Chương 20:
Tử Thanh Du
12/11/2022
Cảm giác này làm cô có xíu vô thố nhưng cũng không luống cuống, không kinh không mừng gì, cùng Lục Vân Cảnh tới trước một đám người. Sau đó Lục Vân Cảnh mới giới thiệu với mọi người: “Vị này chính là vợ tôi, bởi vì cô ấy điệu thấp ( thấy có nhiều từ có nghĩa tương đương nhưng vẫn để nguyên), cho nên rất ít đi xã giao với tôi. Khó có được ngày như hôm nay cô ấy cùng tôi tới, tiện thể giới thiệu cho các vị một chút, để sau này nếu là có gặp nhau mong các vị có thể cho cô ấy phương tiện.”
Ngữ điệu trầm thấp thong thả, như là đang thương lượng nhưng lại không phải là kiểu thương lượng mà giống cường ngạnh không cho phản bác hơn.
Nhưng mà cả đám người đó đều cười ha hả đáp:
“Đây là tự nhiên.” Sau đó lại sôi nổi nói:
“Lục phu nhân cùng Lục tiên sinh thật là trai tài gái sắc làm người hâm mộ mà.”
Trình Vũ nhìn họ lấy lòng lại nhìn Lục Vân Cảnh, chưa từng ở gần quan sát hắn, làn da màu lúa mạch khỏe mạnh, bởi vì trường kỳ rèn luyện nên mặt mày có vẻ cứng rắn, từ sườn mặt xem càng giống tượng điêu khắc rõ rang. Vóc dáng cao lớn đĩnh bạt như tùng khiến Trình Vũ đứng ở bên cạnh tương đối nhỏ bé, cô cúi đầu nhấp môi nhẹ cười, đột nhiên cảm thấy cứ như vậy làm cáo mượn oai hùm từ Lục Vân Cảnh tựa hồ cũng không tồi.
Nguyên bản còn tưởng rằng Trình Vũ bị Ngôn Băng Nhi hất rượu sẽ chật vật rời đi, ai ngờ lại biến khéo thành vụng để cô được một phen nổi bật.
Trình Tư Mông nhếch mép, khẽ hừ nhẹ:
“Nhìn dáng vẻ của Lục Vân Cảnh và Trình Vũ nào giống lời đồn không hòa thuận chứ.”
Trình Phi cùng Lục Thừa Duẫn thấy Ngôn Băng Nhi hất rượu vào Trình Vũ tất nhiên cũng thấy được Lục Vân Cảnh thay Trình Vũ giải vây, Trình Phi nghe Trình Tư Mông liền nói lại: “Tốt xấu gì họ cũng là phu thê, bên ngoài phải giữ gìn thể diện chứ.”
Trình Tư Mông cắn chặt răng nói thầm một câu:
“Thật là không cam lòng.”
Trình Phi không khỏi phản ứng lại:
“Không cam lòng cái gì?”
“Không có gì.” Trình Tư Mông trả lời cho có lệ.
Khác với Trình Tư Mông, Giản Chu Nghiên lại thật sự bình tĩnh, tựa hồ chuyện như vậy cũng không ảnh hưởng gì đến cảm xúc của cô ta, theo bản năng cô ta quay đầu nhìn Lục Thừa Duẫn , thoáng qua đã thấy hắn nhìn chăm chú vào phía trước, không biết suy nghĩ cái gì.
Giản Chu Nghiên nhìn theo tầm mắt hắn, Lục Thừa Duẫn đang nhìn Trình Vũ. Trình Vũ cúi đầu thu liễm thần sắc, khi ngẩng đầu vẫn là người hào phóng khéo léo, cô ta kéo Lục Thừa Duẫn : “Thừa Duẫn……”
Lục Thừa Duẫn sửng sốt một hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại, cười hỏi:
“Làm sao vậy?”
