Chương 99
Đồ Dạng Tiên Sâm
20/05/2024
Ngoại truyện 5
Dụ Ấu Tri biết Hạ Minh Sầm lại giở tính cậu chủ rồi.
Nhưng cái thứ tình yêu này quả thực có thể làm người ta mù quáng, cô chỉ cảm thấy anh giả vờ chán ghét thật sự rất đáng yêu.
Dụ Ấu Tri không giận chút nào, ngược lại càng vô lại dính chặt vào anh hơn, vòng tay lên cổ anh, hờn dỗi nói: “Bẩn chỗ nào, bẩn chỗ nào?”
Vừa hỏi, cô vừa chu môi hôn lên đôi lông mày đẹp trai và cả khóe môi cố tình mím lại của anh.
Đẩy như không đẩy, càng đẩy cô càng dính lại, Hạ Minh Sầm không trốn được những nụ hôn chi chít của cô, khuôn mặt vốn nghiêm túc cuối cùng cũng sụp đổ, không tự chủ được giương khóe miệng lên, vừa mắng vừa cười: “Em cái đồ lưu manh.”
Cái người này biết quá rõ điểm yếu của anh là ở đâu, luôn có một vạn cách để đối phó anh, ai anh cũng có thể làm mặt lạnh, duy nhất Dụ Ấu Tri, cho dù phòng tuyến của anh có cao đi chăng nữa, chỉ cần cô bắt đầu chơi xấu, thì không tới mấy giây sẽ bị cô đánh vỡ.
Nhưng hôm nay Hạ Minh Sầm vẫn muốn đấu tranh một chút, cố ý giương cao cằm lên không cho Dụ Ấu Tri hôn, ai ngờ cô vừa hôn đã trúng ngay yết hầu của anh.
Yết hầu của đàn ông là cái công tắc, bị đôi môi mềm mại lướt qua, nháy mắt ánh mắt Hạ Minh Sầm trở nên u ám.
“Tìm chết phải không?”
Dụ Ấu Tri cũng biết bản thân vừa rồi không cẩn thận hôn vào yết hầu của anh, nhưng lần này cô không phủ nhận, càng không trốn, mà cắn môi, dùng đôi mắt hạnh ngập nước và xuân tình nhìn anh.
Mặt cô có hơi đỏ, ngượng ngùng và khát vọng đều viết rõ trên mặt.
Chỉ nhìn nhau cũng có thể cảm nhận được nhịp tim dồn dập, không có người đàn ông nào có thể chịu được sự khiêu khích như vậy, yết hầu Hạ Minh Sầm chuyển động, dưới sự mời gọi im lặng của cô, khuôn mặt lạnh lùng của anh nhuốm những dục vọng cực kỳ tương phản, anh gấp không kiềm được mà hôn cô.
...
Hạ Minh Sầm bế Dụ Ấu Tri đi tắm rửa.
Sau khi ôm cô trở về giường, ngay cả mắt cô cũng không mở lên nổi nữa.
Hạ Minh Sầm để cô gối lên khuỷu tay mình, tay kia thỉnh thoảng nghịch tóc cô, khi Dụ Ấu Tri bị sự tiếp xúc mềm mại này ru ngủ, anh đột nhiên hỏi: “Thế rốt cuộc vì sao em giận?”
Cô à một tiếng, không mở mắt, lẩm bẩm nói: “Không có giận mà.”
Hiển nhiên Hạ Minh Sầm không tin: “Vậy hôm nay vì sao không muốn gọi anh.”
Thế mà anh vẫn còn băn khoăn cái này?
Dụ Ấu Tri đáp có lệ: “... Em ngại.”
“Trước đây không thấy em ngại mà.” Hạ Minh Sầm nói: “Lẽ nào hôm nay da mặt em đột nhiên mỏng đi rồi?”
“Trước đây em cũng bị anh ép kêu mà?”
“Hôm nay ép em cũng không chịu kêu.”
Dây dưa không dứt đúng không, bây giờ Dụ Ấu Tri mệt đến mức chỉ muốn đi ngủ, không rảnh chơi trò đổ lỗi với anh, mập mờ đáp: “Nhiều cư dân mạng gọi anh là chồng như vậy, anh còn nghe chưa đủ hả? Thiếu em cũng không tính là thiếu.”
Anh cau mày, nhẹ nhàng kéo tóc cô, trầm giọng nói: “Em nghiêm túc đấy à?”
“Ừ.” Dụ Ấu Tri chỉ muốn mau chóng đuổi anh, “Cậu chủ, em muốn đi ngủ.”
Hạ Minh Sầm: “Ngủ đi.”
Sau đó anh rút cánh tay ra khỏi cổ cô, kéo chăn lên rồi nằm nghiêng quay lưng về phía cô, gáy hướng về phía cô.
