Chương 93: Hẹn hò đôi.
Mộc Mộc Tầm Tầm
08/01/2021
" Tiểu Ninh. Hôm nay tui và Khiết Khiết đi công viên giải trí chơi. Bà có muốn đi với tui không?". Lãnh Nguyệt vừa bấm điện thoại vừa nói vọng vào nhà bếp.
Hạ Ninh đang làm cơm sáng nghe vậy nhướng mày. Đây là Tiểu Nguyệt gọi cô đi theo để làm bóng đèn à. Hay đi theo để cô ấy khoe khoang tình cảm với cô.
" Tui đi theo để ăn gì nhỉ...à ăn cẩu lương bà phát à". Hạ Ninh nói với ra ngoài.
Lãnh Nguyệt nghe vậy cười ha hả. Nói Hạ Ninh sao biết ý đồ của cô ấy thế. Nhưng vẫn gắng thuyết phục Hạ Ninh đi theo. Nói là bạn bè chung lớp cả mà. Hơn nữa Lãnh Nguyệt còn đánh vào nhược điểm của Hạ Ninh. Cô ấy nói cô chắc đến đây lâu,cũng chưa biết công viên giải trí ở đây có gì phải không.
Hạ Ninh nghe vậy thấy cũng đúng. Không những đến đây. Mà từ khi đến thế giới này. Cô không biết công viên giải trí là gì thật sự. Do dự một lúc Hạ Ninh gật đầu đi cùng Lãnh Nguyệt.
Hạ Ninh gật đầu. Lãnh Nguyệt âm thầm cười trộm vì đã đạt được mục đích. Cô cầm điện thoại gửi tin nhắn đi.
Công viên giải trí.
Lãnh Nguyệt vừa trông thấy Lâm Khiết đứng ở cổng, đã chạy đến ôm chầm lấy cậu. Hạ Ninh khóe miệng giật giật. Chỗ đông người thế này có cần phải thân mật thế không. Ngược lại, Lâm Khiết chỉ mỉm cười xoa đầu cô.Rồi nói gì đó bên tai Lãnh Nguyệt. Lãnh Nguyệt nghe xong lập tức buông Lâm khiết ra. Sau đó hai người đập tay với nhau cười vui vẻ. Hạ Ninh đứng bên cạnh ngơ ngác không hiểu gì.
" Em đang lơ ngơ gì thế hả?". Giọng người đàn ông quen thuộc vang lên sau lưng Hạ Ninh.
Hạ Ninh giật mình quay lại. Nhìn thấy Lục Cảnh Phong đang nhìn mình mỉm cười. Hạ Ninh choáng váng. Tại sao anh lại ở đây. Suy nghĩ một lúc. Giờ cô mới hiểu biểu hiện của Lãnh Nguyệt và Lâm Khiết vừa rồi. Nếu cô không lầm thì Lãnh Nguyệt và Lâm Khiết đã thông đồng gài bẫy cô rồi. Hạ Ninh thở dài.
" Gặp tôi em không vui thế sao.hửm?".
Lục Cảnh Phong đang làm việc thì nhận được tin nhắn của Lâm Khiết. Vì vậy anh mới bỏ hết công việc mà xuất hiện ở đây.
Hạ Ninh hồi thần. Cô xấu hổ cười ngượng ngùng nói không phải. Giải thích chỉ là cô không nghĩ người như anh, lại chịu xuất hiện ở những chỗ này. Nên cô hơi ngạc nhiên thôi.
Lục Cảnh Phong nghe vậy mỉm cười.
" Hẹn hò không phải thường đến đây à. Hơn nữa bạn gái tôi thích đi đâu. Dù bản thân có không thích, tôi cũng sẽ đi cùng. Bởi vì tôi chỉ muốn bạn gái tôi vui. Bạn gái tôi vui vẻ thì tôi cũng sẽ vui vẻ theo."
Hạ Ninh càng nghe càng thấy không thích hợp. Ai là bạn gái anh ta chứ. Cô đã đồng ý lúc nào đâu. Cô nhớ mình đã từ chối anh rồi mà. Anh như vậy có phải mặt dày quá không.
Nếu biết Hạ Ninh nghĩ anh như thế. Có khi Lục Cảnh Phong sẽ nói ' Nếu mặt dày có thể cưới được em về nhà. Em muốn tôi dày cỡ nào tôi cũng có thể làm được'.
