Chương 52: Hồng nhan họa thủy
Yêu Tiểu Tam nhi
18/06/2015
Khi nàng giật mình tỉnh giấc thì trời cũng đã chạng vạng tối, vội vàng theo quán tính bật dậy ngó ra phòng khách thì thấy Hác hiểu Lôi đã về tự bao giờ.
Nàng mệt mỏi đặt mình nằm xuống, đầu nhức nhối, toàn thân đau buốt, thở dài một hơi rồi mới lê thân mình từ từ đứng lên một lần nữa, trong lòng tự động viên bản thân rằng có lẽ nàng thực sự nên nghe lời Hạ Lỗi khuyên,bỏ thuốc, hạn chế thức khuya, tự đối đãi thật tốt với chính bản thân mình .
Lê bước đến phòng khách, nàng pha cho mình một ly cà phê nóng, mùi cà phê lẫn cảm giác ấm nóng của loại thức uống kỳ diệu này làm cho nàng lập tức cảm giác tốt lên không ít.
Cà phê và thuốc lá cũng giống nhau, uống nhiều quá cũng sẽ nghiện. Kỳ thật, không chỉ có cà phê, mà có rất nhiều thứ khác sau khi tiếp xúc một thời gian lâu đều khiến trở nên nghiện. Một khi đã nghiện rồi, một khi thiếu nó, sẽ cảm thấy rất khó chịu. Cho nên nàng nhất định phải thừa dịp chưa kịp nghiện bỏ trước mới được... Ách.
Bất quá người có thói quen uống cà phê để thức đêm giống như nàng, muốn từ bỏ ngay lập tức tất cả, căn bản là không có khả năng … ha ha, dù sao đi nữa, trường hợp của nàng mà nói cho dù có từ bỏ tất cả , cũng không sống được bao lâu, thì tội gì mà phải ủy khuất chính mình? Đơn giản là cứ thuận theo tự nhiên đi!
Nàng vừa nhấp cà phê vừa gọi điện cho Hác Hiểu Lôi, hỏi xem nàng ta bây giờ thế nào, đã phần nào ổn hơn chưa?
Bên kia đầu dây điện thoại tâm trạng của Hác Hiểu Lôi dường như đã khá hơn rất nhiều, vẫn còn có tâm tình trêu chọc nàng.
"Tỷ của ngươi không sao, thật là không có gì, cùng lắm thì bắt đầu lại từ đầu thôi! Nói chuyện của ngươi đi, ngay cả ngươi cũng có người thương yêu như vậy, chỉ là một cái công ty nho nhỏ, tỷ sợ gì mà không chống đỡ nỗi chứ?"
Nàng trịnh trọng gầm lên với nàng ta.
"Ngươi đi chết đi Hiểu Lôi!"
Hác Hiểu Lôi cười khanh khách trong điện thoại gào to nói: "Tỷ nói cho ngươi biết, nam nhân này rất được, ngươi nhất định phải xuống tay cho ổn, đừng để vuột mất anh ta nghe chưa, Ví dụ như thế này để tỷ dạy cho ngươi! Giống như đi mua hàng giảm giá ở cửa hàng quần áo, nhất định phải nhanh tay chụp trước, trước là cứ thử mặc vào! Nếu không mặc thử, ngươi sẽ không biết được có hợp hay không; nếu xuống tay chậm, để cho người khác mặc thử trước, mua mất, đến lúc đó ngươi muốn hối cũng không kịp!"
Nàng bị nàng ta làm cho ngớ ngẩn hỏi: "Vạn nhất chờ ngươi thử mặc rồi, quyết định mua, lại phát hiện có người khác đã mua xong trả tiền từ lâu rồi thì sao?"
Hác Hiểu Lôi chắc bên kia đầu dây đang bận vung tay múa chân, ồn ào nói với nàng: "Vậy coi ai nhiều tiền hơn đã! Cứ lấy tiền dành mua, nhất đinh cứ dành hoài dành đến khi nào mua được thì thôi!"
Nàng dở khóc dở cười, "Nghe ngươi nói chuyện một cách không có đạo đức như vậy, cũng biết ngươi là thực sự đã không có việc gì nữa rồi! Được, ta không dám làm chậm trễ lão nhân gia ngài kiếm tiền nữa, ta cúp máy đây."
Đơn giản thay vội bộ đồ, nàng đi ra ngoài mua thêm vài thứ cần thiết, khi trở về, ở khoảnh khắc hai chân nàng vừa bước vào phòng, nàng hoảng hốt khi cảm thấy trong không khí còn lưu lại mùi của Hạ Lỗi. Nàng lắc lắc đầu, tự cười nhạo khứu giác của mình rõ ràng là có vấn đề, làm sao mà trong nhà nàng lại có mùi của Hạ Lỗi được chứ? Chắc chắn chỉ là muì nước hoa cao cấp trên người Hác Hiểu Lôi mà thôi.
