Chương 85: Đấu Trường Băng Giá.
Pé Mèo Lanh Chanh
31/07/2021
Thêm tám canh giờ nữa trôi qua, lúc này nhân vật chính cũng đã ở trong mật thất được mười bảy canh giờ rời. Hai mắt Vũ Thiên đang khép hờ bất chợt mở ra, sau đó lẩm bẩm:
“Cuối cùng ta cũng đã giác tỉnh xong, thêm một kỹ năng nữa cho thiên phú băng hệ rồi”.
Trong khoảng thời gian này, vì quá chán nản lên Tiểu Loli đã chui vào người của chủ nhân mình mất dạng rồi, cảm nhận được Vũ Thiên đã hoàn thành việc giác tỉnh, tiểu nha đầu mới ló mặt ra, bay một vòng rồi mới chịu ngồi ngay ngắn tại bờ vai của hắn, mở cái miệng phúng phính đáng yêu vô cùng của mình cất lời:
“Hơ hơ người ta đang mơ đẹp nha, chủ nhân lại làm Tiểu Linh thức giấc ngay lúc này, thật là đáng ghét quá a…”
“Được rồi, được rồi ta xin lỗi có được chưa, mau mau nói cho ta về kỹ năng mới đi”.
Nhân vật chính nhận sai về mình không chấp nhất với Tiểu Loli. Giọng điệu của tiểu nha đầu, hình như chưa muốn bỏ qua chuyện này, những vẫn cung cho Vũ Thiên về những gì hắn yêu cầu:
“Đệ Tứ Kỹ Năng của chủ nhân có tên là < Đấu Trường Băng Giá >
Khi thi triễn ra kỹ năng này, đối thủ của ngài sẽ bị cưỡng chế đưa vào băng đấu trường do ngài tạo ra (Diện tích ba mươi mét), trong cùng tu vi không thể nào thoát khỏi cho đến khi chủ nhân triệt hồi kỹ năng hoặc một trong hai chiến bại (Cưỡng chế 1 VS 1).
Tại nơi đây cho phép tất cả các kỹ năng băng hệ của ký chủ bỏ qua tất cả phòng ngự pháp bảo của đối phương, gia tăng thêm mười phần trăm sức sát thương trên mỗi pháo bảo mà đối thủ đang trang bị.
Diện tích đấu trường sẽ giảm một nửa khi kỹ năng được kích phát cùng lĩnh vực, đồng thời sát thương gia tăng cũng được gấp đôi cơ số (mười phần trăm thành hai mươi phần trăm).
Hiệu ứng bị động của kỹ năng này có tên là Băng Phá: giúp tất cả kỹ năng của thiên phú Tuyết Băng Lãnh Hàn có được ba phần trăm trực tiếp phá nát pháp bảo trên người đối phương”.
Nghe Tiểu Loli nói xong về đệ tứ kỹ năng băng hệ, Vũ Thiên đã ngay lập tức lăng đùng ra ngủ rồi, hắn thật sự quá mệt mỏi rồi, mười bảy canh giờ qua, tinh khí thần của nhân vật chính đã gần như cạn kiệt rồi, chỉ có chấp niệm cường đại chèo chống hắn kiên trì đến bây giờ.
Lúc này trên khóe môi của Vũ Thiên vẫn còn lưu lại một nụ cười thỏa mãn, vì công sức của bản thân mình bỏ ra, đã giúp hắn có được hai cái đệ tứ kỹ năng vô khủng bố cho hai cái thiên phú cửu cấp.
“---”
Trở lại Thiên Phú Học Viện, Mỹ Dung thấy sư phụ mình vui vẻ như vậy, vội vàng lên tiếng hỏi:
“Thiên Phú mới thức tỉnh của đồ nhi tốt lắm sao, mà ngài lại mừng ra mặt thế kia a?”
Độc Cô Tuyệt càng cười to hơn rồi mới lên tiếng trả lời:
“Tốt, rất tốt, phi thường tốt, Dung Nhi để ta cho con biết hai câu nói mà người trong thiên hạ ví von về thiên phú thứ hai của con.
Ma Liêm vừa hiện (ý chỉ Thiên Phú Tử Thần Ma Liêm) sinh linh đồ thán, không ai địch lại.
Kiếm Thần không xuất (ý chỉ Thiên Phú Độc Cô Kiếm Thần) ai dám tranh phong”.
Âu Dương Thảo Vân ở một bên nghe cuộc trò chuyện của sư thúc mình và Tiểu Dung không khỏi khiếp sợ vô cùng.
Nghe sự phụ của mình nói xong, Sát Mỹ Dung đã kích động vô cùng, vội vàng hỏi tiếp:
“Ý của người là thiên phú này của con, sánh ngang thiên phú Độc Cô Kiếm Thần của Thảo Vân tỷ”.