Tim Giản Chu Nghiên như bị đâm một cái, Lục Thừa Duẫn luôn trầm ổn, rất khó có lúc thất thố, bất quá cô ta chỉ cười nói:
“Chúng ta cũng qua đi chào hỏi một chút.” Nói xong liền dẫn váy về phía trước.
Trình Vũ đang tiếp mấy phu nhân khác, nghe có người kêu cô theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại, nhìn thấy mấy người họ sắc mặt cô cũng không biến hóa gì, chỉ khách khí gật đầu cười.
Giản Chu Nghiên đi lên trước, nhiệt tình nói:
“Trình Vũ trang điểm thế này thật là đẹp.”
Trình Vũ cũng không muốn nhiều lời, chỉ cười đáp: “Cảm ơn.”
Văn Hi cùng Minh Hân Dao vội tiến đến chỗ Trình Vũ, hai người họ nguyên bản cũng không tính tham gia náo nhiệt, chỉ thấy Giản Chu Nghiên lại đây sợ Trình Vũ bị khi dễ, lúc này mới muốn lại đây ủng hộ Trình Vũ.
Minh Hân Dao kéo tay Trình Vũ cười ha hả nói:
“ Trình Vũ nhà ta đương nhiên xinh đẹp rồi, từ cao trung đã được là công nhận là hoa hậu giảng đường.”
Minh Hân Dao nói xong thì Văn Hi lại nói tiếp:
“Hơn nữa, Trình Vũ không chỉ lớn lên xinh đẹp mà cầm kỳ thư họa cũng tinh thông hết.”
Dùng vẻ mặt ý vị thâm trường nhìn Giản Chu Nghiên nói:
“Không biết còn áp chế bao nhiêu người nữa kìa.”
Giản Chu Nghiên vẫn như cũ hiền lành lại hào phóng tươi cười nói:
“Trình Vũ tài mạo song toàn tôi làm bạn học đương nhiên biết rồi, trên thực tế tôi cũng đã lâu chưa nghe Trình Vũ đánh đàn, hôm nay có nhiều bạn học ở đây chắc cũng không ít bạn học muốn thấy phong thái Trình Vũ đánh đàn nhỉ.”
Giản Chu Nghiên trầm tư suy nghĩ lại nói:
“Như vậy đi, hôm nay cũng là ngày bạn học cũ làm triển lãm, nếu không tôi cùng Trình Vũ đàn một khúc coi như lễ vật tặng bạn cũ, cũng trợ hứng cho mọi người.”
Ngữ điệu trầm thấp thong thả, như là đang thương lượng nhưng lại không phải là kiểu thương lượng mà giống cường ngạnh không cho phản bác hơn.
Nhưng mà cả đám người đó đều cười ha hả đáp:
“Đây là tự nhiên.” Sau đó lại sôi nổi nói:
“Lục phu nhân cùng Lục tiên sinh thật là trai tài gái sắc làm người hâm mộ mà.”
Trình Vũ nhìn họ lấy lòng lại nhìn Lục Vân Cảnh, chưa từng ở gần quan sát hắn, làn da màu lúa mạch khỏe mạnh, bởi vì trường kỳ rèn luyện nên mặt mày có vẻ cứng rắn, từ sườn mặt xem càng giống tượng điêu khắc rõ rang. Vóc dáng cao lớn đĩnh bạt như tùng khiến Trình Vũ đứng ở bên cạnh tương đối nhỏ bé, cô cúi đầu nhấp môi nhẹ cười, đột nhiên cảm thấy cứ như vậy làm cáo mượn oai hùm từ Lục Vân Cảnh tựa hồ cũng không tồi.
Nguyên bản còn tưởng rằng Trình Vũ bị Ngôn Băng Nhi hất rượu sẽ chật vật rời đi, ai ngờ lại biến khéo thành vụng để cô được một phen nổi bật.
Trình Tư Mông nhếch mép, khẽ hừ nhẹ:
“Nhìn dáng vẻ của Lục Vân Cảnh và Trình Vũ nào giống lời đồn không hòa thuận chứ.”
