Chương 92: Căn hộ của Hạ Ninh.
Mộc Mộc Tầm Tầm
08/01/2021
" Tiểu Ninh. Bà nói bà thích chứ không yêu Hàn Trì. Vậy bà yêu ai chưa?. Bà hiểu yêu sẽ có cảm giác khác với thích à.?"
Lãnh Nguyệt đột nhiên tò mò. Lẽ nào Tiểu Ninh đã yêu rồi sao. Yêu rồi nên mới dám khẳng định tình cảm với Hàn Trì chỉ là thích bình thường. Hạ Ninh có thể yêu ai đây. Đột nhiên mắt Lãnh Nguyệt sáng hẳn lên. Lục Cảnh Phong chính là cái tên Lãnh Nguyệt nghĩ đến. Cô cười nham nhở với Hạ Ninh.
Hạ Ninh đang suy nghĩ về câu hỏi của Lãnh Nguyệt. Rồi tự hỏi bản thân mình. Cô thật sự phân biệt được yêu và thích sao. Liệu có phải Triệu Hằng đối với cô cũng chỉ là thích. Chỉ cô ngộ nhận đó là yêu. Và liệu cô có thật sự yêu Triệu Hằng không.
Cô hy sinh tất cả vì hắn. Muốn được cùng hắn sớm chiều bên nhau. Muốn được là thê tử của hắn. Muốn sinh cho hắn những đứa trẻ đáng yêu. Sau khi hắn phản bội cô. Cô đau đớn khổ sở. Nỗi đau như vạn tiễn xuyên tim. Như thế cô có được gọi là yêu chưa.Cô cười tự giễu.
" Mình chưa ăn thịt heo cũng đâu có nghĩa là chưa nhìn thấy heo chạy. Thích là gì?. Là người ta sẽ thấy vui khi đi cùng người ta thích. Còn yêu?..Còn yêu ư. Bình yên,hạnh phúc,an toàn là cảm giác khi đi cùng người mình yêu. Sao tui nói đúng không?. Bà chia sẻ một chút kinh nghiệm với Khiết Khiết của bà đi".
Hạ Ninh chọc trúng chỗ ngứa của Lãnh Nguyệt. Cô ấy lập tức nói không ngừng nghỉ. Kể tất tần cảm giác của cô đối với Lâm Khiết. Hạ Ninh cảm thấy cũng không khác gì so với suy nghĩ của cô. Hạ Ninh mỉm cười nhìn Lãnh Nguyệt. Cô hy vọng Lãnh Nguyệt sẽ mãi mãi hạnh phúc với tình yêu của mình. Và sẽ có một kết quả hoàn mỹ với Lâm Khiết.
" Tiểu Ninh bà không biết đâu. Có lúc tui hận không thể kè kè với Khiết Khiết 24/24. Chỉ cần một ngày. À không phải một tiếng thôi,không thấy Khiết Khiết là tui đã nhớ cậu ấy đến chết rồi. Ôi cậu nhắc làm tui nhớ hoàng hậu của tui rồi". Lãnh Nguyệt khoa trương ôm ngực.
Hạ Ninh trừng mắt với Lãnh Nguyệt rồi xoay người đi ra cổng. Cô không về ký túc. Bởi vì có Lãnh Nguyệt nên cô dẫn Lãnh Nguyệt đến chung cư cô đã mua. Một tuần cô thường đến đó một lần. Nơi đó là nơi cô dùng để cất giữ và điều chế các loại thuốc.
Lãnh Nguyệt cứ nghĩ Hạ Ninh sẽ đưa cô đến khách sạn. Ai biết cô lại đưa cô đến chung cư. Là một căn hộ nhỏ của Hạ Ninh mua. Cô ấy nói vì nguyên tắc của nhà trường. Nên cô cũng không thường đến ở đây lắm.
Bước vào căn hộ. Lãnh Nguyệt đã nghe được một mùi hương dễ chịu của hoa. Cô không lầm đây là mùi hương của hoa thạch thảo. Lãnh Nguyệt hỏi Hạ Ninh phải không. Hạ Ninh lập tức dẫn cô đến bạn công. Lãnh Nguyệt há hốc mồm. Trời ạ. Một ban công toàn hoa thạch thảo. Phải hơn hai mươi chậu đủ loại màu sắc hoa. Thật sự đẹp không thể nào diễn tả hết.