" Hai người tình cảm xong chưa. Mau vào đi chơi thôi". Lãnh Nguyệt cười vui vẻ nhìn Hạ Ninh khẽ nháy mắt với cô.
Hạ Ninh thấy hành động đó của Lãnh Nguyệt liền trừng mắt với cô. Lãnh Nguyệt thì cười ha hả nắm tay Lâm Khiết đi vào. Hạ Ninh và Lục Cảnh Phong cũng đi theo phía sau.
Lãnh Nguyệt đề nghị chơi các trò nhẹ nhàng trước. Hạ Ninh vì lần đầu tiên đến đây nên cũng không có ý kiến gì. Vì vậy tất cả chơi trò gì đều do Lãnh Nguyệt quyết định.
Lãnh Nguyệt và Lâm Khiết đang ngồi trong một ô của cối xay gió. Phía sau một ô là Hạ Ninh và Lục Cảnh Phong. Hạ Ninh lúc đầu định không đi riêng với Lục Cảnh Phong. Cô nói Lãnh Nguyệt không chơi trò này. Nhưng Lãnh Nguyệt lại nói chơi trò này khi lên điểm cao nhất có thể nhìn thấy cả thủ đô. Hơn nữa có thể nhìn thấy rất nhiều cảnh đẹp. Vì vậy Hạ Ninh cũng tò mò. Cuối cùng cô đang ở cùng một ô với Lục Cảnh Phong như hiện tại.
Thật sự đúng như lời Lãnh Nguyệt nói. Càng lên cao cô càng nhìn thấy được nhiều cảnh đẹp ở phía xa. Cô chợt thấy thích trò này. Cô mỉm cười vui vẻ.
Lục Cảnh Phong bên cạnh từ lúc lên cho đến giờ chỉ nhìn duy nhất cô. Thấy cô mỉm cười anh cũng vui vẻ theo. Đột nhiên anh nhìn thấy cô đỏ mặt. Xoay mặt trở lại không nhìn hướng vừa rồi nữa. Anh tò mò nhìn theo hướng cô vừa nhìn. Anh nhìn thấy bên cạnh, Lâm Khiết và Lãnh Nguyệt đang hôn nhau nồng nhiệt. Anh nhướng mày. Rồi quay lại nhìn cô gái của mình. Anh trêu cô.
" Em có muốn được như họ không?. Khung cảnh lãng mạn này. Nếu không làm gì thì hơi phí công lên đây đấy".
Hạ Ninh nghe thế trừng mắt với Lục Cảnh Phong. Vừa định mở miệng mắng anh thì anh đã đến ngồi cạnh cô. Cô ngạc nhiên. Anh đang ngồi yên bên kia thì sang đây làm gì. Cô tròn mắt nhìn anh vẻ tò mò. Kết quả sau đó cô trợn trắng mắt nhìn anh.
Lục Cảnh Phong nói là làm. Anh không thể phí công được. Anh liền bước sang ngồi cạnh cô. Thấy cô tròn mắt nhìn anh ngơ ngác. Anh không cho cô kịp phản ứng. Cúi đầu hôn lên môi cô. Chỉ hôn nhẹ rồi buông ra. Anh thấy cô vẫn còn đang đờ người ra. Anh lại nhịn không được hôn thêm lần nữa. Lần này anh hôn lâu hơn. Anh đưa tay khẽ bóp nhẹ cằm cô. Cô đau khẽ hé miệng. Anh liền thừa cơ tiến vào.Anh khuấy đảo toàn bộ ngóc ngách trong miệng cô.
Hạ Ninh từ trợn trắng mắt đến mơ màng. Cô bị anh hôn đến mức thở hổn hển vô lực. Tay vô tình nắm lấy cánh tay anh bấu chặt. Sau một lúc lâu anh mới chịu buông tha cho cô. Cô xụi lơ ngã vào ngực anh thở khó khăn. Mặt cô đỏ bừng lên.
Lục Cảnh Phong hài lòng mỉm cười. Cô vậy mà không xô anh ra. Cũng không tán anh như anh lo sợ. Vậy mà cô còn dám nói không yêu anh sao. Cơ thể cô thật thà hơn miệng nhỏ của cô. Anh ôm chặt cô vào lòng.