Độc Cô Tuyệt gật gật đầu, sau đó mặt nghiêm lại giảng:
“Đúng vậy hai cái thiên phú này có thể nói là một chính một mười đi, nhưng Dung Nhi có một điều ta nhất định phải nói với con.
Tuy Thiên Phú Vị Diện là một nơi tàn khóc, sinh mạng có thể nói là thứ không có giá trị nhất.
Nhưng ta mong con, có thể tha được cho người thì nên tha, không nên lạm sát sinh linh vô tội quá nhiều.
Vì nhất niệm thành phật, nhất niệm thành ma, con đường tu luyện của chúng ta là không có điểm cuối, chúng ta phải đi ngược với thiên đạo, dành dựt thọ nguyên và sự cường đại cho chính mình.
Nếu như con xuất hiện tâm ma, chặn đường tu luyện phía sau sẽ hung hiểm vạn phần, nghiêm trọng nhất nó sẽ khiến Sát Mỹ Dung con khí tuyệt bỏ mình”.
Sau khi nghe những lời răng day của sư phụ mình, Dung Nhi cung kính cúi đầu rồi mới lên tiếng đáp:
“Đệ tử thụ giáo, ngày sau con nhất định sẽ cân nhắc thật kỹ trước khi xuống tay”.
“Được rồi những gì cần nói ta cũng đã nói xong, Vân Nhi sư thúc cũng mong con hãy nhớ lời ta nói…”
Sau đó Độc Cô Tuyệt đã biến mất trong không gian, Thao Vân cũng cúi đầu thụ giáo một cái, rồi cũng quay sang kéo Tiểu Dung câu cá cùng mình.
“---”
Trở lại mật thất, sau năm canh giờ Vũ Thiên cuối cùng cũng đã tỉnh lại, sau khi mở mắt ra hắn cảm thấy bản thân mình sảng khoái vô cùng.
Nhân vật chính chợt nhớ ra, vội vàng mở ra chức năng luyện đan của mình, sau khi thấy thông báo đã hoàn thành, Vũ Thiên ngay lập tức mở ra không gian trữ vật của hệ thống, sáu mươi viên đan dược đã nằm trong đó rồi, phân biệt mỗi loại ba mươi viên.
Sau khi đưa đan dược vào sau chiếc lọ, mỗi cái mười viên xong, Vũ Thiên mới gọi tiểu nha đầu ra hỏi:
“Tiểu Linh ngươi kiểm tra xem tại Hoang Vu Đảo này, có loài yêu thú nào thích hợp cho Thiên Phú Ti Tằm Cước của ta không, bí cảnh sắp mở ra rồi, ta phải nhanh chóng liệp sát một con, giác tỉnh đệ tứ kỹ năng cuối cùng mới được…”
Tiểu Loli suy tư mất năm phút rồi mới lên tiếng trả lời chủ nhân mình:
“Theo thông tin từ hệ thống, Tại Hoang Mạc Đảo không có loài yêu thú nào phù hợp với thiên phú thứ nhất của ngài hết.
Nếu như không quá cấp thiết, Tiểu Linh đề nghị chủ nhân không cần giác tỉnh kỹ năng này ở thời điểm hiện tại.
Sau đó đi đến Công Nghệ Đảo một chuyến, tại nơi đây sẽ có loài yêu thú thích hợp với thiên phú Ti Tằm Cước của người”.
Nhân vật chính tiếp tục hỏi:
“Ngươi có thể cung cấp một số thông tin cơ bản về loài yêu thú đó có được hay không”.
Tiểu Loli gật đầu một cái rồi mới trả lời:
“Loài yêu thú phù hợp cho đệ tứ kỹ năng cuối cùng của chủ nhân có tên là Kim Thiết Ma Chu, sống tại những bãi rác công nghiệp ở Công Nghệ Đảo.
Loài này xuất hiện do việc đột biến, dưới sự phát triển không ngừng của mình, hàng ngày Công Nghệ Đảo cũng thải ra ngoài môi trường tấn tấn rác thải đủ các loại dẫn đến việc này…
Tập tính của loài này rất hung hiểm, thường xuyên ra ngoài tập kích con người và những loài yêu thú khác.
Tuy hòn đảo ấy cũng không ít lần tổ chức những cuộc thanh trừng, nhưng kết quả vẫn vậy, loài yêu thú này ẩn nấp rất giỏi, khả năng sinh sản cũng nhanh vô cùng, nên số lượng cá thể của chúng vẫn không ngừng gia tăng, nếu không có biện pháp thích hợp, một số vị cường giả dự đoán Công Nghệ Đảo nơi này sẽ có khả năng rất cao bị loài yêu thú ấy thống trị.