Vừa mở máy tính, login vào QQ, đích đích đích, đích đích đích, tin nhắn offline tới tấp làm nàng bị dọa hoảng, mở ra xem thì toàn bộ là tin nhắn của Lạc Thủy Thanh Hoằng gửi đến.
QQ tin nhắn – Lạc Thủy Thanh Hoằng: nha đầu, ngươi vẫn chưa về sao?
QQ tin nhắn – Lạc Thủy Thanh Hoằng: nha đầu, đã gần 12 giờ đêm rồi, ngươi đi đâu vậy chứ?
QQ tin nhắn – Lạc Thủy Thanh Hoằng: nha đầu, đã rạng sáng 2 giờ, ngươi sao lại còn chưa về? Ngươi không xảy ra chuyện gì chứ?
QQ tin nhắn – Lạc Thủy Thanh Hoằng: phỉ phui, coi như ta cái gì cũng chưa nói, ngươi chắc chắn sẽ không gặp chuyện gì cả , đúng không?
QQ tin nhắn – Lạc Thủy Thanh Hoằng: nha đầu, 3 giờ rồi , ngày mai ta còn phải họp, bây giờ ta đi ngủ trước, đây là số điện thoại của ta, khi nào ngươi về đến thì gọi ngay cho ta nha ...
QQ tin nhắn – Lạc Thủy Thanh Hoằng: nha đầucả đêm qua ta không ngủ được, ta vào phòng họp với đôi mắt như cú mèo, mọi người đều tưởng đêm qua ta làm gì chuyện xấu ...
QQ tin nhắn – Lạc Thủy Thanh Hoằng: nha đầu, ta đã tan tầm về nhà , ngươi vẫn còn chưa online sao? Ngươi là cố ý không gọi điện thoại cho ta đề ta lo lắng đúng không? Hay là ngươi bị bọn buôn lậu người lừa bán đến hỏa tinh rồi?
QQ tin nhắn – Lạc Thủy Thanh Hoằng: ... Được rồi! Ta thừa nhận là ta sắp điên rồi, ngươi đừng cười ta nữa, nhanh chóng online ngay đi ta đang chờ ngươi.
Biết Lạc Thủy Thanh Hoằng lo lắng đến như vậy, nàng còn tính cố ý không đăng nhập vào trò chơi, làm cho anh sốt ruột hơn nữa, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, làm như vậy thật sự là quá đáng, liền login vào game.
Nàng vừa đọc xong điều lệ, đã thấy Quan Công ở kênh bang phái kêu tên của nàng.
Bang phái nguyên lão - Quan Công Trước Mặt Đùa Giỡn Đại Đao: Ách! Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ, ngươi đúng thật là ! Bởi vì ngươi mà lại xảy ra đánh nhau nữa rồi! ngươi thực sự là hồng nhan họa thủy! …nhanh lên, ngươi nhanh đến bản sao cấp bốn mươi hai Hồn Cốc mà can ngăn bọn họ đi!
Bang phái thượng thư - Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: (dấu chấm hỏi) chuyện gì vậylàm như cháy hà đến nơi ấy? Ai đánh nhau với ai vậy?
Bang phái nguyên lão - Thải Cô Nương Tiểu Nấm: lão công của ngươi cùng đồ đệ của ngươi chứ ai!
Bang phái thượng thư - Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: đồ đệ, ta quả thật là có một;còn lão công? Xin hỏi là ai vậy?
Bang phái nguyên lão - Quan Công Trước Mặt Đùa Giỡn Đại Đao: Trời ơi! Bên này đã gấp đến chết người ! Ngươi còn ở đó mà nói nhăng nói cuội nữa?
Bang phái - Tư Mật Đạt: ...
Bang phái nguyên lão - Thải Cô Nương Tiểu Nấm: ngươi nhanh lên đến đó đi ...
Lúc truyền tống đến đó, nàng vẫn còn đang lờ mờ không hiểu tự hỏi! Mạch Thượng Sơ Huân chỉ mới cách mấy ngày không login vào trò chơi, nàng vẫn còn tưởng hắn bận không có thơi gian online, thế mà đùng ột cái, hắn liền làm ra chuyện kinh thiên động địa như vậy?
Cùng Lạc Thủy Thanh Hoằng đánh nhau? Có hiểu làm chuyện gì sao? Cho dù hắn nghĩ là luyện tập kỹ thuật PK, cũng nên tìm các người chơi có cấp bậc không chênh lệch lắm chứ? Ai lại đi khiêu chiến đại thần mãn cấp như anh? Khiêu chiến GM khiêu chiến RMB sao?