Sau đó Hạ Ninh dẫn Lãnh Nguyệt vào phòng ngủ. Chung cư này chỉ gồm hai phòng. Một phòng ngủ. Một phòng cô dùng để nghiên cứu và điều chế thuốc. Nên phòng này có rất nhiều chai lọ lớn nhỏ. Còn có một kệ đầy các loại thuốc. Hạ Ninh vừa đến đây đã loay hoay tìm kiếm chuẩn bị. Đến bây giờ mới xem như là đầy đủ các loại thuốc cô cần.
Lãnh Nguyệt bước vào phòng ngủ của Hạ Ninh. Quan sát tất cả mọi ngóc ngách rồi thở dài.
" Bà có phải con gái không thế. Sao phòng ngủ trống không thế này. Đã vậy còn là một màu xám u ám. Chẳng phải bà thích màu tím à. Sao không gọi thợ sơn đến sơn. Đã vậy màn cửa thì đen thui. Tủ quần áo chỉ có vài bộ. Bàn trang điểm thì thôi khỏi cần nói luôn. Một cây son cũng chẳng có. Trời ạ. Hạ Ninh bà là thần tiên phải không. Cho nên mới không cần trang điểm làm đẹp cũng đẹp sẵn. Ừ hình như bà không trang điểm cũng đẹp."
Hạ Ninh bị Lãnh Nguyệt dạy dỗ một tràn cảm thấy đau đầu luôn. Hạ Ninh đã giải thích cô chỉ ở đây một tháng vỏn vẹn cũng chỉ bốn ngày. Vậy cần gì phải tốn công tốn sức như vậy. Có giường để ngủ, ít bộ đồ để thay là được rồi.
Nhưng Lãnh Nguyệt lại không đồng ý với suy nghĩ của cô. Cô ấy nghe cô nói đã phản ứng dữ dội hơn. Cô ấy nói nếu đã đến ở dù ít hay nhiều cũng phải ra dáng. Huống hồ đây là nhà cô mua chứ không phải nhà thuê. Hạ Ninh chỉ còn biết cúi đầu im lặng. Sau đó Lãnh Nguyệt nói ngày mai cô ấy sẽ thay đổi lại tất cả. Hạ Ninh cũng không dám nói gì nữa. Chỉ nói tùy ý cô.Lúc này Lãnh Nguyệt mới hài lòng với thái độ hợp tác của Hạ Ninh.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_……..\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
" Tổng giám đốc trên mạng lại xuất hiện video của phu nhân". Trợ lý Lý e dè nói.
Không biết đại boss gặp chuyện gì. Mà cả ngày hôm nay mặt mày u ám. Có nhiều giám đốc bộ phận vào báo cáo đều bị mắng. Tâm trạng của đại boss đang cực kỳ tệ như thế. Làm hại anh không dám nói chuyện này. Chần chờ đến bây giờ mới cố gắng lấy hết dũng khí bước vào nói. Hy vọng sao khi biết tin này. Dù tâm trạng đại boss có xấu vì nguyên nhân gì đi nữa cũng lập tức vui vẻ lại.
Lục Cảnh Phong nghe thế nhướng mày. Mặt không cảm xúc nhìn trợ lý Lý. Trợ lý Lý đưa điện thoại mở sẵn video cho anh xem. Trong điện thoại đang chiếu cảnh Hạ Ninh cùng một cô gái đang cãi nhau. Còn có Hàn Trì đứng bên cạnh cô gái. Lãnh Nguyệt đứng cạnh Hạ Ninh. Hình như người nói chủ yếu là Lãnh Nguyệt. Sau khi thấy Hàn Trì chuẩn bị dẫn cô gái kia đi. Hạ Ninh mới bước đến nói chuyện với cô gái. Lúc này Lục Cảnh Phong mới chú ý tới lời nói của cô gái.
Trợ lý Lý thấy đại boss mỉm cười thì âm thầm thở phào. Vậy là coi như cậu đoán đúng.