Dụ Ấu Tri bị cơn buồn ngủ tấn công, anh náo loạn như vậy đột nhiên cô tỉnh hẳn.
Cô nhích người, áp vào lưng anh, không ngờ người đàn ông lại nhích về phía trước, kéo khoảng cách với cô.
Dụ Ấu Tri nghĩ thầm em còn không trị được anh sao, cô duỗi tay ôm lấy anh từ phía sau, má dán lên lưng anh, ngang ngược vắt chân qua người anh, giống như con gấu túi ôm cây.
Hạ Minh Sầm không tránh ra, vẫn đưa lưng về phía cô, trầm giọng hỏi: “Không phải nói muốn ngủ sao? Em đang làm gì đây?”
Dụ Ấu Tri làm nũng: “Anh xoay lưng vậy em không ngủ được.”
Người đàn ông cười giễu cợt.
Thấy anh không có ý định quay người lại, cô lại ra chiêu: “Cậu chủ à, anh nhẫn tâm để em mất ngủ sao?”
Hạ Minh Sầm thản nhiên nhắc nhở: “Gọi sai xưng hô rồi.”
“...”
Dụ Ấu Tri há miệng, cuối cùng bất đắc dĩ nói: “Sao anh cứ bắt em gọi anh bằng hai chữ kia thế? Mỗi ngày ở trên mạng nghe nhiều người gọi như vậy, anh nghe không chán à?”
Hạ Minh Sầm: “Em thì khác.”
“Khác chỗ nào, không phải đều là người sao?”
Lúc này đột nhiên anh lật người lại, bóp mặt Dụ Ấu Tri, khó chịu nói: “Dụ Ấu Tri, em ngu thật hay giả ngu đó? Em gọi với họ gọi có thể giống nhau sao?”
“Sao không giống...”
Vào lúc Hạ Minh Sầm sắp phát hỏa, cô bĩu môi, nói vô cùng nhỏ: “... Không phải đều là không danh chính ngôn thuận sao, chúng ta cũng chưa kết hôn.”
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Hạ Minh Sầm sửng sốt.
Dụ Ấu Tri cắn môi, nhanh chóng ý thức được câu vừa rồi của mình thật sự rất giống giục kết hôn, giống như cầu xin anh danh phận vậy.
Lần này đổi lại cô làm kiêu, lật người lại xoay lưng với anh.
Một mặt cô hi vọng anh đừng phát hiện ra tâm tư của cô, mặt khác lại hi vọng anh có thể phát huy sự nhạy bén của cảnh sát, phát hiện ra tâm tư của cô, sau đó cho cô một đáp án an tâm.
Lần này cuối cùng Dụ Ấu Tri cũng biết cái gì gọi là tình cảm càng tốt thì càng thích giả bộ, rõ ràng cô rất rất rõ anh yêu mình biết bao, nhưng vẫn không nhịn được muốn thăm dò, sợ đột nhiên có một ngày, tình yêu của anh đột nhiên ít hơn của mình một chút.
Nhưng anh thật sự đã rất nhân nhượng cô, cho dù thỉnh thoảng giở tính cậu chủ, nhưng cô vừa dỗ đã hết dỗi.
Tốt nhất nên sửa vậy, không làm khó anh nữa.
Dụ Ấu Tri do dự: “Ý của em là...”
Thế nhưng anh lại than nhẹ cắt ngang lời cô, tiến lại gần, ôm cô từ phía sau.
Hôn lên gáy cô, anh thấp giọng nói: “Em ngốc hả, em cho rằng anh không muốn danh chính ngôn thuận làm chồng em sao? Thân phận bạn trai này đối với anh không có bất cứ sự bảo hộ nào của pháp luật, chia tay xong thì chẳng còn gì.”
Dụ Ấu Tri sửng sốt.
Không biết vì sao, nghe thấy anh nói hai chữ chia tay, cô như trở nên căng thẳng, sợ hai từ này sẽ phủ lên bọn họ lần nữa.
“Chia tay cái gì!”
Dụ Ấu Tri xoay người lại, ôm lấy anh, vô cùng kiên định nói: “Cho dù không có pháp luật bảo hộ, không danh chính ngôn thuận, thì đời này của em cũng không thể chia tay với anh.”
Anh khẽ hỏi: “Thật?”
“Ừ.”
“Vậy sau này nếu cãi nhau thì phải làm sao?”
“Vậy thì cứ cãi thôi, cãi xong lại làm lành không phải là được rồi sao, dù sao cũng không chia tay.”
Tim mềm nhũn thành một vũng nước, Hạ Minh Sầm cúi đầu hôn trán cô.
Thì ra anh cũng rất gấp.