Nàng mệt mỏi đặt mình nằm xuống, đầu nhức nhối, toàn thân đau buốt, thở dài một hơi rồi mới lê thân mình từ từ đứng lên một lần nữa, trong lòng tự động viên bản thân rằng có lẽ nàng thực sự nên nghe lời Hạ Lỗi khuyên,bỏ thuốc, hạn chế thức khuya, tự đối đãi thật tốt với chính bản thân mình .
Lê bước đến phòng khách, nàng pha cho mình một ly cà phê nóng, mùi cà phê lẫn cảm giác ấm nóng của loại thức uống kỳ diệu này làm cho nàng lập tức cảm giác tốt lên không ít.
Cà phê và thuốc lá cũng giống nhau, uống nhiều quá cũng sẽ nghiện. Kỳ thật, không chỉ có cà phê, mà có rất nhiều thứ khác sau khi tiếp xúc một thời gian lâu đều khiến trở nên nghiện. Một khi đã nghiện rồi, một khi thiếu nó, sẽ cảm thấy rất khó chịu. Cho nên nàng nhất định phải thừa dịp chưa kịp nghiện bỏ trước mới được... Ách.
Bất quá người có thói quen uống cà phê để thức đêm giống như nàng, muốn từ bỏ ngay lập tức tất cả, căn bản là không có khả năng … ha ha, dù sao đi nữa, trường hợp của nàng mà nói cho dù có từ bỏ tất cả , cũng không sống được bao lâu, thì tội gì mà phải ủy khuất chính mình? Đơn giản là cứ thuận theo tự nhiên đi!
Nàng vừa nhấp cà phê vừa gọi điện cho Hác Hiểu Lôi, hỏi xem nàng ta bây giờ thế nào, đã phần nào ổn hơn chưa?
Bên kia đầu dây điện thoại tâm trạng của Hác Hiểu Lôi dường như đã khá hơn rất nhiều, vẫn còn có tâm tình trêu chọc nàng.
"Tỷ của ngươi không sao, thật là không có gì, cùng lắm thì bắt đầu lại từ đầu thôi! Nói chuyện của ngươi đi, ngay cả ngươi cũng có người thương yêu như vậy, chỉ là một cái công ty nho nhỏ, tỷ sợ gì mà không chống đỡ nỗi chứ?"
Nàng trịnh trọng gầm lên với nàng ta.
"Ngươi đi chết đi Hiểu Lôi!"
Hác Hiểu Lôi cười khanh khách trong điện thoại gào to nói: "Tỷ nói cho ngươi biết, nam nhân này rất được, ngươi nhất định phải xuống tay cho ổn, đừng để vuột mất anh ta nghe chưa, Ví dụ như thế này để tỷ dạy cho ngươi! Giống như đi mua hàng giảm giá ở cửa hàng quần áo, nhất định phải nhanh tay chụp trước, trước là cứ thử mặc vào! Nếu không mặc thử, ngươi sẽ không biết được có hợp hay không; nếu xuống tay chậm, để cho người khác mặc thử trước, mua mất, đến lúc đó ngươi muốn hối cũng không kịp!"
Nàng bị nàng ta làm cho ngớ ngẩn hỏi: "Vạn nhất chờ ngươi thử mặc rồi, quyết định mua, lại phát hiện có người khác đã mua xong trả tiền từ lâu rồi thì sao?"
Hác Hiểu Lôi chắc bên kia đầu dây đang bận vung tay múa chân, ồn ào nói với nàng: "Vậy coi ai nhiều tiền hơn đã! Cứ lấy tiền dành mua, nhất đinh cứ dành hoài dành đến khi nào mua được thì thôi!"
Nàng dở khóc dở cười, "Nghe ngươi nói chuyện một cách không có đạo đức như vậy, cũng biết ngươi là thực sự đã không có việc gì nữa rồi! Được, ta không dám làm chậm trễ lão nhân gia ngài kiếm tiền nữa, ta cúp máy đây."
Đơn giản thay vội bộ đồ, nàng đi ra ngoài mua thêm vài thứ cần thiết, khi trở về, ở khoảnh khắc hai chân nàng vừa bước vào phòng, nàng hoảng hốt khi cảm thấy trong không khí còn lưu lại mùi của Hạ Lỗi. Nàng lắc lắc đầu, tự cười nhạo khứu giác của mình rõ ràng là có vấn đề, làm sao mà trong nhà nàng lại có mùi của Hạ Lỗi được chứ? Chắc chắn chỉ là muì nước hoa cao cấp trên người Hác Hiểu Lôi mà thôi.