Lục Cảnh Phong thầm nghĩ. Cô làm rất tốt. Phải nói sớm như thế này với tên Hàn Trì ngay lúc đầu thì còn tốt hơn. Đỡ phải cho anh khó chịu.
Lãnh Nguyệt đột nhiên tò mò. Lẽ nào Tiểu Ninh đã yêu rồi sao. Yêu rồi nên mới dám khẳng định tình cảm với Hàn Trì chỉ là thích bình thường. Hạ Ninh có thể yêu ai đây. Đột nhiên mắt Lãnh Nguyệt sáng hẳn lên. Lục Cảnh Phong chính là cái tên Lãnh Nguyệt nghĩ đến. Cô cười nham nhở với Hạ Ninh.
Hạ Ninh đang suy nghĩ về câu hỏi của Lãnh Nguyệt. Rồi tự hỏi bản thân mình. Cô thật sự phân biệt được yêu và thích sao. Liệu có phải Triệu Hằng đối với cô cũng chỉ là thích. Chỉ cô ngộ nhận đó là yêu. Và liệu cô có thật sự yêu Triệu Hằng không.
Cô hy sinh tất cả vì hắn. Muốn được cùng hắn sớm chiều bên nhau. Muốn được là thê tử của hắn. Muốn sinh cho hắn những đứa trẻ đáng yêu. Sau khi hắn phản bội cô. Cô đau đớn khổ sở. Nỗi đau như vạn tiễn xuyên tim. Như thế cô có được gọi là yêu chưa.Cô cười tự giễu.
" Mình chưa ăn thịt heo cũng đâu có nghĩa là chưa nhìn thấy heo chạy. Thích là gì?. Là người ta sẽ thấy vui khi đi cùng người ta thích. Còn yêu?..Còn yêu ư. Bình yên,hạnh phúc,an toàn là cảm giác khi đi cùng người mình yêu. Sao tui nói đúng không?. Bà chia sẻ một chút kinh nghiệm với Khiết Khiết của bà đi".
Hạ Ninh chọc trúng chỗ ngứa của Lãnh Nguyệt. Cô ấy lập tức nói không ngừng nghỉ. Kể tất tần cảm giác của cô đối với Lâm Khiết. Hạ Ninh cảm thấy cũng không khác gì so với suy nghĩ của cô. Hạ Ninh mỉm cười nhìn Lãnh Nguyệt. Cô hy vọng Lãnh Nguyệt sẽ mãi mãi hạnh phúc với tình yêu của mình. Và sẽ có một kết quả hoàn mỹ với Lâm Khiết.
" Tiểu Ninh bà không biết đâu. Có lúc tui hận không thể kè kè với Khiết Khiết 24/24. Chỉ cần một ngày. À không phải một tiếng thôi,không thấy Khiết Khiết là tui đã nhớ cậu ấy đến chết rồi. Ôi cậu nhắc làm tui nhớ hoàng hậu của tui rồi". Lãnh Nguyệt khoa trương ôm ngực.
Hạ Ninh trừng mắt với Lãnh Nguyệt rồi xoay người đi ra cổng. Cô không về ký túc. Bởi vì có Lãnh Nguyệt nên cô dẫn Lãnh Nguyệt đến chung cư cô đã mua. Một tuần cô thường đến đó một lần. Nơi đó là nơi cô dùng để cất giữ và điều chế các loại thuốc.
Lãnh Nguyệt cứ nghĩ Hạ Ninh sẽ đưa cô đến khách sạn. Ai biết cô lại đưa cô đến chung cư. Là một căn hộ nhỏ của Hạ Ninh mua. Cô ấy nói vì nguyên tắc của nhà trường. Nên cô cũng không thường đến ở đây lắm.
Bước vào căn hộ. Lãnh Nguyệt đã nghe được một mùi hương dễ chịu của hoa. Cô không lầm đây là mùi hương của hoa thạch thảo. Lãnh Nguyệt hỏi Hạ Ninh phải không. Hạ Ninh lập tức dẫn cô đến bạn công. Lãnh Nguyệt há hốc mồm. Trời ạ. Một ban công toàn hoa thạch thảo. Phải hơn hai mươi chậu đủ loại màu sắc hoa. Thật sự đẹp không thể nào diễn tả hết.