Trong lòng Dụ Ấu Tri cảm thấy ngọt ngào.
Vậy anh định khi nào sẽ nhắc lại chuyện kết hôn?
Dụ Ấu Tri thầm quyết định trong lòng, lần sau nếu anh nhắc tới chuyện kết hôn nữa, cô tuyệt đối không làm kiêu, chỉ cần anh nhắc, cô sẽ gật đầu.
Sau đó không chút do dự mà gả cho anh.
-
Sau khi công bố mình có bạn gái, Hạ Minh Sầm ít lộ mặt trên livestream hơn nữa.
Nhưng hiển nhiên cư dân mạng không dễ xua đuổi như vậy, cho dù cảnh sát Hạ không ở đó, thì bình luận trên màn hình mười cái vẫn có năm cái cue(*) anh vào.
(*)Trên mạng xã hội, “cue” thường không được dùng theo nghĩa tiếng Anh của từ này, mà theo nghĩa các bạn láng giềng đang hiểu. Cụ thể, “cue” hoặc “cue someone” là nhắc tới, đề cập tới một đối tượng không trực tiếp có mặt/không trực tiếp liên quan trong cuộc hội thoại/chủ đề mọi người đang bàn luận.
Về cơ bản đều hỏi khi nào cảnh sát Hạ lộ mặt.
Tiểu Sa phụ trách livestream có chút tổn thương, nhưng không sao cả, bởi vì đổi lập trường mà nghĩ, nếu phải chọn một trong hai nữ streamer, không xét đến những yếu tố khác, thì anh ấy cũng sẽ chọn người trông đẹp hơn trong hai người.
Tiểu Sa chạy ba chân bốn cẳng tới văn phòng của Hạ Minh Sầm, tiếc rằng Hạ Minh Sầm không chịu mở miệng.
Anh không nói, không có nghĩa là Tiểu Sa không thể tự mình đoán.
Buổi trưa lúc ăn cơm, Tiểu Sa tận lực chất vấn Hạ Minh Sầm trước mặt mấy đồng đội ở đội hình sự.
“Đội phó, anh nói thật đi, có phải kiểm sát Dụ thấy anh bị cư dận mạng gọi là chồng nên ghen, thế nên chị ấy không để anh livestream đúng không?”
Hạ Minh Sầm: “Không phải vậy.”
Tiểu Sa lại không tin: “Ghen cũng rất bình thường mà, ghen có nghĩa là chị ấy yêu anh, thuận tiện còn có thể để kiểm sát Dụ nảy sinh ra chút cảm giác nguy cơ, nếu chị ấy biết nhiều người thích anh như vậy, sợ anh bị người ta cướp mất, thì sẽ đối xử với anh tốt hơn nữa.”
“Không cần thiết, cô ấy đối với tôi đủ tốt rồi.”
Tiểu Sa sửng sốt, ngược lại những người khác phản ứng rất nhanh, xoa cánh tay nói: “Dm màn ân ái này show nhanh tới mức đỡ không kịp.”
Đội trưởng Lê ở một bên chỉ im lặng ăn cơm đột nhiên nói một câu: “Tình cảm hai người tốt như vậy, định khi nào đăng ký?”
Không đợi Hạ Minh Sầm nói, cảnh sát Tống đã kinh ngạc nói: “Đăng ký? Nhanh quá không, bọn họ mới yêu nhau không lâu mà.”
Đội trưởng Lê là người hiểu rõ tình hình, cũng đã chứng kiến bọn họ trải qua sinh tử, thế nên cảm thấy hai người lúc này đăng ký kết hôn là nước chảy thành sông, nhưng những người khác không biết Hạ Minh Sầm và Dụ Ấu Tri đã quen biết từ lâu, không những quen nhau từ thời niên thiếu, mà còn là tình đầu của nhau, là đôi tình nhân tan rồi lại hợp.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Bản thân đương sự còn lười giải thích, anh ấy hà tất phải làm điều thừa, thế là đối với những nghi hoặc cảm thán quá nhanh của những người khác không hề lên tiếng giải thích thay Hạ Minh Sầm.
Hạ Minh Sầm cũng không giải thích, nói thẳng: “Sắp rồi, cầu hôn trước đã.”
Trừ đội trưởng Lê, những người khác ngay lập tức càng kinh ngạc hơn.
“Đã quyết định cầu hôn rồi?!”
“Woa, tình yêu đích thực mà tới thì thật sự cản cũng cản không nổi!” Cảnh sát Tống liên tục cảm thán: “Trước đây ai theo đuổi cậu cũng không nhìn lấy một cái, tôi còn cho rằng cậu không có hứng thú với yêu đường, càng đừng nói đến kết hôn. Ai ngờ kiểm sát Dụ vừa xuất hiện, cái tốc độ thông suốt này của cậu cũng quá nhanh rồi đó, quả thực như ngồi tên lửa.”