Vừa mở máy tính, login vào QQ, đích đích đích, đích đích đích, tin nhắn offline tới tấp làm nàng bị dọa hoảng, mở ra xem thì toàn bộ là tin nhắn của Lạc Thủy Thanh Hoằng gửi đến.
QQ tin nhắn – Lạc Thủy Thanh Hoằng: nha đầu, ngươi vẫn chưa về sao?
QQ tin nhắn – Lạc Thủy Thanh Hoằng: nha đầu, đã gần 12 giờ đêm rồi, ngươi đi đâu vậy chứ?
QQ tin nhắn – Lạc Thủy Thanh Hoằng: nha đầu, đã rạng sáng 2 giờ, ngươi sao lại còn chưa về? Ngươi không xảy ra chuyện gì chứ?
QQ tin nhắn – Lạc Thủy Thanh Hoằng: phỉ phui, coi như ta cái gì cũng chưa nói, ngươi chắc chắn sẽ không gặp chuyện gì cả , đúng không?
QQ tin nhắn – Lạc Thủy Thanh Hoằng: nha đầu, 3 giờ rồi , ngày mai ta còn phải họp, bây giờ ta đi ngủ trước, đây là số điện thoại của ta, khi nào ngươi về đến thì gọi ngay cho ta nha ...
QQ tin nhắn – Lạc Thủy Thanh Hoằng: nha đầucả đêm qua ta không ngủ được, ta vào phòng họp với đôi mắt như cú mèo, mọi người đều tưởng đêm qua ta làm gì chuyện xấu ...
QQ tin nhắn – Lạc Thủy Thanh Hoằng: nha đầu, ta đã tan tầm về nhà , ngươi vẫn còn chưa online sao? Ngươi là cố ý không gọi điện thoại cho ta đề ta lo lắng đúng không? Hay là ngươi bị bọn buôn lậu người lừa bán đến hỏa tinh rồi?
QQ tin nhắn – Lạc Thủy Thanh Hoằng: ... Được rồi! Ta thừa nhận là ta sắp điên rồi, ngươi đừng cười ta nữa, nhanh chóng online ngay đi ta đang chờ ngươi.
Biết Lạc Thủy Thanh Hoằng lo lắng đến như vậy, nàng còn tính cố ý không đăng nhập vào trò chơi, làm cho anh sốt ruột hơn nữa, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, làm như vậy thật sự là quá đáng, liền login vào game.
Nàng vừa đọc xong điều lệ, đã thấy Quan Công ở kênh bang phái kêu tên của nàng.
Bang phái nguyên lão - Quan Công Trước Mặt Đùa Giỡn Đại Đao: Ách! Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ, ngươi đúng thật là ! Bởi vì ngươi mà lại xảy ra đánh nhau nữa rồi! ngươi thực sự là hồng nhan họa thủy! …nhanh lên, ngươi nhanh đến bản sao cấp bốn mươi hai Hồn Cốc mà can ngăn bọn họ đi!
Bang phái thượng thư - Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: (dấu chấm hỏi) chuyện gì vậylàm như cháy hà đến nơi ấy? Ai đánh nhau với ai vậy?
Bang phái nguyên lão - Thải Cô Nương Tiểu Nấm: lão công của ngươi cùng đồ đệ của ngươi chứ ai!
Bang phái thượng thư - Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: đồ đệ, ta quả thật là có một;còn lão công? Xin hỏi là ai vậy?
Bang phái nguyên lão - Quan Công Trước Mặt Đùa Giỡn Đại Đao: Trời ơi! Bên này đã gấp đến chết người ! Ngươi còn ở đó mà nói nhăng nói cuội nữa?
Bang phái - Tư Mật Đạt: ...
Bang phái nguyên lão - Thải Cô Nương Tiểu Nấm: ngươi nhanh lên đến đó đi ...
Lúc truyền tống đến đó, nàng vẫn còn đang lờ mờ không hiểu tự hỏi! Mạch Thượng Sơ Huân chỉ mới cách mấy ngày không login vào trò chơi, nàng vẫn còn tưởng hắn bận không có thơi gian online, thế mà đùng ột cái, hắn liền làm ra chuyện kinh thiên động địa như vậy?
Cùng Lạc Thủy Thanh Hoằng đánh nhau? Có hiểu làm chuyện gì sao? Cho dù hắn nghĩ là luyện tập kỹ thuật PK, cũng nên tìm các người chơi có cấp bậc không chênh lệch lắm chứ? Ai lại đi khiêu chiến đại thần mãn cấp như anh? Khiêu chiến GM khiêu chiến RMB sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.