Nếu có thể hấp thu yêu thú kỹ năng thạch của nó cho đệ tứ kỹ năng của ngài, Thiên Phú Ti Tằm Cước của chủ nhân sẽ đề thăng rất cao về độ sắt bén và sự dẻo dai”.
“Cuối cùng ta cũng đã giác tỉnh xong, thêm một kỹ năng nữa cho thiên phú băng hệ rồi”.
Trong khoảng thời gian này, vì quá chán nản lên Tiểu Loli đã chui vào người của chủ nhân mình mất dạng rồi, cảm nhận được Vũ Thiên đã hoàn thành việc giác tỉnh, tiểu nha đầu mới ló mặt ra, bay một vòng rồi mới chịu ngồi ngay ngắn tại bờ vai của hắn, mở cái miệng phúng phính đáng yêu vô cùng của mình cất lời:
“Hơ hơ người ta đang mơ đẹp nha, chủ nhân lại làm Tiểu Linh thức giấc ngay lúc này, thật là đáng ghét quá a…”
“Được rồi, được rồi ta xin lỗi có được chưa, mau mau nói cho ta về kỹ năng mới đi”.
Nhân vật chính nhận sai về mình không chấp nhất với Tiểu Loli. Giọng điệu của tiểu nha đầu, hình như chưa muốn bỏ qua chuyện này, những vẫn cung cho Vũ Thiên về những gì hắn yêu cầu:
“Đệ Tứ Kỹ Năng của chủ nhân có tên là < Đấu Trường Băng Giá >
Khi thi triễn ra kỹ năng này, đối thủ của ngài sẽ bị cưỡng chế đưa vào băng đấu trường do ngài tạo ra (Diện tích ba mươi mét), trong cùng tu vi không thể nào thoát khỏi cho đến khi chủ nhân triệt hồi kỹ năng hoặc một trong hai chiến bại (Cưỡng chế 1 VS 1).
Tại nơi đây cho phép tất cả các kỹ năng băng hệ của ký chủ bỏ qua tất cả phòng ngự pháp bảo của đối phương, gia tăng thêm mười phần trăm sức sát thương trên mỗi pháo bảo mà đối thủ đang trang bị.
Diện tích đấu trường sẽ giảm một nửa khi kỹ năng được kích phát cùng lĩnh vực, đồng thời sát thương gia tăng cũng được gấp đôi cơ số (mười phần trăm thành hai mươi phần trăm).
Hiệu ứng bị động của kỹ năng này có tên là Băng Phá: giúp tất cả kỹ năng của thiên phú Tuyết Băng Lãnh Hàn có được ba phần trăm trực tiếp phá nát pháp bảo trên người đối phương”.
Nghe Tiểu Loli nói xong về đệ tứ kỹ năng băng hệ, Vũ Thiên đã ngay lập tức lăng đùng ra ngủ rồi, hắn thật sự quá mệt mỏi rồi, mười bảy canh giờ qua, tinh khí thần của nhân vật chính đã gần như cạn kiệt rồi, chỉ có chấp niệm cường đại chèo chống hắn kiên trì đến bây giờ.
Lúc này trên khóe môi của Vũ Thiên vẫn còn lưu lại một nụ cười thỏa mãn, vì công sức của bản thân mình bỏ ra, đã giúp hắn có được hai cái đệ tứ kỹ năng vô khủng bố cho hai cái thiên phú cửu cấp.
“---”
Trở lại Thiên Phú Học Viện, Mỹ Dung thấy sư phụ mình vui vẻ như vậy, vội vàng lên tiếng hỏi:
“Thiên Phú mới thức tỉnh của đồ nhi tốt lắm sao, mà ngài lại mừng ra mặt thế kia a?”
Độc Cô Tuyệt càng cười to hơn rồi mới lên tiếng trả lời:
“Tốt, rất tốt, phi thường tốt, Dung Nhi để ta cho con biết hai câu nói mà người trong thiên hạ ví von về thiên phú thứ hai của con.
Ma Liêm vừa hiện (ý chỉ Thiên Phú Tử Thần Ma Liêm) sinh linh đồ thán, không ai địch lại.
Kiếm Thần không xuất (ý chỉ Thiên Phú Độc Cô Kiếm Thần) ai dám tranh phong”.
Âu Dương Thảo Vân ở một bên nghe cuộc trò chuyện của sư thúc mình và Tiểu Dung không khỏi khiếp sợ vô cùng.
Nghe sự phụ của mình nói xong, Sát Mỹ Dung đã kích động vô cùng, vội vàng hỏi tiếp:
“Ý của người là thiên phú này của con, sánh ngang thiên phú Độc Cô Kiếm Thần của Thảo Vân tỷ”.
Độc Cô Tuyệt gật gật đầu, sau đó mặt nghiêm lại giảng:
“Đúng vậy hai cái thiên phú này có thể nói là một chính một mười đi, nhưng Dung Nhi có một điều ta nhất định phải nói với con.