Những người khác trợn tròn mắt, nhưng đội trưởng Lê lại vô cùng bình tĩnh gật đầu, ngược lại đi thắc mắc về suy nghĩ đậm tính nghi lễ của cậu chủ: “Giữa cậu với cô ấy còn cần cầu hôn sao?”
Tình đầu năm mười bảy mười tám tuổi, chia tay mấy năm vẫn không thể quên đối phương, giờ tái hợp, lại trải qua nhiều chuyện như vậy, tình cảm gắn bó keo sơn, mười con trâu cũng không thể tách rời bọn họ.
Với tình cảm này của hai người, đội trưởng Lê cho rằng giữa hai người hoàn toàn không cần cái đó, cậu chủ chỉ cần nói một lời kết hôn, bên Dụ Ấu Tri chắc chắn sẽ lập tức đồng ý.
Mấy người không biết tình hình thì nhao nhao ngăn cản nói: “Đội trưởng Lê, câu này của anh không đúng đâu nhá, kết hôn chớp nhoáng còn không cầu hôn, rủi ro quá lớn, lỡ như tới lúc đó kiểm sát Dụ từ chối thì phải làm sao?”
Nhưng Hạ Minh Sầm, người hiểu rõ ý của đội trưởng Lê lại nhướng mày, cong môi, trong giọng nói có chút bất lực.
“Nếu không phải vì thỏa mãn cô ấy, thì hiện tại tôi chỉ mong sao có thể nghỉ phép đi đăng ký với cô ấy luôn.”
Mấy người khác: “...”
Ỷ vào mình trông đẹp trai, cái này thật không khỏi tự tin thái quá rồi.
-
Cho dù ăn bữa cơm này có biết bao kinh ngạc, nhưng tóm lại Tiểu Sa đã biết được từ Hạ Minh Sầm chuyện Dụ Ấu Tri không hề phản đối bạn trai mình livestream.
Chỉ đơn thuần là bản thân Hạ Minh Sầm không muốn mà thôi.
Dạo này anh ấy chỉ cần vừa bắt đầu livestream là cư dân mạng đã hỏi cảnh sát Hạ đi đâu rồi, cứ như vậy cũng không phải cách, cuối cùng khi cư dân mạng tiến công lần nữa, Tiểu Sa chỉ có thể cầu cứu Hạ Minh Sầm tới giúp.
Hạ Minh Sầm không phải người thật sự máu lạnh vô tình, biết những cư dân mạng kia muốn thấy anh chắc chắn không có ý tốt, quả nhiên vừa xuất hiện trước ống kính, trong màn hình đều nhắc đến chuyện bạn gái anh.
Biết bạn gái cảnh sát Hạ là kiểm sát viên, lại bắt đầu tò mò rốt cuộc bạn gái của anh trông như thế nào, có xứng đôi vừa lứa với cảnh sát Hạ hay không.
“Cái này còn cần nói?” Tiểu Sa cười nói: “Không phải mọi người đều xem video họp báo kia mà biết cảnh sát Hạ sao? Bạn gái anh ấy ngồi ở phía bên kia đó.”
“???”
“Là chị kiểm sát trong buổi họp báo???”
“Dm dm dm dm dm dm dm dm dm”
Thế là video họp báo nào đó lại bị lật lại lần nữa, lúc đó sau khi video họp báo hot lên, cảnh sát Hạ và một nữ kiểm sát viên xinh đẹp trẻ tuổi khác cũng cùng hot, chẳng qua sau này cảnh sát Hạ nhận công việc livestream, nên mới được cư dân mạng biết đến nhiều hơn.
Vòng vo cả ngày thì ra hai người này là một đôi???
Trên nền màu xanh lam, hai cái người mặc đồng phục riêng biệt của mình này lại là một đôi.
Có người cắt mất Cục trưởng cục Cảnh sát và kiểm sát trưởng ngồi ở giữa đi, ghép hai người họ ngồi gần nhau.
Tài khoản video tiếp thị đã nhanh chóng biến video và bình luận của cư dân mạng thành video ngắn rồi đăng lên mạng, tiếp tục mở rộng tình hình.
“Cứu mạng, lẽ nào tôi là người cuối cùng biết chị gái kiểm sát và anh trai cảnh sát phụ trách phát ngôn trong buổi họp báo vô cùng hot cách đó không lâu là một đôi sao? Thật sự xứng đôi, chồng tôi và vợ tôi là một đôi, quả nhiên người đẹp đều đi thi công chức rồi tiêu hóa nội bộ từ lâu rồi, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, vĩnh viễn không đến lượt chúng ta, khóc đây.”