Bên kia Lãnh Nguyệt nhìn thấy cảnh này,hưng phấn cười ha hả. Nói với Lâm Khiết sao này nhớ đòi tiền bà mai của Lục Cảnh Phong nhiều một chút. Lâm Khiết cũng mỉm cười nhìn cô đầy cưng chiều.
Hạ Ninh đang làm cơm sáng nghe vậy nhướng mày. Đây là Tiểu Nguyệt gọi cô đi theo để làm bóng đèn à. Hay đi theo để cô ấy khoe khoang tình cảm với cô.
" Tui đi theo để ăn gì nhỉ...à ăn cẩu lương bà phát à". Hạ Ninh nói với ra ngoài.
Lãnh Nguyệt nghe vậy cười ha hả. Nói Hạ Ninh sao biết ý đồ của cô ấy thế. Nhưng vẫn gắng thuyết phục Hạ Ninh đi theo. Nói là bạn bè chung lớp cả mà. Hơn nữa Lãnh Nguyệt còn đánh vào nhược điểm của Hạ Ninh. Cô ấy nói cô chắc đến đây lâu,cũng chưa biết công viên giải trí ở đây có gì phải không.
Hạ Ninh nghe vậy thấy cũng đúng. Không những đến đây. Mà từ khi đến thế giới này. Cô không biết công viên giải trí là gì thật sự. Do dự một lúc Hạ Ninh gật đầu đi cùng Lãnh Nguyệt.
Hạ Ninh gật đầu. Lãnh Nguyệt âm thầm cười trộm vì đã đạt được mục đích. Cô cầm điện thoại gửi tin nhắn đi.
Công viên giải trí.
Lãnh Nguyệt vừa trông thấy Lâm Khiết đứng ở cổng, đã chạy đến ôm chầm lấy cậu. Hạ Ninh khóe miệng giật giật. Chỗ đông người thế này có cần phải thân mật thế không. Ngược lại, Lâm Khiết chỉ mỉm cười xoa đầu cô.Rồi nói gì đó bên tai Lãnh Nguyệt. Lãnh Nguyệt nghe xong lập tức buông Lâm khiết ra. Sau đó hai người đập tay với nhau cười vui vẻ. Hạ Ninh đứng bên cạnh ngơ ngác không hiểu gì.
" Em đang lơ ngơ gì thế hả?". Giọng người đàn ông quen thuộc vang lên sau lưng Hạ Ninh.
Hạ Ninh giật mình quay lại. Nhìn thấy Lục Cảnh Phong đang nhìn mình mỉm cười. Hạ Ninh choáng váng. Tại sao anh lại ở đây. Suy nghĩ một lúc. Giờ cô mới hiểu biểu hiện của Lãnh Nguyệt và Lâm Khiết vừa rồi. Nếu cô không lầm thì Lãnh Nguyệt và Lâm Khiết đã thông đồng gài bẫy cô rồi. Hạ Ninh thở dài.
" Gặp tôi em không vui thế sao.hửm?".
Lục Cảnh Phong đang làm việc thì nhận được tin nhắn của Lâm Khiết. Vì vậy anh mới bỏ hết công việc mà xuất hiện ở đây.
Hạ Ninh hồi thần. Cô xấu hổ cười ngượng ngùng nói không phải. Giải thích chỉ là cô không nghĩ người như anh, lại chịu xuất hiện ở những chỗ này. Nên cô hơi ngạc nhiên thôi.
Lục Cảnh Phong nghe vậy mỉm cười.
" Hẹn hò không phải thường đến đây à. Hơn nữa bạn gái tôi thích đi đâu. Dù bản thân có không thích, tôi cũng sẽ đi cùng. Bởi vì tôi chỉ muốn bạn gái tôi vui. Bạn gái tôi vui vẻ thì tôi cũng sẽ vui vẻ theo."
Hạ Ninh càng nghe càng thấy không thích hợp. Ai là bạn gái anh ta chứ. Cô đã đồng ý lúc nào đâu. Cô nhớ mình đã từ chối anh rồi mà. Anh như vậy có phải mặt dày quá không.
Nếu biết Hạ Ninh nghĩ anh như thế. Có khi Lục Cảnh Phong sẽ nói ' Nếu mặt dày có thể cưới được em về nhà. Em muốn tôi dày cỡ nào tôi cũng có thể làm được'.
" Hai người tình cảm xong chưa. Mau vào đi chơi thôi". Lãnh Nguyệt cười vui vẻ nhìn Hạ Ninh khẽ nháy mắt với cô.
