họ không ở lại tham gia phần thi bán đồ ăn cùng lớp vì Vi Vi không thích chen chút xô lấn như thế, còn phần kết quả của cuộc thi và giải thưởng cần chờ ban giám khảo xem xét, đưa ra đánh giá cụ thể, phần thưởng sẽ được công bố và thứ hai vào giờ chào cờ đầu tuần cho từng lớp.
Hoài An và Hải Tú đi lấy xe đạp ở nhà gửi, còn Vi Vi đứng đợi ở trước cổng. Hai người ra rồi cùng đi. Hoài An đèo Vi Vi trên chiếc xe đạp, Hải Tú đi một chiếc riêng. Ba người rời khỏi trường, đi được một đoạn Vi Vi mới đề nghị:
- Giờ này sớm quá, tớ không muốn về nhà, hay là, chúng ta tiềm quán nước nào ngồi chút nhé. Không ấy vào siêu thị đi một vòng cho mát. Trời nắng quá. Cũng sắp vào hè rồi.
Hoài An nói: - Sang quán trà sữa Nhóc Tì đi, chỗ ấy có máy lạnh, mát như trong động băng ấy, đi vòng vòng siêu thị mỏi chân lắm.
Hải Tú cũng tán thành với ý của Hoài An, giờ đạp xe tới siêu thị đã khá xa, chân cũng rả rời, làm sao người được chở hiểu cảm giác chứ. Thế là ba người tấp vào quán nước Nhóc Tì cách trường hai ngã ba, một ngã tư.
Tới rồi, quán Nhóc Tì này mới khai trương cách đây cũng một tuần vài ngày, vốn ở đây lúc trước là một ngôi nhà hai tầng, giờ tầng trệt đã được sửa sang lại làm quán nước, hai người để xe vào vỉa hè. Hải Tú còn loay hoay khoá chiếc xe đạp hồng của mình, cô nàng này được cái chính là quá cẩn thận trước sau, vào ngồi đây nhìn ra là có thể thấy xe thế mà cô nàng vẫn khoá lại để tránh bọn đạo chích cuốn mất chiếc xe.
Bỏ qua chuyện Hải Tú, Vi Vi đánh giá quán nước. Quán nước này chủ yếu lấy màu xanh lá cây làm chủ đạo, vào ngày nắng như thế này nhìn thấy màu xanh như thế thôi cũng thấy mát từ trong lòng ra. Cửa của quán là cửa kính điều khiển cảm ứng, nếu nói tới điểm nhấn của quán thì phải kể tới phần bên ngoài quán rất đẹp.
Họ dùng thanh sắc uốn cong thành vòng cung, trên đó chìa ra những đoạn sắc dài và chắc chắn rồi bẻ chúng thành lỗ tròn cách nhau rất đều, mỗi lỗ trò sẽ cho vào đó một chậu nhựa có trồng trầu bà, không biết trầu bà kiểng này nhập từ đâu mà lá nó to bằng bàn tay, xanh mươn mướt, dây cũng dài ngoằn ngoèo, bám vào thanh sắc một phần, phần còn lại rũ xuống. Ấy cũng ngộ, lần đầu tiên Vi Vi mới thấy cách trang trí độc đáo này. Phía trên là máy phun sương, giữ cho cây xanh cũng như làm mát không khí, còn có đường ống nhỏ dẫn nước, nối vào từng chậu, chắc là cách tưới nước, quả là thông minh mà.
Đi vào trong quán ấn tượng mạnh là trong quán không hề có bàn ghế, mà người ta dùng hộp gỗ vuông dài rộng hai mét, cao 50 xen ti mét, ghép kề vào nhau thành một dãy duy nhất, bên còn lại là bức tường vẽ các nhân vật trong game liên quân và treo vài chậu cây xanh. Trên bệ đó xếp vài chiếc hộp nhỏ cũng hình vuông và thêm đệm ngồi. Chỗ này nếu tụ tập nguyên lớp thì khó vì chỉ ngồi thêm cụm ba bốn người thôi, nhìn có vẻ rất chật chội. Với lại không có vách ngăn giữa các nhóm người.
Ba người bước lên trên chọn một chỗ và ngồi xuống, người phụ vụ ra tới là một anh đẹp trai, giọng nói ấm áp như gió xuân cùng nụ cười toả nắng. Vi Vi mỉm cười bắt chuyện:
- Anh là chủ của quán này sao ạ?
Người phục vụ cười vui tính.
- Anh không phải chủ, ba mẹ anh mới là chủ quán, hôm nay anh được nghỉ nên ra phụ thôi.
Vi Vi cười, nói đùa: - Thế anh là ông chủ nhỏ rồi còn gì.
Anh ta chỉ cười và hỏi:
- Mấy em muốn uống gì. Bên anh có matcha nhà làm ngon lắm.
Vi Vi cầm lên menu của quán. Quyển menu xếp vào nhau nhỏ nhỏ xinh xinh, cầm vừa tay, bên ngoài là chữ menu to tướng cùng tên quán, bên trên có hình vị tướng nak, xem ra quán này chắc làm theo sở thích của anh chàng này rồi.
Hoài An cũng xin một cái menu khác để xem. Hải Tú thì vẫn thích trà đào nên gọi trước chỉ chờ hai người còn lại.
Sau khi lật xem từng trang mỏng tanh mà bắt mắt với nhiều hình ảnh minh hoạ, cuối cùng Vi Vi chọn một ly kem mocha, Hoài An đơn giản là chọn một ly trà sữa truyền thống.