Dụ Ấu Tri biết Hạ Minh Sầm lại giở tính cậu chủ rồi.
Nhưng cái thứ tình yêu này quả thực có thể làm người ta mù quáng, cô chỉ cảm thấy anh giả vờ chán ghét thật sự rất đáng yêu.
Dụ Ấu Tri không giận chút nào, ngược lại càng vô lại dính chặt vào anh hơn, vòng tay lên cổ anh, hờn dỗi nói: “Bẩn chỗ nào, bẩn chỗ nào?”
Vừa hỏi, cô vừa chu môi hôn lên đôi lông mày đẹp trai và cả khóe môi cố tình mím lại của anh.
Đẩy như không đẩy, càng đẩy cô càng dính lại, Hạ Minh Sầm không trốn được những nụ hôn chi chít của cô, khuôn mặt vốn nghiêm túc cuối cùng cũng sụp đổ, không tự chủ được giương khóe miệng lên, vừa mắng vừa cười: “Em cái đồ lưu manh.”
Cái người này biết quá rõ điểm yếu của anh là ở đâu, luôn có một vạn cách để đối phó anh, ai anh cũng có thể làm mặt lạnh, duy nhất Dụ Ấu Tri, cho dù phòng tuyến của anh có cao đi chăng nữa, chỉ cần cô bắt đầu chơi xấu, thì không tới mấy giây sẽ bị cô đánh vỡ.
Nhưng hôm nay Hạ Minh Sầm vẫn muốn đấu tranh một chút, cố ý giương cao cằm lên không cho Dụ Ấu Tri hôn, ai ngờ cô vừa hôn đã trúng ngay yết hầu của anh.
Yết hầu của đàn ông là cái công tắc, bị đôi môi mềm mại lướt qua, nháy mắt ánh mắt Hạ Minh Sầm trở nên u ám.
“Tìm chết phải không?”
Dụ Ấu Tri cũng biết bản thân vừa rồi không cẩn thận hôn vào yết hầu của anh, nhưng lần này cô không phủ nhận, càng không trốn, mà cắn môi, dùng đôi mắt hạnh ngập nước và xuân tình nhìn anh.
Mặt cô có hơi đỏ, ngượng ngùng và khát vọng đều viết rõ trên mặt.
Chỉ nhìn nhau cũng có thể cảm nhận được nhịp tim dồn dập, không có người đàn ông nào có thể chịu được sự khiêu khích như vậy, yết hầu Hạ Minh Sầm chuyển động, dưới sự mời gọi im lặng của cô, khuôn mặt lạnh lùng của anh nhuốm những dục vọng cực kỳ tương phản, anh gấp không kiềm được mà hôn cô.
...
Hạ Minh Sầm bế Dụ Ấu Tri đi tắm rửa.
Sau khi ôm cô trở về giường, ngay cả mắt cô cũng không mở lên nổi nữa.
Hạ Minh Sầm để cô gối lên khuỷu tay mình, tay kia thỉnh thoảng nghịch tóc cô, khi Dụ Ấu Tri bị sự tiếp xúc mềm mại này ru ngủ, anh đột nhiên hỏi: “Thế rốt cuộc vì sao em giận?”
Cô à một tiếng, không mở mắt, lẩm bẩm nói: “Không có giận mà.”
Hiển nhiên Hạ Minh Sầm không tin: “Vậy hôm nay vì sao không muốn gọi anh.”
Thế mà anh vẫn còn băn khoăn cái này?
Dụ Ấu Tri đáp có lệ: “... Em ngại.”
“Trước đây không thấy em ngại mà.” Hạ Minh Sầm nói: “Lẽ nào hôm nay da mặt em đột nhiên mỏng đi rồi?”
“Trước đây em cũng bị anh ép kêu mà?”
“Hôm nay ép em cũng không chịu kêu.”
Dây dưa không dứt đúng không, bây giờ Dụ Ấu Tri mệt đến mức chỉ muốn đi ngủ, không rảnh chơi trò đổ lỗi với anh, mập mờ đáp: “Nhiều cư dân mạng gọi anh là chồng như vậy, anh còn nghe chưa đủ hả? Thiếu em cũng không tính là thiếu.”
Anh cau mày, nhẹ nhàng kéo tóc cô, trầm giọng nói: “Em nghiêm túc đấy à?”
“Ừ.” Dụ Ấu Tri chỉ muốn mau chóng đuổi anh, “Cậu chủ, em muốn đi ngủ.”
Hạ Minh Sầm: “Ngủ đi.”
Sau đó anh rút cánh tay ra khỏi cổ cô, kéo chăn lên rồi nằm nghiêng quay lưng về phía cô, gáy hướng về phía cô.
