Chương 1:
Tử Thanh Du
12/11/2022
“Trình tiểu thư, hiện tại có thể nói chuyện được chứ?”
Ngay lúc này, người đứng ở mép giường cô chính là một nữ cảnh sát mặc chế phục khá trẻ. Vị nữ cảnh sát này từ lúc cô tỉnh lại vẫn ở bên này, chỉ là do mấy ngày trước thân thể cô vẫn suy yếu, không sức lực nói chuyện, cho nên mới không cùng cô nói chuyện với nhau.
Trình Vũ không biết vì sao cảnh sát lại tìm tới cô, hơn nữa nơi này cũng không phải là nhà Lục Vân Cảnh, phòng này khá giống giường bệnh, bên cạnh còn có giá truyền dịch với máy điện tâm đồ nhưng nhìn lại không giống bệnh viện mà giống viện nghiên cứu.
Trình Vũ không biết đã xảy ra chuyện gì, cũng không biết nơi này là chỗ nào, cô chỉ biết là mình hôn mê thật lâu hay sao đó nên giờ tuy rằng tỉnh lại đầu óc vẫn mơ mơ màng màng.
Tuy rằng thân thể mấy ngày hôm trước ổn hơn không ít, nhưng khi Trình Vũ nói chuyện giọng vẫn suy yếu:
“Hiện tại tôi có thể nói chuyện rồi, cảnh sát tìm tôi có chuyện gì sao?”
Cách đó không xa còn có một nam cảnh sát đang ngồi trước laptop, tựa hồ là chép lại nội dung Trình Vũ cùng nữ cảnh sát này nói chuyện.
Cái loại tư thế này cứ như là đang thẩm vấn nghi phạm khiến Trình Vũ có chút thấp thỏm.
Nữ cảnh sát trầm mặc trong chốc lát mới dùng khẩu khí kiểu xử lý việc công hỏi:
“Trình tiểu thư biết Lục Vân Cảnh giết người chứ?”
Nghe lời này khiến Trình Vũ vô cùng khiếp sợ, thậm chí cô cho rằng mình nghe lầm, cô không dám tin mà nhìn nữ cảnh sát hỏi:
“Lục Vân Cảnh giết người sao? Hắn giết ai?”
Nữ cảnh sát chăm chú nhìn vào mặt cô, tựa hồ để xác nhận thái độ kinh ngạc của cô có giống hỉa vờ không, một lúc sau cô ta mới nói:
“ Lục Vân Cảnh là tội phạm truy nã trong danh sách Most Wanted, hung thủ đại liên hoàn án 821. Theo cảnh sát điều tra, động cơ Lục Vân Cảnh giết người là vì cứu cô, Trình tiểu thư, cô có biết chuyện này không?”
“Most Wanted” “ Hung thủ giết người liên hoàn “Lục Vân Cảnh”.
Trình Vũ làm thế nào cũng không thể đem những cụm từ này liên hệ đến nhau.
Hơn nữa sao cảnh sát lại nói Lục Vân Cảnh giết người là vì cứu cô?
Sao có thể?!
**
Ngồi trên xe cảnh sát thượng, vẻ mặt Trình Vũ như dại ra, mắt nhìn về phía trước trong đầu hồi tưởng lại lời nữ cảnh sát đó vừa nói.
“Lục Vân Cảnh trong vòng hai năm đã giết tổng cộng 35 người, hắn đem những người này tới làm thực nghiệm, mục đích là muốn tìm ra phương pháp cứu Trình tiểu thư.”
Đối với chuyện này Trình Vũ hoàn toàn không biết gì cả, trên thực tế nếu không phải nghe nữ cảnh sát này nói thì cô cũng không biết mình đã hôn mê hai năm.
Bệnh này kỳ thật chính cô cũng rất rõ ràng, ngay cả bác sĩ đều nói là không thể trị tận gốc, chỉ có thể giảm bớt đau đớn, khi được chẩn ra bệnh ung thư có liền biết mình sống không được bao lâu nữa rồi.
Virus làm tim bị viêm khiến trái tim suy kiệt sưng lớn lên. Kỳ thật trước khi kiểm tra Trình Vũ đã cảm giác thân thể của mình không tốt lắm, cô thường xuyên nóng sốt đau đầu, hắt xì ho khan, buồn nôn này nọ, cô tưởng mình bị cảm nên không có để ý, uống thuốc xong thấy hơi ổn chút liền không thèm quản nữa, chỉ là sau này lại có một lần ho ra máu mới đến bệnh viện kiểm tra, mới biết viêm cơ tim.
tìm trên google: “Viêm cơ tim là tình trạng nhiễm trùng do virus gây ra làm cho cơ tim bị viêm và sưng tấy lên. Nếu bị viêm nặng, cơ tim không thể thực hiện chức năng giúp tim co bóp để bơm máu đi nuôi cơ thể. Điều này khiến máu đông lại tạo thành huyết khối ở tim dẫn đến nhồi máu cơ tim hoặc thậm chí đột quỵ.”