Sau đó Hạ Ninh dẫn Lãnh Nguyệt vào phòng ngủ. Chung cư này chỉ gồm hai phòng. Một phòng ngủ. Một phòng cô dùng để nghiên cứu và điều chế thuốc. Nên phòng này có rất nhiều chai lọ lớn nhỏ. Còn có một kệ đầy các loại thuốc. Hạ Ninh vừa đến đây đã loay hoay tìm kiếm chuẩn bị. Đến bây giờ mới xem như là đầy đủ các loại thuốc cô cần.
Lãnh Nguyệt bước vào phòng ngủ của Hạ Ninh. Quan sát tất cả mọi ngóc ngách rồi thở dài.
" Bà có phải con gái không thế. Sao phòng ngủ trống không thế này. Đã vậy còn là một màu xám u ám. Chẳng phải bà thích màu tím à. Sao không gọi thợ sơn đến sơn. Đã vậy màn cửa thì đen thui. Tủ quần áo chỉ có vài bộ. Bàn trang điểm thì thôi khỏi cần nói luôn. Một cây son cũng chẳng có. Trời ạ. Hạ Ninh bà là thần tiên phải không. Cho nên mới không cần trang điểm làm đẹp cũng đẹp sẵn. Ừ hình như bà không trang điểm cũng đẹp."
Hạ Ninh bị Lãnh Nguyệt dạy dỗ một tràn cảm thấy đau đầu luôn. Hạ Ninh đã giải thích cô chỉ ở đây một tháng vỏn vẹn cũng chỉ bốn ngày. Vậy cần gì phải tốn công tốn sức như vậy. Có giường để ngủ, ít bộ đồ để thay là được rồi.
Nhưng Lãnh Nguyệt lại không đồng ý với suy nghĩ của cô. Cô ấy nghe cô nói đã phản ứng dữ dội hơn. Cô ấy nói nếu đã đến ở dù ít hay nhiều cũng phải ra dáng. Huống hồ đây là nhà cô mua chứ không phải nhà thuê. Hạ Ninh chỉ còn biết cúi đầu im lặng. Sau đó Lãnh Nguyệt nói ngày mai cô ấy sẽ thay đổi lại tất cả. Hạ Ninh cũng không dám nói gì nữa. Chỉ nói tùy ý cô.Lúc này Lãnh Nguyệt mới hài lòng với thái độ hợp tác của Hạ Ninh.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_……..\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
" Tổng giám đốc trên mạng lại xuất hiện video của phu nhân". Trợ lý Lý e dè nói.
Không biết đại boss gặp chuyện gì. Mà cả ngày hôm nay mặt mày u ám. Có nhiều giám đốc bộ phận vào báo cáo đều bị mắng. Tâm trạng của đại boss đang cực kỳ tệ như thế. Làm hại anh không dám nói chuyện này. Chần chờ đến bây giờ mới cố gắng lấy hết dũng khí bước vào nói. Hy vọng sao khi biết tin này. Dù tâm trạng đại boss có xấu vì nguyên nhân gì đi nữa cũng lập tức vui vẻ lại.
Lục Cảnh Phong nghe thế nhướng mày. Mặt không cảm xúc nhìn trợ lý Lý. Trợ lý Lý đưa điện thoại mở sẵn video cho anh xem. Trong điện thoại đang chiếu cảnh Hạ Ninh cùng một cô gái đang cãi nhau. Còn có Hàn Trì đứng bên cạnh cô gái. Lãnh Nguyệt đứng cạnh Hạ Ninh. Hình như người nói chủ yếu là Lãnh Nguyệt. Sau khi thấy Hàn Trì chuẩn bị dẫn cô gái kia đi. Hạ Ninh mới bước đến nói chuyện với cô gái. Lúc này Lục Cảnh Phong mới chú ý tới lời nói của cô gái.
Trợ lý Lý thấy đại boss mỉm cười thì âm thầm thở phào. Vậy là coi như cậu đoán đúng.
Lục Cảnh Phong thầm nghĩ. Cô làm rất tốt. Phải nói sớm như thế này với tên Hàn Trì ngay lúc đầu thì còn tốt hơn. Đỡ phải cho anh khó chịu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.