Dụ Ấu Tri bị cơn buồn ngủ tấn công, anh náo loạn như vậy đột nhiên cô tỉnh hẳn.
Cô nhích người, áp vào lưng anh, không ngờ người đàn ông lại nhích về phía trước, kéo khoảng cách với cô.
Dụ Ấu Tri nghĩ thầm em còn không trị được anh sao, cô duỗi tay ôm lấy anh từ phía sau, má dán lên lưng anh, ngang ngược vắt chân qua người anh, giống như con gấu túi ôm cây.
Hạ Minh Sầm không tránh ra, vẫn đưa lưng về phía cô, trầm giọng hỏi: “Không phải nói muốn ngủ sao? Em đang làm gì đây?”
Dụ Ấu Tri làm nũng: “Anh xoay lưng vậy em không ngủ được.”
Người đàn ông cười giễu cợt.
Thấy anh không có ý định quay người lại, cô lại ra chiêu: “Cậu chủ à, anh nhẫn tâm để em mất ngủ sao?”
Hạ Minh Sầm thản nhiên nhắc nhở: “Gọi sai xưng hô rồi.”
“...”
Dụ Ấu Tri há miệng, cuối cùng bất đắc dĩ nói: “Sao anh cứ bắt em gọi anh bằng hai chữ kia thế? Mỗi ngày ở trên mạng nghe nhiều người gọi như vậy, anh nghe không chán à?”
Hạ Minh Sầm: “Em thì khác.”
“Khác chỗ nào, không phải đều là người sao?”
Lúc này đột nhiên anh lật người lại, bóp mặt Dụ Ấu Tri, khó chịu nói: “Dụ Ấu Tri, em ngu thật hay giả ngu đó? Em gọi với họ gọi có thể giống nhau sao?”
“Sao không giống...”
Vào lúc Hạ Minh Sầm sắp phát hỏa, cô bĩu môi, nói vô cùng nhỏ: “... Không phải đều là không danh chính ngôn thuận sao, chúng ta cũng chưa kết hôn.”
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Hạ Minh Sầm sửng sốt.
Dụ Ấu Tri cắn môi, nhanh chóng ý thức được câu vừa rồi của mình thật sự rất giống giục kết hôn, giống như cầu xin anh danh phận vậy.
Lần này đổi lại cô làm kiêu, lật người lại xoay lưng với anh.
Một mặt cô hi vọng anh đừng phát hiện ra tâm tư của cô, mặt khác lại hi vọng anh có thể phát huy sự nhạy bén của cảnh sát, phát hiện ra tâm tư của cô, sau đó cho cô một đáp án an tâm.
Lần này cuối cùng Dụ Ấu Tri cũng biết cái gì gọi là tình cảm càng tốt thì càng thích giả bộ, rõ ràng cô rất rất rõ anh yêu mình biết bao, nhưng vẫn không nhịn được muốn thăm dò, sợ đột nhiên có một ngày, tình yêu của anh đột nhiên ít hơn của mình một chút.
Nhưng anh thật sự đã rất nhân nhượng cô, cho dù thỉnh thoảng giở tính cậu chủ, nhưng cô vừa dỗ đã hết dỗi.
Tốt nhất nên sửa vậy, không làm khó anh nữa.
Dụ Ấu Tri do dự: “Ý của em là...”
Thế nhưng anh lại than nhẹ cắt ngang lời cô, tiến lại gần, ôm cô từ phía sau.
Hôn lên gáy cô, anh thấp giọng nói: “Em ngốc hả, em cho rằng anh không muốn danh chính ngôn thuận làm chồng em sao? Thân phận bạn trai này đối với anh không có bất cứ sự bảo hộ nào của pháp luật, chia tay xong thì chẳng còn gì.”
Dụ Ấu Tri sửng sốt.
Không biết vì sao, nghe thấy anh nói hai chữ chia tay, cô như trở nên căng thẳng, sợ hai từ này sẽ phủ lên bọn họ lần nữa.
“Chia tay cái gì!”
Dụ Ấu Tri xoay người lại, ôm lấy anh, vô cùng kiên định nói: “Cho dù không có pháp luật bảo hộ, không danh chính ngôn thuận, thì đời này của em cũng không thể chia tay với anh.”
Anh khẽ hỏi: “Thật?”
“Ừ.”
“Vậy sau này nếu cãi nhau thì phải làm sao?”
“Vậy thì cứ cãi thôi, cãi xong lại làm lành không phải là được rồi sao, dù sao cũng không chia tay.”
Tim mềm nhũn thành một vũng nước, Hạ Minh Sầm cúi đầu hôn trán cô.
Thì ra anh cũng rất gấp.
Trong lòng Dụ Ấu Tri cảm thấy ngọt ngào.