Bác sĩ bảo cô nhanh nhập viện trị liệu đi, bằng không sẽ dễ nhồi máu cơ tim rồi chết đột ngột.
Cô không nói cho ai, cứ tính thu xếp xong thì yên lặng ra nước ngoài trị liệu, chỉ là chưa ra đến cửa đã mất ý thức. Một lần hôn mê đã hai năm.
Mấy năm nay đã xảy ra chuyện gì cô thật sự không biết, cảnh sát dò hỏi vài lần, còn cho bác sĩ tâm lý tới xem cô có nói dối không, cuối cùng cũng không phát hiện ra gì mới xác nhận là cô thật sự không biết mới giải trừ hiềm nghi cho cô, sau đó cho người đem cô ra khỏi viện nghiên cứu.
Trình Vũ đoán không sai, nơi này xác thật là một viện nghiên cứu Lục Vân Cảnh chọn nó ở một núi hoang xa xôi.
Bởi vì thân thể cô còn yếu nên tài xế lái xe thật chậm, Trình Vũ mở cửa sổ một chút để thông gió, gió lành lạnh thổi trên mặt. Khi biết hết chuyện xảy ra cô mới hỏi cảnh sát Lục Vân Cảnh ở chỗ nào.
Trong đầu cô vẫn nhớ biểu tình của nữ cảnh sát kia khi nói cho cô nghe:
“Bởi vì tính chất phạm tội của hắn quá mức ác liệt, tòa tuyên án vài ngày sau tử hình.” Nữ cảnh sát đó còn nói:
“Bất luận kẻ nào cũng không thể áp đảo pháp luật, mặc kệ hắn đã từng bác sĩ thiên tài bác sĩ hay là chủ một tập đoàn có thể một tay che trời, hay mặc kệ hắn vì cái gì mà giết người, thì chỉ cần hắn phạm tội thì sẽ chạy không thoát được sự chế tài của pháp luật!”
Trình Vũ đặt tay trên gối, không biết có phải vì mới khỏe không mà cô cảm giác trái tim mình ẩn ẩn đau.
35 người, Lục Vân Cảnh cư nhiên vì cứu cô mà giết 35 người!!
Ngay lúc này, người đứng ở mép giường cô chính là một nữ cảnh sát mặc chế phục khá trẻ. Vị nữ cảnh sát này từ lúc cô tỉnh lại vẫn ở bên này, chỉ là do mấy ngày trước thân thể cô vẫn suy yếu, không sức lực nói chuyện, cho nên mới không cùng cô nói chuyện với nhau.
Trình Vũ không biết vì sao cảnh sát lại tìm tới cô, hơn nữa nơi này cũng không phải là nhà Lục Vân Cảnh, phòng này khá giống giường bệnh, bên cạnh còn có giá truyền dịch với máy điện tâm đồ nhưng nhìn lại không giống bệnh viện mà giống viện nghiên cứu.
Trình Vũ không biết đã xảy ra chuyện gì, cũng không biết nơi này là chỗ nào, cô chỉ biết là mình hôn mê thật lâu hay sao đó nên giờ tuy rằng tỉnh lại đầu óc vẫn mơ mơ màng màng.
Tuy rằng thân thể mấy ngày hôm trước ổn hơn không ít, nhưng khi Trình Vũ nói chuyện giọng vẫn suy yếu:
“Hiện tại tôi có thể nói chuyện rồi, cảnh sát tìm tôi có chuyện gì sao?”
Cách đó không xa còn có một nam cảnh sát đang ngồi trước laptop, tựa hồ là chép lại nội dung Trình Vũ cùng nữ cảnh sát này nói chuyện.
Cái loại tư thế này cứ như là đang thẩm vấn nghi phạm khiến Trình Vũ có chút thấp thỏm.
Nữ cảnh sát trầm mặc trong chốc lát mới dùng khẩu khí kiểu xử lý việc công hỏi:
“Trình tiểu thư biết Lục Vân Cảnh giết người chứ?”
Nghe lời này khiến Trình Vũ vô cùng khiếp sợ, thậm chí cô cho rằng mình nghe lầm, cô không dám tin mà nhìn nữ cảnh sát hỏi:
“Lục Vân Cảnh giết người sao? Hắn giết ai?”
