Chương 16:
Tử Thanh Du
12/11/2022
Mặt Trình Tư Mông căng cứng, vừa mới cô ta còn đắc ý lúc này lại ngậm mồm không nói nên lời.
Trình Vũ lạnh giọng xuống mấy độ:
“Ta ở Trình gia nói cũng không phải là cùng ngươi nói giỡn, ta nói làm ngươi ly ta xa một chút.”
Trình Tư Mông đôi tay chậm rãi siết chặt thành quyền, đại khái là nhất xem bất quá Trình Vũ loại này tự cho là đúng bộ dáng, loại này bị nàng đè ép một bậc cảm giác làm nàng phi thường khó chịu.
Nàng hiện tại đã không phải Trình gia đại tiểu thư, nàng dựa vào cái gì mà còn như vậy?!
Mắt thấy Trình Tư Mông sắp nhịn không được bộc phát, Giản Chu Nghiên vội cười hoà giải:
“Trình Vũ cô không nên hiểu lầm, Tư Mông cũng là có tâm nhắc nhở cô mà thôi.”
Trình Vũ hoàn toàn không quan tâm nói:
“Các cô có tâm nhắc nhở hay không tôi không biết, bất quá tôi không thích nghe.”
Giản Chu Nghiên đứng hình, diễn trò trước nhiều người như vậy, Trình Vũ không chút khách khí nói thế quả thực chính là tạt vào mặt cô ta, Giản Chu Nghiên cười cũng không còn tự nhiên, nhưng vẫn khách khí:
“ Cô không thích nghe, chúng tôi đi là được.”
Nói xong cô ta túm tay Trình Tư Mông kéo đi, Trình Tư Mông không cam lòng, trước khi còn trừng mắt nhìn Trình Vũ.
Hai người đó rời khỏi Văn Hi kích động vỗ vai Trình Vũ nói:
“Tớ đã không có nhìn lầm, người biết kháng cự Trình Vũ đã trở lại.”
Hân Dao cũng cười nói:
“Tớ cũng thấy thế, Trình Vũ thế này mới là Trình Vũ thật! Chỉ hai câu nói cũng đủ cho họ ngậm miệng, thật là vang dội.” Nói xong còn không quên giơ ngón tay cái lên.
Trình Vũ nhéo mặt Hân Dao nói:
“ Đúng, kẻ nào cũng không dám trêu vào Trình Vũ đã trở lại, cứ việc đi theo tớ, về sau sẽ không có người nào còn dám khi dễ cậu nữa.”
Hân Dao vui vẻ cười nheo cả mắt, hớn hở nói:
“ Thật tốt! Đại mỹ nữ.”
Mấy người họ nói đùa thêm vài câu, Trình Vũ đang nghĩ có nên gọi Lục Vân Cảnh không nhưng nghĩ tới nghĩ lui vẫn cảm thấy không cần thiết, đầu tiên cô nên lấy thân phận gì chào hỏi? Bên người hắn còn có bạn gái, cô cứ như vậy qua đó sẽ làm người xấu hổ?
Lục Vân Cảnh bị mọi người vây quanh nên vẫn không nhìn thấy cô, vậy cô cứ làm bộ không thấy luôn.
Trình Vũ nói thế với nhóm bạn, họ đều tỏ vẻ không hiểu.
“ Cậu ngốc à? Cậu không thấy vừa mới rồi Trình Tư Mông còn cười nhạo cậu sao? Tớ còn khen cậu vậy mà hiện tại cậu nhận thua ư?”
Văn Hi nói xong Hân Dao cũng nói:
“Văn Hi nói rất đúng, mặc kệ quan hệ của cậu cùng Lục tiên sinh thế nào, thì cậu vẫn là Lục phu nhân, dù không đi tìm hồ ly tinh gây phiền toái thì cậu cũng không thể cứ như vậy dung túng họ rời đi.”
Hân Dao nói xong, thấy Trình Vũ kinh ngạc nhìn, Văn Hi cười nói:
“Hân Dao là người chưa bao giờ nói bậy, cậu xem vì cậu mà cậu ấy gấp đến mức mắng hồ ly tinh rồi.”
Trình Vũ thỏa hiệp thở dài, nói:
“Được rồi được rồi, tớ không đúng, tớ ngốc.”
Dù sao chỗ bán đấu giá lớn như vậy Lục Vân Cảnh cũng khó có thể nhìn thấy cô, nếu thấy được không biết Lục Vân Cảnh sẽ đối xừ với cô thế nào, lại nói nếu hắn không xấu hổ, thì sao cô lại xấu hổ chứ?
Bất quá chuyện xảy ra sau đó chứng minh cho Trình Vũ thấy, thật sự là cô suy nghĩ quá đơn giản.
Là bạn gái Lục Vân Cảnh, Ngôn Băng Nhi cùng Lục Vân Cảnh cùng xuất hiện ở nơi này tất nhiên sẽ khiến người ta chú ý, không ít danh viện phu nhân đều tranh nhau chào hỏi cô ta, mà Trình Tư Mông cùng Giản Chu Nghiên cũng là một trong số đó.