Vậy anh định khi nào sẽ nhắc lại chuyện kết hôn?
Dụ Ấu Tri thầm quyết định trong lòng, lần sau nếu anh nhắc tới chuyện kết hôn nữa, cô tuyệt đối không làm kiêu, chỉ cần anh nhắc, cô sẽ gật đầu.
Sau đó không chút do dự mà gả cho anh.
-
Sau khi công bố mình có bạn gái, Hạ Minh Sầm ít lộ mặt trên livestream hơn nữa.
Nhưng hiển nhiên cư dân mạng không dễ xua đuổi như vậy, cho dù cảnh sát Hạ không ở đó, thì bình luận trên màn hình mười cái vẫn có năm cái cue(*) anh vào.
(*)Trên mạng xã hội, “cue” thường không được dùng theo nghĩa tiếng Anh của từ này, mà theo nghĩa các bạn láng giềng đang hiểu. Cụ thể, “cue” hoặc “cue someone” là nhắc tới, đề cập tới một đối tượng không trực tiếp có mặt/không trực tiếp liên quan trong cuộc hội thoại/chủ đề mọi người đang bàn luận.
Về cơ bản đều hỏi khi nào cảnh sát Hạ lộ mặt.
Tiểu Sa phụ trách livestream có chút tổn thương, nhưng không sao cả, bởi vì đổi lập trường mà nghĩ, nếu phải chọn một trong hai nữ streamer, không xét đến những yếu tố khác, thì anh ấy cũng sẽ chọn người trông đẹp hơn trong hai người.
Tiểu Sa chạy ba chân bốn cẳng tới văn phòng của Hạ Minh Sầm, tiếc rằng Hạ Minh Sầm không chịu mở miệng.
Anh không nói, không có nghĩa là Tiểu Sa không thể tự mình đoán.
Buổi trưa lúc ăn cơm, Tiểu Sa tận lực chất vấn Hạ Minh Sầm trước mặt mấy đồng đội ở đội hình sự.
“Đội phó, anh nói thật đi, có phải kiểm sát Dụ thấy anh bị cư dận mạng gọi là chồng nên ghen, thế nên chị ấy không để anh livestream đúng không?”
Hạ Minh Sầm: “Không phải vậy.”
Tiểu Sa lại không tin: “Ghen cũng rất bình thường mà, ghen có nghĩa là chị ấy yêu anh, thuận tiện còn có thể để kiểm sát Dụ nảy sinh ra chút cảm giác nguy cơ, nếu chị ấy biết nhiều người thích anh như vậy, sợ anh bị người ta cướp mất, thì sẽ đối xử với anh tốt hơn nữa.”
“Không cần thiết, cô ấy đối với tôi đủ tốt rồi.”
Tiểu Sa sửng sốt, ngược lại những người khác phản ứng rất nhanh, xoa cánh tay nói: “Dm màn ân ái này show nhanh tới mức đỡ không kịp.”
Đội trưởng Lê ở một bên chỉ im lặng ăn cơm đột nhiên nói một câu: “Tình cảm hai người tốt như vậy, định khi nào đăng ký?”
Không đợi Hạ Minh Sầm nói, cảnh sát Tống đã kinh ngạc nói: “Đăng ký? Nhanh quá không, bọn họ mới yêu nhau không lâu mà.”
Đội trưởng Lê là người hiểu rõ tình hình, cũng đã chứng kiến bọn họ trải qua sinh tử, thế nên cảm thấy hai người lúc này đăng ký kết hôn là nước chảy thành sông, nhưng những người khác không biết Hạ Minh Sầm và Dụ Ấu Tri đã quen biết từ lâu, không những quen nhau từ thời niên thiếu, mà còn là tình đầu của nhau, là đôi tình nhân tan rồi lại hợp.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Bản thân đương sự còn lười giải thích, anh ấy hà tất phải làm điều thừa, thế là đối với những nghi hoặc cảm thán quá nhanh của những người khác không hề lên tiếng giải thích thay Hạ Minh Sầm.
Hạ Minh Sầm cũng không giải thích, nói thẳng: “Sắp rồi, cầu hôn trước đã.”
Trừ đội trưởng Lê, những người khác ngay lập tức càng kinh ngạc hơn.
“Đã quyết định cầu hôn rồi?!”
“Woa, tình yêu đích thực mà tới thì thật sự cản cũng cản không nổi!” Cảnh sát Tống liên tục cảm thán: “Trước đây ai theo đuổi cậu cũng không nhìn lấy một cái, tôi còn cho rằng cậu không có hứng thú với yêu đường, càng đừng nói đến kết hôn. Ai ngờ kiểm sát Dụ vừa xuất hiện, cái tốc độ thông suốt này của cậu cũng quá nhanh rồi đó, quả thực như ngồi tên lửa.”