Hạ Ninh thấy hành động đó của Lãnh Nguyệt liền trừng mắt với cô. Lãnh Nguyệt thì cười ha hả nắm tay Lâm Khiết đi vào. Hạ Ninh và Lục Cảnh Phong cũng đi theo phía sau.
Lãnh Nguyệt đề nghị chơi các trò nhẹ nhàng trước. Hạ Ninh vì lần đầu tiên đến đây nên cũng không có ý kiến gì. Vì vậy tất cả chơi trò gì đều do Lãnh Nguyệt quyết định.
Lãnh Nguyệt và Lâm Khiết đang ngồi trong một ô của cối xay gió. Phía sau một ô là Hạ Ninh và Lục Cảnh Phong. Hạ Ninh lúc đầu định không đi riêng với Lục Cảnh Phong. Cô nói Lãnh Nguyệt không chơi trò này. Nhưng Lãnh Nguyệt lại nói chơi trò này khi lên điểm cao nhất có thể nhìn thấy cả thủ đô. Hơn nữa có thể nhìn thấy rất nhiều cảnh đẹp. Vì vậy Hạ Ninh cũng tò mò. Cuối cùng cô đang ở cùng một ô với Lục Cảnh Phong như hiện tại.
Thật sự đúng như lời Lãnh Nguyệt nói. Càng lên cao cô càng nhìn thấy được nhiều cảnh đẹp ở phía xa. Cô chợt thấy thích trò này. Cô mỉm cười vui vẻ.
Lục Cảnh Phong bên cạnh từ lúc lên cho đến giờ chỉ nhìn duy nhất cô. Thấy cô mỉm cười anh cũng vui vẻ theo. Đột nhiên anh nhìn thấy cô đỏ mặt. Xoay mặt trở lại không nhìn hướng vừa rồi nữa. Anh tò mò nhìn theo hướng cô vừa nhìn. Anh nhìn thấy bên cạnh, Lâm Khiết và Lãnh Nguyệt đang hôn nhau nồng nhiệt. Anh nhướng mày. Rồi quay lại nhìn cô gái của mình. Anh trêu cô.
" Em có muốn được như họ không?. Khung cảnh lãng mạn này. Nếu không làm gì thì hơi phí công lên đây đấy".
Hạ Ninh nghe thế trừng mắt với Lục Cảnh Phong. Vừa định mở miệng mắng anh thì anh đã đến ngồi cạnh cô. Cô ngạc nhiên. Anh đang ngồi yên bên kia thì sang đây làm gì. Cô tròn mắt nhìn anh vẻ tò mò. Kết quả sau đó cô trợn trắng mắt nhìn anh.
Lục Cảnh Phong nói là làm. Anh không thể phí công được. Anh liền bước sang ngồi cạnh cô. Thấy cô tròn mắt nhìn anh ngơ ngác. Anh không cho cô kịp phản ứng. Cúi đầu hôn lên môi cô. Chỉ hôn nhẹ rồi buông ra. Anh thấy cô vẫn còn đang đờ người ra. Anh lại nhịn không được hôn thêm lần nữa. Lần này anh hôn lâu hơn. Anh đưa tay khẽ bóp nhẹ cằm cô. Cô đau khẽ hé miệng. Anh liền thừa cơ tiến vào.Anh khuấy đảo toàn bộ ngóc ngách trong miệng cô.
Hạ Ninh từ trợn trắng mắt đến mơ màng. Cô bị anh hôn đến mức thở hổn hển vô lực. Tay vô tình nắm lấy cánh tay anh bấu chặt. Sau một lúc lâu anh mới chịu buông tha cho cô. Cô xụi lơ ngã vào ngực anh thở khó khăn. Mặt cô đỏ bừng lên.
Lục Cảnh Phong hài lòng mỉm cười. Cô vậy mà không xô anh ra. Cũng không tán anh như anh lo sợ. Vậy mà cô còn dám nói không yêu anh sao. Cơ thể cô thật thà hơn miệng nhỏ của cô. Anh ôm chặt cô vào lòng.
Bên kia Lãnh Nguyệt nhìn thấy cảnh này,hưng phấn cười ha hả. Nói với Lâm Khiết sao này nhớ đòi tiền bà mai của Lục Cảnh Phong nhiều một chút. Lâm Khiết cũng mỉm cười nhìn cô đầy cưng chiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.