Mới cùng Ngôn Băng Nhi hàn huyên vài câu, Giản Chu Nghiên đã luôn miệng khen:
“Ngôn tiểu thư mặc lễ phục thật là đẹp, cũng thực tinh xảo hẳn là Lục tiên sinh tặng.”
Ngôn Băng Nhi nhấp một ngụm champagne không trả lời, Giản Chu Nghiên bị đối phương làm mặt lạnh ý cười có chút cứng đờ, bất quá cô ta cũng không biểu hiện gì, chỉ theo bản năng dùng ánh mắt ám chỉ cho Tư Mông.
Trình Tư Mông thấy thế liền nói:
“Nhìn dáng vẻ này có lẽ Ngôn tiểu thư rất được Lục tiên sinh thích.” Trình Tư Mông nói xong lại ra vẻ ưu thương thở dài:
“Chỉ là bên người Lục tiên sinh mỹ nhân đông đảo, tuy Ngôn tiểu thư được Lục tiên sinh thích nhưng cũng nên để ý một chút mới tốt.”
Sắc mặt Ngôn Băng Nhi rõ ràng lãnh đạm hơn, cô ta híp mắt nhìn về phía Trình Tư Mông, cảm giác người này có chuyện không nói.
“ Cô có ý gì?” Ngữ khí ngôn Băng Nhi vẫn đều đều.
Giản Chu Nghiên vội nói: “Ngôn tiểu thư đừng nóng giận, chúng tôi cũng là có ý nhắc nhở thôi.” Dùng ánh mắt nhìn về hướng Trình Vũ cô ta lại nói:
“Ngôn tiểu thư có nhìn thấy cô gái mặc lễ phục màu lam kia không? Đó cũng là nữ nhân của Lục tiên sinh, vừa lúc tôi và Trình tiểu thư cũng quen biết cô ta. Chúng tôi rất rõ tính của cô ta nên sợ cô ta sẽ gây rối với Ngôn tiểu thư, cho nên mới rồi thiện ý nhắc nhở một chút, chúng tôi đã nói cô ấy rồi, nếu Ngôn tiểu thư cùng Lục tiên sinh đều ở chỗ này, sao cô ta không tạm tránh mặt một chút chứ.”
Ngôn Băng Nhi ngó mắt theo, nhìn thoáng qua quả nhiên nhìn thấy cách đó không xa có mặc đồ màu lam quần áo nữ nhân có vài phần tư sắc, bất quá dù ở cạnh Lục Vân Cảnh đạ lâu nhưng cô ta chưa bao giờ biết bênh cạnh Lục Vân Cảnh lại có một người như vậy.
Trình Vũ lạnh giọng xuống mấy độ:
“Ta ở Trình gia nói cũng không phải là cùng ngươi nói giỡn, ta nói làm ngươi ly ta xa một chút.”
Trình Tư Mông đôi tay chậm rãi siết chặt thành quyền, đại khái là nhất xem bất quá Trình Vũ loại này tự cho là đúng bộ dáng, loại này bị nàng đè ép một bậc cảm giác làm nàng phi thường khó chịu.
Nàng hiện tại đã không phải Trình gia đại tiểu thư, nàng dựa vào cái gì mà còn như vậy?!
Mắt thấy Trình Tư Mông sắp nhịn không được bộc phát, Giản Chu Nghiên vội cười hoà giải:
“Trình Vũ cô không nên hiểu lầm, Tư Mông cũng là có tâm nhắc nhở cô mà thôi.”
Trình Vũ hoàn toàn không quan tâm nói:
“Các cô có tâm nhắc nhở hay không tôi không biết, bất quá tôi không thích nghe.”
Giản Chu Nghiên đứng hình, diễn trò trước nhiều người như vậy, Trình Vũ không chút khách khí nói thế quả thực chính là tạt vào mặt cô ta, Giản Chu Nghiên cười cũng không còn tự nhiên, nhưng vẫn khách khí:
“ Cô không thích nghe, chúng tôi đi là được.”
Nói xong cô ta túm tay Trình Tư Mông kéo đi, Trình Tư Mông không cam lòng, trước khi còn trừng mắt nhìn Trình Vũ.
Hai người đó rời khỏi Văn Hi kích động vỗ vai Trình Vũ nói:
“Tớ đã không có nhìn lầm, người biết kháng cự Trình Vũ đã trở lại.”
Hân Dao cũng cười nói:
“Tớ cũng thấy thế, Trình Vũ thế này mới là Trình Vũ thật! Chỉ hai câu nói cũng đủ cho họ ngậm miệng, thật là vang dội.” Nói xong còn không quên giơ ngón tay cái lên.
Trình Vũ nhéo mặt Hân Dao nói:
“ Đúng, kẻ nào cũng không dám trêu vào Trình Vũ đã trở lại, cứ việc đi theo tớ, về sau sẽ không có người nào còn dám khi dễ cậu nữa.”
Hân Dao vui vẻ cười nheo cả mắt, hớn hở nói:
“ Thật tốt! Đại mỹ nữ.”