Tuy Thiên Phú Vị Diện là một nơi tàn khóc, sinh mạng có thể nói là thứ không có giá trị nhất.
Nhưng ta mong con, có thể tha được cho người thì nên tha, không nên lạm sát sinh linh vô tội quá nhiều.
Vì nhất niệm thành phật, nhất niệm thành ma, con đường tu luyện của chúng ta là không có điểm cuối, chúng ta phải đi ngược với thiên đạo, dành dựt thọ nguyên và sự cường đại cho chính mình.
Nếu như con xuất hiện tâm ma, chặn đường tu luyện phía sau sẽ hung hiểm vạn phần, nghiêm trọng nhất nó sẽ khiến Sát Mỹ Dung con khí tuyệt bỏ mình”.
Sau khi nghe những lời răng day của sư phụ mình, Dung Nhi cung kính cúi đầu rồi mới lên tiếng đáp:
“Đệ tử thụ giáo, ngày sau con nhất định sẽ cân nhắc thật kỹ trước khi xuống tay”.
“Được rồi những gì cần nói ta cũng đã nói xong, Vân Nhi sư thúc cũng mong con hãy nhớ lời ta nói…”
Sau đó Độc Cô Tuyệt đã biến mất trong không gian, Thao Vân cũng cúi đầu thụ giáo một cái, rồi cũng quay sang kéo Tiểu Dung câu cá cùng mình.
“---”
Trở lại mật thất, sau năm canh giờ Vũ Thiên cuối cùng cũng đã tỉnh lại, sau khi mở mắt ra hắn cảm thấy bản thân mình sảng khoái vô cùng.
Nhân vật chính chợt nhớ ra, vội vàng mở ra chức năng luyện đan của mình, sau khi thấy thông báo đã hoàn thành, Vũ Thiên ngay lập tức mở ra không gian trữ vật của hệ thống, sáu mươi viên đan dược đã nằm trong đó rồi, phân biệt mỗi loại ba mươi viên.
Sau khi đưa đan dược vào sau chiếc lọ, mỗi cái mười viên xong, Vũ Thiên mới gọi tiểu nha đầu ra hỏi:
“Tiểu Linh ngươi kiểm tra xem tại Hoang Vu Đảo này, có loài yêu thú nào thích hợp cho Thiên Phú Ti Tằm Cước của ta không, bí cảnh sắp mở ra rồi, ta phải nhanh chóng liệp sát một con, giác tỉnh đệ tứ kỹ năng cuối cùng mới được…”
Tiểu Loli suy tư mất năm phút rồi mới lên tiếng trả lời chủ nhân mình:
“Theo thông tin từ hệ thống, Tại Hoang Mạc Đảo không có loài yêu thú nào phù hợp với thiên phú thứ nhất của ngài hết.
Nếu như không quá cấp thiết, Tiểu Linh đề nghị chủ nhân không cần giác tỉnh kỹ năng này ở thời điểm hiện tại.
Sau đó đi đến Công Nghệ Đảo một chuyến, tại nơi đây sẽ có loài yêu thú thích hợp với thiên phú Ti Tằm Cước của người”.
Nhân vật chính tiếp tục hỏi:
“Ngươi có thể cung cấp một số thông tin cơ bản về loài yêu thú đó có được hay không”.
Tiểu Loli gật đầu một cái rồi mới trả lời:
“Loài yêu thú phù hợp cho đệ tứ kỹ năng cuối cùng của chủ nhân có tên là Kim Thiết Ma Chu, sống tại những bãi rác công nghiệp ở Công Nghệ Đảo.
Loài này xuất hiện do việc đột biến, dưới sự phát triển không ngừng của mình, hàng ngày Công Nghệ Đảo cũng thải ra ngoài môi trường tấn tấn rác thải đủ các loại dẫn đến việc này…
Tập tính của loài này rất hung hiểm, thường xuyên ra ngoài tập kích con người và những loài yêu thú khác.
Tuy hòn đảo ấy cũng không ít lần tổ chức những cuộc thanh trừng, nhưng kết quả vẫn vậy, loài yêu thú này ẩn nấp rất giỏi, khả năng sinh sản cũng nhanh vô cùng, nên số lượng cá thể của chúng vẫn không ngừng gia tăng, nếu không có biện pháp thích hợp, một số vị cường giả dự đoán Công Nghệ Đảo nơi này sẽ có khả năng rất cao bị loài yêu thú ấy thống trị.
Nếu có thể hấp thu yêu thú kỹ năng thạch của nó cho đệ tứ kỹ năng của ngài, Thiên Phú Ti Tằm Cước của chủ nhân sẽ đề thăng rất cao về độ sắt bén và sự dẻo dai”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.