Những người khác trợn tròn mắt, nhưng đội trưởng Lê lại vô cùng bình tĩnh gật đầu, ngược lại đi thắc mắc về suy nghĩ đậm tính nghi lễ của cậu chủ: “Giữa cậu với cô ấy còn cần cầu hôn sao?”
Tình đầu năm mười bảy mười tám tuổi, chia tay mấy năm vẫn không thể quên đối phương, giờ tái hợp, lại trải qua nhiều chuyện như vậy, tình cảm gắn bó keo sơn, mười con trâu cũng không thể tách rời bọn họ.
Với tình cảm này của hai người, đội trưởng Lê cho rằng giữa hai người hoàn toàn không cần cái đó, cậu chủ chỉ cần nói một lời kết hôn, bên Dụ Ấu Tri chắc chắn sẽ lập tức đồng ý.
Mấy người không biết tình hình thì nhao nhao ngăn cản nói: “Đội trưởng Lê, câu này của anh không đúng đâu nhá, kết hôn chớp nhoáng còn không cầu hôn, rủi ro quá lớn, lỡ như tới lúc đó kiểm sát Dụ từ chối thì phải làm sao?”
Nhưng Hạ Minh Sầm, người hiểu rõ ý của đội trưởng Lê lại nhướng mày, cong môi, trong giọng nói có chút bất lực.
“Nếu không phải vì thỏa mãn cô ấy, thì hiện tại tôi chỉ mong sao có thể nghỉ phép đi đăng ký với cô ấy luôn.”
Mấy người khác: “...”
Ỷ vào mình trông đẹp trai, cái này thật không khỏi tự tin thái quá rồi.
-
Cho dù ăn bữa cơm này có biết bao kinh ngạc, nhưng tóm lại Tiểu Sa đã biết được từ Hạ Minh Sầm chuyện Dụ Ấu Tri không hề phản đối bạn trai mình livestream.
Chỉ đơn thuần là bản thân Hạ Minh Sầm không muốn mà thôi.
Dạo này anh ấy chỉ cần vừa bắt đầu livestream là cư dân mạng đã hỏi cảnh sát Hạ đi đâu rồi, cứ như vậy cũng không phải cách, cuối cùng khi cư dân mạng tiến công lần nữa, Tiểu Sa chỉ có thể cầu cứu Hạ Minh Sầm tới giúp.
Hạ Minh Sầm không phải người thật sự máu lạnh vô tình, biết những cư dân mạng kia muốn thấy anh chắc chắn không có ý tốt, quả nhiên vừa xuất hiện trước ống kính, trong màn hình đều nhắc đến chuyện bạn gái anh.
Biết bạn gái cảnh sát Hạ là kiểm sát viên, lại bắt đầu tò mò rốt cuộc bạn gái của anh trông như thế nào, có xứng đôi vừa lứa với cảnh sát Hạ hay không.
“Cái này còn cần nói?” Tiểu Sa cười nói: “Không phải mọi người đều xem video họp báo kia mà biết cảnh sát Hạ sao? Bạn gái anh ấy ngồi ở phía bên kia đó.”
“???”
“Là chị kiểm sát trong buổi họp báo???”
“Dm dm dm dm dm dm dm dm dm”
Thế là video họp báo nào đó lại bị lật lại lần nữa, lúc đó sau khi video họp báo hot lên, cảnh sát Hạ và một nữ kiểm sát viên xinh đẹp trẻ tuổi khác cũng cùng hot, chẳng qua sau này cảnh sát Hạ nhận công việc livestream, nên mới được cư dân mạng biết đến nhiều hơn.
Vòng vo cả ngày thì ra hai người này là một đôi???
Trên nền màu xanh lam, hai cái người mặc đồng phục riêng biệt của mình này lại là một đôi.
Có người cắt mất Cục trưởng cục Cảnh sát và kiểm sát trưởng ngồi ở giữa đi, ghép hai người họ ngồi gần nhau.
Tài khoản video tiếp thị đã nhanh chóng biến video và bình luận của cư dân mạng thành video ngắn rồi đăng lên mạng, tiếp tục mở rộng tình hình.
“Cứu mạng, lẽ nào tôi là người cuối cùng biết chị gái kiểm sát và anh trai cảnh sát phụ trách phát ngôn trong buổi họp báo vô cùng hot cách đó không lâu là một đôi sao? Thật sự xứng đôi, chồng tôi và vợ tôi là một đôi, quả nhiên người đẹp đều đi thi công chức rồi tiêu hóa nội bộ từ lâu rồi, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, vĩnh viễn không đến lượt chúng ta, khóc đây.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.