Mấy người họ nói đùa thêm vài câu, Trình Vũ đang nghĩ có nên gọi Lục Vân Cảnh không nhưng nghĩ tới nghĩ lui vẫn cảm thấy không cần thiết, đầu tiên cô nên lấy thân phận gì chào hỏi? Bên người hắn còn có bạn gái, cô cứ như vậy qua đó sẽ làm người xấu hổ?
Lục Vân Cảnh bị mọi người vây quanh nên vẫn không nhìn thấy cô, vậy cô cứ làm bộ không thấy luôn.
Trình Vũ nói thế với nhóm bạn, họ đều tỏ vẻ không hiểu.
“ Cậu ngốc à? Cậu không thấy vừa mới rồi Trình Tư Mông còn cười nhạo cậu sao? Tớ còn khen cậu vậy mà hiện tại cậu nhận thua ư?”
Văn Hi nói xong Hân Dao cũng nói:
“Văn Hi nói rất đúng, mặc kệ quan hệ của cậu cùng Lục tiên sinh thế nào, thì cậu vẫn là Lục phu nhân, dù không đi tìm hồ ly tinh gây phiền toái thì cậu cũng không thể cứ như vậy dung túng họ rời đi.”
Hân Dao nói xong, thấy Trình Vũ kinh ngạc nhìn, Văn Hi cười nói:
“Hân Dao là người chưa bao giờ nói bậy, cậu xem vì cậu mà cậu ấy gấp đến mức mắng hồ ly tinh rồi.”
Trình Vũ thỏa hiệp thở dài, nói:
“Được rồi được rồi, tớ không đúng, tớ ngốc.”
Dù sao chỗ bán đấu giá lớn như vậy Lục Vân Cảnh cũng khó có thể nhìn thấy cô, nếu thấy được không biết Lục Vân Cảnh sẽ đối xừ với cô thế nào, lại nói nếu hắn không xấu hổ, thì sao cô lại xấu hổ chứ?
Bất quá chuyện xảy ra sau đó chứng minh cho Trình Vũ thấy, thật sự là cô suy nghĩ quá đơn giản.
Là bạn gái Lục Vân Cảnh, Ngôn Băng Nhi cùng Lục Vân Cảnh cùng xuất hiện ở nơi này tất nhiên sẽ khiến người ta chú ý, không ít danh viện phu nhân đều tranh nhau chào hỏi cô ta, mà Trình Tư Mông cùng Giản Chu Nghiên cũng là một trong số đó.
Mới cùng Ngôn Băng Nhi hàn huyên vài câu, Giản Chu Nghiên đã luôn miệng khen:
“Ngôn tiểu thư mặc lễ phục thật là đẹp, cũng thực tinh xảo hẳn là Lục tiên sinh tặng.”
Ngôn Băng Nhi nhấp một ngụm champagne không trả lời, Giản Chu Nghiên bị đối phương làm mặt lạnh ý cười có chút cứng đờ, bất quá cô ta cũng không biểu hiện gì, chỉ theo bản năng dùng ánh mắt ám chỉ cho Tư Mông.
Trình Tư Mông thấy thế liền nói:
“Nhìn dáng vẻ này có lẽ Ngôn tiểu thư rất được Lục tiên sinh thích.” Trình Tư Mông nói xong lại ra vẻ ưu thương thở dài:
“Chỉ là bên người Lục tiên sinh mỹ nhân đông đảo, tuy Ngôn tiểu thư được Lục tiên sinh thích nhưng cũng nên để ý một chút mới tốt.”
Sắc mặt Ngôn Băng Nhi rõ ràng lãnh đạm hơn, cô ta híp mắt nhìn về phía Trình Tư Mông, cảm giác người này có chuyện không nói.
“ Cô có ý gì?” Ngữ khí ngôn Băng Nhi vẫn đều đều.
Giản Chu Nghiên vội nói: “Ngôn tiểu thư đừng nóng giận, chúng tôi cũng là có ý nhắc nhở thôi.” Dùng ánh mắt nhìn về hướng Trình Vũ cô ta lại nói:
“Ngôn tiểu thư có nhìn thấy cô gái mặc lễ phục màu lam kia không? Đó cũng là nữ nhân của Lục tiên sinh, vừa lúc tôi và Trình tiểu thư cũng quen biết cô ta. Chúng tôi rất rõ tính của cô ta nên sợ cô ta sẽ gây rối với Ngôn tiểu thư, cho nên mới rồi thiện ý nhắc nhở một chút, chúng tôi đã nói cô ấy rồi, nếu Ngôn tiểu thư cùng Lục tiên sinh đều ở chỗ này, sao cô ta không tạm tránh mặt một chút chứ.”
Ngôn Băng Nhi ngó mắt theo, nhìn thoáng qua quả nhiên nhìn thấy cách đó không xa có mặc đồ màu lam quần áo nữ nhân có vài phần tư sắc, bất quá dù ở cạnh Lục Vân Cảnh đạ lâu nhưng cô ta chưa bao giờ biết bênh cạnh Lục Vân Cảnh lại có một người như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.