Nữ cảnh sát chăm chú nhìn vào mặt cô, tựa hồ để xác nhận thái độ kinh ngạc của cô có giống hỉa vờ không, một lúc sau cô ta mới nói:
“ Lục Vân Cảnh là tội phạm truy nã trong danh sách Most Wanted, hung thủ đại liên hoàn án 821. Theo cảnh sát điều tra, động cơ Lục Vân Cảnh giết người là vì cứu cô, Trình tiểu thư, cô có biết chuyện này không?”
“Most Wanted” “ Hung thủ giết người liên hoàn “Lục Vân Cảnh”.
Trình Vũ làm thế nào cũng không thể đem những cụm từ này liên hệ đến nhau.
Hơn nữa sao cảnh sát lại nói Lục Vân Cảnh giết người là vì cứu cô?
Sao có thể?!
**
Ngồi trên xe cảnh sát thượng, vẻ mặt Trình Vũ như dại ra, mắt nhìn về phía trước trong đầu hồi tưởng lại lời nữ cảnh sát đó vừa nói.
“Lục Vân Cảnh trong vòng hai năm đã giết tổng cộng 35 người, hắn đem những người này tới làm thực nghiệm, mục đích là muốn tìm ra phương pháp cứu Trình tiểu thư.”
Đối với chuyện này Trình Vũ hoàn toàn không biết gì cả, trên thực tế nếu không phải nghe nữ cảnh sát này nói thì cô cũng không biết mình đã hôn mê hai năm.
Bệnh này kỳ thật chính cô cũng rất rõ ràng, ngay cả bác sĩ đều nói là không thể trị tận gốc, chỉ có thể giảm bớt đau đớn, khi được chẩn ra bệnh ung thư có liền biết mình sống không được bao lâu nữa rồi.
Virus làm tim bị viêm khiến trái tim suy kiệt sưng lớn lên. Kỳ thật trước khi kiểm tra Trình Vũ đã cảm giác thân thể của mình không tốt lắm, cô thường xuyên nóng sốt đau đầu, hắt xì ho khan, buồn nôn này nọ, cô tưởng mình bị cảm nên không có để ý, uống thuốc xong thấy hơi ổn chút liền không thèm quản nữa, chỉ là sau này lại có một lần ho ra máu mới đến bệnh viện kiểm tra, mới biết viêm cơ tim.
tìm trên google: “Viêm cơ tim là tình trạng nhiễm trùng do virus gây ra làm cho cơ tim bị viêm và sưng tấy lên. Nếu bị viêm nặng, cơ tim không thể thực hiện chức năng giúp tim co bóp để bơm máu đi nuôi cơ thể. Điều này khiến máu đông lại tạo thành huyết khối ở tim dẫn đến nhồi máu cơ tim hoặc thậm chí đột quỵ.”
Bác sĩ bảo cô nhanh nhập viện trị liệu đi, bằng không sẽ dễ nhồi máu cơ tim rồi chết đột ngột.
Cô không nói cho ai, cứ tính thu xếp xong thì yên lặng ra nước ngoài trị liệu, chỉ là chưa ra đến cửa đã mất ý thức. Một lần hôn mê đã hai năm.
Mấy năm nay đã xảy ra chuyện gì cô thật sự không biết, cảnh sát dò hỏi vài lần, còn cho bác sĩ tâm lý tới xem cô có nói dối không, cuối cùng cũng không phát hiện ra gì mới xác nhận là cô thật sự không biết mới giải trừ hiềm nghi cho cô, sau đó cho người đem cô ra khỏi viện nghiên cứu.
Trình Vũ đoán không sai, nơi này xác thật là một viện nghiên cứu Lục Vân Cảnh chọn nó ở một núi hoang xa xôi.
Bởi vì thân thể cô còn yếu nên tài xế lái xe thật chậm, Trình Vũ mở cửa sổ một chút để thông gió, gió lành lạnh thổi trên mặt. Khi biết hết chuyện xảy ra cô mới hỏi cảnh sát Lục Vân Cảnh ở chỗ nào.
Trong đầu cô vẫn nhớ biểu tình của nữ cảnh sát kia khi nói cho cô nghe:
“Bởi vì tính chất phạm tội của hắn quá mức ác liệt, tòa tuyên án vài ngày sau tử hình.” Nữ cảnh sát đó còn nói:
“Bất luận kẻ nào cũng không thể áp đảo pháp luật, mặc kệ hắn đã từng bác sĩ thiên tài bác sĩ hay là chủ một tập đoàn có thể một tay che trời, hay mặc kệ hắn vì cái gì mà giết người, thì chỉ cần hắn phạm tội thì sẽ chạy không thoát được sự chế tài của pháp luật!”
Trình Vũ đặt tay trên gối, không biết có phải vì mới khỏe không mà cô cảm giác trái tim mình ẩn ẩn đau.
35 người, Lục Vân Cảnh cư nhiên vì cứu cô mà giết 35 người!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.