Sau khi gọi nước xong mọi người còn gọi thêm một phần bánh tráng muối tôm và một phần bánh tráng chiên
Bọn người Vi Vi đã hoàn thành phần thi của mình và muốn chuẩn bị rời đi, họ không ở lại tham gia phần thi bán đồ ăn cùng lớp vì Vi Vi không thích chen chút xô lấn như thế, còn phần kết quả của cuộc thi và giải thưởng cần chờ ban giám khảo xem xét, đưa ra đánh giá cụ thể, phần thưởng sẽ được công bố và thứ hai vào giờ chào cờ đầu tuần cho từng lớp.
Hoài An và Hải Tú đi lấy xe đạp ở nhà gửi, còn Vi Vi đứng đợi ở trước cổng. Hai người ra rồi cùng đi. Hoài An đèo Vi Vi trên chiếc xe đạp, Hải Tú đi một chiếc riêng. Ba người rời khỏi trường, đi được một đoạn Vi Vi mới đề nghị:
- Giờ này sớm quá, tớ không muốn về nhà, hay là, chúng ta tiềm quán nước nào ngồi chút nhé. Không ấy vào siêu thị đi một vòng cho mát. Trời nắng quá. Cũng sắp vào hè rồi.
Hoài An nói: - Sang quán trà sữa Nhóc Tì đi, chỗ ấy có máy lạnh, mát như trong động băng ấy, đi vòng vòng siêu thị mỏi chân lắm.
Hải Tú cũng tán thành với ý của Hoài An, giờ đạp xe tới siêu thị đã khá xa, chân cũng rả rời, làm sao người được chở hiểu cảm giác chứ. Thế là ba người tấp vào quán nước Nhóc Tì cách trường hai ngã ba, một ngã tư.
Tới rồi, quán Nhóc Tì này mới khai trương cách đây cũng một tuần vài ngày, vốn ở đây lúc trước là một ngôi nhà hai tầng, giờ tầng trệt đã được sửa sang lại làm quán nước, hai người để xe vào vỉa hè. Hải Tú còn loay hoay khoá chiếc xe đạp hồng của mình, cô nàng này được cái chính là quá cẩn thận trước sau, vào ngồi đây nhìn ra là có thể thấy xe thế mà cô nàng vẫn khoá lại để tránh bọn đạo chích cuốn mất chiếc xe.
Bỏ qua chuyện Hải Tú, Vi Vi đánh giá quán nước. Quán nước này chủ yếu lấy màu xanh lá cây làm chủ đạo, vào ngày nắng như thế này nhìn thấy màu xanh như thế thôi cũng thấy mát từ trong lòng ra. Cửa của quán là cửa kính điều khiển cảm ứng, nếu nói tới điểm nhấn của quán thì phải kể tới phần bên ngoài quán rất đẹp.
Họ dùng thanh sắc uốn cong thành vòng cung, trên đó chìa ra những đoạn sắc dài và chắc chắn rồi bẻ chúng thành lỗ tròn cách nhau rất đều, mỗi lỗ trò sẽ cho vào đó một chậu nhựa có trồng trầu bà, không biết trầu bà kiểng này nhập từ đâu mà lá nó to bằng bàn tay, xanh mươn mướt, dây cũng dài ngoằn ngoèo, bám vào thanh sắc một phần, phần còn lại rũ xuống. Ấy cũng ngộ, lần đầu tiên Vi Vi mới thấy cách trang trí độc đáo này. Phía trên là máy phun sương, giữ cho cây xanh cũng như làm mát không khí, còn có đường ống nhỏ dẫn nước, nối vào từng chậu, chắc là cách tưới nước, quả là thông minh mà.
Đi vào trong quán ấn tượng mạnh là trong quán không hề có bàn ghế, mà người ta dùng hộp gỗ vuông dài rộng hai mét, cao 50 xen ti mét, ghép kề vào nhau thành một dãy duy nhất, bên còn lại là bức tường vẽ các nhân vật trong game liên quân và treo vài chậu cây xanh. Trên bệ đó xếp vài chiếc hộp nhỏ cũng hình vuông và thêm đệm ngồi. Chỗ này nếu tụ tập nguyên lớp thì khó vì chỉ ngồi thêm cụm ba bốn người thôi, nhìn có vẻ rất chật chội. Với lại không có vách ngăn giữa các nhóm người.
Ba người bước lên trên chọn một chỗ và ngồi xuống, người phụ vụ ra tới là một anh đẹp trai, giọng nói ấm áp như gió xuân cùng nụ cười toả nắng. Vi Vi mỉm cười bắt chuyện:
- Anh là chủ của quán này sao ạ?
Người phục vụ cười vui tính.
- Anh không phải chủ, ba mẹ anh mới là chủ quán, hôm nay anh được nghỉ nên ra phụ thôi.
Vi Vi cười, nói đùa: - Thế anh là ông chủ nhỏ rồi còn gì.
Anh ta chỉ cười và hỏi:
- Mấy em muốn uống gì. Bên anh có matcha nhà làm ngon lắm.
Vi Vi cầm lên menu của quán. Quyển menu xếp vào nhau nhỏ nhỏ xinh xinh, cầm vừa tay, bên ngoài là chữ menu to tướng cùng tên quán, bên trên có hình vị tướng nak, xem ra quán này chắc làm theo sở thích của anh chàng này rồi.
Hoài An cũng xin một cái menu khác để xem. Hải Tú thì vẫn thích trà đào nên gọi trước chỉ chờ hai người còn lại.
Sau khi lật xem từng trang mỏng tanh mà bắt mắt với nhiều hình ảnh minh hoạ, cuối cùng Vi Vi chọn một ly kem mocha, Hoài An đơn giản là chọn một ly trà sữa truyền thống.
Sau khi gọi nước xong mọi người còn gọi thêm một phần bánh tráng muối tôm và một phần bánh tráng chiên
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.