Trình Phi cùng Lục Thừa Duẫn thấy Ngôn Băng Nhi hất rượu vào Trình Vũ tất nhiên cũng thấy được Lục Vân Cảnh thay Trình Vũ giải vây, Trình Phi nghe Trình Tư Mông liền nói lại: “Tốt xấu gì họ cũng là phu thê, bên ngoài phải giữ gìn thể diện chứ.”
Trình Tư Mông cắn chặt răng nói thầm một câu:
“Thật là không cam lòng.”
Trình Phi không khỏi phản ứng lại:
“Không cam lòng cái gì?”
“Không có gì.” Trình Tư Mông trả lời cho có lệ.
Khác với Trình Tư Mông, Giản Chu Nghiên lại thật sự bình tĩnh, tựa hồ chuyện như vậy cũng không ảnh hưởng gì đến cảm xúc của cô ta, theo bản năng cô ta quay đầu nhìn Lục Thừa Duẫn , thoáng qua đã thấy hắn nhìn chăm chú vào phía trước, không biết suy nghĩ cái gì.
Giản Chu Nghiên nhìn theo tầm mắt hắn, Lục Thừa Duẫn đang nhìn Trình Vũ. Trình Vũ cúi đầu thu liễm thần sắc, khi ngẩng đầu vẫn là người hào phóng khéo léo, cô ta kéo Lục Thừa Duẫn : “Thừa Duẫn……”
Lục Thừa Duẫn sửng sốt một hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại, cười hỏi:
“Làm sao vậy?”
Tim Giản Chu Nghiên như bị đâm một cái, Lục Thừa Duẫn luôn trầm ổn, rất khó có lúc thất thố, bất quá cô ta chỉ cười nói:
“Chúng ta cũng qua đi chào hỏi một chút.” Nói xong liền dẫn váy về phía trước.
Trình Vũ đang tiếp mấy phu nhân khác, nghe có người kêu cô theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại, nhìn thấy mấy người họ sắc mặt cô cũng không biến hóa gì, chỉ khách khí gật đầu cười.
Giản Chu Nghiên đi lên trước, nhiệt tình nói:
“Trình Vũ trang điểm thế này thật là đẹp.”
Trình Vũ cũng không muốn nhiều lời, chỉ cười đáp: “Cảm ơn.”
Văn Hi cùng Minh Hân Dao vội tiến đến chỗ Trình Vũ, hai người họ nguyên bản cũng không tính tham gia náo nhiệt, chỉ thấy Giản Chu Nghiên lại đây sợ Trình Vũ bị khi dễ, lúc này mới muốn lại đây ủng hộ Trình Vũ.
Minh Hân Dao kéo tay Trình Vũ cười ha hả nói:
“ Trình Vũ nhà ta đương nhiên xinh đẹp rồi, từ cao trung đã được là công nhận là hoa hậu giảng đường.”
Minh Hân Dao nói xong thì Văn Hi lại nói tiếp:
“Hơn nữa, Trình Vũ không chỉ lớn lên xinh đẹp mà cầm kỳ thư họa cũng tinh thông hết.”
Dùng vẻ mặt ý vị thâm trường nhìn Giản Chu Nghiên nói:
“Không biết còn áp chế bao nhiêu người nữa kìa.”
Giản Chu Nghiên vẫn như cũ hiền lành lại hào phóng tươi cười nói:
“Trình Vũ tài mạo song toàn tôi làm bạn học đương nhiên biết rồi, trên thực tế tôi cũng đã lâu chưa nghe Trình Vũ đánh đàn, hôm nay có nhiều bạn học ở đây chắc cũng không ít bạn học muốn thấy phong thái Trình Vũ đánh đàn nhỉ.”
Giản Chu Nghiên trầm tư suy nghĩ lại nói:
“Như vậy đi, hôm nay cũng là ngày bạn học cũ làm triển lãm, nếu không tôi cùng Trình Vũ đàn một khúc coi như lễ vật tặng bạn cũ, cũng trợ hứng cho mọi người.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.